Chương 226: Nguyên nhân gây lệch lạc tâm lý



Anh làm gì thế hả?
Tần Ngạn chỉ chực nổi cơn lôi đình.

Cảnh sát Lưu thở dài,
Anh Tần, tôi hiểu tâm trạng anh lúc này, nhưng chưa biết tình hình trong đó thế nào, anh xông vào thế kia nguy hiểm lắm.

Phần còn lại cứ giao cho cảnh sát chúng tôi đi.

Anh đợi ở đây là được.


Tần Ngạn nhìn Cảnh sát Lưu:
...

Được.


Cảnh sát Lưu:
...
Tần Ngạn dễ dàng đồng ý như vậy làm bao nhiêu lời khuyên Cảnh sát Lưu chuẩn bị sẵn đều chết từ trong trứng nước, khiến anh ta bứt rứt khủng khiếp.

Cảnh sát Lưu liên hệ về tổng bộ và lực lượng bộ đội đặc chủng.

Thường thì những vụ án thế này không cần đến bộ đội đặc chủng, nhưng đây là vợ Tần Ngạn, ai dám lơ là? Ngộ nhỡ có việc gì, bọn họ nào chịu trách nhiệm nổi.

Tần Ngạn ngồi xuống ghế, Cảnh sát Lưu nhìn thoáng qua anh, mở miệng an ủi,
Khoảng hai mươi lăm phút nữa bộ đội đặc chủng sẽ đến, chúng ta kiên nhẫn đợi một lát.
Tần Ngạn nhìn anh ta, sau đó gật đầu,
Được.
Thấy Tần Ngạn hết sức phối hợp, Cảnh sát Lưu mừng rỡ muốn lạy trời lạy Phật.

Ơn trời, vị ma vương này rốt cuộc cũng chịu yên.

Mạc Tiểu Thu đang vô cùng khó chịu.

Vốn dĩ, cô đã đói lả cả người, Mạc Tiểu Đông còn than nghèo kể khổ trước mặt cô.

Mạc Tiểu Thu phải nói rằng cô hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của Mạc Tiểu Đông.

Khi cô còn sống trong cái nhà đó, Mạc Tiểu Đông hầu như muốn gì được nấy.

Tuy nhà họ không giàu có gì, nhưng tiền bạc mẹ Mạc Tiểu Thu để lại dư sức cho bọn họ sống sung túc khoảng ba mươi năm.

Thế mà bây giờ Mạc Tiểu Đông lại kể lể mình sống khổ nhường nào, Mạc Tiểu Thu chỉ muốn cười nhạo, cô ta có khổ bằng đứa không
cha
không mẹ như cô không? Nhưng mỗi người một khác, đối với dạng người như Mạc Tiểu Đông mà nói, người khác sống tốt hơn cô ta là do ông trời bất công, cô ta phải là người đứng trên đỉnh kim tự tháp, còn những người cô ta quen biết thì chỉ có thể xun xoe quanh cô ta mà thôi.

Mạc Tiểu Thu còn nhớ lúc Mạc Tiểu Đông đang học cấp hai, trong lớp cô ta có một cô bé nhà giàu chuyển đến.

Cô bé kia có ngoại hình xinh xắn, gia thế tốt, tính tình hiền lành.

Cô bé vừa chuyển đến đã được nhiều người thầm thương trộm nhớ, lật đổ ngôi vị hoa khôi trường của Mạc Tiểu Đông.

Về nhà, Mạc Tiểu Đông nổi cơn tam bành, đập vỡ hết gương trong nhà chỉ vì thấy ghê tởm khi soi gương.

Cuộc sống đầy thấp thỏm ấy kéo dài khoảng một tuần, sau đó Mạc Tiểu Đông chợt vui vẻ trở lại.

Mạc Tiểu Thu nghe ngóng tin tức ở trường Mạc Tiểu Đông mới biết cô bé kia đã chuyển trường vì gặp phải sự cố – cô bé kia bị một gã say rượu cưỡng hiếp, chỉ vì thấy cô bé xinh xắn.

Nhưng Mạc Tiểu Thu biết, cô bé kia ngoan ngoãn là thế, sao không dừng lại dây vào một gã say xỉn làm gì? Có điều, hồi đó cảnh sát không điều tra được gì nên không ai nghi ngờ Mạc Tiểu Đông cả.

Bây giờ, nhìn cung cách cô ta bắt cóc cô là biết đây không phải lần đầu tiên cô ta làm chuyện như vậy.

Mạc Tiểu Đông tiếp tục kể lể từ khi Mạc Tiểu Thu bỏ nhà đi, cuộc sống của cô ta trở nên khốn khổ thế nào.

