Chương 80 :Bát đại thần khí(4)
-
Vậy liệu nếu con có thể cùng chịu nỗi đau và chia sẻ những tâm sự với thần binh, con có thể giúp chúng trưởng thành nhanh hơn, trở lên cường đại hơn?
-
Tiểu tử ngươi nói ít hiểu nhiều. Rất tốt!! Võ học là phải do mình tự lãnh ngộ.
-
Sư phụ chỉ có thể dạy con chiêu thức, nhưng nếu để thần binh dạy con sẽ tốt hơn chúng ta dạy rất nhiều.
Thở dài một hơi Khí Tổ chậm rãi.
-
Chúng ta cũng chỉ có thể làm cố vấn cho con đến chí tôn cảnh mà thôi. Nhưng chí tôn cũng chia cấp bậc, mỗi bậc đều phải tự mình lãnh ngộ đạo riêng của mình.
-
Sư phụ không thể giúp con được. Ta đã chờ đợi người có thể khiến thần khí của ta trưởng thành đã rất lâu rồi. Con đừng thấy chúng già dặn mà cho rằng chúng đã hoàn toàn trưởng thành.
-
Bọn họ sau bao năm phát triển mới dừng ở độ tuổi 8,9 đến 15 tuổi mà thôi. Bọn họ cũng như con người, sẽ có thể cứ mãi trưởng thành và hoàn thiện bản thân bọn họ. Họ cần nhất đó là linh hồn cường đại.
-
Con đối với bọn họ không thể nghi ngờ là chủ nhân tốt nhất ta có thể kiếm cho họ. Nếu có dịp thì con thay ta thu hồi hết 10 thần binh ta đã từng đúc đi.
-
10 thần binh? Sư phụ, không phải chỉ có bát đại thần khí thôi sao.
-
Ha ha ha, lúc trước ta đúc xong bát đại thần khí. Sau đó đã đúc thêm ra Thiên Linh Đỉnh, là một dược đỉnh cấp chí tôn.
-
Không ngờ ta đến Địa Cầu đã bị thất lạc trên đường, khiến ta tiếc nuối không thôi.
-
Nếu sau này con có thể quay lại Địa Cầu tìm thấy hắn. Chắc chắn hắn sẽ là dược đỉnh tương sứng với cảnh giới của con.
-
Con cũng đừng quên đến Hắc Giới. Mặc dù linh trí của nó chưa có hình hài nhưng sự khủng bố của Hắc Giới con cũng đã chứng kiến. Ta sẽ dần dần hoàn thiện nó.
- Đa tạ sư phụ!!
Minh chần chừ một lát rồi bắt đầu hỏi:
-
Sư phụ, người có hiểu được tại sao lão Hắc có thể trở lại Thiên Linh giới hay không?
Trầm ngâm một lát nhíu mày suy nghĩ. Khí Tổ cũng rất muốn biết nguyên do.
-
Có lẽ ta phải nói chuyện lại với tên mũi nhọn. Minh nhi cứ yên tâm, nếu có cách sư phụ sẽ tận lực giúp con.
-
Hy vọng lần này sẽ không khiến con thất vọng,không sao đâu sư phụ. Con biết đây là việc không dễ, nhưng con cũng sẽ không bỏ cuộc. Sẽ không bị ngục đổ khi thất bại trong lúc nhất thời.
-
Hơn nữa, con phải đến chí tôn cảnh mới có thể trở lại địa cầu. Tu luyện và nâng cao cảnh giới mới là điều thiết yếu.
-
Thế giới đan điền của con sau khi đến Hỏa Linh Hải đã bắt đầu sinh ra núi lửa, và có nham thạch chảy dần.
-
Trong lúc còn sống tại Thôn Kiếm Lâm con đã lĩnh ngộ được hành mộc nồng đậm. Thế giới đan điền của con dã có núi lửa, có rừng rậm.
-
Có lẽ con phải đến các tuyệt địa chứa đựng các loại thuộc tính khác nhau để lãnh ngộ cảnh giới.
- Phải rồi Minh nhi, tuy ta không thể nhìn vào thế giới đan điền của con bởi Hắc Dung che dấu nhưng ta nghĩ con đã tìm ra manh mối cho con đường tu luyện của con.
-
Hỗn Độn Thánh Thể không thể dùng tri thức thông thường để tu luyện.
Tiếng của Đan Tổ vang vọng dưới lầu các bước lên. Khí Tổ mới nhìn thấy Đan Tổ thì lại bực mình:
-
Dâm bà bà, lại đến đây nhìn lén ta?
-
Ai thèm nhìn lén ông, ta đến thăm đồ đệ của ta. Lão mặt đen ông không phục muốn động thủ sao?
-
Hừ... Đàn ông không chấp nhất đàn bà.
-
Cài gì, dám khinh thường lão nương, tiếp chiêu.
-
Đánh thì đánh sợ gì bà!!
Rồi hai người lại xông vào nhau luyện tay. Vương Minh thấy vậy thì phát ngán. Cứ cách vài ngày là hai người lại đánh nhau.
