Chương 79 :Bát đại thần khí(3)
..............................
Minh làm một hơi với bài
My Boo
của Usher Minh đã có lần tỏ tình với bạn gái. Đó cũng là bài tủ, 1 bài duy nhất trong hai bài hắn thuộc hết lời.
Tuy cô bé Hồ Điệp không hiểu lời nhưng rất thích giai điệu. Trong khi hát Minh đem cảm ngộ của mình lúc tỏ tình cùng người yêu bày tỏ ra. Tinh thần lực khuếch tán ra trong nhà hát.
Kiếp trước Minh là người khá lười thể dục, tối ngày ngồi trước màn hình vi tính. Giọng lúc nào cũng khàn khàn vì là dân viết soft nên uống nhiều cà phê. Hơi chạy còn không có chứ huống gì hát.
Kiếp này Minh là một thể tu, hơi dài, giọng trong. Minh hát rất hay, Minh cũng phải cảm thấy sung sướng thư thả.
Khi quay đầu lại thì đã thấy Long Giáp nhún nhảy ôm cô bé Hồ Điệp nhảy slow dance. Tê giác này cũng rô man tích gớm, Hồ Điệp quay đầu vỗ tay:
-
Đại ca ca hát rất hay!
-
Phải hát rất hay. Ngươi hát bài nữa, bài nào Hồ Điệp có thể hiểu.
- Lại hát!!
-
Ngươi hát thêm một bài ta theo ngươi đến địa cầu!
-
Ngươi nói thật?
- Thật!!
-
Vậy, ngươi có đưa ta về lại đây?
-
Dĩ nhiên, nếu ở đó có nhiều thứ vui ta sẽ đem nó về. Không làm mất thời gian của ngươi!
-
Phải rồi, đại ca ca hát tặng em một bài đi.
Vương Minh giờ đã có tự tin của lần trước lấy giọng theo giai điệu của Nguyễn Quốc Cường:
Em đẹp không cần son phấn… xinh thật xinh… thật xinh... rất hiền... oh ô
Không quần jeans… giầy cao gót… em chọn riêng mình em áo dài… duyên dáng...
Giống như hoa kia bên thềm… ngát hương không khoe sắc màu… ngàn đóa hoa đang rực rỡ không sánh bằng...
Nhẹ nhàng tung bay tà áo dài... Em phụ nữ Việt…
Ánh lên bao rạng ngời người Phương Đông…
Người đẹp dáng xinh… hay vì anh đang ngập tràn hạnh phúc bên em bừng lên khúc xuân xanh ngời...
Người con gái Việt… mặc chiếc áo dài…
Đẹp khắp bốn phương... một nét Á Đông…
Một ngày nơi xa… chiều buồn lang thang… tình cờ ngang qua…
Một tà áo trắng… một bờ vai xinh tôi không quen…
Lòng chợt ấm áp… gửi làn gió nói về miền… yêu thương…
Tôi Yêu Em… Tôi Nhớ Em…
Cả Hắc Long Giáp cũng cảm nhận được tình cảm sâu đậm của Minh với người người yêu. Hắn bỗng thở dài:
-
Lão đệ, nếu có ngày ngươi làm ra xuyên tinh toa đến được Địa Cầu, lão ca sẽ giúp ngươi một tay.
Được Hắc Long Giáp hứa như vậy Vương Minh đã yên tâm nhưng Minh vẫn chưa hiểu tại sao Hắc Long Giáp có thể trở lại Thiên Linh Giới.
Việc này phải hỏi lại Khí Tổ. Minh chắc chắn không phải do Long Giáp chán chết mà xuyên việt về lại Thiên Linh Giới, không thể đơn giản như vậy được.
Vương Minh ở lại trong không gian của Hắc Long Giáp học đánh đàn ghi ta với hắn. Không ngờ Long Giáp yêu âm nhạc như vậy, biết chơi rất nhiều loại nhạc cụ.
Đừng tưởng Long Giáp có thân hình thô kệch mà không cầm được đàn ghi ta. Hắn chơi rất giỏi, lại còn có thể dùng tinh thần lực sử dụng ba động linh khí chơi một lúc rất nhiều nhạc cụ.
Những bài sinfonia và các giai điệu cổ điển Minh cũng không mấy quen, nhưng có thể nghe được Minh rất thích. Cũng như Hồ Điệp, khi được Minh mời vào thức hải của Minh để khôi phục và trưởng thành thì Long Giáp rất thích, nhận lời ngay.
Bất quá Minh cũng giao trước, Minh cần yên tĩnh và có đôi lúc họ phải vào Hắc Giới sống để Minh luyện chế tinh thần đan.
