Chương 2: Nhập Trường
-
Làm ơn ! Đừng bỏ ta
- nhok_lan
- 1032 chữ
- 2019-08-31 09:01:27
Ngôi trường lớn nhất nước Thiên Vương, nơi đào tạo nhân tài. Bao nhiêu người mơ ước được đặt chân vào đó. Cổng trường không lớn cũng không nhỏ, ở trên bảng hiệu to ghi tên trường "Đông Ha"
Các thí sinh đậu vào trường đang nối đuôi nhau tiến vào trường, khoảng 20 người.
Trong triều
"Bẩm, hoàng thượng, năm nay trường Đông Ha có 20 thí sinh ứng tuyển đậu theo chỉ tiêu" Quan bộ lễ khẽ cúi đầu báo cáo
Người ngồi trên long ỷ, mặc áo long bào dáng người oai phong khẽ gật đầu hài lòng
"Khanh nghĩ sao về lứa trò năm nay?" Thiên Long hiền hòa hỏi quan bộ lễ
Quan bộ lễ mặt tươi rói bẩm báo
"Bẩm hoàng thượng, thật ngoài mong đợi của thần, khóa năm này quả xuất sắc, khoa văn có lệnh lang nhà Tể tướng Song Tử và lệnh lang nhà phú hộ Thiên Bìnhđứng đầu khoa cử, khoa võ có lệnh lang nhà Thiếu úy Bạch Dương đứng đầu......nhưng mà...." đến đây, quan bộ lễ khựng lại phân vân có nên nói tiếp không
Thiên Long thấy kì lạ tại sao đang nói lại dừng
"Làm sao?"
"Bạch công tử đứng thứ 3 trong khoa văn đứng đầu khoa võ nhưng công tử lại chọn khoa văn" _ông ta ngấp ngứ mãi mới nói được
Thiên Long gật đầu suy nghĩ, tia ánh mắt hiếu kì sang Nhã thiếu úy đang đứng ngay ngắn trong hàng của mình
"Nhã thiếu úy, khanh nghĩ sao ?"
Nhã Bạch Yên bước ra khỏi hàng của mình, bước lên khẽ cúi đầu, cung kính trả lời
"Thưa hoàng thượng, khuyển lang nhà nhi thần nhận thức được rằng tuy mình giỏi võ nhưng văn học chưa được tinh thông, nên xin vào khoa văn để được chỉ dạy thêm" _Nhã Bạch Yên từ tốn nói
Thiên Long ngồi trên mĩm cười _"Không ngờ con trai khanh lại suy nghĩ chu toàn như vậy"
"Cảm tạ hoàng thượng" _nói rồi ông lui về chỗ của mình đứng
"Hai khanh nuôi dạy con trai của mình rất tốt, người đứng đầu khoa văn người đứng đầu khoa võ tương lai sau này sẽ rất rộng mở a...haha" _Thiên Long cười hài lòng
Trường Đông Hà, tại bảng nghị dán tên những người chung phòng với nhau. Có 1 thân ảnh đang cố gắng luồn qua đám đông nghịt người xen vào trong, cuối cùng cũng vào được, dò 1 hồi thấy tên mình lẩm bẩm đọc
"Phòng 7, phía Tây, Song Tử-Thiên Bình-Bảo Bình
"HẢ.....Ả......Ả......." _Tiếng la lớn của y khiến nhiều người quay lại nhìn người vận nam y xanh lục mắt tròn xoe.
