Chương 4: Đều theo ta


Mộng Nguyệt Lan là một tiểu nữ mồ côi, được một gia đình thường nhân nhận nuôi từ khi còn bé tí tẹo cho đến nay.

Vào hai tháng trước, cha nuôi nàng bệnh nặng, vì cứu chồng nên mẹ nuôi Mộng Nguyệt Lan đi vay tiền nặng lãi để mua thuốc cứu chồng, kết quả là không cứu được vì bệnh hiểm, không có bất kỳ đại phu hay phương thuốc nào có khả năng trị được.
Từ đó gia đình Mộng Nguyệt Lan mang nợ nặng, hoàn toàn không có khả năng để trả. Cuối cùng, do đã quá bần cùng, mẹ Mộng Nguyệt lan quyết định đi bán nàng để đổi lấy phần nào tiền trả nợ, nếu không tất sẽ chết.

Ngày hôm qua đúng là ngày Mộng Nguyệt Lan bị đem bán công khai giữa chợ đường, duyên cơ thật may thì lúc đó Vũ Tích Hoa dạo phố, ý định mua vải may cho quý tử vài bộ quần áo mới liền bắt gặp tình hình của Mộng Nguyệt Lan.

Vũ Tích Hoa bằng vào kiếm thức của một gia tộc lớn có lịch sử thâm niên đã trải qua vài trăm năm, cộng với năng lực Vũ Nhân đỉnh phong mà không phải người Vũ Nhân đỉnh phong khác có thể so sánh của bản thân, Vũ Tích Hoa đã nhanh chóng cảm nhận và truy lùng ra được Lĩnh Hồn của Mộng Nguyệt Lan là một loại hiếm và mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn cả Lĩnh Hồn Mộc Diệp của nàng.

Một tiểu nữ có tư chất tốt như vậy, Vũ Tích Hoa tuyệt không bỏ qua, nhanh chóng trả giá cao nhất mua Mộng Nguyệt Lan về. Đưa tiểu nữ về nhà, sau đó suy đi tính lại, Vũ Tích Hoa rốt cuộc quyết định đưa Mộng Nguyệt Lan đến trang viên của con trai, hòng se duyên giúp người con bạc mệnh không có Lĩnh Hồn của mình có cô vợ tốt, thật sự yêu thương hắn., chăm sóc hắn.

- Tất cả cho đến cuối cùng, hóa ra mẹ biết nàng ta sở hữu Băng Tâm Lĩnh Hồn, chỉ cần tâm mong muốn, vạn vật đều hóa băng. Về sau sợ con không kiếm được cô vợ tốt hay mạnh mẽ bảo vệ nên muốn con hun đúc tình cảm từ nhỏ, dễ bề lấy trọn trái tim của Mộng Nguyệt Lan.

Sau khi nghe tất cả về thông tin của Mộng Nguyệt Lan, Lâm Vũ nhìn Vũ Tích Hoa cùng với nụ cười khổ.

Mẹ hắn không ngờ lại đã tính luôn đường lui cho hắn, quả thật là một người mẹ tốt, và tốt đến nỗi khiến hắn buồn cho chính hắn, vì bản thân không có Lĩnh Hồn mà để mẹ mình lo lắng, tính luôn hết cả đường lui.

Trên con đường tu Vũ đạo, tu luyện giả có Lĩnh Hồn sẽ có cơ hội bước vào Vũ Sư cảnh rất lớn, còn không có Lĩnh Hồn, đạt đến Vũ giả xem như đã là trời khai ân. Lĩnh Hồn quan trọng như vậy, Vũ Tích Hoa khổ tâm không phải nhỏ.

Nhìn Lâm Vũ phản ứng rõ rành mạch không thích, không thoải mái, Vũ Tích Hoa quan tâm đồng thời khuyến khích nói

- Vũ nhi à, mẹ biết con có lẽ không thích được nữ nhân bảo hộ, nhưng con nghĩ kĩ lại đi, vả lại Nguyệt nhi cũng là một cô gái tốt, hơn nữa còn xinh đẹp, sau này lớn lên tuyệt đối là một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Một người con gái như vậy, kiếm đâu ra được nữa hả con?

- Con biết rồi mẹ.

Lúc này bất ngờ Lâm Vũ cũng nói, giọng điệu không hề có một chút nào phản đối việc Vũ Tích Hoa tuyển
vợ thơ
cho bản thân.