Hai thần binh này thật ra đã theo dõi Minh rất nhiều ngày, đến giờ mới chấp nhận Minh . Khi Khí Tổ tinh luyện lại bản thể của họ thì họ đã tỉnh lại rồi.
Suốt thời gian Minh giúp Vương gia luyện chế đan dược, bày trận thì họ đã rung động bởi cảnh giới và tốc độ tu luyện của Minh
Suốt ba tháng chạy đến Hỏa Linh Hải và những lúc chiến đấu cùng linh thú thì 2 thần binh đã bắt đầu rất ngứa ngáy chân tay. Họ dù sao cũng là binh khí, có bản năng thích chiến đấu.
Tuy họ không thích những tranh đấu của nhân loại nhưng họ sinh ra vì chiến đấu. Bị thời gian mài mòn làm han rỉ đối với bọn họ còn đau khổ hơn cả linh hồn bị thiêu đốt.
Nằm chờ đợi người có cơ duyên suốt bấy nhiêu năm tại Thôn Kiếm Lâm khiến bọn họ lâm vào ngủ say.
Đến khi Khí Tổ cho họ biết chủ nhân sứng đáng của họ đã xuất hiện họ rất vui mừng. Qua thời gian tiếp xúc hai người họ càng nhìn Minh càng thấy thuận mắt.
Giờ lại được vào trong thức hải của Minh để tu luyện, họ đã hoàn toàn chấp nhận người chủ nhân này. Minh cũng đã nhỏ máu và đưa linh hồn của mình vào làm ấn ký của thần binh.
Đã trở thành chủ nhân đầu tiên của 3 món thần binh Minh sở hữu. Tuy nhiên Minh vẫn chưa từng gặp Hắc Dung, nhưng khi hỏi 2 thần binh kia bọn họ cũng chỉ mỉm cười khuyên bảo:
Mặc kệ cái tên mơ hổ đó đi
. Điều này khiến Minh khó hiểu.
Thư giãn cả ngày, Minh trở lại Hắc Giới Xà ưng vẫn tu luyện để đột phá. Khi Minh thấy cảnh giới của xà ưng thì bỗng nảy ra một ý định. Minh sẽ thu thập một đại quân linh thú.
Tinh thần lực của Minh dường như biển rộng biến dị, không có ranh giới. Lại có Vương gia và Thôn Kiếm Lâm cung cấp tinh thần thảo nên Minh đã có đủ vốn liếng để sử dụng tinh thần lực đến vô hạn.
Mãi mà Minh vẫn chưa bước vào cảnh giới xuất thần cảnh, nhưng Minh đã có Thiên Hồn Nhãn. Còn trên cả xuất thần cảnh một bậc, có thể dùng trong luyện đan, luyện khí.
Có điều Minh cảm thấy hắn có nhiều bảo bối nhưng không tinh một thứ nào. Cái gì cũng biết mỗi thứ một
ít
. Đến được cảnh giới của Minh chắc biết bao nhiêu người đến cả nằm mơ cũng không được.
nhưng giờ Minh đã tìm được đầu mối để trở lại Địa Cầu và trở lại, đã có hy vọng thực sự. Minh cần trở lên mạnh mẽ hơn, Cho dù không có thân xác nhưng với linh hồn cường đại của Minh chắc chắn có thể có cuộc sống vui vẻ anh bình.
Vương Minh lần mò lên lầu các của Khí Tổ. Khí Tổ đang loay hoay với mấy viên thú đan, đem chúng tinh luyện lại để sau này dễ sử dụng trong luyện khí hơn.
Thấy Vương Minh bước vào thì Khí Tổ tươi cười ra mặt:
-
Tiểu tử con thấy binh khí của sư phụ đúc ra như thế nào? Cừ chứ hả?
-
Rất cừ. Sư phụ thật giỏi.
-
Dĩ nhiên. Con giờ chắc đã gặp được 2 thần binh?
-
Dạ vâng, là Hồ Điệp Kiếm và Hắc Long Giáp. Nhắc đến Hắc Long Giáp con mới nhớ, lão Hắc đã từng đến địa cầu và xuyên việt trở lại.
-
Sư phụ có biết điều này là sao không?
-
Có chuyện như vậy?
Vương Minh gật đầu:
-
Là Long Giáp tự mình nói với con. Long Giáp còn đem theo rất nhiều nhạc cụ từ Địa Cầu về.
-
Con chắc chắn Long Giáp đã đến địa cầu vào trước những năm đệ nhất thế chiến, đệ nhị thế chiến.
