Chương 70 : Hồi sinh đan
Toàn trường im lặng, vật tương tự vừa được đấu giá bằng 20 vạn linh thạch cực phẩm. Vương Minh này cũng quá là cuồng ngạo đi.
Tụ linh trận muốn bày là bày sao? Không tốn tinh thần lực à? Không cần phải bồi bổ lại tinh thần lực sao?
Huống hồ chi bày tụ linh trận quyển trục còn tốn tinh thần lực ít nhất là gấp đôi hoặc gấp 3 lần bày tụ linh trận pháp. Phải đem cảm ngộ của mình đưa vào quyển trục, sau đó bày kết giới, trình tự rất rườm rà.
Độc Cô Kiếm mắt lóe tinh quang. Kiếm rất muốn mở miệng xin cho gia tộc một trận pháp để các cường giả đỉnh tiêm có thể tu luyện lâu dài.
Tuy 10 năm không phải là thời gian lâu so với cường giả nhưng vẫn còn tốn hơn 1 năm chán. Độc Cô gia là gia tộc chủ tu võ, không có kinh tế hùng mạnh như Độc Cô gia và Nạp Lan gia.
Là nhóm cường giả phải đi vào các cấm địa liệp sát linh thú và tìm kiếm các loại bảo tàng. Cũng nhờ vậy mà so với 2 đại gia tộc khác tại Đấu Linh, Độc Cô gia có vũ lực cường hãn nhất.
Vương Gia nhờ có Hỏa Linh Hải và Thiên Minh Trung lục nên sinh ra một số cường giả đỉnh tiêm nhưng nếu sét vũ lực đơn thuần tầng lớp linh hải cảnh trở xuống, chỉ có Độc Cô gia mới có thể xuất ra nhiều cường giả trung tầng như vậy.
Khi Vương gia mở Hỏa Linh Hải cho cả hai gia tộc khác cùng vào Độc Cô gia đã rung động bởi số lượng cường giả võ thần, võ thánh cảnh của Vương gia.
Trong thâm tâm đã đem Vương gia thành đầu tàu của Đấu Linh. Mặc dù trên danh nghĩa Độc Cô gia vẫn là thế lực bá chủ số 1.
-
Vương Minh minh chủ chịu bỏ ra cái giá cao như vậy đối với Độc Cô gia, Kiếm mỗ xin thay mặt Độc Cô gia đa tạ Vương Minh minh chủ.
-
Bất quá ta xin công phu sư tử ngoạm. Độc Cô gia là gia tộc thủ giới giả cùng Vương gia và Nạp Lan gia.
-
Bao năm nay Liên Minh chỉ đến để lấy hậu bối Độc Cô gia đem đi sung trận nhưng cũng chưa cấp cho Độc Cô gia một tụ khí tháp nào.
-
Là người cùng đồng đạo của Đấu Linh đại lục, Kiếm mỗ xin Minh minh chủ bỏ chút thời gian đến Độc Cô gia bày giúp chúng ta một tụ khí tháp đỉnh cấp. Chi phí Độc Cô gia xin dùng bất kỳ giá nào để đổi lấy.
Các đại thế lực nghe vậy thì giật mình. Họ quên mất Độc Cô gia thân là đồng minh của Vương gia, đã từng giúp đỡ Vương gia rất nhiều và ngược lại.
Bằng vào quan hệ này Độc Cô gia có cơ hội rất cao có thể mời được Vương Minh đến làm khách.
-
Kiếm huynh khách sáo rồi. Thật ra cho dù Kiếm huynh không mở miệng tiểu đệ cũng sẽ đến tận cửa bái phỏng.
-
Tiếc là hiện giờ cảnh giới trận pháp của tiểu đệ chưa cao minh, cần phải trau dồi thêm. Sắp tới tiệu đệ có ý định bế tử quan đột phá cảnh giới.
-
Trong vòng năm mười năm khó lòng có thể rời khỏi Vương gia. Vương gia cũng đã hứa cứ cách một thời gian sẽ mở phách mại hội để bán tụ linh trận quyển trục và tinh thần đan.
