Chương 70: Hy vọng chiến thắng.


....Tại ngôi đền cổ xưa nhất của các vị thần Hy Lạp, đền Panthenon xứ Acropolis - nay là Athen, Hy Lạp....


Họ ở đó, cả bảy người trong nhóm bảy, sáu á thần trên mặt đất và Leo trên con tàu Argo II đang cháy dở trên bầu trời Acropolis. Họ bị vây quanh bởi những tên khổng lồ cao chín mét, những kẻ sắp sửa giết bọn họ làm đồ tế.

....Bầu trời mở ra và các vị thần bay xuống!

Đúng vậy, mở ra theo đúng nghĩa đen: bầu trời xanh bị chia ra làm đôi, để lộ một nền trời đen được dát với những vì sao, những cung điện của Núi Olympus lấp lánh ánh bạc và vàng phía sau.

Một vị thần cao sáu mét từ dưới đất bay lên. Bà rực rỡ trong chiếc váy không tay bên ngoài lớp chiến giáp vàng, đầu đội vòng nguyệt quế và đôi cánh cực kỳ lấp lánh sau lưng, mỗi một chiếc lông trên đôi cánh đều bằng vàng và dường như được đánh bóng sáng nhất có thể. Đây là nữ thần Nike, hay Victory theo người La Mã, vị thần của chiến thắng.


TA ĐÃ KHÔI PHỤC!
bà gầm lên.
VINH QUANG CHO CÁC VỊ THẦN!


Bà bay về với vị trí của mình, người đánh xe cho chiến xa của thần Zeus. Đi đầu là vua của các vị thần, trong hình dáng nguyên thủy của ông, cưỡi cỗ xe vàng được kéo bởi bốn con ngựa tạo nên từ gió, tay cầm tia chớp lớn như một cột điện thoại kêu tanh tách. Bên sườn trái của Zeus là Hera, cỗ xe của bà được kéo bởi những con công khổng lồ, bộ lông chim màu cầu vồng của chúng sáng đến nỗi làm mắt Jason Grace xoay vòng. Ares gầm lên với niềm hân hoan khi ông ầm ầm xông lên trên lưng một con ngựa thở ra lửa và ngọn giáo lấp lánh đỏ. Đằng sau là Apolo, Artemis, Demete, Aprodite, ... chỉ duy nhất Hephaestus đang cố gắng cứu bồ cậu con trai Leo Valder trên con tàu cháy.

Mỗi Titan được Gaia hồi sinh để đối đầu một vị thần nhất định trên đỉnh Olympus, với sức mạnh khắc chế nhau. Và chúng chỉ có thể bị tiêu diệt khi một vị thần kết hợp với một Á thần.

Họ lao vào tìm kiếm đối thủ. Annabeth Chase cùng mẹ - nữ thần Athena chiến đấu với Enceladus. Bên phía đối diện của đền thờ,Frank Trương và thần Ares đập tan toàn bộ một đội hình những tên khổng lồ. Hazel Levesque phi qua trận chiến trên lưng con ngựa thần bất tử Arion, với người cha không ai thấy - Hades, nhưng cứ chốc chốc lại có một tên khổng lồ ngã xuống, để rồi mặt đất mở ra đớp lấy chúng và nuốt chửng. Percy Jackson đánh nhau với hai tên khổng lồ sinh đôi, Otis và Ephialtes, trong khi bên cạnh cậu là một người đàn ông râu quai nón với cây đinh ba và chiếc áo sơ mi Hawaii sặc sỡ. Đinh ba của Poseidon băm nát tên khổng lồ trước khi thổi tung chúng ra khỏi Parthenon với một vụ nổ siêu năng lượng trong hình dáng những con ngựa hoang dã.

Ai cũng có cuộc chiến riêng của mình...


Trong hàng ngũ quân đoàn, mọi thứ vẫn đang hỗn loạn, nhưng các sĩ quan bắt đầu lấy lại kiểm soát. Đội quân thứ Năm và Bốn tập trung lại trong khi Đội quân thứ Hai và Ba hành động như cảnh sát chống bạo động. Những con quái vật to lớn bị xô đẩy, đè lên các nhân mã theo phe Kronos và những empousa bị kẹp giữ hai đầu của cánh quân. Đội quân thứ Nhất gần chiến trường nhất – nhưng họ dường như bận rộn với một vài lính mới sợ hãi đang không biết phải làm gì, và họ chỉ biết la hét mệnh lệnh.

-Kia rồi! Niềm hy vọng của chúng ta. Sao tôi lại quên mất chúng chứ!

Leila thuộc quân đoàn Năm hét lên, cô nhận ra sáu cái máy bắn đá La Mã. Dưới ánh sáng mặt trời, những thanh gỗ trụ lớn như cột nhà, khớp nối được gia cố bằng kim loại vàng Imperial lấp lánh dưới mặt trời. Những cánh tay ném khổng lồ của chúng oằn về phía sau như cột buồm của tàu đang nghiêng ngả trong cơn bão.


Chúng là thứ gì vậy?
– Một á thần Hy Lạp hỏi.