Người vận y phục màu nâu đất tiến đến khoắc vai nói
"Hình như là...chúng ta cùng phòng" _Nói rồi quay lại nháy mắt cái, dùng ngón tay thon dài chỉ vào bảng ghi
"Tại sao tên này được ở phòng riêng nè?" _Tên đó mặt nhăn nho chỉ vào phòng số 8 tên Bạch Dương
Người bên cạnh giải đáp thắc mắc
"Vì 3 người 1 phòng, phía Tây chúng ta có 10 người thì chia ra còn dư 1 người nên được ở riêng 1 phòng"
Tên đó nghe xong ỉu xìu "Còn thế nữa"
"Này cậu tên gì ?" _Tên khoắc vai cậu từ nảy tới giờ thúc vai hỏi
"Bảo Bình" _Nói xong Bảo mới để ý hất cánh tay tên kia ra, Bảo khẽ gườm hắn
"Mẹ ơi" Bảo thầm hét lên trong lòng đó là con trai hả trời, đẹp như nữ nhi vậy a, nếu hắn ta mà vận nữ y chắc khối nam nhi chạy theo đó
"Ta tên Song Tử, mà nhìn cậu giống nữ nhi quá a"_ Song Tử phản ứng với thái độ của Bảo
Bảo hơi chột dạ lắp bắp nói "ý ngươi là gì ?"
Song Tử thích thú nhìn bộ dạng của Bảo mĩm cười _"Ta bảo là tính của ngươi đó"
Bảo khẽ thở phào cảm tạ ông trời, mà cái tên trời đánh này hình như rất thích chọc ghẹo người khác a
Phong Cung Điện
Từ bên ngoài, 1 nữ nhi vận y phục xanh lục nhạt, gương mặt dịu dàng đôi mắt trong veo, đôi môi hồng nhạt hơi mĩm, tay bưng khay đựng tách trà, bước chân không nhanh không chậm tiến vào phòng. Ngoài cửa các cung nữ thị vệ đều cúi chào_ "tổng quản Cự Giải"
Cô chỉ khẽ gật đầu rồi tiếp tục bước vào bên trong phòng, tiến đến bàn người vận hoắc bào đang cầm quyển sách đọc. Cự Giải nhẹ đặt tách trà xuống bàn
"Người nên nghỉ ngơi 1 lát, người đọc 2 canh giờ rồi"
"uhm, Giải nhi có thấy thất muội đâu không?"_Thiên Yết vẫn để mắt vào cuốn sách, lấy tách trà uống rồi đặt xuống
Cự Giải đang dọn bàn làm việc của Thiên Yết, nghe Yêt hỏi vậy hơi khựng lại rồi làm tiếp_"Muội cũng không biết, chắc nó lại đóng cửa đọc sách hay lao nhao ra ngoài chơi rồi"
"hazz....muội ấy bắt đầu giống ngũ muội rồi"_Yết bỏ quyển sách sang 1 bên thở dài
Giải khẽ cười_"người chớ lo, thất muội chơi chán sẽ về mà"
"Được thế thì ta khỏi lo, tống cổ được ngũ muội đi tu tâm dưỡng tính, bây giờ đến thất muội nữa. Ta hết cách"
"Không phải người hết cách mà là người nuông chiều 2 tiểu muội của mình thôi" Giải tiến gần bàn kéo ghế ngồi xuống
"Chẳng phải Giải nhi cũng nuông chiều tụi nó sao còn hơn ta nữa đó"
Giải đang định uống trà nghe Yết nói vậy nhìn Yết khẽ bịu môi
"Rõ ràng là người sao nói ta Giải nha"
"Thật không ? để ta kể cho muội nghe"_ Yết nói đưa ngón tay bấm_"ta nhớ 10 năm trước tụi nó lẻn vao ngự thiện phòng ăn vụng hết đồ tráng miệng dành cho sứ giả ngoại bang ai bao che, còn có năm ngũ muội thả chuột vào phòng các cung nữ thái giám ai bao che, còn nữa...."
"được rồi...được rồi..là Giải nhi" _Yết đang nói thì Giải nhi xen vào, đợi Yết kể xong những tội mà Giải bao che cho đám quậy đó có mà đến mai vẫn chưa xong
Thiên Yết vốn là người ít nói, nhưng trước mặt Giải thì nói nhiều vô cùng