-
Có tài bảo không thể một mình đóng cửa tự hưởng. Anh hùng Thiên Linh giới cũng cần đến tụ linh trận của Minh mỗ, tạm thời tiểu đệ khó lòng rời khỏi.
Các đại diện của các thế lực có mặt tại đây bắt đầu gật gù. Vương gia quả nhiên không dám nuốt hết thứ tốt một mình.
Nhưng Vương Minh hứa với Độc Cô gia như vậy coi như cũng tận tình đồng minh rồi. Một tụ linh trận cấp 9 đỉnh chưa đủ để một đại gia tộc có thể trong thời gian ngắn có thêm cường giả.
Mọi người còn đang rung động với cái giá Vương Minh minh chủ đưa ra thì Vương Minh lại nói thêm.
-
Kiếm huynh, ta mới tạo 2 tụ linh trận pháp quyển trục, hôm nay lại dùng sức hơi quá.
-
Nếu có thể phiền Kiếm huynh ở lại Vương gia ta vài ngày. Tiểu đệ sẽ không dám trậm trễ đưa ra quyển trục cho Kiếm huynh.
-
Ha ha ha, Minh huynh đệ làm vậy đã tận tình đồng minh rồi. Kiếm mỗ cảm kích bất tận. Được ở lại Vương gia tham quan là niềm vinh hạnh của Kiếm mỗ, tài hạ đợi vài ngày thì có xá gì.
Độc Cô Kiếm nói xong thì có vẻ thất vọng vì không mời được Vương Minh đến làm khách xong Kiếm cũng đã rất hài lòng rồi. Vương gia quả đáng là đồng minh đáng kết giao.
Trương Sang Sang thật ra cũng không muốn vụ mua bán này. Nàng chỉ muốn thăm dò xem phản ứng của Vương gia mà thôi. Cũng không ngoài dự liệu của Sang Sang, Vương gia sẽ không bạc đãi đồng minh của mình nhưng cái giá Vương Minh chịu bỏ ra cũng quá rộng lượng rồi.
Tụ linh trận quyển trục của Vương Minh tạo ra có lẽ số lượng còn nhiều hơn mọi người dự tính. Vương Minh này thật sự đã bước vào xuất thần cảnh rồi hay sao?
Hôm nay so lực lượng tinh thần lực, Vương Minh rõ rang chưa đạt đến cảnh giới kia. Trương Sang Sang loay hoay suy nghĩ thì thoáng nghĩ ra điều gì.Tinh Thần Đan!!
Vương Minh dùng Tinh Thần Đan để bồi bổ lại tinh thần lực. Vừa có thể tu luyện lại vừa phục hồi nhanh cảnh giới tinh thần lực của mình. Vị cường giả kia quả nhiên rất trọng yếu cho sự phát triển của một thế lực.
Nhất định phải tận lực mời chào. Cho dù không mời chào được, cũng không thể làm mất lòng vị cường giả kia.
Lúc trước Liên Minh Bách Tộc vì muốn nhanh chóng khuếch trương thế lực nên đã đè ép một số cường giả luyện dược sư. Luyện dược sư nhờ vả thế lực nào yếu thế thì Liên Minh đã tận lực chèn ép thế lực đó.
Kết quả là một số luyện dược sư vì không bảo vệ được thế lực nhỏ của mình nên đã cá chết lưới rách trở mặt thành kẻ thù số một của Liên Minh. Cái tâm của cường giả là không thể bị người khác đè đầu.
Những luyện dược sư chịu đầu phục Liên Minh lại bị bóng ma của Liên Minh để lại, cảnh giới luyện dược không những không tiến mà còn lùi. Đây cũng là lý do tại sao Liên Minh buộc lòng phải đưa ra một số phương pháp mềm dẻo và cuối cùng đã thành lập Thiên Địa Các.
Thiên Địa Các phục vụ cho Liên Minh nhưng không trực tiếp nghe lệnh của các chí tôn giả của Liên Minh. Bố trí của Thiên Địa Các rất bí mật. Những người đại diện cho Thiên Địa Các cũng là những thiên tài số một của Thiên Linh giới.
Sự thông mình và nhạy bén khiến những thiên tài bình thường phi ngựa cũng không đuổi kịp. Mọi người trong hội trường cũng không xì xào gì thêm. Một số thế lực nhỏ lại có suy nghĩ riêng.
