Chương 55: Phía bên kia.
-
Lữ Hành Giả
- Phong94
- 1696 chữ
- 2019-08-23 09:30:45
-Nói như vậy là chúng ta không còn cách nào khác sao?
Azumi nhíu mày nói với mấy người bên cạnh:
Chúng ta không có bất kỳ biện pháp nào cả, chỉ có thể tiếp tục theo mê cung đi tới phía trước. Chỉ còn cách là thoát ra khỏi Mê cung rồi tìm bốn người họ. Hoặc là khi ra khỏi đây cứ trực tiếp tiến về Trại mà mấy người đã nhắc. Hơn nữa Oni-chan...
Azumi ngập ngừng... Đi sau cùng là Nancy cùng thầy Hedge, hai thần rừng có sức chiến đấu thấp nhất. Rõ ràng là Mê cung dưới lòng đất không dành cho thần rừng như họ. Azumi chỉ còn lại mấy lá bùa phòng thân, nhưng cô bé vẫn còn Gurin và Aka (hai con sói Shikigami ở chương 37). Chắc cũng ổn!
Nhưng ai sẽ dẫn đường?
– Nancy lo lắng hỏi.
Tớ...
– James xung phong –
Tớ cũng có thể nhìn qua Màn sương mù của các cậu mà! Tớ cũng có thể dùng phép thuật để tất cả mọi người đều nhìn thấy chúng..
-Thật sự...
Chúng chỉ là những bùa che mắt bình thường thôi mà.
– Như để chứng minh, James vung vẩy chiếc đũa phép.
Áaaaa...
– Nancy hét lên. Một bộ xương bất ngờ xuất hiện, đang nhăn răng cười với cô bé. Đó không phải là người. Trước tiên trông nó khổng lồ - dài ít nhất là ba mét. Nó bị treo lên, cổ tay và cổ chân bị xích nên trông như một chữ X khổng lồ trên đường hầm. Nhưng điều làm Nancy lạnh sống lưng là một hốc mắt đen sì ở giữa cái đầu lâu. "Cyclops..."
-Cậu làm cái trò gì thế....
-Á! đừng đánh... Đừng đánh nữa... Ít nhất cũng đừng vào đầu... Á á!!! Tớ nhìn thấy thật mà... Đi hết hành lang này sẽ có một cái ngã ba. Bên trái có mấy cái lưỡi rìu xoèn xoẹt trên đầu. Đường ở giữa có những cái lỗ chông dưới chân và hai bên. Bên phải là đường đúng với một cánh cửa. Tớ nhìn thấy mà!
-Được rồi! Tạm tha cho cậu. Nếu không đúng vậy thì đừng trách.
_____________________
Quả thật tất cả đều hết như những gì James vừa nói. Nhưng cậu bé hoàn toàn không thể nhìn thấy những gì đằng sau cánh cửa đá. Đó là một căn phòng rộng. Một luồng ánh sáng đột ngột làm cả bọn chói mắt. Khi mắt tất cả vừa kịp điều chỉnh, Nancy lại một lần nữa hét lên. Thứ đầu tiên đập vào mắt mọi người lại là những bộ xương. Hàng chục bộ nằm rải rác trên khắp sàn nhà xung quanh. Một số cái đã lâu chuyển thành màu trắng ngà với mạng nhẹn . Một số cái có vẻ mới gần đây, xám ngoét và bốc mùi tanh tưởi.
Sau đó không gian đột ngột tối lại. Rồi tất cả ánh sáng đều hướng đến một cái bục khổng lồ ở giữa: Một con quái vật có cánh, thân sư tử và phần đầu là đầu của một phụ nữ cực xinh đẹp. Trước ngực nó có hẳn một dây ruy băng màu xanh biển, chạy chéo như đi cái đầu phụ nữ ấy vừa đi thi hoa hậu thế giới. Trên đó viết: CON QUÁI VẬT NÀY ĐƯỢC XẾP VÀO HÀNG MẪU!
Nhân sư, Sphinx... Đến đây, Ta sẽ đập bẹp ngươi
– ông thầy Hedge dường như quên hết vật vã vừa rồi, vung vẩy cây gậy bóng chày định lao lên.
Từ từ đã nào, giờ chưa phải lúc... E hèm! Xin chào, những thí sinh may mắn!
- Con nhân sư tuyên bố. -
Chào mừng các thí sinh đã đến với chương trình Ai là Á thần! ...
Cùng với tiếng nhạc tèn ten vang lên không thể lẫn.
James đớ người ra một lúc rồi tung cả đũa... cười sằng sặc.
-Há há há... Con quái vật này vui tính thế... Tớ thích nó rồi đấy.. há há!
Mặc kệ tiếng cười của James, hay cũng là để chứng minh lời con quái vật nói, tiếng vỗ tay được ghi âm sẵn vọng xuống từ trên trần, giống như có những chiếc loa phóng thanh vô hình ở quanh đây vậy. Đèn pha quét một lượt căn phòng và phản chiếu cái bục, chiếu thứ ánh sáng loang loáng lên những bộ xương nằm ở trên sàn.
-Những giải thưởng vô cùng hấp dẫn! Qua được cuộc thi, các ngươi sẽ được tiến lên! Còn nếu thua, ta sẽ ăn thịt các ngươi! Ai sẽ là thí sinh đây? Phải chơi theo luật của ta, nếu không các ngươi sẽ phải ở lại đây vĩnh viễn.
Cánh cửa sắt trước và sau, lỗi vào cùng lối ra cái hang tức thì đóng sập.
Để em...
– bỗng nhiên Azumi lên tiếng –
mất quá nhiều thời gian với cái Mê cung chết tiệt này rồi. Em chỉ vừa mới tìm lại oni-chan mà đã...
