Chương 170: Quyết định khó khăn
-
Làm Màu Ký
- Ninh Thiên Thu
- 1395 chữ
- 2022-02-04 08:09:09
Tất nhiên không phải thế!
Mạc Tiểu Thu trả lời,
Lạc Tu Nhiên rất tốt với tôi, chăm sóc anh ấy chỉ là chút báo đáp không đáng kể.
Nhưng bảo tôi quản lý công ty và những thứ khác của anh ấy thì...
Tôi làm gì có khả năng đó!
Ivan cười,
Cô chủ đừng lo, tôi sẽ ở bên trợ giúp cô.
Chỉ cần cô chủ một lòng lo cho ông chủ và Lạc thị, tôi sẽ mãi mãi đứng về phía cô chủ.
Vì sao?
Tô Tùy Ảnh hỏi,
Vì sao Lạc Tu Nhiên luôn nghĩ cho cậu? Bất chấp đã thành ra thế này!
Tô Tùy Ảnh yêu Lạc Tu Nhiên, điều này không còn nghi ngờ gì nữa.
Qua lời kể của Mạc Tiểu Thu và Ivan, cô biết có lẽ Lạc Tu Nhiên cũng yêu mình.
Nhưng nếu quả thật anh yêu cô, vì sao kể cả khi đã hôn mê mà cũng không muốn nhắn lại với cô lấy một câu? Tô Tùy Ảnh chỉ biết thời khắc này mình rất hận Mạc Tiểu Thu.
Không, bảo là đố kỵ thì đúng hơn là oán hận.
Dù biết tình cảm Lạc Tu Nhiên dành cho Mạc Tiểu Thu phần nhiều là tình thân, nhưng như thế cũng đủ khiến cô ghen ghét điên cuồng.
Cô chưa từng được Lạc Tu Nhiên ưu ái, nhưng người con gái mà anh
không yêu
lại có được hết thảy những gì cô mong muốn.
Mạc Tiểu Thu thấy Tô Tùy Ảnh có phần đáng thương.
Những cảm xúc tiêu cực của cô ấy đều là do tự ti mà nên.
Vì Lạc Tu Nhiên chưa từng chính miệng nói với cô ấy một câu
anh yêu em,
nên dù nghe nói người mình thích có lẽ cũng thích mình, nỗi bất an vẫn tồn tại sâu trong tâm khảm.
Thế là cô ấy không kìm được mà tìm kiếm bất cứ thứ gì có thể chứng minh cho vết tích của tình yêu.
Tiếc thay, ngoài việc mật khẩu ngân hàng của Lạc Tu Nhiên được đặt theo sinh nhật mình ra, không còn một vết tích gì khác.
Tô Tùy Ảnh bởi vậy mà bàng hoàng, chỉ muốn phá tan hết thảy chướng ngại vật trên con đường dẫn đến tình yêu của mình.
Thấy Tô Tùy Ảnh
điên cuồng
vì tình như vậy, với tư cách là bạn cũ, Mạc Tiểu Thu khổ sở không thôi.
Tùy Ảnh, sau này Lạc Tu Nhiên nhờ vào cậu vậy.
Mạc Tiểu Thu nói.
Nếu cô có quyền lợi ấy, hẳn Tô Tùy Ảnh cũng được, cô tin Lạc Tu Nhiên sẽ đồng ý.
Cậu...
Tùy Ảnh, nếu cậu thích Lạc Tu Nhiên, tôi hi vọng cậu có thể tận tình chiếu cố anh ấy.
Lạc Tu Nhiên xem tôi như em gái, dĩ nhiên tôi cũng xem anh ấy là anh trai mình.
Mạc Tiểu Thu nói.
Tô Tùy Ảnh nhìn Mạc Tiểu Thu, không thốt được một câu.
Mạc Tiểu Thu của bây giờ hoàn toàn khác với Mạc Tiểu Thu thoạt trông có vẻ độc mồm độc miệng nhưng thực chất lại yếu đuối vô cùng trong ấn tượng của cô.
Dường như Mạc Tiểu Thu đã mạnh mẽ hơn.
Trong quá khứ, cô tựa như một con diều không nan, dẫu có bay cũng có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, còn bây giờ đã có thể bay xa, thật xa.
Tô Tùy Ảnh nuốt nước bọt, sau đó gật đầu,
Được, tôi sẽ chiểu cổ Lạc Tu Nhiên chu đáo.
Chuyện của Lạc Tu Nhiên và Tô Tùy Ảnh đã đâu vào đấy, rốt cuộc Mạc Tiểu Thu cũng có cơ hội hỏi Ivan về di chúc của Lạc Tu Nhiên cho rõ ràng.
Ivan thừa nhận, ban đầu anh ta định giấu di chúc của Lạc Tu Nhiên.
Không phải anh ta có ý đồ gì với Lạc thị, mà là vì anh ta không tin Mạc Tiểu Thu sẽ một lòng nghĩ cho ông chủ mình.
Nhưng khi Mạc Tiểu Thu đưa Tô Tùy Ảnh đến, anh ta lại thấy Mạc Tiểu Thu thật sự xem Lạc Tu Nhiên như anh trai.