Vương gia tại Đấu Linh đại lục quả thật sứng đáng là lão đại, không phải vì võ lực của họ mà phong cách bao che và trọng dụng nhân tài. Tư cách sống và đối đãi người của Lôi gia khiến các thế lực nhỏ dần dần muốn đầu vào.
Lúc trước tuy một số thế lực hâm mộ Vương gia, nhưng Vương gia không thể hiện ra lực lượng khiến các nhất lưu thế lực khiêng nể nên các thế lực nhỏ cũng không dám đầu quân vào Vương gia vì sợ vạ lây.
Thể hiện vừa rồi của Vương Minh đã làm những thế lực nhỏ kia bắt đầu rung động. Trương Sang Sang cũng không thể nói gì thêm. Đồ vật là của người ta, vị cường giả của Độc Cô gia đã đáp ứng, Sang Sang lên tiếng thêm cũng chỉ thêm gai mắt mọi người trong đấu giá hội.
Mục đích của Sang Sang cũng đã đạt được. Vương gia không dễ mua chuộc, cũng không dễ gì bị lợi nhuận trước mắt làm mù mắt. Sang Sang muốn thu phục Độc Cô gia cho Liên Minh sử dụng, làm tai mắt và tay chân cho Thiên Địa Các để tiện kèm chế Vương gia và Nạp Lan gia.
Tuy nhiên Độc Cô Kiếm đã ra mặt chỉ trích Liên Minh làm sao Sang Sang còn dám nói gì thêm. Nhưng trong mắt của Sang Sang cũng lóe lên một tia hàn ý. Nghịch ta có thể sống tốt sao?
Rất nhanh vật phẩm áp trụ của Nạp Lan gia lại được mang ra. Là một viên Hồi Sinh Đan, Vương Minh thấy vậy thì mỉm cười. Nạp Lan gia lúc đầu đã nói trước sẽ khiến Vương gia có được sự kinh hỷ, nhưng mọi người lại không ai có thể đoán ra đó là điều kinh hỷ gì.
Hồi Sinh Đan, có công hiệu gần như là cải tử hồi sinh. Đối với người tu luyện viên đan dược này có công hiệu cải tạo lại đan điền. Chỉ vì tài liệu luyện đan quá khó kiếm nên rất ít khi có thế lực nào có thể luyện chế thành.
Có được một viên cũng sẽ không dễ dàng gì xuất ra, sẽ để dành để cứu mạng cho cường giả. Tầm quan trọng của một cường giả đỉnh tiêm thật sự quá trọng yếu cho một thế lực. Lần này Nạp Lan gia chịu xuất ra một viên đan dược như vậy thật sự là dốc hết tiền vốn.
Vương Phong mỉm cười đưa tay ra dấu khiến toàn trường im lặng:
-
Các vị, công dụng của Hồi Sinh Đan các vị cũng đã biết, Phong mỗ cũng không cần quảng cáo nhiều. Lần này Nạp Lan gia xuất ra đan dược là muốn cầu một số vật dụng họ cần. Không dùng linh thạch để đổi, chỉ dùng vật đổi vật.
-
Chỉ cần cường giả nào có thể xuất ra đồ vật khiến tiền bối Nạp Lan gia hứng thú vậy có thể dùng vật đổi vật. Đan dược, đan phương, công pháp, thần vật chỉ cần đối với Nạp Lan gia có ích.
-
Các vị cũng biết một viên Hồi Sinh đan giá trị không nhỏ. Vật dụng đưa ra cũng phải có cái giá tương ứng. Quý vị xin bắt đầu.
Trong khi các thế lực đang suy nghĩ có thể dùng vật phẩm gì để động lòng được Nạp Lan Vĩ Nhân thì Trần Ngọc Phương cầm theo vật phẩm Vương Minh vừa đấu giá được vào phòng. Nàng tươi cười đem theo người hầu.
Khi Vương Minh nhìn lại lão người hầu thì ra là Nguyễn Bá đang cười típ mắt. Vương Minh cười khổ lắc đầu. Nguyễn Bá đang đem theo một khay thịt thú, nhìn thoáng qua hình như là hắc nhãn trư cấp 5.
