Chương 36: Phong – Lust, địac ngục dục vọng.


-Xin chào, vẫn là tôi, hướng dẫn viên Virgil! Các bạn đang đứng trước Lust, địa ngục dục vọng, đây là tầng địa ngục trừng phạt đầu tiên. Nơi đây giam giữ những linh hồn khi còn sống đã bị chi phối bởi dục vọng, làm ảnh hưởng đến tính minh mẫn của lý trí. Họ là "những kẻ đã phạm tội xác thịt", bị giam trong vùng đất dục vọng, và là những thứ dâm dục nhất thế giới...

-Này... ông có thể đừng thoát ẩn thoát hiện như thế được không? Mà địa ngục dục vọng cái gì chứ, ông không thấy nơi này có trẻ con à!

-Haizzz! Công việc mà, dù ta đã nói ta không giúp được gì nữa nhưng ta vẫn phải tiếp tục công việc hướng dẫn viên chứ.

-Được rồi! Vậy ông nói ngắn gọn làm sao thì chúng tôi mới có thể rời khỏi đây đi.

- Tội nhân ở đây luôn phải bị thổi cuốn bay đi liên tục bởi những cơn cuồng phong vĩnh hằng, chúng tượng trưng cho sự ham muốn mất kiểm soát đã lôi kéo họ rời khỏi con đường ngay thẳng. Các cậu có thể gặp những người nổi tiếng trong truyền thuyết như nữ hoàng Cleopatra và Athony, hay hiệp sĩ Lancelot, công chúa Guinevere trong truyền thuyết về các Hiệp sĩ Bàn Tròn của vua Arthur,.... Các cô cậu còn trẻ và chưa bao giờ... khụ khụ !!! E hèm... nên chỉ cần tránh những cơn bão đó là được. Khi đi hết cây cầu đá thì các cậu sẽ gặp cơn bão lớn nhất, Lust Storm. Đến đó thì... Các cô cậu đã gặp Nemesis rồi phải không? Đi xuyên qua Lust Storm sẽ đến được Lust Tower. Được rồi! Thế thôi... Gặp lại các cô cậu sau.

Từ nãy đến giờ chỉ có Phong cũng lão Virgil đối thoại. Chẳng nói gì đến đám trẻ, những thứ này đều quá sức đối với bất cứ ai gặp phải. Nhưng Phong luôn có một ý chí duy nhất chống đỡ, đó là phải bảo vệ đám trẻ. Phong vẫn luôn than thở rằng cậu
nhạt nhoà và buồn tẻ
. Nhưng theo chuyến đi, Phong luôn cảm nhận thấy những điều đặc biệt ở cả James, Nancy, Arita. Vì vậy, cậu muốn tiếp tục cuộc hàng trình, để được thấy điều gì đó trong chính mình, thuộc về cậu. Phong tin rằng rồi cậu sẽ tìm ra sớm thôi...

Đang mải mê suy nghĩ, Phong bị tiếng hét của Nancy làm cho giật mình. Theo hướng chỉ, nơi tạm có thể gọi là chân trời, bình thường vẫn có chút ánh sáng leo lét đỏ, giờ này đã đen kịt.

Chỉ mấy giây sau nơi đó xuất hiện một xoáy lốc khổng lồ, dùng một tốc độ không thể tưởng tượng được đang quét đến. Thậm chí Phong còn lờ mờ nhìn thấy trong lốc xoáy có những chấm đen đen nhỏ tí, chắc hắn đó là những tội nhân của tầng này.

-Nhanh quá! Không kịp nữa rồi. Mau! Nấp vào hốc đá kia nhanh.

Phong gào thét, kéo tay Nancy hướng một vách đá lớn gần đó chạy tới. James và Arita cũng máu chóng chạy theo.
Nancy lấy ra một cuộn dây thừng lớn, khá chắc chắn. Cô bé dùng dây thừng nối cả bốn người vào với nhau, rồi cột chặt một đầu vào một mỏm đá lớn. Phong cũng yên tâm hơn một chút, lòng thầm cảm tạ mấy cô gái Amazon chu đáo.

Cơn lốc kìa nhìn thì tưởng chừng rất xa, nhưng giờ đã mang theo gió rít ầm ầm quét tới. Phong đứng ngoài cùng, cảm giác được sau lưng đau đớn như bị dao cắt.

Chỉ trong giây lát sau, cơn lốc đã gào thét tiến tới. Từng chấm đen như hạt cát nhỏ bé vô hại thực sự là những con người đang chịu tội. Họ gào thét trong tuyệt vọng, theo cơn lốc lao đến phía bốn người. Những tiếng gào thét kia cũng trở thành một loại tra tấn thống khổ. Phong vô thức nép sát vào hốc đá, cắn lưỡi cho tỉnh táo để chống lại những tiếng gào thét.

Gió càng lúc càng mạnh. Trong phút chốc, Phong bám chắc lấy một tảng đá, đồng thời dồn đám trẻ nép sát vào bên trong. Chỉ một giây sau, cả bọn đã hoàn toàn nằm trong vùng xoáy lốc, đang chống chọi với từng gió lớn rít gào mãnh liệt.


Ngay sau đó, sự tình xảy ra càng thêm quái dị: Những con người bị cơn bão cuốn đi, đều đang lộp bộp rơi xuống. Phong thả dây cho gió thổi mình ra xa, tránh thoát một cái xác. Sau đó lại gồng mình lăn một vòng đáp xuống đất, vớ ngay một cọc đá, cuối cùng cũng tránh được việc bị cuốn vào lốc xoáy.