- Nguyệt Lan nàng từ nay sẽ sống ở đây với con, còn chuyện tình cảm phát sinh thì cứ để tự nhiên, con cũng không muốn ép buộc một ai.

- Riêng về việc tu Vũ đạo…

Hơi lấp lửng lời nói một giây, Lâm Vũ dùng một vẻ tự tin cực độ nói

- Có Lĩnh Hồn thì giỏi lắm sao, sẽ có một ngày con cho mẹ thấy người có Lĩnh Hồn trước mặt con cũng không dám lên tiếng.

Lời này của Lâm Vũ nếu mà để người khác nghe được nhẹ thì bị chê cười, nặng thì bị hành hung, có khi còn là bị giết. Người có Lĩnh Hồn đa số đều là đến từ những gia tộc truyền thừa lâu năm, nhờ huyết mạch tổ tiên mà có, Lâm Vũ nói như vậy không khỏi quá ngông cuồng, tự đại và trắng trợn sỉ nhục Vũ giả có Lĩnh Hồn không là gì trong mắt hắn, hắn nhất định sẽ bị trừng phạt thích đáng.

Nghe lời này của con trai, Vũ Tích Hoa chợt sửng sốt, nàng cứ thế nhìn con mình thật lâu thật lâu mà không nói gì lên được lời gì. Cuối cùng, Vũ Tích Hoa bất giác khẽ rơi lệ trên gò má.

Lâm Vũ nói khiến Vũ Tích Hoa càng nghĩ càng tự trách bản thân, vì sao chính mình sinh con ra không có Lĩnh Hồn dẫn đến nó không những thua thiệt người ta trên con đường Vũ đạo mà lại còn không biết mặt cả người thân thích. Lâm Vũ con nàng, số thật khổ.

- Mẹ tin, mẹ luôn luôn tin con sẽ làm được điều đó.

Vũ Tích Hoa ngừng lệ, trong lòng thập phần tin tưởng Lam Vũ. Bất quá vì điệu bộ của nàn vừa rồi, Lâm Vũ không thể cảm nhận được sự tin tưởng đó, hắn cho là Vũ Tích Hoa chỉ nói cho có, an ủi bản thân hắn.

- Đã đến giờ con tu luyện nên con cũng không thể trò chuyện vói mẹ được nữa, con phải tranh thủ từng phút giây tu luyện.

- Con xin phép.

Không hề đợi Vũ Tích Hoa đáp lời, Lâm Vũ quay lưng rời đi khỏi phòng cùng với ánh mắt sắc bén, nằm sâu bê trong là một sự quyết tâm vĩnh cửu

Tại Bách Hoa trấn thì hầu như không ai có sở hữu Lĩnh Hồn, Lâm Vũ vốn lẽ không nên hiểu cảm giác cay đắng giữa người có Lĩnh Hồn và người không có Linh Hồn sâu sắc, nhưng cứ mỗi khi Vũ Tích Hoa nhắc đến Lĩnh Hồn và nhìn vào mắt Lâm Vũ cùng với sự buồn bã, Lâm Vũ dường như không kiềm nổi được sự tức giận.

Với Lâm Vũ, không có Lĩnh Hồn thì đã làm sao, hắn rồi sẽ cho mọi người thấy tình cảnh một Vũ giả không có Lĩnh Hồn chiến thắng không chỉ một mà là bất bại khi đối chiến với Vũ giả có Lĩnh Hồn.


Lĩnh Hồn, Lĩnh Hồn… hừ


Hừ lạnh một tiếng, Lâm Vũ cấp tốc quay về phòng, lượng Vũ khí hôm qua đã được tiêu hóa xong vừa lúc nãy khiến bản thân gia tăng thêm gần một cân khí lực, Lâm Vũ cần phải bổ sung thêm, tranh thủ mọi thời gian để kịp tối nay còn hấp thụ được thêm một lần nữa.

- Thiếu gia, ta dẫn nàng đến để ngài phân phó.

Lâm Vũ vừa đến phòng, Nhâm bá cùng Mộng Nguyệt Lan cũng vừa lúc đi đến theo lời dặn lúc trước của hắn.

- Ừm, ngươi đi làm việc của bản thân đi.

- Vâng thưa thiếu gia.