Cũng mấy chiêu Tĩnh Vân Quyền, Băng Phong Chưởng. Hôm nào gay cấn lắm thì Phục Ngưu Thần Chưởng, Long Biên Kiếm Pháp. Vương Minh lắc đầu.
Hai lão nhân gia này đâu phải đánh lộn chứ. Nhớ nhau không chịu nổi trao đổi tâm tình thôi mà. Không bằng 2 người đóng cửa đấu lưỡi đi cho rồi.
-
Nhị vị sư phụ, có mấy chiêu sài hoài. Còn chiêu nào mới nữa không? Đệ tử có vài chiêu hình như giờ không sài được nữa.
Hai người dừng tay quay sang Vương Minh. Khí Tổ lắc đầu.
-
Ta nói cho con rồi. Để thần binh dạy con tốt hơn ta dạy.
-
Phải rồi lão mặt đen ông biết tự lượng sức mình thật tốt, Lão không dạy hắn để ta dạy. Minh nhi, ta dạy con Lĩnh Nam chỉ pháp.
-
Lĩnh Nam chỉ pháp? Là chỉ pháp của Bắc Bình Vương Đào Kỳ và Khất đại phu?
-
Đúng vậy, là Lĩnh Nam chỉ. Sau khi nhị Trưng xưng đế, Lưu Quang Vũ mượn thế nước Thục lục đục nội bộ tấn công Lĩnh Nam.
-
Sau ba năm phản kháng cuối cùng nhị Trưng nhảy xuống Cẩm Khê tự tử. Anh hùng Lĩnh Nam, Lĩnh Bắc thời đó vì thế mà không phục nhà Hán, quần hùng nổi lên khắp nơi.
-
Sau bao năm chinh chiến cuối cùng truyền nhân của Lĩnh Nam chỉ pháp lập lên một vương quốc mới đó là nước Đại Lý.
-
Người của nước Đại Lý không hoàn toàn là người Lĩnh Nam. Họ có rất nhiều sắc dân cũ sống trên đất Lĩnh Nam cũ và có một số là người thiểu số sinh sống tại các vùng Trung Nguyên lân cận.
-
Hoàng gia nước Đại Lý là họ Đoàn lấy gốc của Lĩnh Nam chỉ pháp rồi biến nó thành hai loại chỉ pháp trấn quốc của họ: Là Lục Mạch Thần Kiếm và Nhất Dương Chỉ.
-
Một thuộc nội công, một thuộc ngoại công. Cảnh giới của họ khó lòng sử dụng hai loại chỉ pháp này cùng một lúc như Khất Đại Phu và Đào Kỳ.
-
Hai loại chỉ pháp này chính là bản đơn giản hóa của Lĩnh Nam Chỉ Pháp. Lúc trước con chưa đủ cảnh giới để luyện tập nhưng con nay đã hơn xưa. Ta sẽ đem chỉ pháp này dạy cho con.
-
Hy vọng con sau này có thể đem nó phát dương quảng đại. Lập lên oai phong của Lĩnh Nam khi xưa. Với Thiên Hồn Nhãn của con ta nghĩ sẽ rất nhanh có thể lĩnh ngộ được loại chỉ pháp này.
Vương Minh hý hửng, rớt cuộc có thể dùng linh khí ngoại phóng.
-
Minh nhi nghe kỹ. Lĩnh Nam chỉ vận hành công lực chạy khắp kỳ kinh bát mạch tạo thành một chu vi.
-
Nay ta dùng linh lực vận hành theo kỳ kinh bát mạch thay thế công lực của thể tu. So với Lĩnh Nam chỉ pháp bản gốc còn khủng bố hơn rất nhiều lần.
-
Kỳ kinh chia làm bốn thiên kinh tức dương kinh từ trên đi xuống và bốn địa kinh tức âm kinh từ dưới đi lên. Hai loại kỳ kinh này giao toa nhau tại đan điền.
-
Các tuyến đường vận hành của tám kỳ kinh được gọi là bát mạch. Kỳ kinh bát mạch gồm có các mạch: Nhâm mạch, Đốc mạch, Dương duy mạch, Âm duy mạch, Dương Kiều mạch, Âm Kiều mạch, Xung mạch và Đới mạch.
-
Trong 8 mạch, trừ 2 mạch Nhâm và Đốc có huyệt riêng, con 6 mạch khác đều không có huyết riêng, có thể dùng 1 số huyệt của các kinh chính để điều hòa mạch khí của 6 mạch này.
-
Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn gia chính là dùng sự vận hành của 6 mạch này. Nhất dương chỉ dùng là Nhâm và Đốc mạch để vận hành.
-
Con là một thể tu, đối với các huyệt đạo của cơ thể con chắc hiểu rất rõ.
-
Chỉ cần con dùng linh lực vận hành một chu thiên sau đó rút linh lức vào đan điền rồi đưa linh lực theo vận tuyến của các kinh mạch phóng ra qua đầu ngón tay.