Vũ khí công thành
– Leila hào hứng, rồi đột nhiên trở nên xấu hổ -
Octavian đã đặt hàng nó từ rất lâu. Cậu ta định xử dụng nó để đánh chiếm trại các cậu. Nhưng nó không đến sớm như kế hoạch."


Tốt rồi! Đây chính là ý của các vị thần
– Reyna vui sướng –
toàn quân, bảo vệ đội pháo binh lên đồi, chúng ta sẽ nã pháo xuống đầu lũ quái vật khốn khiếp.


Tiếng hoan hô hò reo đầy trời. Lần đầu tiên họ nhìn thấy hy vọng chiến thắng. Quân La Mã hướng về những anh hùng của họ, đội kỵ binh đang phá tan đội hình chính của lũ quái vật. Những anh hùng chiến đấu dũng cảm để cho mọi người biết, chúng ta sẽ vượt qua được cuộc chiến tưởng chừng như vô vọng này. Đôi mắt họ lấp lánh mơ hồ khi nhìn thấy khung cảnh – bức tượng Athena Parthenos đặt ngay ngắn trên đỉnh Nhà Lớn. Reyna kiêu hãnh với thanh kiếm được rút ra lên lưng chú ngựa pegasus, Coulson với thanh kiếm cong Falcata chẳng giống ai. Đằng sau họ là sĩ quan hỗ trợ Michael từ Quân Đoàn Bốn và Dakota từ Quân Đoàn Năm. Leila, con gái của Ceres, không hề thừa hưởng tính hung hăng của bà mẹ thần thánh, cô thường khá điềm đạm. Và Dakota… không thể tin được con trai của Bacchus, vị thần tốt bụng nhất của các sĩ quan, lại có thể chiến đấu anh dũng đến thế. Chưa kể đến những anh hùng, những người bạn Hy Lạp mà họ chưa kịp biết tên, đang sát cánh cùng họ.

Ngay lúc đó, toàn bộ những người còn lại tập hợp thành một chi bộ binh, tập kết trên đỉnh Đồi Con Lai. Clarisse La Rue dẫn đầu, trên một cỗ xe chiến tranh đỏ được kéo bởi những con ngựa kim loại. Một trăm á thần tỏa ra xung quanh cô, cùng với nhiều gấp đôi những thần rừng và tinh linh tự nhiên được chỉ huy bởi Grover Underwood. Tyson cũng tiến về phía trước với sáu Cyclops trưởng thành khác. Chiron đứng trên toàn bộ, trong hình dáng ngựa trắng, cung của ông đã được lên dây cẩn thận.

Và ngay khi những người con của Hy Lạp và La Mã đồng lòng đánh đuổi kẻ thù, quyền năng của Athena Parthenos đã xuất hiện. Ánh sáng vàng lăn tăn trên mặt đất, tiến vào thung lũng của Trại Con Lai và xuống phía đối diện đội quân La Mã. Sự ấm áp thấm vào từng khúc xương của mỗi người– một cảm giác thoải mái, yên bình mà họ chưa từng có từ khi… chính họ cũng không thể nhớ. Một giọng nói bên trong như thì thầm bên tai các Á thần:

-Các ngươi không cô độc. Các ngươi là một phần của gia đình Olympus. Các vị thần không bỏ rơi các ngươi.
_____________________

Sự can thiệp của Phong vào thế giới này đã có những hiệu ứng cánh bướm đầu tiên. Cậu giúp Nico không bị hòa tan vào trong cái bóng của chính mình vì sử dụng bước nhảy bóng tối quá mức, nhưng đổi lại tâm kết của cậu bé vẫn chưa thể cởi bỏ, cậu bé vẫn coi mình là cái bóng đi giữa hai trại. Cậu cứu Trại con lai thoát khỏi cuộc tổng tấn công của Octavian bằng cách đưa bức tượng Athena Parthenos về sớm hơn dự tính, nhưng đội quân của Kronos còn làm được nhiều hơn thế, chưa kể Gaia đã thức dậy sớm hơn và rình mò đâu đó. Và đây là lúc cậu phải kéo một việc về quỹ đạo. Bằng cách di chuyển chỉ dưới Địa ngục và Mê cung, cậu đã ngăn gã thợ săn khổng lồ - bất tử - đẹp trai nhưng friendzone forever – Orion truy sát Reyna. Nhưng giờ hắn kéo cả tay sai, tổ tiên của người sói - Lycaon và cả một đàn người sói còn đông hơn, to hơn, hung hãn hơn cả đàn sói của Jacob trong Twilight.

Phong nhớ lại trận đấu lớp học với Daimon lớp D hồi còn ở thế giới Mx0. Cậu ta cũng sử dụng một cây trường cung như thế này. Chỉ có điều, Orion cao gấp đôi Daimon, lực tay có thể bắn tên xuyên thủng một chiếc xe tải, không ngại cận chiến và Phong có cả một đàn người sói bao vây cậu.


Để lũ người sói cho em
– Phong không biết cậu đã vui thế nào khi nghe giọng James –
Em đã ở cạnh giáo sư Lupin đủ lâu để hiểu người sói rồi.


