Chương 4 : Chân Võ Thiên Kiếm
-
Long Hổ Vô Cực
- Raikou
- 1546 chữ
- 2019-08-31 10:11:06
Lúc này Vô Cực nhìn chằm chằm vào thanh trọng kiếm đen tuyền này nhưng vẫn thấy không có điểm gì khác biệt với các thanh kiếm bình thường.
Bỗng một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu của Vô Cực , thế là Vô Cực liền vận nội công ép ba giọt máu ra khỏi lòng bàn tay rồi bắn thẳng lên thân của thanh trọng kiếm .
Xì xì .
Bỗng điều kỳ lạ xảy ra thân kiếm lập tức như có hồn kêu ra ba tiếng kỳ lạ xong sau đó từ từ chuyển xang màu đỏ đen .
Rồi một tiếng gầm thật lớn vang lên , một con hỏa long bằng khí từ đuôi thanh kiếm xuất hiện rồi bay thẳng lên bầu trời khiến cho biển tạo thành một cái hố to lớn mà phải ba phút sau mới khép lại được .
Lúc đó cảnh tượng cực ly kỳ khiến cho dân chúng xung quanh trong thành phố gần đó hiếu kỳ ngước xem .
..
Lúc này Vô Cực nhìn thanh kiếm như có thông linh , thanh kiếm cũng rung lên hưởng ứng .
Keng Keng Keng .
Bỗng một tin tức từ thanh kiếm truyền vào đầu Vô Cực khiến cho hắn không khỏi nhoẻn miệng cười và nói :
Hay cho một cái tên đẹp .
Được vậy từ này Chân Võ Thiên Kiếm ngươi sẽ theo ta tung hoàng giang hồ !.
Nói xong Vô Cực liền hai tay kết chỉ đạp lên Thiên Kiếm rồi xé toạc mặt biển mà bay lện trời .
Vì tốc độ quá nhanh nên không ai thấy được hành tung của Vô Cực .
Vô Cực ngự kiếm phi hành mà trong lòng không khỏi thầm nghĩ :
Hiện giờ nội công hay là võ công hoặc là cảnh giới ta đã đều đụng bình cảnh cho dù có truy cầu cảnh giới cao hơn cũng chưa chắc là chuyện tốt , có khi không tốt còn sinh ra tâm ma đã vậy thì cứ tiêu dao một chuyến có khi đột phá .
À mà không biết bây giờ là năm bao nhiêu , liệu lúc này Tam Hoàng đã gặp mặt hay chưa ? hay là bây giờ là lúc Tây Thành Dũng đang còn là phúc tinh của Thiên Hâ Vô Địch .
Bao nhiêu câu hỏi liên tục hiện ra trong đầu Vô Cực khiến cho hắn cực kỳ phân vân không biết nên bắt đầu từ đâu .
Thôi thì cứ bắt đầu từ Bến Cảng Trường Châu nơi Tam Hoàng gặp mặt vậy .
Vô Cực thầm nghĩ
Nói là làm Vô Cực liền phóng nhanh như bay về bến cảng Trường Châu .
Khoảng năm phút sau hắn liền có mặt ở đó , Vô Cực vì không muốn kinh động mọi người nên tìm một chỗ hẻo lánh mà đáp xuống .
Đáp xuống xong Vô Cực lien cất thanh trọng kiếm ở trong một góc khuất trong hẻm nhỏ vì tới cảnh giới Tâm Ý Thông Linh như hắn chỉ cần một ý niệm cũng có thể kiếm quay về bên chủ nên hắn không mang theo làm gì để kinh động người dân xung quan .
Làm xong mọi thứ hắn bắt đầu tăng tốc đi ra đường lớn để dạo phố sẵn hỏi thăm tình hình cộng với hắn cũng đã thèm mấy món ăn lắm rồi .
Mặc dù nói tới cảnh giới của Vô Cực có thể dùng linh khí làm thức ăn nhưng mà vì làm người hai đời nên hắn biết món ăn nơi đây có sức cám dỗ như thế nào , nếu không ăn được quả là phí phạm của trời ban .
Nhưng mới đi được một lúc Vô Cực bắt đầu thấy không ổn vì lúc nãy giờ mọi người cứ nhìn chằm chằm hắn mà chỉ chỉ chỏ chỏ .
Khiến cho hắn không thích tí nào , Vô Cực lập tức xem xết trên người thì mới tá hỏa thì ra là bộ đồ rách rưới hắn mặc do cơ thể phát triển nên đã rách từ lúc nào không hay .
Hiện tại thì trên người hắn chỉ còn mỗi cái quần bó sát vì quá chật , cho nên mọi người mới nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ đó .
Xấu hổ , ngại ngùng bao nhiêu cảm xúc đều được Vô Cực diễn tả ra hết lúc này .
Vô Cực bấy giờ mặt mày đỏ chét chạy thẳng vào khu trung tâm thương mại Vịnh Đồng La .
