Chương 7 : Vương Gia Trang(3)
Chủ nhân cơ thể cũ cũng chỉ là chẳng may chó ngáp phải ruồi mới giết được con hắc phong lang mà đầu thì vẫn bị đụng vào vách hố bị linh hồn của mình nhập thể và hòa hợp.
Là chủ nhân của bản thể mới chỉ việc chiếm tiện nghi nói xạo khiến Vương Minh cũng thấy ngượng ngùng.
-
Thật ra lần này cũng vì Minh nhi mải lấy linh hạch. Hì hục cả ngày mới rút được ra nên mới khiến mọi người lo lắng. Sẽ không có lần sau.
Nói xong trên tay Vương Minh xuất hiện một khỏa linh hạch màu đen tròn xoe trong suốt như viên bi thủy tinh nhỏ. Nhẹ nhàng trao cho phụ thân Vương Chí Hào rồi cười mỉm nói:
-
Được, bắt đầu từ ngày mai con sẽ giúp phụ thân cai quản việc làm ăn của gia tộc. Con sẽ không khiến mọi người thất vọng. Minh nhi xin cáo lui.
Nói xong Vương Minh cũng không chờ mọi người kịp phản ứng vội vã lui ra khỏi đại điện. Cô bé Nhã Lan cũng theo sát phía sau nhẹ nhàng đóng cửa đại sảnh thoái lui.
Khẽ thở dài một hơi bốn người còn lại trong đại sảnh chỉ có thể thở dài. Tiểu tử này thật sự là may mắn không chết thoát được 1 kiếp.
Tuy nhiên sống trong thế giới cường giả vi tôn đầy nguy hiểm này, chết chóc đối với bọn họ là chuyện khó tránh nên cũng chẳng quan tâm lâu. Chỉ khẽ thở dài vài hơi. Nhị thái thượng trưởng lão lên tiếng nói:
-
Đại ca, huynh đệ ta đã nhiều năm thu thập thần thảo trong Thôn Kiếm Lâm, xong vẫn không cách gì tìm được 1 gốc Tạo Hóa Thảo. Loại thảo dược này thật sự quá khó kiếm.
-
Mặc kệ, đại ca, nhị ca. Nếu không vì chúng ta và gia tộc Minh nhi cũng sẽ không sảy ra nông nỗi như thế này.
-
Thật ra chúng ta cũng không phải là không có hy vọng. Chỉ cần 1 trong hai tên tiểu tử kia có cơ hội trùng kích Sinh Tử Cảnh, chúng nó sẽ có thể nội thị cơ thể của Minh nhi.
Sau đó đem các loại thần thảo phụ trợ khác kiến tạo lại đan điền cho Minh nhi. Còn nước còn tát. Ta không tin đưa cháu nội này sẽ phải chịu cảnh phế nhân suốt cuộc đời.
-
Phụ thân, nhị vị thúc thúc. Xin nghe Chí Hạo nói 1 lời. Minh nhi hắn rất kiên cường. Nhưng tuổi nó đã quá 18. Chúng ta không nên hy vọng gì nhiều.
Cho dù hắn không thể tu luyện nhưng với lĩnh ngộ của hắn với kiếm pháp và võ học, dù là 1 thể tu nhưng cũng có thể tu luyện thành 1 trung lưu cao thủ. Không phải lần này hắn cũng liệp sát được 1 đầu linh thú cấp 3 hay sao?
-
Chí Hạo, người đừng tưởng ba lão đầu tử chúng ta sắp chết nên hồ đồ. Minh nhi hắn lần này thật sự là có vận khí nghịch thiên nên mới toàn mạng mà thôi. Ngươi tưởng hắc phong lang dễ giết lắm sao? Cứ nhìn da thịt không sứt mẻ gì của con linh thú này đi. Chỉ bị 1 nhát ngay yết hầu. Nếu không phải có vận khí nghịch thiên ngươi tưởng Minh nhi hắn có thể thành công hay sao đây?Ta cũng thật áy náy với hắn. Nếu không phải năm xưa chúng ta không giám mở ra vực môn xin trợ giúp từ chi nhánh Lôi gia tại Thiên Minh Đại lục. Có lẽ Minh nhi hắn...
