Chương 117: Cô gái, cố lên!


Chỉ là kiệt sức thôi mà, tên giặc Tây kia đã làm gì với cô!!!

Âm mưu gây rối?

Tâm trạng Lục Thi Nhã đang trong 8cơn hoảng loạn, đột nhiên nghe thấy tiếng cửa mở. Cô lập tức dùng chăn quấn mình lại như cái bánh chưng.

Mình không phân biệt được mặt của người nước ngoài mà cậu không biết sao!


Không biết!


Lam Vũ Tịch, cậu ngứa da đúng không?

Lục Thi Nhã nhếch khóe miệng nhìn Erick.

Vừa rồi anh nhìn thấy hết sao?

Erick thành thật gật đầu.
Dưới gầm trời này còn có mấy người gọi cô là Nha Nha, lại còn có một anh bạn trai người ngoại quốc?
Ngoại trừ Lam Vũ Tịch còn có người khác sao?

Hừm, bà đây suýt nữa bị hai người chơi đùa chết!
Lục Thi Nhã cứng đờ khóe miệng mãi mới nói được một câu.
Xuyên qua tấm rèm, Lục Thi Nhã nhìn thấy trên sân khấu đang đấu giá một chiếc đồng hồ đeo tay, bên dưới không ngừng có người ra giá, tình hình có vẻ rất căng thẳng.

Chân của cô chắc chắn không có vấn đề gì chứ?

Erick cẩn thẩn hỏi thăm, Lục Thi Nhã lắc đầu, mỉm cười đáp lại.
Lần này tới lượt Lục Thi Nhã sửng sốt.

Anh là ai?


Tôi...


Người đàn ông của mình đang ở đây, cậu muốn làm gì?

Lam Vũ Tịch lập tức làm ra vẻ chim nhỏ nép vào người mà trốn vào lòng tên giặc Tây kia, Lục Thi Nhã nhìn dáng vẻ thân mật của hai người liền ngẩn ra.
Chuyện mình đột nhiên không mặc gì khiến cô quên mất lúc trước mình đã thê thảm cỡ nào.
Một công ty nước ngoài tại sao đột nhiên lại chạy tới tham dự hoạt động từ thiện trong nước, thật khó có thể hiểu.
Lam Vũ Tịch chỉ cười không giải thích, Erick chung thuyền với cô nàng, một chữ ngàn vàng, nửa lời giải thích cũng không chịu nói.
Lục Thi Nhã theo Erick đi vào hậu trường, còn Lam Vũ Tịch đi vào hội trường bữa tiệc trước.

Làm sao để hết giận đây?
Lục Thi Nhã cười khổ hỏi.

Lông vàng giúp cậu... không không không... Erick sẽ giúp cậu hết giận, bây giờ đứng ngay lên đi thay đồ, trang điểm đi!

Lục Thi Nhã bị Lam Vũ Tịch dùng vũ lực đẩy tới toilet.
Nháy mắt cô ngây người.
Người bước vào mặc quần áo hoa lệ trang điểm tinh tế còn cầm theo một túi quần áo rất to, sau đó nở nụ cười lộ tám cái răng trắng bóc với Lục Thi Nhã.

Nha Nha, cậu định làm gì người đàn ông của mình đấy?

Cái này thật mất mặt quá đi.

Thôi mau thay đồ đi, đã chín giờ rồi, nếu không thay thì bữa tiệc sẽ kết thúc đấy!

Lam Vũ Tịch nhìn đồng hồ đeo tay, giục cô.
Lam Vũ Tịch cười đến chảy cả nước mắt.

Mình cho cậu xem hình anh ấy bao nhiêu lần rồi, cậu đối với mình chỉ có chút xíu tâm như vậy cũng đáng lắm, đáng đời!

Lam Vũ Tịch bỏ đá xuống giếng, Lục Thi Nhã tức trợn mắt.
Cùi chỏ của Lam Vũ Tịch đã chỉa ra ngoài với biên độ không có cách nào cứu vãn, Lục Thi Nhã chỉ hận không thể đi tới cho cô bạn vài cái đập.

Người năm đó cho tôi xem mấy thứ hạn chế tuổi tác mà bây giờ dám nói chuyện liêm sỉ với tôi cơ đấy?


Cậu giỏi!

Một người tóc3 vàng theo phong cách Anh bước vào.
Giết nó!
Lục Thi Nhã lập tức ném gối đầu qua.
Lam Vũ Tịch thỏa mãn gật đầu, khi nhìn thấy vòng cổ trên cổ của cô thì nở một cười quỷ dị.

Nào, tháo nó xuống, đổi cái khác.

Lam Vũ Tịch đưa cho Lục Thi Nhã một hộp trang sức, Lục Thi Nhã hơi nghi ngờ mở ra, đó là chiếc vòng khác trong bộ sưu tập Star.

Đồ lông vàng kia, a9nh đã làm gì tôi rồi!!!


Giặc Tây
kia sửng sốt nhìn bộ dạng hăng hái, giá trị vũ lực đầy đủ, chân trần đứng trên sàn6 của Lục Thi Nhã, có vẻ như bất cứ lúc nào cô cũng có thể quay người đá cho anh ta một cái.

