Chương 69: Phản bội. Trận Austerlitz tại Trại con lai.


-Không ổn rồi, Octavian đã phản bội, mang theo ba quân đoàn I II III gia nhập phe của Kronos!

-Khốn khiếp, Reyna, cô phải trả lời cho việc này! Hãy xem chuyện tốt và Pháp quan bên cô làm kìa.

Reyna cắn chặt răng, vậy là những lời thần Jupiter nói đã thành sự thật.

-Báo, quân đoàn II III sau khi phản bội, đã quay lại đánh úp hai Cabin Apolo và Cabin Demete. Phòng tuyến và trận địa mai phục tại Hồ lớn bị quái vật phá vỡ!

Hàng loạt những tin xấu tràn về làm sắc mặt mọi người trong lều chỉ huy nặng nề trầm xuống. Phía bên ngoài, khu ruộng dâu trở thành chiến trường khốc liệt nhất. Reyna bỏ chạy ra ngoài leo lên một con pegasus gần nhất, bay qua phía trên các cuộc giao tranh nhỏ diễn ra khắp nơi. Một gã khổng lồ nhổ bật thân cây trong khi các nữ thần cây bắn như mưa các quả thông to như nắm đấm vào người hắn ta. Ở phía bên ngoài sân tập, anh Argus – người khổng lồ trăm mắt, trưởng nhóm bảo vệ trại – dùng cây dùi cui lớn bằng đồng đánh mạnh vào một con chó ngao địa ngục. Bên phía bên kia là trại viên nhà thần Hephaestus chiến đấu với một đội dracaenae ở ngay đầu rừng cấm.

-Tình hình này không ổn. Chúng ta phải làm gì đó trước khi quân phản bội của Octavian và đội quân quái vật hợp nhất. Chúng biết rõ những bố trí bên quân ta, chúng ta sẽ không còn cơ hội nào.


Nói thừa..
– Classie trợn mắt đe dọa Reyna –
kế hoạch là của cô, chuyện đến nước này cũng là do người bên cô phản bội. Chúng tôi nên nghi ngờ cô được Kronos phái đến làm gián điệp mới đúng. Lũ La Mã chẳng có ai tốt lành.



Bình tĩnh đi chị Classie. Vậy nhóm của Phong và Nico thì sao?
- Malcolm nhà Athena xoa dịu hai bên. Từ khi Annabeth đi theo nhóm Bảy con lai, cậu đã thay thế cô quản lý Cabin Athena. Hơn hết, sự sáng suốt cùng tài năng quân sự của cậu cũng chẳng kém cạnh.


Octavian đã đích thân dẫn quân đoàn I dưới trướng của hắn mai phục tại Nhà Lớn. Chúng ta đã gửi quân tiếp viện, nhưng e rằng...


Không còn bao lâu nữa đâu...
– Bác Chiron chạy vào với vẻ mệt mỏi –
Mặc dù Tử môn đã đóng như số lượng quái vật vận còn quá nhiều. Nhưng hãy tin tưởng họ. Họ đang có cuộc chiến riêng của mình, chúng ta cũng vậy.


Những người trong trại chỉ huy cũng đã gia nhập đội quân chiến đấu. Họ lao nhanh phía trên khu vực bãi tập và phụ cận. Nhà đông nhất, Cabin Hermes đã lập tuyến phòng thủ ở đường mòn, chỉ cách có hai dãy nhà chếch về hướng bắc của đỉnh Nhà Lớn. Phía đông, gần vịnh Long Island, Mason cùng một vài trại viên nhà Hephaestus khác đang dẫn đầu một đội quân tượng chống trả lại quân địch. Phía tây, nhà nữ thần Demeter và các tinh linh tự nhiên đã biến khu nhà cũ một khu rừng nhiệt đới, cản trở một đội các á thần La Mã theo phe Kronos. Hiện tại, mặt trận phía nam hoàn toàn yên ổn, bởi vì có con rồng Feleus, nhưng số quái vật trung tại đó ngày một đông. Chỉ một vài phút nữa, toàn trại sẽ bị bao vây mọi hướng.


