Chương 115: Anh trai tốt



Anh trai tốt, bữa tiệc lần này chẳng phải là do công ty anh tổ chức sao? Anh mau đuổi cô ta ra ngoài đi, đi mà!


Giọng điệu nhão nhoét8 kia khiến Lục Thi Nhã rùng mình, da gà da vịt rơi đầy đất. Cô nhìn Diệp Thiến đang chỉ tay về phía mình, bỗng cảm thấy bi ai.
Lục Thi Nhã kéo nhân viên phục vụ bên cạnh lấy một cái ly, chẳng buồn quan tâm ly đó là nước gì mà uống ực một phát, uống xong còn ợ một cái rồi tiếp tục nhìn anh chàng đẹp trai này.

Anh thật sự là bạn học Tiểu Minh?

Thế này thì máu chó quá!

Anh gọi cô ta lại làm gì?

Lục Thi Nhã làm hòa nói, nhưng Diệp Thiến lại không chịu buông tha.

Cái gì mà bạn học cũ? Ai muốn làm bạn học với loại người cướp bạn trai của bạn thân như cô chứ? Đồ không biết xấu hổ! Anh Hách, chúng ta đi thôi!

Diệp đại tiểu thư cực kì không vui, thấy người đàn ông của mình dùng ánh mắt nóng rực dán vào người người phụ nữ khác liền vô cùng tức giận. Cô ta lập tức dùng ánh mắt độc ác nhất nhìn Lục Thi Nhã, ra lệnh cô mau biến đi.
Lục Thi Nhã ngượng ngùng cười, tuân lệnh, xoay người đi.
Lục Thi Nhã nhìn thẳng hai người kia bằng đôi mắt sáng ngời.
Diệp Thiến bị phong thái không ai sánh bằng của cô làm cho sững sờ. Nhưng anh chàng đẹp trai đứng bên cạnh cô ta ngoại trừ ánh mắt hơi trầm xuống thì dường như không hề bất ngờ trước hành động của cô.

Anh làm gì vậy?!

Diệp Thiến khó tin nhìn vị anh trai tốt của cô ta, Lục Thi Nhã cũng sững sờ nhìn anh chàng đẹp trai đứng giữa cô và Diệp Thiến.

Tôi bảo đợi đã!

Lần này mức độ dexiben cao hơn lần trước mấy phần liền.
Lục Thi Nhã cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, tốt xấu gì cô cũng kế thừa dòng máu của ông ngoại mình, sao có thể trơ mắt nhìn người ta vả mặt mình như vậy? Cô lập tức nhấc tay cản lại bàn tay của Diệp Thiến, đáng tiếc có người nhanh hơn cô một bước.
Lục Thi Nhã còn chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra đã nghe được tiếng hít ngược của Diệp Thiến.
Lục Thi Nhã đột nhiên nhớ tới lần cuối cùng hai người họ gặp nhau, hình như khi đó cô rất không khách khí cho bạn học Hách Tư Minh một tiết
đường lối
.
Cái này... nhiều năm qua rồi chắc bạn học Tiểu Minh không còn ghi thù chứ?

Không biết anh còn có chuyện gì?

Lục Thi Nhã chớp mắt, cố gắng tỏ ra đáng thương cầu buông tha, thế nhưng vị anh trai tốt kia chỉ nhìn cô chằm chằm không chớp mắt.

Xin hỏi anh có lời gì muốn nói không? Nếu như không có chuyện gì, mời anh quản lý nữ bệnh nhân tâm thần bên cạnh anh cho tốt, tôi không quấy rầy nữa, đến lúc ngồi vào bàn rồi.

Lục Thi Nhã nở nụ cười xã giao, nói một cách tinh tế.
Đây… đây chính là thằng nhóc thối theo đuổi cô năm đó - bạn học Hách Tư Minh?

Bồi bàn, cho tôi một ly rượu!

Diệp Thiến có vẻ cực kì thích chí, cười đến mứ5c mặt vặn vẹo thành một nùi, cô ta nói tiếp.

Hừ, chỉ là một bác sĩ tâm lý nhỏ nhoi, mau quay về phòng khám của cô đi! Đừng ở đây làm mất mặt.

Diệp Thiến ngây người hồi lâu rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, nghe Lục Thi Nhã nói mình như vậy liền tức giận, giơ tay lên muốn đánh người.

Đồ đàn bà không biết xấu hổ này!


Anh là...

Lục Thi Nhã nheo mắt quan sát, cô nhìn suốt nửa phút rồi hai chân như nhũn ra, cổ họng nghèn nghẹn nhịn nửa ngày mới phun ra vài từ.
Lục Thi Nhã nhếch môi cười bất đắc dĩ, khe khẽ thổi ra một hơi khiến phần tóc mái của cô khẽ bay lên. Cô đứng thẳng lưng dậy tỏa ra toàn bộ sức hấp dẫn rồi phóng khoáng xoay người lại mỉm cười khuynh thành.

Không biết anh đây còn có chuyện gì? Vừa rồi tôi đã xin lỗi cô gái này rồi, nếu như anh vẫn muốn đuổi tôi ra ngoài thì thật xin lỗi, tôi cầm theo thiệp mời chính thức tới đây nên tôi nghĩ tôi có tư cách đứng ở đây, e là anh không có tư cách đuổi tôi đi.

