Chương 65: Đặc sứ giám sát quân
Biên: A Lá
Vì nghênh đón đệ lục binh đoàn Lỗ Nhĩ tướng quân đã đến, A Đức Lý Khắc tướng quân đích thân đi ra lều lớn đón. Nhìn ở trước mặt, được thân binh nâng hạ mới từ trên lưng ngựa trở mình xuống dưới, vị nổi tiếng nhất đế quốc- "Thỏ tử tướng quân", A Đức Lý Khắc cũng cảm giác đáy lòng run rẩy.
Quả thực là gặp quỷ! Quân khu chỉ huy tác chiến người quả thực đều là kẻ điên! Sao có thể phái tới một tên như vậy cùng với chúng ta thập tam binh đoàn hợp tác? Đem một con thỏ cùng với một con sư tử an bài cùng một chỗ? Người nghĩ ra kế hoạch này quả thực nên bị treo cổ!
Bất kể như thế nào, đệ lục binh đoàn đã đến đây. Cho dù A Đức Lý Khắc trong lòng không tình nguyện, biểu tình trên mặt cũng không lộ vẻ bất mãn.
Vị Lỗ Nhĩ tướng quân này lại tỏ vẻ rất nhiệt tình, sau khi xuống ngựa, thoáng sửa sang lại một chút dung nhan, liền tiến nhanh về phía A Đức Lý Khắc rồi ôm chặt lấy. Hắn cao lớn mập mạp, một cái ôm như vậy lại có vài phần khí thế, lập tức Lỗ Nhĩ cười ha ha: "Có thể cùng đội quân thép, quân đoàn nổi tiếng nhất đế quốc kề vai chiến đấu, lần này đệ lục binh đoàn từ trên xuống dưới đều cảm giác cực kỳ vinh hạnh! Chúng ta mặc dù quen biết nhiều năm, nhưng kề vai chiến đấu giết địch thật sự là lần đầu a! Có thập tam binh đoàn ở đây, nói vậy nhất định có thể làm cho những tên quân sĩ Ô Đin nghe tin đã sợ mất mật!"
Hắn chẳng những thân hình cao lớn, mà ngay cả nói tiếng nói cũng rất lớn, ngữ khí dũng cảm cực kỳ. Nếu không biết thân phận của hắn, bất cứ ai nhìn thấy phần diễn xuất này của hắn thì nhất định sẽ nghĩ đến hắn là một hán tử hào hùng, sao có thể đoán được đây cư nhiên là vị nổi tiếng đế quốc, "Thỏ tử tướng quân"?
A Đức Lý Khắc cười cũng không được, không cười cũng không được, chỉ có thể ho khan một tiếng, nhẹ nhàng giãy khỏi cái ôm của Lỗ Nhĩ. hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lỗ Nhĩ, tiếng nói trầm thấp chậm rãi nói: "Lỗ Nhĩ tướng quân, nếu lần này quân khu lệnh chúng ta tạo thành một đội quân, như vậy ta tự nhiên sẽ phục tòng mệnh lệnh. Chỉ là...khi ở trên chiến trường, hy vọng đệ lục binh đoàn có thể hoàn thành bổn phận của chiến hữu. Thập tam binh đoàn chúng ta tự nhiên sẽ lấy cứng đối cứng. Chỉ hy vọng thời điểm khi chúng ta đem sau lưng giao cho chiến hữu, chiến hữu đừng làm cho chúng ta phải thất vọng!"
Sắc mặt Lỗ Nhĩ không có nửa điểm xấu hổ -- Lấy người như hắn, loại lời nói không tín nhiệm này, qua nhiều năm như vậy cũng không biết nghe bao nhiêu lần, da mặt sớm đã luyện đến mức so với tường thành còn dày hơn. Hắn nghe vậy, chỉ cười ha hả: "Yên tâm yên tâm! Đệ lục binh đoàn chúng ta mặc dù không phải quân vương bài, nhưng tuyệt đối sẽ không trốn tránh ở phía sau thập tam binh đoàn!"
( ngươi đương nhiên sẽ không trốn tránh ở phía sau, một khi gặp nguy hiểm ngươi đã sớm chạy mất... ) A Đức Lý Khắc khóe mắt run rẩy.