Bác Chiron...
– Malcolm đề nghị -
Chúng ta cần một đội kỵ binh làm nhiễu loạn quân địch. Cả những á thân La Mã theo phe Kronos lẫn đám quái vật đều là bộ binh. Nếu vận dụng tốt ta có thể lật ngược tình thế bây giờ.


Bác Chiron thở dài:
Ta e rằng rất khó, đội quân nhân mã của ta giờ chẳng còn bao nhiêu, lại tản ra ở khắp nơi. Lũ pegasus cũng còn lại quá ít.



Vậy còn đám Griffin và Đại bàng đế chế thì sao?
– Reyna đột nhiên chen vào.

-Chúng chỉ hành động theo bản năng, không ai chỉ huy được chúng.


Vậy giao nó cho cháu. Cháu sẽ cho chúng biết ai mới là Pháp quan của quân đoàn La Mã.



Chờ đã...
– Classie luôn luôn nghi ngờ Reyna –
Cô có ý đồ gì? Cô nghĩ rằng chúng tôi còn tin tưởng cô sao?


-Classie, bác nghĩ rằng chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác. Cách của Malcolm rất đáng để thử. Cháu hãy dẫn theo Cabin Ares đi theo Reyna. Lần này bác cho cháu sử dụng cỗ xe của cha cháu.


Vâng...
– Classie hừng hực khí thế chiến đấu –
Bác cứ tin ở cháu. Cô ta chắc chắn không dám giở trò gì trước mặt cháu đâu?



Được rồi...
– giọng bác Chiron uy nghiêm ra lệnh –
Gửi lệnh cho cabin Hephaestus, Apolo ở cánh phải lần lượt lùi về. Quân địch sẽ lập tức tràn về nơi đó. Chúng ta sẽ mở đường cho đội kỵ binh.


Theo kế hoạch của bác Chiron thì đội quân quái vật và á thần La Mã phản bội sẽ dồn phần lớn lực lượng nhằm đánh sập cánh phải của Trại với mục đích là cắt đứt đường tiếp viện của họ về những người đang bị vây ở Nhà Lớn. Nhưng nếu tấn công, quân Kronos bị hở sườn và trung tâm cho đội kỵ binh lợi dụng. Để chắc chắn, bác Chiron thậm chí còn từ bỏ cả vị trí mai phục tại đỉnh đồi Nắm đấm Zeus, lại còn giả vờ lo lắng thua chạy. Chính vì thế lực lượng chính của Trại được tập trung trên một trận tuyến dài 2,5-3 cây số tại trung tâm Đồi con lai, đối diện với Nhà Chính. Theo kế hoạch, sau khi đội kỵ binh của Reyna và Classie lợi dụng sự cơ động phá rối hàng ngũ của địch, Trại sẽ đánh chiếm Nhà Chính, và từ cao điểm này sẽ mở một đòn đột kích mạnh đánh tan nát đám quái vật Kronos, rồi sau đó tiến tới bọc hậu cho đội kỵ binh rút lui.

Kế hoạch hoàn hảo. Trừ một điểm là đội kỵ binh sẽ phải trơ trọi lao thẳng đến trung tâm quân địch, chống chọi với hàng nghìn quái vật.
_____________________

Lúc này, kiếm và phép thuật oanh tạc, trận chiến trước Nhà Lớn đã chuẩn bị kết thúc. Nhưng Phong có cảm giác có điều gì đó không đúng. Quá thuận lợi ư? Phía trước còn có bẫy... hay là gì khác...

-Thắng rồi!

Lập tức mọi người thở ra một hơi nhẹ nhõm. Phong nằm luôn xuống đất, buông lỏng, trong mắt ánh tia cười nhẹ nhàng.