Trung tâm Vịnh Đồng La bấy giờ cực kỳ khang trang và tráng lệ , nơi đây được bao phủ bởi những cửa hàng hiện đại được thiết kế theo phong cách nước Anh .
Và vì bây giờ là năm giờ chiều nên mọi người đi mua sắm rất đông đúc nên tạo thành một khung cảnh cực kỳ nhộn nhịp .
Và điều đáng nói hơn nữa từ khi Vô Cực chạy vào nơi đây đã thu hút toàn bộ người dân , khiến cho hắn không khỏi xấu hỗ đến nỗi bốc cả khỏi .
Vì không tiện dùng khinh công hay bất kỳ võ công nào chốn đông người, một phần vì muốn kinh động tới người khác , hai là không muốn vì võ công hắn mà gây ra thương tích không đáng có cho người dân cho nên Vô Cực đành chạy nhanh lên lầu với tốc độ của người bình thường .
Một lúc sau Vô Cực đã có mặt trên chỗ bán quần áo của trung tâm thương mại , lúc này mặt mày Vô Cực vô cùng ngại ngùng nói với nhân viên bán hàng ;
Cô gì ơi lấy dùm tôi một bộ đồ được không .
Nhìn thấy cách ăn mặc của Vô Cực nhân viên bán hàng lập tức nhíu mày vì lúc này Vô Cực chẳng khác gì tên ăn mày .
Nhưng vì đã được đào tạo chuyên nghiệp cộng thêm khí chất thanh thoát của Vô Cực rất dễ chịu nên nhân viên cũng mặt mày vui lòng đi lấy đồ .
..
Mười phút sau Vô Cực thay xong bộ đồ và lúc này hắn đang đứng trước gương nên mới có cơ hội nhìn kỹ khuôn mặt của mình kiếp này .
Quả là tuấn tú bất phàm .
Soi mình trong gương một lúc Vô Cực không nhịn được khen chính bản thân .
Quả không ngoa vì ngoại hình kiếp này của Vô Cực có thể nói là cực kỳ được trời cao ưu ai , ngũ quan tinh xảo khiến cho người khác giới bị thu hút , ngoại hình cao một mét chín như người mẫu .
Và còn lúc này Vô Cực đã đi thay bộ đồ , một bộ vét với một chiếc áo măng tô khoác ngoài cộng thém mái tóc dài màu trắng lãng tữ trong cực kỳ nổi bật .
Khiến cho các cô gái xung quanh không khỏi đi sang mà ngắm hắn thêm vài lần .
Vô Cực lúc này đã bình thường trở lại nên định đi ra khỏi nơi đây .
Bỗng một cánh tay từ phía sau giữ Vô Cực lại với thân thủ của Vô Cực làm sao không tránh được , nhưng vì biết đối phương không ác ý và chỉ là một cô gái nên Vô Cực không tránh .
Tiên sinh à ngài chưa trả tiền đó .
Lúc này nhân viên bán hàng vẻ mặt cười nói , nhưng trong lòng thì thầm nói :
Tướng tá đẹp trai vậy mà lại đi ăn cắp một bộ đồ .
Lúc này mọi người xung quanh cũng bắt đầu chú ý tới hai người .
Vô Cực như tỉnh giấc :
Chết rồi ta quên mất vụ trả tiền rồi , ở trong động hoài nên lú luôn rồi .
Nhưng tiền đâu mà trả bây giờ chẳng lẻ phải dùng tiểu xảo à .
Vô Cực khổ sở nói nhỏ .
Lúc này nhân viên bán hàng như không còn kiên nhẫn nữa mới nói lớn :
Không có tiền mà cũng bày đặt làm sang ngươi mà không trả thì liệu mà nói chuyện với cảnh sát .
Đẹp trai vậy mà đi ăn cắp .
Đúng là thứ gì đâu mà .
Bao nhiêu tiếng nói bàn tàn khó nghe lọt vào tai Vô Cực khiến cho hắn cực kỳ khó chịu , nhưng cũng phải nhịn bởi vì chính hắn đã làm sai .
Quả thật lúc này Vô Cực không biết nói gì hơn ngoài im lặng ,bấy giờ Vô Cực chỉ còn phương án cuối cùng
Bỏ Chạy .
hai tay Vô Cực động đậy như chuẩn bị hành động thoát ra rồi về sau quay lại đây trả tiền nhưng bỗng một tiếng nói từ đằng sau vang lên .
Thả vị tiên sinh này ra đi ta sẽ trả tiền cho hắn .
Một giọng nói cực kỳ mị lực khiến cho Vô Cực không khỏi tự chủ quay lại nhìn .
Và đập vào mắt hắn là một thiếu phụ xinh đẹp , tuổi tuy quá ba mươi nhưng gương mặt vẫn cuốn hút đàn ông thêm với một thân hình ma quỷ được tôn bởi một chiếc áo truyền thống bó sát của Trung Hoa khiến cho bất kỳ người đàn ông nào cũng phải thèm thuồng.
Nói chung thiếu phụ này chính là một tuyệt sắc mỹ nhân ..