Lỗ Nhĩ lập tức cười to ba tiếng: "Được rồi, A Đức Lý Khắc tướng quân, để cho ta tới giới thiệu một chút quân khu phái tới đặc sứ tiên sinh. Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ, đến từ đế quốc. Hai ngày trước, hắn phụng mệnh đi vào quân đội của ta, mang theo mệnh lệnh của Áo Tư Cát Lợt Á Đái Lai(ta không rõ tên riêng hay là tên chung, lão biên sửa giùm), ra lệnh cho quân bộ chúng ta, lần này hắn phụng mệnh làm tiền tuyến quan sát viên, ha ha ha ha."
Vừa nghe đến cái tên "Bang Phất Lôi Đặc", A Đức Lý Khắc nguyên bản còn miễn cưỡng bảo trì bình tĩnh, sắc mặt nhất thời liền biến đổi!
Lỗ Nhĩ chuyển thân một cái, phía sau thân thể khổng lồ như gấu của hắn liền lộ ra một bóng người.
Vị Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ này vẫn luôn đứng ở phía sau Lỗ Nhĩ. Chẳng qua thân thể Lỗ Nhĩ thật sự rất khổng lồ, cho tới giờ khắc này A Đức Lý Khắc tướng quân mới nhìn thấy vị tiền tuyến quan sát đặc sứ tiên sinh này...
(quả thực là hoang đường! Quân bộ sao lại phái tới một tên hỗn đản như vậy?!) Sắc mặt A Đức Lý Khắc nhất thời không chút nào che dấu, trở nên âm trầm!
Ở phía sau Lỗ Nhĩ, vị Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ này, dáng người trung bình, hình thể thon dài, mặc một bộ tinh mỹ áo giáp màu bạc, đúng là vật lưu hành nhiều nhất trong năm nay ở Vương thành Áo Tư Cát Lợi, áo giáp kiểu dáng cổ phục Thần thánh kỵ sĩ. Loại áo giáp này có hai cái đặc điểm nổi bật nhất: Thứ nhất, là hoa lệ! Toàn bộ thân giáp đều bao trùm một tầng ngân phiến, chớp chớp sáng lên, nghiêm chỉnh tấm hung giáp bày biện ra mặt ngoài hình dạng, mặt trên điêu khắc hoa văn tinh mỹ. Thậm chí ở trên hoa văn còn dùng màu đỏ và hoa để trang trí, chỗ giáp tiếp ở xung quanh dùng chỉ bạc, kim tuyến để may. Mà ở phía trong áp giáp là một tầng da cao cấp, ở cổ áo giáp lộ ra một lớp lông cừu dầy, để khiến cổ người mặc áo giáp không bị giáp trụ cứng rắn làm bị thương.
Miếng lót vai cùng với bảo vệ tay đều mài rất sáng bóng, kiểu dáng lại có vẻ trông rất oai hùng -- Nhưng dùng ánh mắt chuyên nghiệp của chiến sĩ để xem, chỉ cần dùng kiếm sắt nhẹ nhàng đâm một phát là có thể đâm thủng.
Cho nên, đặc điểm thứ hai của loại áo giáp này chính là: yếu ớt.
Một bộ đồ như vậy, cùng với nói là áo giáp, chi bằng nói là một bộ hoa phục hoa lệ của quý tộc.
Vị Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ này trông cũng anh tuấn bất phàm. Hắn năm nay tầm ba mươi ba tuổi, da mặt lại trắng nõn, ngũ quan tinh xảo như con gái, mà sắc mặt lại mang theo một loại tái nhợt như bị bệnh. Đôi mắt của hắn vừa dài vừa nhỏ, khóe mắt thoáng hướng lên trên, Thiên Sinh liền mang theo một thái độ quyến rũ.