Trong lúc mọi người cười đùa, một á thần nhỏ tuổi hướng đến Phong, có chút mệt mỏi, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời! Cậu ta tập tễnh đi rất chậm, vừa đi vừa nhìn Phong lạ lẫm, trong ánh mắt thanh tịnh ngây thơ lộ ra vẻ tò mò. Cậu bé này là một trong hai thành viên bên trại La Mã đi theo. Phong cũng không để ý nhiều, chắc là cậu ta thấy lạ về phép thuật. Với tầm tuổi này, việc của cậu ta là ở trong trường trung học, dùng nụ cười đẹp đẽ kia mà lấy le với mấy cô bạn học, chứ không phải đổ máu ở đây. Nghĩ vậy, Phong cũng bất giác cười theo.

Đối mặt Phong nở nụ cười vài giây đồng hồ, cậu ta khóe miệng tươi cười dần dần biến hóa. Tuy nét mặt vẫn như cũ, nhưng giống như hoa anh túc, đẹp đẽ nhưng quỷ dị chết người, đồng tử cậu ta đột nhiên co lại thành cây kim.

Tiếp theo, làm cho người ta vội vàng không kịp chuẩn bị, sau khi chỉ còn một mét khoảng cách, cậu ta bỗng nhiên trở tay về sau. Dưới hướng eo, vươn tay, trên bàn tay nhỏ nhắn đã có thêm một thanh dao găm sáng loáng. Nét mặt trẻ con nhỏ nhắn ngây thơ lập tức biến mất, trở thành dữ tợn đáng sợ. Phong nhanh chóng bật dậy. Một vòng ánh sáng sắc lạnh xẹt qua như tia chớp, nhanh đến nỗi ngay cả nháy mắt cũng không đến. Ngưng mắt lại nhìn lúc hào quang biến mất, dao găm đã đâm sâu vào sườn Phong, chỉ còn một cái chuôi dao rung rung. Thực sự quá may mắn, nếu không phải cậu bật dậy kịp lúc thì con dao kia đã hướng thẳng ngực cậu.

Tất cả mọi người sợ ngây người.

Phong mở to mắt, cảm giác suy nghĩ trống rỗng, trong đầu nhưng không ngừng hiển hiện ánh đao sắc lạnh vừa rồi. Nico cùng hai trại viên Hy Lạp gào to, nhao nhao xông đến, đỡ lấy cậu.


Khốn khiếp
- trại viên La Mã kia bị Nico một cước đạp vào ngực, không phải là nhẹ. Cậu ta nằm trên mặt đất, chứng kiến cây dao găm kia dĩ nhiên chỉ đâm vào sườn Phong, lập tức lộ ra vẻ không cam lòng. Trên mặt cậu ta rốt cuộc nhìn không thấy bất cứ dấu vết ngây thơ nào hết, lúc này thoạt nhìn giống như là một sát thủ điên cuồng biến thái.

-Vậy mà còn không chết. Mọi người, ra cả đây đi.

Tức thì, một nhóm lính ào ra. Nhìn áo giáp, họ đều là trại viên La Mã. Và đi đầu, tất nhiên lại là vị pháp quan phản diện.


Octavian...
– Nico gào lên giận dữ.

-Khốn khiếp, các ngươi có tư cách gì mà giận dữ với ta. Giờ ta đã đi theo ánh hào quang vĩ đại của thần Saturn quyền năng, ngoan ngoãn chờ ta hủy diệt các ngươi thành tro bụi đi.


Ngươi...
– Nico nhăn nhó –
ngươi đã theo phe Kronos.


-Đúng thế, thần Saturn quyền năng, cùng với Mẫu thần Gaia mới thực sự xứng đáng làm chủ nhân thế giới này.


Vì cái gì...
– Phong nặng nhọc đứng lên.