Mùi vị thơm lừng làm Vương Minh không chịu được cũng phải nuốt nước bọt. Lão đầu này thật biết chiều theo ý người. Hôm nay các vị trưởng lão lo công việc sốt vó nên cũng không có ai để ý những điều nhỏ nhặt hàng ngày. Hơn nữa võ giả có thể nhịn đói nhiều ngày.
Giờ Vương Minh một bên có rựu, lại có người đẹp bầu bạn tươi cười lại được thịt ngon đặt trước miệng. Minh gật đầu hài lòng mời hai người mới đến cùng ngồi xuống. Sai Vương Hải đi ra mời phụ thân Chí Hào vào phòng gặp mặt.
Ở dưới các thế lực đã bắt đầu điên cuồng tranh giành Hồi Sinh Đan. Nạp Lan gia đưa ra linh dược lần này không dùng linh thạch để đổi. Nạp Lan gia chỉ nhận vật dụng.
Vương Minh gần như đã đoán ra được vật Nạp Lan gia cần. Đây cũng là cơ hội tốt để thu phục một đại gia tộc cho mình dùng.
Vương Minh không thể không suy trước tính sau. Nạp Lan gia sống tại rìa của Thôn Kiếm Lâm. Có cửa vào nhỏ nhưng đôi khi xuất phát thú triều cũng khiến Nạp Lan gia thiệt hại không nhỏ.
Hai gia tộc Vương gia và Nạp Lan gia đã nhiều lần suy nghĩ cùng chuyển đến Thôn Kiếm Thành chung sống nhưng Nạp Lan gia vẫn còn chần chừ chưa quyết.
Nạp Lan gia cũng không muốn đầu nhập vào thế lực nào khiến họ bị quản thúc. Minh cần hỏi ý kiến của các lão nhân.
Gia chủ Vương gia bước vào. Vương Hải không theo vào cùng. Hải đã được Minh phái đi thế chỗ của Trần Ngọc Phương trong đấu giá hội. Viên Hồi Sinh Đan đang được các thế lực từ từ vì tranh giành đã đưa ra các loại công pháp, vũ kỹ, thần vật ra mong có thể đổi lấy.
Nạp Lan Vĩ Nhân khi thấy Vương Chí Hào biến mất khỏi phòng đấu giá thì mỉm cười. Độc Cô gia kiếm được một quyển trục Nạp Lan gia sao có thể tay không mà về.
Bất quá một viên Hồi Sinh Đan còn quý giá hơn tụ linh trận quyển trục rất nhiều. Lần này Nạp Lan gia tính bán cho Vương gia một cái nhân tình.
Đại hội trưởng lão đã quyết định chỉ cần Vương gia chịu xuất ra tụ linh trận vậy thì Nạp Lan gia cũng buông tay bán cho Vương gia viên Hồi Sinh Đan.
Khiến cho một trận pháp sư có tuổi thọ đại tăng, Nạp Lan gia còn sợ sau này thiếu tụ khí trận tu luyện hay sao?
Theo thời gian nhân tình này chắc chắn sẽ được bù đắp lại gấp nhiều lần. Hơn nữa thể hiện vừa rồi của Minh minh chủ đối với Độc Cô gia cũng khiến Nạp Lan Vĩ Nhân hài lòng không thôi.
Vương gia chủ Vương Chí Hào mỉm cười bước vào mắt lóe tinh quang nhìn Vương Minh. Lão biết con trai lão không cần viên đan dược này nữa. Bất quá vẫn phải che mắt thế gian, không thể không mượn nước đẩy thuyền.
Nạp Lan gia đưa ra đan dược, trước đó cũng đã đánh tiếng cho Vương gia biết. Đây là kinh hỷ của Nạp Lan gia dành cho Vương Minh. Nói gì thì nói, một trận pháp sư cường đại cũng phải khiến họ động lòng.
Bao năm qua số lượng tụ linh trận của Nạp Lan gia cũng như bao gia tộc khác, chỉ đủ để duy trì cho một số cường giả đỉnh tiêm có tiềm năng khá sử dụng.