Hắn đứng ở trước mặt A Đức Lý Khắc tướng quân, mặc dù mặc bộ áo giáp hoa lệ này, lại ngược lại phụ trợ ra vài phần khí chất âm nhu, cũng có một tia hương vị đơn bạc yếu ớt. Hắn hé miệng cười, trong nụ cười hàm chứa ba phần ngượng ngùng, đưa tay tới, nhẹ nhàng bịt mũi, tay được bao phủ một cái bao tay màu tuyết trắng không nhiễm một hạt bụi. Để cho người ta phát lạnh chính là, ngón út của hắn cư nhiên còn hơi hơi kễnh lên(đại khái như thái giám vậy-DG)...
Hắn đi đến trước mặt A Đức Lý Khắc tướng quân. Nhìn bộ dáng di chuyển của hắn, đây tựa như không phải ở quân doanh, ngược lại càng giống như là những bước đi nhẹ nhàng, chậm chạp ở vũ hội.
Nhìn thấy một vị tước sĩ tiên sinh như vậy, sắc mặt A Đức Lý Khắc nhất thời càng thêm khó coi!
Bởi vì, vị chạy trốn tướng quân Lỗ Nhĩ mặc dù không tốt, nhưng ít ra hắn còn miễn cưỡng có thể tính là một quân nhân, ít nhất cũng từng ở trên chiến trường -- Nhưng vị Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ này...
Được rồi, nếu nói Lỗ Nhĩ có ngoại hiệu là "Con thỏ", vậy vị Bang Phất Lôi Đặc tiên sinh này chính là một "Con thỏ" chân chính!!!
Vị tước sĩ xinh đẹp này ở đế đô không ai là không biết đại danh của hắn.
Hắn ba mươi ba tuổi, sinh ra trong một quý tộc nhà giàu có của đế quốc, chỉ tiếc không phải con cả, cũng không thể kế thừa tước vị. Nhưng bởi vì tướng mạo của hắn anh tuấn xinh đẹp bất phàm, từ thời thiếu niên được xem là đệ nhất mỹ nam tử nổi tiếng của đế đô. Nhưng trọng yếu nhất chính là, hắn có một người tình nổi tiếng!
Vị tình nhân này chính là đương kim thái tử của đế quốc, Hoàng Trữ điện hạ!!
Truyền thuyết, vị Hoàng Trữ điện hạ này không thích nữ sắc, yêu thích nam phong. Mà vị Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ này chính là người được Hoàng Trữ điện hạ sủng ái nhất! Mà những năm gần đây bởi vì được Hoàng Trữ điện hạ sủng ái, địa vị của vị Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ này ở đế đô Áo Tư Cát Lợi liền bay lên như diều gặp gió, quyền thế hiển hách, mỗi người đều phải ngước nhìn. Quý tộc ở đế đô, không người nào là không biết vị tước sĩ dựa vào chuyện này mà chiếm được một thân vinh hoa phú quý!
Một người như vậy, cư nhiên phái đến quân đội của mình? Quân bộ rốt cuộc muốn làm gì?!!
A Đức Lý Khắc sắc mặt xanh mét. Nhìn thoáng qua vị tước sĩ này, hắn hừ nhẹ một tiếng, miễn cưỡng nén lửa giận gật gật đầu, xem như tiếp đón, sau đó liền quay đầu đi vào trong đại trướng.
"Hừ." Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ cũng không khỏi hừ một tiếng. Lỗ Nhĩ ở bên cạnh cười nói: "Bang Phất Lôi Đặc tước sĩ, đi đường mệt nhọc, ngài hay là về trước lều trại nghỉ ngơi a."
Trên mặt vị mỹ nam tử này lộ ra sự bất mãn, lại che mũi, giọng mang theo sự tinh tế, bén nhọn, nói: "Ta phụng mệnh đảm nhiệm quan sát sử, quân lệnh trong người, sao có thể nghỉ ngơi?" Hắn nhíu mày: "Hương vị nơi này cũng thật khó chịu, chẳng lẽ quân doanh đều là mùi hôi tận trời như vậy sao?"
"Cáp, mời ngài dùng trước lều trại của ta a. Lần sao nhất định là làm rất sạch sẽ , chờ thời điểm quân doanh nghị luận, ta sẽ phái người đi mời người."
Lỗ Nhĩ lễ phép nói, sau đó phái vài tên người hầu đem vị tước sĩ đại nhân này đưa vào . Thỏ tử tướng quân xoa xoa cái đầu, lúc này mới đi vào trong đại trướng.
