Chương 76 : Con hàng ăn


Từ ngày bước vào Hỏa Linh Hải, trăm dặm, ngàn dặm không có đến một bóng người nên Minh cũng tha hồ thả cửa hấp thu linh khí nồng đậm tại nơi đây.

Ở đây có số lượng linh thú quá đông và cảnh giới quá cao khiến các thế lực cho dù biết nơi đây linh khí nồng đậm cũng không dám đến đây chiếm núi làm vương.

Cũng như ở trong Thôn Kiếm Lâm, cho dù có linh khí nồng đậm hơn nữa cũng không có ai dám xông vào chiếm núi làm vương.

Càng vào sâu trong Thôn Kiếm Lâm thì càng có linh khí nồng đậm. Chỗ Vương Thanh Nguyệt Hà chọn lựa cách Thôn Kiếm Thành 10 ngàn dặm đường chim bay.

Tuy vậy cũng chưa hẳn đã vào trung tâm của Thôn Kiếm Lâm. Đó chỉ là khoảng cách bà chắc chắn Vương gia có thể thủ hộ được.

Vào sâu hơn nữa tuy sẽ có linh khí nồng đậm hơn nhưng lỡ gặp phải chí tôn cảnh linh thú hóa hình thì toàn bộ ba gia tộc cũng sẽ mang họa diệt tộc.
Linh thú bao đời rất cường đại. Đến khi chúng bước vào cảnh giới sinh tử cảnh đã có thể hóa hình người. Sinh tử cảnh, như một bước ngoặt của cảnh giới tu luyện.

Nhân loại có thể từ phàm thể bước lên cảnh giới tiên thể, linh thú có sức sống cường đại nhưng chúng không biết cách tu luyện như nhân loại nên thăng cấp rất chậm.

Chỉ khi nào có thể hóa thân nhân loại chúng mới có thể tăng tốc độ tu luyện.

Xà ưng chọn cho mình 5 viên thú đan cấp 8 đỉnh phong. Đây là những thú đan của các loại linh thú huyệt mạch của rồng như tắc kè, rắn.

Xà ưng nuốt xuống một viên nhưng còn bốn viên lại chần chừ không dám quyết. Thú đan đối với linh thú là vật đại bổ.

Chúng thăng cấp bằng cách thôn phệ máu huyết và thú đan của các loài khác. Linh thú không có đan điền, chúng hấp thu linh lực rồi luyện hóa linh lực thành thú hạch và dần dần tiến hóa thành thú đan.

Khi có thú đan, chúng đã sinh ra trí tuệ đơn giản như con nít. Đến thần cấp linh thú có thể gọi thú đan của mình ra để tấn công và dùng thú đan để phòng thủ.

Thú đan rất cường đại, nhân loại cùng cấp chỉ có nước cam bái hạ phong. Đôi khi vương của chúng cảm thấy số lượng của linh thú quá nhiều, nếu cần phải thanh lọc, vương sẽ ra lệnh gây lên thú triều.

Đó là lúc mà linh thú sẽ săn nhân loại và thôn phệ máu huyết. Nhân loại rất khó chống lại hoàn toàn. Có rất nhiều thành thị đã vì thú triều mà bị hủy diệt hoàn toàn.

Những thành thị cường đại cũng khó lòng chống đỡ mà không bị tổn thất gì. Mỗi khi có thú triều sẽ có rất nhiều võ giả nhân loại cũng vì thế mà vẫn lạc.

Những linh thú thành công sống sót sau thú triều đều trở lên rất cường đại và cả nhân loại cũng vậy.

Sau khi chống lại thú triều những võ giả còn có thể sống sót sẽ đột phá cảnh giới, nhất là cảnh giới sinh tử cảnh. Cho dù trong lúc nhất thời không thể đột phá cũng sẽ tích lũy cảm ngộ.

Thấy xà ưng loay hoay không biết buông bỏ viên thú đan nào thì Vương Minh phì cười.

-
Ngươi không có túi, để ta giữ cho ngươi, khi nào cần cứ nói ta biết. Ta sẽ đưa lại cho ngươi bốn viên còn lại.


Xà ưng nghe vậy thì vui mừng không siết. Nó đã nhận Vương Minh làm chủ, cho dù Minh không đưa lại nó cũng không dám phàn nàn.

Thú đan này là của chủ nhân, cho dù chủ nhân muốn thu hồi lại nó cũng không một lời than vãn. Trong thế giới linh thú là vậy, cường giả vi tôn còn được thể hiện rõ rệt hơn thế giới nhân loại nhiều.

Linh hồn của linh thú rất yếu ớt, nhưng hôm nay con xà ưng này đã theo Minh, Minh liên xuất ra một viên tinh thần đan cấp 3.

Xà ưng ngửi thấy mùi thì mắt lóe lên tia hưng phấn rồi nhìn Minh mong chờ. Lưỡi nó lè ra nhỏ nước rãi như chó con.

Chông cũng khá đáng yêu. Không giống như côn đồ đã truy sát Minh chút nào.

-
Ngươi có dám thôn phệ viên đan dược này không?


Vương Minh hỏi. Xà ưng suy nghĩ đắn đo một lát rồi gật đầu.

-
Đây là từ tinh thần thảo luyện thành, ta có thể cảm nhận. Linh thú chúng ta không thể nuốt tinh thần thảo, chúng như độc dược đối với chúng ta.


