Chương 169: Tôi rất sẵn lòng
-
Làm Màu Ký
- Ninh Thiên Thu
- 1388 chữ
- 2022-02-04 08:09:09
Vậy bây giờ có thể liên hệ với bố mẹ Lạc Tu Nhiên được không?
Lạc Tu Nhiên đã thành ra thế này, dù gì bọn họ cũng phải về nhìn mặt con chứ.
Ivan lắc đầu,
Nếu có thể liên hệ được thì ông chủ đã sớm liên hệ rồi.
Hai cụ thân sinh ra đi rất dứt khoát, không đem theo gì cả, cũng không có tin tức gì.
Không khó nhận ra vẻ oán trách trong giọng điệu của Ivan.
Nhưng giờ đây, họ đã bó tay.
Mà Lạc Tu Nhiên cũng không còn nhiều thời gian.
Sau này, Lạc Tu Nhiên một mình chăm sóc em gái, dù em gái anh bị sa sút trí tuệ nhưng cũng không phải là thiểu năng, dường như cô ấy cũng biết mình sắp đối mặt với điều gì, nên đã trút hết nỗi lòng vào trong tranh vẽ trước khi bệnh tình trở nặng, từ đó mà có bức tranh Mạc Tiểu Thu đã thấy.
Lạc Tu Nhiên và em gái mình đều là những người mạnh mẽ.
Tiếc thay, về sau em gái anh vẫn qua đời.
Người thân cuối cùng của anh đã rời bỏ anh mà đi như thế.
Chẳng trách Lạc Tu Nhiên lại ám ảnh về em gái đến thế, cô chỉ từa tựa em gái anh thôi mà anh đã yêu thương cô hết mực, ấy là bởi anh rất áy náy nhưng lại chẳng còn ai để bù đắp nữa.
Mạc Tiểu Thu có biết phần nào về quá khứ của Lạc Tu Nhiên, giờ đây khi được nghe về những mảnh ghép còn lại, cô cảm thấy mình cần thương yêu người đàn ông này hơn nữa.
Tô Tùy Ảnh đứng bên cạnh khóc nức nở.
Vì sao ông trời lại muốn Lạc Tu Nhiên chịu nhiều trắc trở như vậy? Vì nguyên nhân này nên anh ấy mới từ chối tối sao?
Tô Tùy Ảnh hỏi.
Mạc Tiểu Thu gật đầu,
E là thế.
Tôi cảm thấy Lạc Tu Nhiên thật sự có tình cảm với cậu.
Thế nên anh mới lấy sinh nhật Tô Tùy Ảnh làm mật khẩu thẻ ngân hàng.
Nhưng anh ấy đã như vậy, cậu còn can đảm yêu anh ấy không?
Mạc Tiểu Thu không muốn hỏi một câu phũ phàng thể kia.
Nhưng thực tế luôn là vậy.
Nếu là anh Lạc không gì không làm được của trước kia, có lẽ ai cũng sẽ thích.
Nhưng đổi thành anh Lạc bệnh thập tử nhất sinh hiện giờ, vả lại còn có thể gây nguy hiểm đến tính mạng cho người thân cận bất cứ lúc nào thì sao? E rằng ngoài tình yêu ra còn cần lòng can đảm lớn lao nữa.
Là bạn thân của Tô Tùy Ảnh, Mạc Tiểu Thu muốn cho cô ấy một cơ hội, cũng là cho Lạc Tu Nhiên một cơ hội.
Rõ ràng anh thích Tô Tùy Ảnh, nhưng lại giấu kín tình yêu này, điều đó khiến cô cảm động và hi vọng ông trời có thể cho họ một cơ hội.
Tôi rất sẵn lòng.
Tô Tùy Ảnh đang đau lòng khổ sở là thế, vừa nghe Mạc Tiểu Thu hỏi, vẻ mặt cô ấy chợt trở nên dứt khoát.
Cậu đừng xem thường người khác!
Tô Tùy Ảnh nói,
Nếu trước kia các người đẩy tôi ra xa cũng vì lý do này thì tôi muốn nói, các người quá xem thường người khác rồi đấy! Lẽ nào tôi là kẻ chỉ có thể đồng cam mà không thể cộng khổ hay sao?
Mạc Tiểu Thu cười, cô biết ngay mà, cô bạn thân của mình sao có thể e sợ trước chuyện này chứ.
Tôi xin lỗi.
Tuy rằng lúc trước Lạc Tu Nhiên bắt tôi giấu cậu, nhưng là bạn bè mà không nói sự thật với cậu thì không xứng làm bạn nữa.
Đứng trên lập trường của cậu, giờ cậu muốn đối xử với tôi thế nào cũng được.
Mạc Tiểu Thu nói.
Tô Tùy Ảnh lạnh lùng nhìn Mạc Tiểu Thu,
Cậu nói đúng, cậu vốn chẳng có tư cách gì mà giấu giếm mọi chuyện thay Lạc Tu Nhiên cả!
Mạc Tiểu Thu khổ sở, khi đưa ra quyết định ấy, cô biết sớm muộn gì mình cũng sẽ rơi vào thể tiến thoái lưỡng nan như vầy.