Tiến vào lều lớn, hắn liền thấy ánh mắt phẫn nộ của A Đức Lý Khắc, Lỗ Nhĩ mở hai tay ra, lớn tiếng nói: "Đừng nhìn ta như vậy, dẫn hắn tới cũng không phải quyết định của ta. Phía trên truyền xuống quân lệnh, ta chỉ có thể mang theo hắn cùng lên đường."
A Đức Lý Khắc ngồi ở đằng kia, chủy thủ trong tay chuyển động qua lại, cười lạnh: "Đem một vị tước sĩ như vậy phái đến tiền tuyến, chẳng lẽ Hoàng Trữ điện hạ không lo lắng tình cảm chân thành của hắn chết ở tiền tuyến sao!?"
Lỗ Nhĩ mặc dù tìm vị trí ngồi xuống, nhìn vị trí lều trại của thân binh ở bên ngoài, đè thấp thanh âm, cười ha ha: "Ta xem người kia lại tới đây, có hắn thì sao, chưa chắc là chuyện xấu a, A Đức Lý Khắc tướng quân!"
"Cái gì?" A Đức Lý Khắc nhíu mày, vết sẹo trên mặt vặn vẹo: "Phái một tên như vậy đi vào quân đội của ta, ta quả thực rất lo lắng!"
"Thứ nhất... Nói không chừng phái hắn tới nơi này không phải ý tứ của Hoàng Trữ điện hạ, mà là ý tứ của bệ hạ! Những năm gần đây, Hoàng Trữ điện hạ cùng với vị tước sĩ này đã quá thân thiết. Hơn nữa, bệ hạ hiện tại thân thể một ngày không bằng một ngày, Hoàng Trữ chính là người kế vị, bên người lại lại tồn tại một nam sủng như vậy làm cho bệ hạ bất an. Hắn rất lo lắng tương lai Hoàng Trữ vẫn cưng chiều vị tước sĩ này mà không gần nữ sắc -- Vị tước sĩ này cho dù anh tuấn, nhưng nam nhân cũng không thể sinh ra đứa nhỏ a... Ha ha ha ha! Như vậy, hoàng thất chỉ sợ cũng không có người nối nghiệp! Cho nên, nói không chừng hắn cố ý hạ lệnh đưa vị tước sĩ này ra tiền tuyến, hy vọng hắn chết ở trên tiền tuyến, chấm dứt ý niệm trong đầu Hoàng Trữ!"
A Đức Lý Khắc đem chủy thủ đặt lên bàn, nhíu chặt mày.
"Điều thứ hai có thể xảy ra... Chính là phía trên đã có được tin tình báo, nơi này cũng không phải phương hướng chủ công của người Ô Đin, cho nên yên tâm đem người kia đưa đến nơi này... Hắc hắc, nói không chừng là ý tứ của Hoàng Trữ điện hạ tính toán đề thăng vị tước sĩ này, cho nên cho hắn thân phận một vị quan sát sử, tới nơi này để dạo chơi, mạ vàng thôi."
A Đức Lý Khắc hừ một tiếng, nhưng trong lòng lại nghĩ: Nói không chừng là biết Lỗ Nhĩ ngươi có bổn sự chạy trối chết nên đem tên ghê tởm tên nhét vào bên cạnh ngươi. Cho dù có nguy hiểm, có chuyên gia chạy trối chết như ngươi bảo hộ, cũng có thể bảo vệ an toàn của hắn.
Hai vị tướng quân liếc nhìn nhau, trong lòng đều hoài tâm sự. Lỗ Nhĩ trầm ngâm một chút, nghiêm mặt nói: "Quân đội của ta ở phía sau, sáng mai sẽ tới nơi này, một chi khinh bộ kỳ đoàn, hai chi trọng giáp bộ kỳ đoàn. Vận chuyển đồ quân nhu ta đều không mang theo ở phía sau. Bên trên thúc giục rất gấp, ta vì chạy đi, liền mang theo đoàn ngựa thồ lệ thuộc của ta trực tiếp chạy đến trước."