Mạc Tiểu Thu thì nhìn quanh bốn phía, nghĩ cách bỏ chạy.

Mạc Tiểu Đông đã vào đây một lúc lâu mà ngoài kia vẫn im lìm, nếu không phải bọn họ có việc ra ngoài thì tức là bọn họ thấy không cần phải vào đây, không cần phải đối mặt với một người chết.

Quả nhiên, Mạc Tiểu Thu còn chưa quan sát xong, Mạc Tiểu Đông thình lình móc ra một con dao găm từ trong ngực áo ra.

Cô ta nhìn mặt Mạc Tiểu Thu, dường như đầu óc không còn bình thường,
Chính là gương mặt này đúng không?
Mạc Tiểu Thu nhìn Mạc Tiểu Đông, thấy hơi sợ hãi,
Sao, sao cơ?
Mạc Tiểu Đông cười sảng sặc,
Tao nói, mày có được ngày hôm nay là nhờ gương mặt này đúng không? Thế nên lúc còn ở nhà mày mới vờ ngoan ngoãn, còn cố ý ăn nhiều cho mập như lợn, để tạo không chú ý đến mày đúng không?


Dứt lời, Mạc Tiểu Đông nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trên lưỡi dao,
Tao mới là người xinh đẹp nhất, tạo mới là người đáng được Tần Ngạn yêu thương.

Anh ta hay khen mày xinh đẹp nhỉ? Vậy để tạo phá hủy mặt mày xem anh ta còn muốn mày nữa không nhé!


Nói đoạn, Mạc Tiểu Đông bèn vung dao về phía mặt Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu vốn là người nhanh nhẹn, được rèn luyện từ thuở còn ở nhà thường xuyên phải né đòn của Mạc Kiến Quốc, về sau ra ngoài ở một mình cũng cần kỹ năng tự vệ.

Chính Tần Ngạn cũng nhiều lần chịu đòn đau từ Mạc Tiểu Thu.

Nhưng thân thủ có tốt đến mấy mà bụng chưa vượt mặt thì cũng vô dụng.

Khi biết mục đích của Mạc Tiểu Đông, cô kịp thời thoát được nhưng không thể hoàn toàn né tránh lưỡi dao vung tới.

Lưỡi dao sắc lẹm sượt qua, rạch một đường tóe máu trên cánh tay Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Đông bật cười ác độc, thẩy tay Mạc Tiểu Thu chảy máu, cô ta phấn khích đến lạ,
Mày không ngoan.

Mày nên biết điều để tạo chém mấy nhát đi, thế thì tao có thể để mày ra đi chóng vánh.

Mày cứ vùng vẫy trong vô vọng thế kia thì tao sẽ róc thịt mày từng miếng một, để mày đau đớn đến chết.
Mô tả của Mạc Tiểu Đông làm Mạc Tiểu Thu sởn gai ốc.

Lúc này, Mạc Tiểu Thu mới phát hiện tâm lý của Mạc Tiểu Đông có vấn đề.

Có lẽ từ khi biết thật ra mình là con của kẻ thứ ba, cô ta từ chối chấp nhận sự thật, tự kỷ ám thị rằng mình là tốt đẹp nhất, mình mới là con của người vợ hợp pháp, dân dã, tâm lý cô ta trở nên lệch lạc đến độ này.

Thấy Mạc Tiểu Đông điên cuồng như thế, Mạc Tiểu Thu nghĩ suy đoán của mình chắc cũng đúng được tám chín phần.

Kẻ giết người có vấn đề thần kinh sẽ không bị tuyên án tử hình! Mạc Tiểu Thu nghĩ nếu mình chết trong tay Mạc Tiểu Đông thì thật quá oan! Không đúng, cô đang sống yên lành, không thể chết trong tay ai cả! Vốn dĩ, Mạc Tiểu Thu đã nghĩ ra rất nhiều lời khuyên nhủ, hi vọng Mạc Tiểu Đông có thể quay đầu là bờ, nhưng bây giờ xem ra những lời ấy đều vô ích, Mạc Tiểu Đông của giờ phút này không thể nào quay đầu được nữa.

Mạc Tiểu Đông bật cười hô hố, vung dao lên lần nữa, Mạc Tiểu Thu vịn ghế đứng dậy, gắng gượng chạy ra ngoài.

Lúc chạy ngang qua bé gái, cô không quên túm lấy tay cô bé cùng đi.

Cô bé sửng sốt khi thấy Mạc Tiểu Thu túm tay mình, nhất thời không biết phải phản ứng ra sao, sau đó cũng ngơ ngác chạy theo cô.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.