-
Lĩnh Nam chỉ chỉ có 1 chiêu tùy con sử dụng. Muốn phóng ra đầu ngón tay nào tùy ý hay nếu tích tụ linh lực nhiều có thể phóng ra cả 5 đầu ngón tay hoặc cả 10 đầu ngón tay.
-
Tùy theo ý cảnh giới của con thôi. Ta không có thân thể nên không làm mẫu cho con được.
-
Minh nhi tự thử xem. Bất quá dùng 1 phần 10 linh lực hiện có mà thôi.
- Dạ sư phụ!!
Vương Minh hưng phấn hít sâu vào một hơi. Đưa linh lực vận hành qua tám đường kinh mạch 1 chu thiên. Linh lực theo thiên nhân hợp nhất ùa ùa tiến vào đan điền.
Vương Minh có thể nhờ cách vận hành này mà đem hết linh khí có thể hấp thu trong một vòng chu thiên tích tụ qua đầu ngón tay sau đó phóng ra.
Sau này chỉ cần vá lại các vết rách đan điền có thể tích lũy được nhiều linh lực hơn và phóng ra tất cả cùng một lúc qua các đầu ngón tay.
Nhưng đây cũng là việc nguy hiểm vì kinh mạch phải chịu tải quá nhiều. Nếu kinh mạch không đủ mạnh Trấn Minh rất có thể bị đứt hết kinh mạch trở thành phế nhân.
Biết được điều này nên Vương Minh cũng không dám làm liều chỉ dùng 1 phần 10 linh lực hấp thu được trong một chu thiên để phóng ra mà thôi. Trong lầu các của Khí Tổ có bày kết giới nên Minh cũng không ngại.
Đưa ngón tay trỏ phải giơ lên, một tia sáng như thiểm điện bắn ra từ đầu ngón tay của Minh. Đùng một tiếng.
Tia sáng bắn vào trần nhà của lầu các khiến mái nhà vỡ vụn. Tia sáng vụt lên vòm trời của Hắc Giới rồi lan tỏa ra các nơi theo kết giới giảm bớt lực lượng rồi dần dần biến mất.
Khí Tổ đứng quan sát thì bỗng tím mặt lao vào phía Đan Tổ động thủ.
-
Dâm Tổ, ngươi dám phá nhà ta? Lão tử liều mạng với ngươi!!!
-
Này này này..khoan đã.. ta không có cố tình à...
-
Rắn giả lươn, đừng hòng chạy tội.
-
Hi hi hi, lão nương làm sao biết võ công của ta lợi hại như vậy? Trận pháp của ông vô dụng rồi hi hi hi.
Đan Tổ vừa đỡ chiêu vừa cười híp mắt như nương tử chơi đùa với tướng công của mình.
Còn Khí Tổ thì mặc dù mặt mày hơi tối nhưng vẫn không che dấu được sự vui vẻ và hưng phấn.
Không ngờ đồ đệ của Lão có tuyệt chiêu bảo mạng như vậy. Vương Minh phóng ra một chỉ xong cũng thấy hưng phấn, nhưng cảm thấy kinh mạch hơi đau.
Đó mới là 1 phần 10 linh lực của một chu thiên. Nếu phóng hết ra không biết kinh mạch phải chịu tổn thất gì.
Thể nào đến giờ Đan sư phụ mới chịu dạy cho Minh. Chỉ pháp này quả thật rất nghịch thiên.
Ở địa cầu Minh cũng từng đọc truyện của Kim Dung công pháp này rất giống như công pháp mà Đoàn Dự đã dùng:« lục mạch thần kiếm» nhưng có phần cường đại hơn.
Bỏ qua suy nghĩ Minh lấy ra vài viên đan dược chữa thương nuốt xuống ngồi xếp bằng khôi phục lại kinh mạch và theo dõi hai vị sư phụ đối chiêu.
Bọn họ không có linh lực nên chiêu số tuy tinh xảo nhưng không làm tổn thương được đối phương.
Minh ngước lên chỗ lầu các bị thủng. Minh có thể nhìn ra
vòm trời
của Hắc Giới. Giờ vòm trời của Hắc Giới đã cao gần 1000 thước.
So với lúc ban đầu đã cao hơn rất nhiều. Theo cảnh giới đan điền của mình, Minh phát triển vòm trời của Hắc Giới cũng lớn lên dần.
Minh phát hiện vòm trời lúc này đang có rất nhiều tia sét lấp lóe.
-
Đói! Chủ Nhân, cho ta thêm năng lượng vừa rồi đi...
Đan Tổ và Khí Tổ dừng tay. Ba người rất nhanh đã lao ra ngoài lầu các đứng trên mái nhìn lên bầu trời. Những tia sáng sẹt qua sẹt lại lưa thưa trên bầu trời.
-
Đói! Chủ Nhân, cho ta thêm năng lượng vừa rồi đi...
Âm thanh vang vọng khắp Hắc Giới. Khí Tổ run rẩy hít thật sâu.
-
Là Hắc Giới, cuối cùng cũng sinh ra linh trí. Minh nhi, bắn thêm vài chỉ mau.