Trung niên Nhâm bá đáp lời rời đi, để lại Mộng Nguyệt Lan lúng túng đi một chỗ nhìn Lâm Vũ.

- Ngươi theo ta vào đây.

- Dạ.

Lâm Vũ và Mộng Nguyệt Lan bước vào phòng, sau đó hơi chút tính toán, Lâm Vũ nói

- Từ nay trở đi, tiểu Lan ngươi sẽ gắn với ta. Tức là ăn, ngủ, nghỉ điều ở cùng ta, phục vụ hay hầu hạ cũng đều chỉ mình ta.

- Sáng dậy, ngươi không thể rời giường trước ta. Lúc ta cần rửa mặt phải có nước ấm, một ly nước muối. Khi ta cần đi tắm phải tắm cùng và chà lưng cho ta, thường là buổi sáng và buổi tối. Khi ăn cơm phải có mặt cùng ta.

- Ngoài những việc này, ngươi muốn làm gì khác thì làm, đọc sách, viết chữ, vân vân, tất cả cứ tìm đến Nhâm bá vừa nãy, người sẽ giúp ngươi. Hiểu rồi chứ?

Đây là toàn bộ nhiệm vụ Lâm Vũ giao cho Mộng Nguyệt Lan, nó rất là dễ để thực hiện nhưng cũng có rất nhiều chỗ dễ dàng đẩy người vào lối xấu hổ.

Ngủ cùng, tắm chung, chỉ cần là tiểu nữ có hiểu biết liền sẽ ôm mặt đỏ nhìn người.

- Vâng thưa cậu chủ.

Tiếc là Mộng Nguyệt Lan chỉ là một cô bé 5 tuổi, chuyện
nam nữ thụ thụ bất tương thân
đó căn bản Mộng Nguyệt Lan không hề biết, Mộng Nguyệt Lan nhanh chóng gật đầu
vâng dạ
vì việc làm rất dễ.

- Ngốc, là Vũ ca ca.

Bình tĩnh gõ nhẹ đầu Mộng Nguyệt Lan một cái khiến nàng sờ đầu ngơ ngác, Lâm Vũ bước đến đóng cửa phòng lại.

Yêu cầu của Lâm Vũ đối với Mộng Nguyệt Lan trông rất khá dâm tà, nhưng cũng không thể hoàn toàn trách lỗi lên Lâm Vũ, khi chính Lâm Vũ lại bị thế giới trong giấc mơ chi phối khá nhiều cách sống.

Trong giấc mơ, Lâm Vũ thấy khi nam tử còn nhỏ, hắn là con trai duy nhất của một người rất giàu có, người hầu phục vụ nam tử lên đến gần hàng trăm người bao gồm cả nam lẫn nữ. Và theo luật lệ kì quặc của người nhà giàu bên thế giới giấc mơ, người hầu nữ nhân phải có trách nhiệm sưởi ấm đêm lạnh cho chủ nhân bất kể là có muốn hay không.

Lâm Vũ cũng chính là bị ảnh hưởng như vậy.

Vả lại nói đến Mộng Nguyệt Lan có ngủ chung với Lâm Vũ, Lâm Vũ cũng không có làm gì bậy bạ, vì xét cho cùng Lâm Vũ cũng không biết những chuyện abcdz gì gì đó. Ngủ chung căn bản là rất ấm, có hương thơm và mềm mại, nó chỉ đơn giản như vậy.

- Được rồi tiểu Lan, ta… sẽ dạy muội cách tu luyện, bước chân lên con đường Vũ đạo.

Đóng xong cửa, Lâm Vũ mỉm cười nhìn Mộng Nguyệt Lan nói.

- Tu luyện? Con đường Vũ đạo?

Mộng Nguyệt Lan hoàn toàn tối kiến thức, không một chút thông tin.

Mộng Nguyệt Lan tuổi quá nhỏ, gia đình lại là thương nhân, kiến thức tu luyện giả đơn nhiên là không thể có.

- Ngươi chắc không biết, để ta giản lược chi tiết lại cho ngươi vậy…

Lâm Vũ lập tức nói lên nhiều điều cơ bản về vấn đề tu luyện cho Mộng Nguyệt Nhi biết, bao gồm luôn cả việc giải thích nàng là một tu luyện giả.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lĩnh Hồn Chúa Tể.