Điều đó chỉ làm giảm áp lực lên Phong một chút. Cậu đang sử dụng đúng chiến thuật như trong game đối với những con boss cao lớn, thường tránh bị áp sát, tấn công chớp nhoáng rồi lùi lại giữ khoảng cách. Nhưng tên của hắn ta có thể bắn ra ở mọi góc độ, những
đường đỏ
Phong có thể cảm nhận được bằng trực giác và cả sự trợ giúp của kỹ năng phụ của kiếm kỹ - những đường thẳng xuyên thẳng qua Phong và vùng không gian xung quanh.

Phong bao bọc toàn thân bằng vùng chống phép của Mx0. Orion đã rất tinh ranh giấu những mũi tên thật vào bên trong những mũi tên phép thuật. Bằng kỹ năng phụ
Phòng thủ bằng vũ khí
, bản cao cấp của nó có thể chém đôi đường đạn và cả ma pháp, Phong làm chệch hướng những mũi tên thật. Nhưng khi lại gần Orion, lưỡi lê hắn vung loang loáng cản lại mọi kiếm kỹ của Phong.

-Ngươi không thể đánh bại ta. Cũng như ta không thể đánh bại ngươi. Vậy sao ngươi không tránh ra nhỉ, ta chỉ hứng thú với những nữ Á thần.

-Đúng ra là ngươi đã phải chết cách đây 5 giờ đồng hồ, bị siết bởi một cái... đúng rồi! ... Chết tiệt, sao mình không nghĩ ra nó sớm hơn chứ?

Phong chạy như bay về hướng Reyna. Cô đang trong một đội kỵ binh cùng những á thần nhà Iris, cưỡi trên lưng một con pegasus màu nâu với những đốm trắng.

-Ta không ngờ ngươi lại dễ nói chuyện như vậy? Cám ơn, vì đã dắt ta đến chỗ con mồi của ta.

-Đừng cảm ơn ta vội.

Reyna chưa hiểu chuyện gì đã bị Phong kéo tuột từ trên lưng con pegasus xuống.

-Đừng nói nhiều, đưa áo choàng của em đây!

Chiếc áo choàng tím đã cũ sờn mà cô đã mặc nhiều năm bị kéo xuống không thương tiếc. Phong giơ chiếc áo choàng về phía bức tượng:
Athena Parthenos, tôi đã đưa bà về Trại. Giờ hãy thực hiện nó đi!


Trong đầu Phong và Reyna đột nhiên có thêm một giọng nói:
Ta bảo hộ cho Reyna Ramírez-Arellano, một anh hùng của Olympus. Chứ không phải cho ngươi, Phong. Ngươi làm hỏng hết mọi chuyện.


-Gì cũng được.

Phong cuộn tấm áo choàng lại dùng nó như một vũ khí chống lại Orion. Những mũi tên của hắn bật ra. Áo choàng quật đến đâu, da hắn bốc hơi đến đó. Reyna nhớ ra, theo truyền thuyết, Athena thỉnh thoảng cắt áo choàng của mình thành từng mảnh và phủ chúng lên những bức tượng của bà trong đền thờ, hoặc lên những anh hùng được lựa chọn của bà, để bảo vệ họ.

Trận chiến giờ nghiêng hẳn về một bên. Orion ngày càng tơi tả, cây cung phức hợp nhiều lớp đã bị gãy đôi. Dây cung đứt bật ra chém vào mặt hắn tạo thành những vết máu loang lổ đáng sợ. Sau một cú kẹp cổ bằng đùi, Phong đã vật ngã Orion bằng một thế Pencak silat cực kỳ đẹp mắt.

Phong siết chiếc áo choàng của Reyna quanh cổ Orion. Hai chân cậu kẹp lấy cánh phải của hẳn, bẻ ngược hắn ra sau trong một thế khóa. Orion gào thét dữ dội.

-Không! Ngươi không thể giết ta! Không có một vị thần nào ở đây hết.

-Ngươi nghĩ ngươi là một Titan à? Ngươi chỉ là một chòm sao thôi! Reyna, siết chặt đầu bên kia! Chỉ có em mới có thể kết liễu hắn.

Reyna chạy đến. Cô không hiểu tại sao cô lại quan trọng đến vậy trong việc giết một tên khổng lồ bất tử. Tên khổng lồ sụp đổ trên hai đầu gối của hắn. Reyna không thả ra đến khi hắn ngừng vùng vẫy và cơ thể hắn tan vào bọt biển. Con mắt kim loại của hắn biến mất dưới những lớp đất.

-Thế đấy... Dùng cả cuộc đời trước và sau khi được hồi sinh để săn giết những nữ á thần. Số phận của ngươi lại là chết trên tay một cô gái. Mặc dù cũng không hoàn toàn như vậy nhỉ?

-Là em sao? Mà tại sao là em? Sao anh biết điều đó?

-Chỉ là anh biết điều đó thôi? Nếu không có anh, em vẫn phải chính tay giết hắn, chỉ là sẽ có nhiều người chết hơn!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.