A Đức Lý Khắc thở dài, đứng lên, lấy bản đồ trên vách tường xuống, chỉ vào bản đồ nghiêm mặt nói: " Chuyện khác tạm bỏ qua, quân tiên phong của Ô Đin đã xuất hiện ở A Nhĩ Ba Khắc. Thời gian gần đây thám báo trinh sát một lần phát hiện được, ở địa phương ước chừng một trăm năm mươi dặm về phía Bắc thấy xuất hiện bóng dáng băng nguyên thú liệp giả đảm đương thám báo của đối phương. Ngươi hẳn là biết, có thể trang bị băng nguyên thú liệp giả đảm đương thám báo, đều là bộ đội tinh nhuệ của Ô Đin."
Nói xong, hắn tựa như là cố ý, ác ý cười cười: "Có lẽ, lần này chúng ta hội ngộ đến lão bằng hữu của ngươi, Heisiting a!"
Khuôn mặt mập mạp của Lỗ Nhĩ nhất thời run run, lập tức lắc lắc đầu, ngẩng đầu nói: "Cho dù gặp được Heisiting, chúng ta cũng bất quá là liều chết thôi! Huống hồ có ngươi, vị hùng sư Thống soái thập tam binh đoàn của đế quốc, Heisiting đến đây thì cũng không sợ hắn!"
Hắn nói mặc dù nghe có vẻ rất tốt, nhưng A Đức Lý Khắc lại cười lạnh lùng, lập tức nghiêm nghị nói: "Lỗ Nhĩ tướng quân, nếu chúng ta hợp tác, như vậy ta xin nói trước! Cứng đối cứng thập tam binh đoàn chúng ta một mình gánh chịu! Nhưng chúng ta chung quy là kỵ binh, thời điểm hai quân giao chiến, đệ lục binh đoàn phải chặt chẽ bảo vệ cho trung quân! Kỵ binh của ta phụ trách hai cánh vừa tiến vừa lui, ngươi chỉ cần bảo vệ cho trung quân, không lùi sau từng bước là đến nơi!"
Lỗ Nhĩ cười ha ha: "Xem ra quý quân còn là có chút kiêng kị quân đội của ta a." Vị thỏ tử tướng quân này đứng lên, đi tới bản đồ, ôm cằm nhìn trong chốc lát, sau đó chỉ vào một vị trí: "Nơi này a, địa hình nơi này thích hợp nhất để quyết chiến. Chúng ta ở chỗ này chờ quân Ô Đin đến, một trận chiến đem bọn họ đánh đuổi. Ta thật ra cảm thấy được, A Nhĩ Ba Khắc Đặc chưa chắc là phương hướng chủ công của bọn họ."
Dừng một chút, mập mạp hít vào một hơi, cấp bách nhìn chằm chằm A Đức Lý Khắc tướng quân, ánh mắt lộ vẻ quyết tâm: "Ta cũng nói thẳng a! Người của ta là bộ binh, cho nên một khi không ổn, thời điểm cần lui lại, nhiệm vụ cản phía sau chỉ có thể giao cho các ngươi đi làm! Bốn chân, so với hai cái đùi thì chạy trốn mau hơn a."
Ánh mắt A Đức Lý Khắc chớp động, đem chủy thủ cắm xuống trên trên bản đồ: "Một lời đã định!"
Thời điểm khi Hạ Á tuần tra trở về, sắc trời đã hoàn toàn tối đen. Đêm nay hắn không thay phiên những người khác tuần tra, mới vừa trở lại lều trại, liền thấy Khải Văn đang sửa sang lại trang bị, đầu trọc lộ vẻ hưng phấn chà lau lăng chuy, trong ánh mắt chớp động như mèo.
"Làm sao vậy?" Hạ Á nhìn đầu trọc cư nhiên đang mặc giày đi ủng.
"Đêm nay đừng ngủ, hừng đông chúng ta sẽ xuất phát!" Đầu trọc ha ha cười, đập Hạ Á một chút: "Chuẩn bị một chút a! Dựa theo truyền thống của chúng ta, tướng quân đích thân xuất trận, đội thân vệ chúng ta tự nhiên là đi theo tướng quân ."
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2