Muốn bồi dưỡng thêm một số hậu bối đều là điều rất khó khăn. Cũng chỉ một câu Vương Chí Hào để lại rồi biến mất khỏi phòng:
-
Phụ thân và gia tộc sẽ tới tay Hồi Sinh Đan cho con.
Nguyễn Bá và Trần Ngọc Phương nghe vậy thì cũng vui cười ra miệng. Họ đều biết minh chủ của họ là một thể tu. Nếu Vương Minh có thể kéo dài tuổi thọ đây cũng đồng nghĩa với việc kéo dài sự cường đại của dong binh đoàn.
Đối với những thành viên đã có mặt ngay từ lúc đầu không thể nghi ngờ là điều họ mong muốn nhất. Chỉ vỏn vẹn mấy tháng thời gian họ đã một bước lên mây đi theo một minh chủ hào phóng.
Cảnh giới của các đường chủ đã có sự tăng tiến rõ rệt. Họ còn được tôn trọng và trọng dụng. Ngồi nhắm nháp miếng thịt thú Vương Minh tươi cười ra mặt. Bắt đầu giao phó một số việc của dong binh đoàn cho Trần Ngọc Phương.
Không biết từ lúc nào Trần Ngọc Phương đã trở thành thư ký riêng của Vương Minh. Cũng vì Ngọc Phương thương bưng cơm cho Minh nên đôi khi cần nhắn nhủ gì cho các đường chủ, Minh thường nhắn qua Ngọc Phương.
Lâu ngày đây đã trở thành địa vị riêng của Ngọc Phương.Vương Minh biết việc này cũng cho Ngọc Phương đãi ngộ của một phó đường chủ. Hưởng lương bổng 40 linh thạch hạ phẩm mỗi tháng.
Tặng cho Ngọc Phương một lầu các nhỏ, bất quá cô nàng thích ở cùng trận pháp đường chủ Nguyễn Phương Dung nên phòng ốc của hai người to gần gấp đôi của những người khác.
Các đường chủ cũng quý mến cô gái trẻ xinh đẹp này. Ngọc Phương rất hiểu ý người. Lúc rảnh rỗi Ngọc Phương sẽ cùng các nữ dong binh đoàn luyện tập và sau một thời gian sống trong dong binh đoàn cô nàng đã kiến lập một đội ngũ nữ dong binh riêng của mình.
Chuyện đi chữa trị và băng bó các vết thương cho đồng môn. Một số người gọi đội ngũ này là dược y quân. Tuy chưa chính thức được thành lập và các nữ y đều có đội ngũ riêng của mình.
Nhưng họ thường tụ tập lại cùng một chỗ, trên bả vai áo giáp được thêu một bông hoa hồng. Tượng trưng cho họ thuộc hệ phái dược y quân.
Bên dưới các thế lực đã tranh giành đến hồi cao trào.
-
Vĩ Nhân dược sư, tài hạ nguyên dùng công pháp địa cấp Cửu Minh Hỏa công đổi với đại sư.
-
Tại hạ nguyện dùng Nguyệt Đỉnh Lô đổi lấy đan dược.
Cửu Minh Hỏa công là công pháp địa cấp của Kim Long kiếm tông. Bất quá thế lực này chủ tu là kim hệ. Đối với hỏa công không mấy cần thiết. Đây cũng là công pháp họ dùng để trao đổi cùng luyện dược sư nhiều nhất.
Rất nhiều luyện dược sư trung cấp của Kim Long đại lục đều dùng nó để tăng cường lực khống hỏa. Có thể nói đây là công pháp cường đại nhưng lại có số lượng tu luyện giả tạp nham nhất.
Nguyệt Đỉnh Lô là địa cấp dược đỉnh. Thuộc loại quý hiếm đối với bất kỳ luyện dược sư nào. Một số thế lực cường đại dùng dược đỉnh cao cấp để hấp dẫn các luyện dược sư gia nhập vào thế lực của họ.
Cũng có thể dùng dược đỉnh để cho luyện dược sư thuê. Thế lực vừa chịu bỏ ra dược đỉnh của mình là một trong bát tông nhất lưu thế lực đứng thứ 3, Lạc Hồng kiếm tông từ Lôi Linh đại lục.