Mạc Tiểu Thu, tôi sẽ không tha thứ cho cậu.
Tô Tùy Ảnh nói tiếp,
Nếu khi ấy cậu nói thật cho tôi biết, tôi đã có thể ở bên anh ấy sớm hơn, có thể trân trọng từng ngày một.
Nhưng cậu đã ích kỷ cướp đoạt quyền lợi ấy của tôi, khiến quãng thời gian hạnh phúc quý giá của tôi vốn có thể đếm bằng ngày mà giờ chỉ có thể tính bằng giây.
Cô Tô, sao cô có thể nói vậy...
Nghe Tô Tùy Ảnh nói vậy, Ivan bất mãn phản đối.
Ivan.
Mạc Tiểu Thu ngăn Ivan nói tiếp,
Tùy Ảnh nói đúng.
Cô ấy hận tôi cũng bình thường.
Nếu trước kia tôi không hứa với Lạc Tu Nhiên mà nói cho cô ấy biết, có lẽ lòng dũng cảm của cô ấy sẽ giúp họ có được một quãng thời gian hạnh phúc, nhưng bây giờ thì...
Mạc Tiểu Thu nhìn Lạc Tu Nhiên đang nằm bất động, trên người chằng chịt ống dẫn, lòng tràn đầy áy náy.
Giờ có hối hận cũng đã muộn màng.
Tôi biết giờ có làm gì cũng không thể bù đắp cho cậu.
Nhưng tôi có thể hứa sẽ không để người khác gây trở ngại cho hạnh phúc của cậu.
Mạc Tiểu Thu thể.
Cô sẽ dùng hết sức mình để bảo vệ Tô Tùy Ảnh và Lạc Tu Nhiên.
Tô Tùy Ảnh xem thường,
Mạc Tiểu Thu, dù cậu đã trở thành mợ Hai nhà họ Tần, nhưng nhà họ Tần bây giờ đầu còn như xưa nữa.
Tô Tử Hằng sẽ không bỏ qua cho Tần Ngạn, anh ta thà phá nát Tinh Vũ cũng sẽ không để Tân Ngạn và cậu được hạnh phúc bên nhau đâu.
Cậu nghĩ mình có tư cách gì mà hứa hẹn với tôi?
Chúng tôi sẽ giành lại Tinh Vũ.
Mạc Tiểu Thu nói.
Cậu cho rằng có mười phần trăm của tôi là có thể giành được Tinh Vũ ư? Cậu có biết trong tay Tô Tử Hằng có bao nhiêu cổ phần không? Dù cho Tần Ngạn đã trở về thì cũng chẳng làm nên cơm cháo gì đâu.
Tô Tùy Ảnh nói với vẻ khinh thường.
Cậu tưởng tôi đưa cậu đến đây là vì mười phần trăm cổ phần của cậu à?
Chứ sao nữa?
Tô Tùy Ảnh nhìn Mạc Tiểu Thu, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ,
Trước kia cậu có thể vì chút lợi ích do Lạc Tu Nhiên cho mà vứt bỏ người bạn lâu năm như tôi đây, vậy bây giờ vì vị trí mợ Hai nhà họ Tần mà phá vỡ lời hứa với Lạc Tu Nhiên thì có gì là lạ? Bố tôi nói đúng, người xuất thân thấp kém như cậu luôn ích kỷ, sẵn sàng từ bỏ quy tắc chỉ vì chút lợi ích nhỏ nhoi, đúng phường bội bạc! Quả thật giống hệt ông bố vô tình bạc nghĩa của cậu!
Im mồm!
Mạc Tiểu Thu quát.
Gia đình đó chính là điểm yếu của cô.
Chỉ cần chạm vào là lại đau đớn khôn nguôi.
Mạc Tiểu Thu hít sâu một hơi, một lúc lâu sau mới nói,
Tôi chỉ muốn biết dự định trong tương lai của cậu là gì? Cậu và Lạc Tu Nhiên...
Đây là chuyện của tôi và Lạc Tu Nhiên, không tới lượt người ngoài như cậu nhúng tay.
Tô Tùy Ảnh nói.
Đương nhiên cô chủ có quyền đó!
Nếu Mạc Tiểu Thu không ngăn cản, Ivan đã muốn đuổi cô gái này ra ngoài từ sớm.
Hẳn ông chủ chưa từng thấy dáng vẻ như hiện giờ của cô ta, bằng không đã sớm dứt tình.
Cô ta có quyền gì chứ?
Tô Tùy Ảnh bực bội hỏi Ivan.
Ivan cầm một văn bản không biết lấy từ đầu ra, ung dung nói,
Ông chủ từng để lại di chúc, nếu mình đột ngột qua đời hoặc không thể quản lý công ty được nữa, ngoại trừ phần tài sản quyền tặng cho tổ chức từ thiện AIDS, còn lại sẽ giao Mạc Tiểu Thu xử lý, bao gồm cả việc chăm sóc và lo hậu sự cho anh ấy.