Cô không sao chứ?

OMG! Tên giặc tây này biết nói tiếng Trung lưu loát!
Lời nói bị tiếng mở cửa cắt đứt.
Lục Thi Nhã cứng ngắc người, tên này còn có đồng bọn?
Tiếng gót giày cao gót gõ lên mặt đất phát ra âm thanh cộp cộp, Lục Thi Nhã trợn mắt ngoái đầu lại.
Giằng co một hồi, cuối cùng cô mặc một chiếc váy dạ hội thắt eo màu hồng phấn, cảm giác hoàn toàn khác biệt với bộ lễ phục lúc trước, giá trị cũng xa xỉ hơn. Vừa nhìn bộ dạng của mình trong gương Lục Thi Nhã liền ngẩn ngơ, thật sự choáng váng, cô thật sự không biết mình đang muốn làm cái gì nữa rồi.

Đã xong chưa?

Lam Vũ Tịch đứng ngoài cửa gọi, Lục Thi Nhã mở cửa, chán nản dựa vào cửa.
Lam Vũ Tịch phát hiện tâm trạng cô không đúng, vừa định tiến đến hỏi thăm đã bị người đàn ông kia kéo lại.

Xin chào cô Lục, lần đầu gặp nhau, tôi tên là Erick.

Erick bước lên chào hỏi, Lục Thi Nhã giật mình tỉnh táo lại. Cô nhìn bàn tay to đang chìa về phía mình vài giây, sau đó vươn tay ra khỏi chăn, cực kì không nể mặt gạt đi.
Cứ nhớ đến Tiểu Thần Thần cùng cô gái kia khiến cho Lục Thi Nhã thật sự rất mệt mỏi, cô định tới đây gây bất ngờ, cuối cùng lại bị dọa cho hết hồn.

Cậu nhìn cái bộ dạng hèn nhát này của cậu đi, bị bắt nạt như vậy mà không trả thù liệu trong lòng cậu có cảm thấy thoải mái không?

Bộ dạng bất bình khi thấy cô bị tổn thương của Lam Vũ Tịch vẫn y hệt năm đó, khiến cô cảm thấy ấm lòng.
Lam Vũ Tịch đỏ bừng mặt, nặn ra được hai chữ rồi ném quần áo trong tay về phía cô.

Mau cút đi thay đồ, nhanh lên!

Lục Thi Nhã nhìn bộ lễ phục trên giường, đầu óc xoay chuyển một vòng rồi nghi ngờ nhìn hai người.

Đã chuẩn bị xong chưa?


Chờ đã, Erick, anh vẫn nên giải thích cho tôi đi, công ty của anh là công ty nào? Sao tôi lại cảm thấy không đáng tin vậy?

Erick bật cười, vỗ bả vai của cô ra hiệu cô nghe loa gọi.

Đừng nghi ngờ nữa, đây là sản phẩm đấu giá từ thiện của công ty Erick, cậu làm người mẫu, lát nữa nhớ cố gắng câu người dưới sân khấu đẩy giá cho cao.

Lam Vũ Tịch nói một tràng càng khiến Lục Thi Nhã thêm khó hiểu.

Công ty của Erick cũng tham gia hoạt động từ thiện lần này?


Đừng có dùng cái bài này, bà đây không cần. Ăn sạch công sức giữ gìn mấy chục năm của bà, ăn đến không chừa lại miếng xương mà nghĩ chỉ cần bắt tay là đã hòa nhau sao? Không có cửa đâu!

Erick nhìn bàn tay vừa bị đánh của mình liền sửng sốt, nghe Lục Thi Nhã nói vậy thì gương mặt đỏ bừng lên.

Nha Nha, giữ chút liêm sỉ nào?


Đây là?

Lam Vũ Tịch cho cô một cái trợn mắt.

Cậu vừa vào hội trường là Erick đã chú ý tới cậu rồi, chỉ không xác định được đó có phải là cậu hay không nên lo lắng đi theo. Nha Nha, sao cậu lại bị lăn lộn thành như vậy? Cậu với Tiểu Thần Thần đã xảy ra chuyện gì? Còn Nghiêm Chính Hạo nữa, lần trước nói trong điện thoại cũng không rõ ràng. Hôm nay may mà lão E nhà tôi thấy cậu, nếu không có lão nhà tôi thì thật không biết cậu đã nằm trên giường của thằng nào rồi.


Tiếp đến chính là món đồ quan trọng nhất buổi tối hôm nay. Xin mời, công ty đầu tư hàng đầu phố Wall, ngài phó tổng Erick cùng vật đấu giá của mình – ‘Like a star’ do nhà thiết kế trang sức hàng đầu người Pháp - Lance đích thân thiết kế...


Những phần tiếp theo Lục Thi Nhã chẳng hề nghe lọt, chỉ thấy ánh đèn bên ngoài đột nhiên tối sầm.

Tay của cô được Erick nắm lấy, dẫn đến trước sân khấu.

Tất cả ngọn đèn lập tức được mở hết công suất, chiếu thẳng vào cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Thần Khó Theo Đuổi.