... Cứ như vậy, trong cuồng phong gào thét, cả bốn vừa chống chịu lại cơn lốc xoáy, vừa chống chịu lại cơn
mưa người
.

...Cơn lốc cứ thế tàn phá dữ dội suốt hơn một tiếng...Yên tĩnh một hồi, mọi người vừa tự mình cởi trói khỏi tảng đá vừa lầm rầm hỏi thăm nhau. May mắn mọi người đều bình an vô sự. Phong ở ngoài nên bị thương nhẹ. Tất nhiên nó chẳng là gì với bùa chữa lành của James.
______________

-Có phải đây là Lust Storm và Lust Tower mà lão Virgil nói không nhỉ?

Nếu như cơn lốc lúc trước có cấp độ một, thì cơn lốc trước mặt Phong lúc này phải là 100, à không, phải là cấp 1000. Toàn bộ tầm mắt cậu lúc này là một xoáy lốc khủng lồ, sừng sừng như cột chống trời. Nó cắt ngang cây cầu đá đúng như lời lão Virgil.

Cùng còn may, mặc dù gió rít như cắt da cắt thịt, nhưng xoáy lốc này không có ý định hút bốn người vào guồng quay của nó. Nhưng Phong chẳng biết vượt qua cơn lốc này như thế nào.

Nemesis… Lão Virgil đã nói gì đó đến Nemesis. Phong đưa tay vào túi và lấy ra cái vòng tay mà bà ta đã ném cho cậu. Nữ thần đã nói đây là phần thưởng – vậy thì cứ việc vô tư mà dùng thử thôi, chẳng mất gì. Phong đeo nó lên tay.

...Nhưng ngàn vạn không ngờ tới, hàng tá những tia sét đang chen chúc nhau trong cơn bão khổng lồ đột nhiên đổi hướng, lao thẳng về phái Phong. Chính xác hơn là chúng lao đến cái vòng tay.

Bị sét đánh trúng. Phong ngã văng ra đằng sau. Lũ trẻ vẫn còn đang ngơ ngác, chẳng hiểu đang xảy ra.

... Nhưng quái lạ, Phong chẳng bị sao hết, thậm chí cậu còn cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh. Phong vội vàng nhìn xuống tay phải của mình. Cái miếng bảo vệ tay bằng da đã biến thành đồng, bên trên khắc nổi những bức tranh phức tạp nhỏ xíu. Một sợi xích nối từ cái miếng đồng đó lên thẳng bàn tay cậu, chia làm năm sợi nhỏ hơn. Cuối mỗi sợi xích nhỏ là một cái móng vuốt lớn cũng bằng đồng xanh.

-Cái này... Đây chẳng phải là Goraishi của Koga sao!!!


Oa!
– Nancy hưng phấn –
Một vũ khí thần thánh bằng đồng Celestial. Thần Nemesis quả là ưu ái anh. Trước giờ chưa ai nhận được thứ gì từ nữ thần cả đâu!




Thế thì anh càng phải cẩn thận
- Vừa dứt lời lẩm bẩm thì toàn bộ lông tóc trên người Phong dựng đứng, người cậu giật đùng đùng. Phong có cảm giác như toàn bộ lưới điện quốc gia đi xuyên qua người cậu.

-Biết ngay bà ta không tốt đẹp đến thế mà.

Lại một lần điện giật thừa sống thiếu chết... Dường như đã thỏa mãn, năm cái móng tự động bay bên, xoay tròn như một chiếc Shuriken cỡ lớn. Mang theo những tia sét rít gào, chiếc Shuriken lao thẳng vào cơn bão khổng lồ.

Chưa kịp để cả bốn hết kinh ngạc, bằng một tốc độ không tưởng, năm cái móng vuốt bay ngược trở về bàn tay Phong, biến trở lại thành chiếc vòng tay như lúc đầu. Nhưng trên hết, một lỗ hổng lớn vừa được mở ra xuyên qua cơn bão, ngăn cách bằng một lớp sương màu khói lờ mờ.

-Nhanh lên, tiến vào thôi! Nó đang khép lại kìa!

Vẫn là Nancy tỉnh lại nhanh nhất. Phong đẩy James và Arita chạy nhanh qua lỗ hổng. Phong là người đi sau cùng, cũng vừa kịp lúc lỗ hổng khép lại sau lưng.
_____________________

Nơi đây là một giảng đường, kiêm luôn vũ trường lớn nhất Phong từng biết. Một dãy ghế được xếp theo hình bán nguyệt như một giảng đường lớn. Đối diện với chúng là những cái bệ, tiếp nối là một mặt sàn lớn nhô lên cao làm sân khấu. Các ghế hầu hết trống không, nhưng trên những cái lớn hơn, phải lớn tầm một chiếc giường nhỏ, lại có mấy cái gối vải nhung. Trên đó là mấy cô nàng đang nằm ưỡn ẹo. Xung quanh đầy những cô gái như thế, họ quấn lấy nhau, bày đủ những tư thế khiêu gợi nhất.

-Đúng là địa ngục dục vọng...

Nhưng lúc này Phong thực sự có ý nghĩ muốn chọc mù mắt mình.

Được rồi! Hãy tưởng tượng bạn đang trong phim The walking dead hay Resident evil gì đấy... Cả một biển zombie đang bâu lấy bạn. Nhưng khi dồn được bạn vào giữa rồi, chúng không nhào lên ăn thịt bạn, mà đang... múa thoát y cho bạn xem.

-Nancy! Nhanh lấy cây sáo! Ru đám này ngủ hết cho anh! Kinh quá! Anh nôn mất.

-Chạy nhanh đi, cây sáo của em chỉ tác dụng với các sinh vật sống!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.