-Vì cái gì ư? Chính ngươi! Thằng khốn đã cướp đi tất cả những vinh quang thuộc về ta, tên châu Á khốn khiếp. Ta đã ngứa mắt với con nhỏ Reyna đó lâu rồi. Nó chết, ta sẽ nắm trong tay toàn bộ quân đoàn. Và ngươi cứu nó. Ta chủ trương muốn phá sạch cái trại nát này, ngươi lại mang bức tượng đó về hòa giải. Bức tượng đó là của chúng ta, là chiến lợi phẩm vinh quang nhất của người La Mã. Nhưng thôi, chúng ta không cần! Chỉ cần giết ngươi, gì ấy nhỉ, ta không thể nào đọc được mấy cái tên châu Á ... Ừm, thần Saturn sẽ hứa giao cho ta cả hai trại. Ta sẽ là hoàng đế La Mã vĩ đại nhất, hơn cả hoàng đế Augustus hay Caesar. Còn về phần lũ Hy Lạp hay lũ châu Á các ngươi, vật nhau với hổ trong đấu trường hay cõng đá xây tượng của ta sẽ là lựa chọn hợp lý. Giết ngươi là xong hết! Bức tượng đáng chết đó cũng biến mất hoàn toàn.

. Lúc này Phong đã giận thật rồi. Trong truyện, cậu vô cùng yêu thích các nhân vật thuộc trại Hy Lạp, nhưng đối với trại La Mã cũng không hề kém, với Hazel Levesque, hay Frank Trương. Nhưng họ quá mù quáng, bị Octavian đầu độc từ bên trong, phục vụ tham vọng của một mình hắn mà cứ ngỡ như đang cống hiến cho quân đoàn của họ.

-Ngươi xác định. Không thể thương lượng gì sao?

-Còn gì thương lượng? Các ngươi đều phải chết!

Phong lắc đầu, tay bựng miệng vết thương tiến lên phía trước. Nico tiến lên đỡ lấy cậu. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt ấy, cậu ngậm ngùi lùi xuống. Lần đầu tiên Nico nhận thấy Phong có thể đáng sợ như thế nào.

Bên phía La Mã tưởng rằng Phong đã bó tay chịu chết, điên cuồng gào thét, lớn tiếng nhất đương nhiên vẫn là Octavian:
Giết!!!!!!!


Đối mặt với tiếng gào thét của hơn một trăm trại viên La Mã, Phong đơn giản chỉ có một từ : " Phóng ..."

Dưới mảng rừng bị cày xới, một ma pháp trận hình ngôi sao sáu cánh dưới đất đột nhiên lóe sáng, bốc lên một ngọn lửa màu đỏ rực như máu, sức nóng tỏa tưởng chừng như có thể khiến vạn vật bốc hơi. Những cột lửa khổng lồ phun lên như núi lửa phun trào. Đám trại viên La Mã bên trong gào thét thảm thiết, kéo dài đến tận khi đến khi ngọn lửa cuối cùng tắt hẳn, chúng đã bị đốt cháy đến tro bụi cũng chẳng còn. Tưởng chừng như đây mới là Hỏa ngục.

Nên nhớ ngọn lửa này đủ sức đốt cháy cả con Scopion dưới địa ngục Hades.

Để đề phòng bất trắc mà cậu luôn nghi ngờ sẽ xảy đến, Phong đã âm thầm đặt những tinh điểm của [Muspellheimr] xuống đất. Nhưng ngọn lửa của địa ngục Bắc Âu không hướng đến quái vật mà lại hướng đến con người.

Đội quân tiếp viện của nhà Hermes chạy tới Nhà Lớn, sửng sốt nhìn khoảng rừng lớn trước mắt bị cháy thành tro bụi. Hai á thần Hy Lạp đi theo Phong và Nico đều đang không ngừng nôn ọe. Nico sắc mặt tái nhợt đang đứng dựa vào một thân cây, môi cắn chặt, rỉ máu.

Cùng lúc đó, bức tượng Athena Parthenos nhỏ xíu đang từ từ bay lên. Bức tượng ngà voi càng bay càng phóng lớn, hai mét, bốn mét, mười mét... Tới đỉnh Nhà lớn, bức tượng trở về với kích thước không tưởng, tỏa ra một thứ ánh sáng thánh khiết, nhu hòa, lấp lánh.

Oành! Một tia sét kinh thiên động địa xuyên qua vòm trời đỏ máu bên mà Kronos bao phủ toàn trại, kèm theo âm thanh từ đỉnh Olimpus như một lời tuyên bố của các vị thần: Chúng ta đã tới.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.