-Chào mừng bạn đã tham gia cũng chúng tôi. Trước mắt bạn là bây giờ 15 câu hỏi với các mốc quan trọng khác nhau là 5, 10 và 15...
Vừa nghe đến đó James lại lăn ra cười tiếp. Nếu là Phong chắc chắn cậu sẽ quanh quẩn đâu đây và tìm một ông chú họ Lại :v
Ta tưởng là chỉ có một câu thôi chứ.
– Azumi vẫn lạnh lùng.
-Ồ! Ta đổi tên chương trình rồi mà! Ngươi không nghe rõ sao. Mà thôi! Quay lại nào. Bạn có đã sẵn sàng tham gia cùng chúng tôi?
Hừm...Ta đã sẵn sàng.
-Nếu người chơi đã sẵn sàng. Chúng ta sẽ bắt đầu đi tìm Ai là Á thần...
Một tiếng nhạc vang lên từ phía trên. Mắt con Nhân sư sáng lên với vẻ hân hoan.
Tổng thống đầu tiên của Mỹ là ai? A...
- George Washington
-Để cho ta đọc nốt bốn phương án đã chứ... 2^16 chia cho 17 có số dư là ?
-1.. Mà khoan, đây mà là câu đố à?
Ta đã nói là đừng có ngắt lời ta. Ngươi nói thế là có ý gì?
- con Nhân sư khó chịu cướp lời -
Điều đó là tất nhiên. Chính tay ta đã đặt ra chúng?
-Ngươi bị gì à? Đây là câu hỏi? Câu đố thường lừa người và nó thường bắt người ta phải suy nghĩ.
Được rồi! Như ngươi mong muốn...
- giờ thì rõ ràng là con Nhân sư đang giận dữ –
Câu thứ 3: Con gì buổi sáng đi bằng bốn chân, buổi trưa đi hai chân và buổi chiều đi ba chân, và khi nó càng có nhiều chân thì nó càng yếu?
-Giờ mới bình thường một chút. Con người.
Lũ anh hùng khốn khiếp...
- con Nhân sư nhíu mày –
Tại sao chúng luôn trả lời được câu này. Vậy có hai chị em: một người sinh ra người kia và người kia lại sinh ra người này. Họ là ai?
-Ngày và đêm. Ở Hy Lạp các ngươi là Nyx và Hemera.
Thế thì sao, thí sinh yêu quý,
- con quái vật bắt đầu trở mặt, nói chậm rãi. -
kể cả ngươi có trả lời được, ngươi thua cuộc! Ta nói ngươi thua là ngươi thua. Tuy chẳng có vị thần nào xem chương trình của ta, lượng rating đang giảm trầm trọng. Nhưng vì chúng ta không thể để đứa trẻ nào được phép tiết lộ bí mật, nên ngươi sẽ bị ĂN THỊT!
Con Nhân sư giơ bộ móng vuốt sáng bóng nhào đến chỗ Azumi. Nhưng bất ngờ, nó bị khựng lại giữa không trung rồi văng rầm vào đống xương.
-Quái vật cũng chỉ là quái vật mà thôi. Over Soul...
Trên mặt của Azumi lúc này cũng là một cái mặt nạ. Khác với cái mặt nạ Tengu của Arita, mặt nạ của cô bé có hình một con hồ ly, được tạo bởi những nét đỏ hằn như máu. Nhưng hơn hết, cả Nancy, thầy Hedge và James đều bị chú ý bởi đôi đoản kiếm trên tay cô bé. Nó mỏng như cánh ve, trong suốt như băng và cũng dày đặc những ký tự khó hiểu như cánh tay của Arita.
Azumi khẽ chỉ nhẹ một mũi kiếm hướng vào con quái vật. Tức thì một con hồ ly khổng lồ xuất hiện, há miệng cắn mạnh vào cổ con nhân sư. Con hồ ly trong suốt như hư ảo, màu xanh lục, thỉnh thoảng chớp lóe dữ dội như một con bão, nhưng nó lại có thể tấn công con nhân sư bằng móng và răng nanh. Hai bên lập tức lao vào một cuộc đọ sức bằng móng và răng nanh khá man rợ.
Những tiếng nổ vang vọng ầm ầm khắp nơi trong hang động. Những đòn tấn công của con hồ ly rất hiểm ác, khiến con nhân sư có cánh mà không thể bay lên cao hơn.
Rồi đôi mắt của con hồ ly bỗng trở nên hung tợn, nó cất lên một tiếng gầm thật lớn. Ngay sau đó, toàn thân nó bắt đầu biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, cuốn cả nó và con nhân sư và bên trong.
Bên dưới, Azumi đang tập trung một chiêu. Hai luồng linh lực màu đỏ và lục đang dần dần ngưng tụ vào hai thanh đoản kiếm. Xung quanh cơ thể cô bé linh lực cũng bốc lên ngùn ngụt.
Con nhân sư cũng đã nhận thấy nguy hiểm từ cả Azumi lẫn con hồ ly màu xám này. Nó cố gắng vùng vẫy ra khỏi cơn lốc xoáy, làm cho đất đá trên trần hang uỳnh uỳnh rơi xuống. Cả Mê cung đang run rẩy.
Azumi chém ra hai luồng linh lực từ cặp đoản, xuyên thủng qua những cơn bão xanh khổng lồ, và rồi xuyên qua luôn cả con Nhân sư với tốc độ cực nhanh.
Không có bất cứ một ánh sáng như chớp lóe hay một tiếng động đinh tai nhức óc nào. Mọi thứ chỉ yên tĩnh như nó vốn thế.
Nhưng làn sóng chấn động từ nhát chém làm Nancy nằm bẹp xuống đất không thể cựa quậy. Và hơn hết, con nhân sư đã tan tành cùng nửa cái hang.