Má tui! Đúng là tuyệt diệu, oan gia của cô với oan gia của Tiểu Thần Thần thành một đôi với nhau? Thế giới này nhỏ đến cỡ nào vậy?

À... bạn học Tiểu Minh à, đều là hiểu lầm thôi, cậu đừng trừng tôi như vậy, dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ, không đến mức không nể mặt mũi nhau chứ?

Một nhân vật không đơn giản, Lục Thi Nhã hơi rầu rĩ, cô tới đây không kiếm được mối làm ăn nào cũng không sao nhưng cô cũng không muốn chuốc thêm phiền phức cho phòng khám, vậy mà tình huống hiện tại không cho phép rồi.
Thật quá đen đủi.

Đợi đã.

Lục Thi Nhã mới đi được hai bước, đằng sau đã có người gọi lại, dọa cô hoảng sợ đến mức mềm nhũn cả chân.

Mười năm, tròn mười năm rồi, cô chẳng thay đổi một chút nào cả.
Lời nói ngập tràn hứng thú.
Diệp Thiến sửng sốt, Lục Thi Nhã cũng sửng sốt.
Người này chính là Hách Tư Minh!!!
Lục Thi Nhã nhìn người đàn ông ưu tú trước mặt mình từ đầu tới chân, chiều cao một mét tám lăm, khoác áo bành tô, mái tóc bóng loáng như tấm thép được chải ép ra phía sau, vẻ ngoài trầm ổn đẹp trai, khí thế mười phần.

Xin lỗi, hiểu lầm thôi, cô Diệp đại nhân đại lượng đừng tính toán với nhân vật nhỏ bé như tôi.

Kẻ thức 6thời là trang tuấn kiệt, Lục Thi Nhã cúi đầu khom lưng bày ra tư thái của nhân vật nhỏ.
Cô còn 3chưa nhìn thấy Nhan Thần Phi đã bị đuổi ra ngoài? Không thể như thế được!
Lục Thi Nhã cong khóe miệng lên nở nụ cười xin lỗi, nói với 9vị anh trai tốt kia.
Hóa ra là anh Hách.
() Lúc Diệp Thiến gọi
anh Hách
, Lục Thi Nhã không biết nghe lầm thành
anh trai tốt
vì cách phát âm hai cụm từ này tương đồng nhau.
Mười năm?
Ai tới nói cho cô biết đây là có ý gì?
Cô cười cứng ngắc, quay đầu lại nhìn vị anh trai tốt kia.
Quỷ tha ma bắt, hôm nay cô ra cửa không coi ngày rồi.
Ánh mắt này không đúng.
Sắp bốc lửa đến nơi rồi, cái này... Fuck... không phải là coi trọng cô rồi đó chứ!

Cô nói đúng, tôi đi ngay đây.

Lục Thi Nhã cúi đầu khom lưng liên tục lùi bước, trước tiên phải tránh cô nàng mắc bệnh tâm thần này đi đã, nếu không... chờ đến lúc bảo vệ chạy đến cô sẽ mất hết mặt mũi.

Bạn học... Tiểu... Minh?

OMG!!!
Những người đang đi lại gần đó bắt đầu nhìn về phía bọn họ.
Thật bắt mắt quá mà.
Cô bỗng phát hiện gương mặt đẹp trai này nhìn có hơi quen mắt, chẳng lẽ là nghệ sĩ nào sao? Nhưng vừa rồi Diệp Thiến có nói bữa tiệc này là do công ty của anh ta tổ chức, nên chắc không phải người trong giới giải trí, chỉ là nhìn thật sự rất quen, đã từng gặp ở đâu rồi nhỉ?
Lục Thi Nhã còn đang suy nghĩ, anh chàng đẹp trai kia cuối cùng cũng mở miệng.
Chưa kể… Hách Tư Minh đang cặp kè với Diệp Thiến?
Sao hai người này sao lại cặp kè với nhau, trong đầu Lục Thi Nhã vẫn còn văng vẳng câu
anh trai tốt
của Diệp Thiến vừa rồi...
Lục Thi Nhã vỗ cánh tay của anh ta, cười hỏi.
Diệp Thiến ngây ngốc lần thứ hai, bạn học Tiểu Minh lại chẳng có phản ứng gì vẫn nhìn Lục Thi Nhã chằm chằm, ánh mắt mờ mịt không lời nào diễn tả nổi, nhìn đến mức tim của cô đập thình thịch.
Bệnh công chúa của Diệp đại tiểu thư vẫn y hệt năm đó không thay đổi chút nào, Lục Thi Nhã thật sự không nghĩ ra trước đây cô ta đã đỗ vào trường cấp ba Y kiểu gì.

Diệp Thiến kéo Hách Tư Minh rời đi nhưng Hách Tư Minh lại chẳng buồn nhúc nhích, giữa chân mày có chút hoài nghi, tiếp tục nhìn chằm chằm Lục Thi Nhã.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Thần Khó Theo Đuổi.