-
Phụ thân. Chúng ta có trách nhiệm thủ hộ cho ả đầu Nhã Lan. Ngũ hành huyền thể của nó thật sự quá mức nghịch thiên. Chỉ cần cho nó vài trăm năm phát triển ta không tin Vương gia chúng ta không thể có được 1 cường giả Võ Thánh Cảnh. Nhã Lan đối với gia tộc thật sự quá trọng yếu.Nếu lúc đó vội vàng mở vực môn chỉ sợ các thế lực kia sẽ để ý đến chúng ta. Giữa Minh nhi và Lan nhi, ta thật sự thà hy sinh Minh nhi. Hơn nữa là con cháu dòng chính của Vương gia, Minh nhi cũng có trách nhiệm để thủ hộ cho Vương gia. Thủ hộ cho Nhã Lan chất nhi!
-
Đúng, Hạo nhi nói đúng. Đại ca, nhị ca. Hai vị đừng nên sót thương. Trai tráng Vương gia, rơi máu không rơi lệ. Được hy sinh cho gia tộc là phúc phần và cũng là trách nhiệm của Minh nhi. Chúng ta những lão đầu tử này cứ tận lực trợ giúp cho lớp trẻ này đi. Vài trăm năm sau Vương gia ta sẽ trở thành một siêu đại gia tộc của Thiên Minh Trung Đại Lục.
Hào khí ngất trời của tam thái thượng trưởng lão khiến đám người Vương gia trong đại sảnh nhoẻn một nụ cười sảng khoái. Ngũ hành huyền thể rất đặc biệt.
Có thể không ngừng hấp thu linh khí trong thiên địa. Tuy tốc độ tu luyện nhanh xa hơn người thường vì ngũ hành tương sinh tương khắc không gặp sự cản trở khi hấp thu linh khí và sẽ không bị cản trở bởi bình cảnh khi tấn cấp.
Nhưng nhược điểm của ngũ hành huyền thể đó là không thể mở ra cảm ứng lực. Tu luyện giả bình thường chỉ cần tu luyện đến cảnh giới Sinh Tử Cảnh – ngưng thực sinh vật trong thế giới đan điền là có thể nội thị đan điền của người khác.
Nhưng đối với ngũ hành huyền thể phải tu luyện đến cảnh giới võ thánh thậm chí võ thần cảnh mới có được khả năng này. Trầm ngâm 1 lát nhị thái thượng trưởng lão lên tiếng:
-
Đại ca, tam đệ. Minh nhi hắn có con đường riêng của hắn. Chúng ta tận lực bù đắp cho hắn đi. Giúp cho hắn bình bình an an sống hết kiếp này. Chỉ cần hắn cần gì trong khả năng của gia tộc, chúng ta sẽ tận lực đáp ứng hắn. Phái thêm người bảo hộ hắn. Tuy hắn không thể tu luyện nhưng đối với gia tộc hắn mang lại tinh thần phấn đấu cho rất nhiều người. Chỉ cần xem lúc hắn tu luyện, các tộc nhân đều sẽ noi gương cố gắng. Cũng nhờ vậy mà mấy năm nay thiên tài thế hệ trẻ của Vương gia cũng xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Không ai dám coi thường tiểu tử này.
Mọi người trong đại sảnh gật gù. Gia chủ Chí Hào đáp ứng:
-
Tốt, vậy ngày mai con sẽ phái Vương Trấn Cương theo hắn. Trấn Cương hắn cũng nửa bước sắp bước vào Ích Địa cảnh thuần mộc thuộc tính. Để ở gia tộc cũng không mấy giúp được gì. Cứ để hắn theo Minh nhi tăng thêm lịch lãm đi.