Đã vậy, tất nhiên anh ta sẽ đi theo Mạc Tiểu Thu, mãi mãi ủng hộ cô.
Mạc Tiểu Thu bảo Ivan trước mắt cứ giấu tình hình thực tế của Lạc Tu Nhiên.
Nói cho cùng, Lạc thị là do một mình Lạc Tu Nhiên chèo chồng, nếu tin tức anh đổ bệnh truyền ra, chỉ e cổ phiếu của Lạc thị sẽ tụt dốc không phanh.
Ivan đồng ý với quyết định của Mạc Tiểu Thu.
Lúc này, anh ta mới thấy ông chủ nhà mình thật tinh mắt, Mạc Tiểu Thu quả là có trực giác của dân kinh doanh.
Thật ra, mục tiêu chủ chốt của Mạc Tiểu Thu hiện tại vẫn là trận chiến ở Tinh Vũ.
Ivan, bây giờ Lạc thị vẫn đang ổn định.
Tạm thời chúng ta không cần thay đổi gì cả.
Về mười phần trăm cổ phần của Tinh Vũ, tôi muốn mượn một thời gian...
Mạc Tiểu Thu ngượng ngùng nói.
Lúc này mà đòi Ivan cổ phần chẳng khác nào cô tham số cổ phần này, nhưng còn cách nào đâu, cô thật sự cần số cổ phần này để xoay chuyển tình thế.
Ivan rất thông cảm,
Trước đó tôi đã nói với cô chủ rồi, ông chủ đã chuyển nhượng số cổ phần trên cho cô chủ, cô sử dụng tài sản của mình vốn không cần tôi đồng ý.
Mạc Tiểu Thu sửng sốt,
Tôi chưa ký tên mà.
Ivan cười,
Cho tặng cũng được.
Đúng vậy, nếu là cho tặng thì dù Mạc Tiểu Thu không ký tên, việc này vẫn có hiệu lực pháp lý.
Mạc Tiểu Thu nhìn Lạc Tu Nhiên đầy cảm kích, thấy Tô Tùy Ảnh được nhân viên y tế hỗ trợ mặc trang phục vô trùng, lặng lẽ ngồi bên cạnh Lạc Tu Nhiên, ánh mắt chăm chú như thể muốn khắc ghi hình ảnh của anh vào lòng.
Hi vọng hai người họ có thể hạnh phúc.
Mạc Tiểu Thu thở dài, lòng chợt thấy xót xa.
Mạc Tiểu Thu cầm giấy chứng nhận cổ phần quay về nhà họ Tần, trong đó còn có mười phần trăm mà Tô Tùy Ảnh đã cam kết.
Tuy Tô Tùy Ảnh vẫn còn khúc mắc với Mạc Tiểu Thu, nhưng cô ấy vẫn giữ lời hứa.
Tần Ngạn ở nhà cũng không rảnh rỗi, anh và Tần Mặc đi chào hỏi một số cổ đông, trình bày với bọn họ rằng kể cả không có sự trợ giúp của bọn họ, nhà họ Tần cũng có thể giành lại Tinh Vũ, nhưng dù gì bọn họ đều là lớp người đi trước của Tinh Vũ, hi vọng bọn họ có thể ủng hộ nhà họ Tần nắm quyền trở lại trong cuộc họp hội đồng quản trị.
Thật ra, những biến động không ngừng trong thời gian gần đây của Tinh Vũ đã khiến các cổ đông lão làng cảm thấy hết sức bất an.
Nhưng khi anh em nhà họ Tần cùng xuất hiện trước mặt mình, bọn họ mới cảm nhận được sâu sắc thế nào là
đoàn kết là sức mạnh.
Không sai, bọn họ nghĩ không thể xem thường hai anh em cộng thêm cậu em rể của nhà họ Tần.
Người nào trong số họ cũng là bậc tinh anh.
Bọn họ sẵn lòng ủng hộ nhà họ Tần, nhưng thế thì việc lựa chọn Chủ tịch hội đồng quản trị mới lại xảy ra mâu thuẫn.
Đầu tiên, bọn họ chọn Tần Mặc, đó là người thích hợp nhất.
Dù gì Tần Mặc đã làm việc tại Tinh Vũ nhiều năm, nắm rõ tình hình của Tinh Vũ nhất, vả lại năng lực của anh rất xuất sắc.
Nhưng thân phận người đồng
tính của Tần Mặc khiến bọn họ không yên tâm giao Tinh Vũ cho anh.
Bọn họ sợ Tinh Vũ lại vướng phải bê bối một lần nữa, mà vậy thì Tinh Vũ vẫn tiềm ẩn nguy cơ như cũ.
Tần Mặc không được, vậy thì cậu em rể trông hết sức chín chắn kia cũng rất thích hợp.
Tiếc là cậu em rể ngỏ ý chỉ đến hỗ trợ vợ mình giành lại gia nghiệp chứ không có dự định tiến vào Tinh Vũ.
Vả lại công ty người ta năm ở nước A, không hơi sức nào quản lý thêm một công ty khác.
Vậy...
lựa chọn duy nhất còn lại là cậu Hai nhà họ Tân ư?