-
Nhưng viên đan dược trên tay chủ nhân lại đựng chứa tinh thần lực rất mạnh. Nếu ta được chủ nhân tặng, chắc chắn sẽ có thể đột phá rất nhanh.


-
Được, ta cho ngươi...«

Linh thú theo con người là vì bắt buộc nhưng chúng cũng như nhân loại, rất muốn trở lên cường đại hơn.

Hôm nay gặp được một chủ nhân tốt như vậy xà ưng rất phấn khởi, vui vẻ nuốt viên đan dược. Dược lực của tinh thần đan tác động khiến xà ưng hưng phấn thét to sau đó nhảy lên không trung vỗ cánh như tập bay.

Hiện tượng này kéo dài suốt một canh giờ xà ưng mới hòa hoãn lại chạy đến quỳ gối xuống chân Vương Minh.

-
Đa tạ chủ nhân...


Minh cũng vui vẻ gật đầu nhưng mãi xà ưng chưa đứng dậy. Minh thấy vậy thì hỏi.

-
Sao ngươi còn chưa đứng dậy?


Xà ưng lè lưỡi ra nhỏ rãi:

-
Chủ nhân có thể cho ta thêm 1 viên như vừa rồi nữa không.


(Một vệt hắc huyết chảy từ trên đầu Minh chảy xuống). Tên này cũng là một hàng ăn.

Minh cũng chả tiếc nó một viên đan dược, xuất ra luôn một viên cấp 3. Linh thú có linh hồn lực rất yếu, cấp 3 có lẽ đã là cực hạn của chúng.

-
Ngươi có muốn thôn phệ thú đan nữa không?


-
Nếu ta thôn phệ thú đan tiếp, có lẽ ta sẽ đột phá. Sẽ làm trở ngại hành trình của chủ nhân.


-
Ha ha ha, không sao ta, có thể cho ngươi vào một nơi bí mật để ngươi đột phá. Ta cũng phải tu luyện một thời gian.


-
Khi nào xong việc tự ta sẽ có cách mang theo ngươi đi cho đến khi ngươi đột phá xong mới thôi.


-
Mọi chuyện nghe theo căn dặn của chủ nhân.


-
Tốt... Ta sẽ cho ngươi đến một nơi, nhưng ngươi không được phép chạy loạn. Đồ vật không thể đụng, ở đó có nguồn nước.


-
Đói bụng ta sẽ cho ngươi đồ ăn. Cấm làm phiền các người khác bằng không chết tự chịu.


- Dạ! chủ nhân.

Linh thú không hỏi han nhiều. Đã nhận chủ vậy cứ việc làm theo lời chủ nhân căn dặn là đủ. Dù chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ.

Vương Minh ra lệnh cho xà ưng thả lỏng tinh thần rồi thu nó vào trong Hắc Giới. Đưa nó đến bên hồ nước rồi nhờ hai vị sư phụ chiếu cố cho nó.

Cũng thu hết số thịt linh thú chất đống như núi và số thú đan. Sau đó ra ngoài bày hộ trận, ảo trận rồi cũng vào trong Hắc Giới tu luyện.

Đã có thể làm quen với Hồ Điệp Minh rất muốn gọi luôn Hắc Long ra xem đây là thần vật gì.

Hồ Điệp tu luyện bên trong thức hải của Vương Minh nên tạm thời Minh cũng không luyện chế tinh thần đan.

Có Hắc Giới là nơi các linh hồn có thể ký gửi nên Minh cũng không lo Hồ Điệp không có chỗ ăn ở. Vào trong Hắc Giới xà ưng cũng rất thoải mái.

Linh hồn của linh thú yếu ớt hơn nhân loại rất nhiều nên khi vào trong Hắc Giới là nơi linh hồn ký gửi xà ưng cảm thấy có thể ngay lập tức đột phá.

Vương Minh cũng lui vào lầu các của mình đem Hắc Long giáp ra ngắm nghía. Dem một nửa tinh thần lực của mình chìm vào trong Hắc Long giáp.

Không bị cản trở gì rất nhanh Minh bước vào một phiến thiên địa đầy các hình thù kèn, vĩ cầm, đàn ghi ta, các loại trống lớn nhỏ.

Thì ra chủ nhân của thế giới này lại rất thích âm nhạc Minh bước vào một đại điện có cửa lớn không khóa. Vào bên trong lại thấy một con độc nhãn hắc long ngủ trên một sân khấu của giàn nhạc giao hưởng.

Đây như một nhà hát lớn, có sân khấu khá rộng. Các hàng ghế ngồi bằng gỗ lim rất đẹp mắt. Có cửa sổ và màn gió đung đưa. Trên sân khấu con hắc long rõ ràng chỉ có một mắt.

Thân và đầu như con tê giác nhưng trảo và chân sau lại giống như trảo ưng, cánh rơi màu đen nhánh. Ở giữa mặt nó có một chiếc sừng rất to.

Kích cỡ của đầu so với tê giác rất giống nhưng lại nhỏ hơn một chút. Hắc long đang ngáy khò khò.

Minh bước nhẹ vào thì cũng làm hắc long tỉnh. Nó ngóc cái đầu lên cao, mắt lóe lên một cái, mở miệng giọng nói tiếng người:

-
So you have finally come. Take a sit baby!


...........................còn tiếp
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kiếm Tiên.