Nạp Lan Vĩ Nhân mặt vẫn không đổi sắc, lão rất có kiên trì để đổi lấy quyển trục tụ linh trận pháp. Hồi Sinh Đan là loại đan dược thần cấp. So với Sinh Tử đan thì phẩm cấp hơn mấy đại giai cảnh.
Trong gia tộc nào cũng có những hậu bối không đủ thiên phú tu luyện nhưng gia tộc cũng sẽ không thể đem đồ vật quý giá như vậy đi bồi dưỡng một kẻ vô năng.
Vương Minh thì lại khác, Minh đã từng nổi danh thần đồng. Giờ sau bao năm lại có thể tu luyện tinh thần lực và trận pháp. Đặt ở bất kỳ thế lực nào cũng sẽ đập nồi bán chảo để khiến người như Minh trở thành tu luyện giả.
Một thiên tài sau khi bị xuống dốc sẽ rất khó vực lại được, còn Vương Minh đã thể hiện được bản lĩnh của mình. Các đại thế lực tuy biết vậy nhưng đồ vật nếu có thể tới tay vậy cũng có thể dùng để mua chuộc Vương Minh.
Một tụ khí trận tuy hiếm có nhưng cũng chỉ có thể dùng trong 10 năm. So với các vật địa cấp đỉnh các thế lực đã xuất ra không thể bằng được. Các đại thế lực tin tưởng thần vật của mình có thể hấp dẫn được Nạp Lan Vĩ Nhân.
Nhưng lại buồn bực vì Nạp Lan Vĩ Nhân cũng chỉ thỉnh thoảng nhíu mày rồi lắc đầu không trọn món nào thích hợp cả.
Khi các cường giả im lặng suy nghĩ xem họ phải xuất ra cái giá gì thì Vương gia chủ, Vương Chí Hào đã đến trước mặt Nạp Lan Vĩ Nhân:
-
Vĩ Nhân dược sư, chỉ cần tiền bối tặng viên Hồi Sinh Đan này cho Minh nhi, Vương gia nguyện đáp ứng Nạp Lan gia với bất kỳ giá nào.
Điều này không khiến mọi người có mặt khó hiểu, vẫn biết rằng Vương gia lần này không thể bỏ qua. Chỉ là họ cũng đang suy nghĩ Vương gia có đồ vật gì có thể động dung được Nạp Lan gia? Tụ linh trận ư?
Tuy quý hiếm nhưng không đủ để làm Nạp Lan gia động dung, với một trận pháp chỉ dùng được 10 năm để đổi lấy một đan dược thần cấp, không thể được. Tụ linh trận chỉ là địa cấp đỉnh.
Lấy địa cấp đổi lấy thần cấp là điều không thể nào. Cho dù Nạp Lan gia chịu, những người ở đây cũng không chịu. Đây là đấu giá hội nên phải cạnh tranh công bằng. Đó là điều luật của Liên Minh đã đặt ra.
Các đại thế lực, nhị lưu thế lực thậm chí tam lưu thế lực phải trong thời gian nhất định đem đồ vật của mình đưa ra đấu giá. Giá cả chủ nhân có thể đặt ra, nhưng không thể thiên vị bất kỳ thế lực nào.
Đó là luật, nhưng một số thế lực nhất lưu cũng lén nút trao đổi thần vật hay công khai công bố vật mình muốn đổi. Nếu đôi bên chấp thuận sẽ giao dịch.
Nhưng dùng vật cấp thấp hơn để đổi vật cao cấp hơn, điều này khó thành. Đan dược thuộc thần cấp nhưng cũng chỉ dùng được một lần.
Lấy địa cấp dược đỉnh hay công pháp địa cấp đổi lấy đã là hạn chót. Mọi người hồi hộp xem Nạp Lan gia phản ứng ra sao.
-
Chí Hào tiểu hữu. Chúng ta tuy là người nhà nhưng Nạp Lan gia ta đúng thật đang rất cần một số tụ linh trận.
-
Hồi Sinh Đan cũng chỉ có một viên không biết chư vị tại đây nói một viên như vậy đổi được bao nhiêu tụ linh trận địa cấp đỉnh đây?
........................còn tiếp