-
Trong đệ nhị thế chiến chắc chắn Long Giáp đã nhìn thấy cái gì hay chứng kiến điều gì khiến Giáp sinh biến. Nhưng điều này phải cần sư phụ xác định lại.
-
Haizz... Cái tên mũi nhọn kia chưa từng thổ lộ gì nhiều với ta, tối ngày chỉ lo ca hát. Nhưng nếu con có thể khiến hắn phục vụ cho con, sẽ trở thành trợ thủ đắc lực.
-
Lực phòng ngự của Hắc Long Giáp cửu thế vô song, lại có thể giúp cho người sử dụng có được tốc độ hấp thu linh khí tăng phúc lên gấp nhiều lần.
-
Cộng lại với cảnh giới thiên nhân hợp nhất của con, ta nghĩ con có thể dễ dàng vượt cấp khiêu chiến.
-
Thêm vào Hồ Điệp Kiếm thì con đã có thể có được thực lực bảo vệ mình trong Hỏa Linh Hải rồi.
-
Chúng là những thần binh, sẽ không thiếu vũ kỹ có thể dạy cho con đâu.
-
Đạ tạ sư phụ nhắc nhở. Bát đại thần khí của sư phụ con đã có ba. Hắc Dung có cảnh giới là gì vậy sư phụ?
-
Cái con bé mơ hồ đó, Con quên nó đi, để khi nào nàng cho phép thì con hãy đến gặp nàng sau. Không nên liên kết cùng Hắc Dung.
-
Thật ra bát đại thần khí đều có cá tính riêng. Cái tên mũi nhọn thì ba hoa chích chòe, nhưng rất cường đại. Chỉ là bản thể của hắn là thần giáp nên không có lực công kích cường hãn mà thôi.
-
Con bé Hồ Điệp có cá tính là bao che. Chỉ cần là người nhà thì nó sẽ mặc kệ đúng sai bao che hết.
-
Nó cũng ghét nhất người một nhà cãi lộn, vớ vẩn nó đánh luôn cả ta. Cũng có thể nói nó rất bá đạo.
Ngừng một lát Khí Tổ suy nghĩ rồi nói tiếp.
-
Lúc ta ở Vương gia trang có thể cảm thấy được dấu vết của Lưu Tinh Trục Nguyệt Thương. Lúc trước ta có giao ra Thôn Thiên Hỏa Long Kiếm cho tên già vịt kia.
-
Lần này đồ nhi đến đây khi thu phục dị hỏa của hắn thì thu luôn lại Thôn Thiên Kiếm cho ta.
-
Ta nghĩ trong Vương gia chắc chắn có người biết tung tích của Lưu Tinh Trục Nguyệt Thương kia.
-
Rất có thể nó đã trở thành thần thủ hộ cho Vương gia. Đã ký khế ước bình đẳng với Vương gia.
-
Sư phụ, cái gì là khế ước bình đẳng?
-
Phải, Con chỉ nghe đến khế ước chủ tớ, là khi nhỏ máu và đánh linh hồn ấn ký vào thần binh hay vào linh thú.
-
Nếu chủ nhân chết thì linh thú cũng sẽ vong, còn thần binh sẽ mất đi chủ nhân và thoát ly chủ nhân đó trở về với gia tộc.
-
Còn khế ước bình đẳng thì chỉ dùng linh hồn để ký kết, không có ràng buộc gì nhau. Thần binh có thể bất kỳ lúc nào rời khỏi gia tộc mình thủ hộ.
-
Sau khi người ký kết chết cũng sẽ không ảnh hưởng đến linh thú. Nhưng dùng linh hồn ký kết phải thật sự coi linh thú và thần binh như bằng hữu.
-
Nếu chúng cảm giác được người ký kết không tôn trọng chúng, chúng sẽ lập tức rời khỏi.
-
Khế ước bình đẳng không bá đạo như khế ước chủ tớ dùng phương thức cứng rắn để thu phục. Một là chết hai là phục tùng.
-
Oh con hiểu rồi, con đã dùng phương thức này với xà ưng. Và đối với 3 thần binh con cũng làm như vậy, nhưng tại các thần binh tự nguyện để có thể liên kết chặt chẽ hơn với con.
-
Vào thức hải của con để tu luyện, thì ra là vậy. Lớn lên cùng chủ nhân của mình, chung bước cùng chủ nhân của mình.
..........................................
Main bá đạo, thông minh, sát phát, quyết đoán, truyện hậu cung, đọc giải trí, đã hoàn thành Phần Thiên Chi Nộ