Chương 123: Hóa giải nghi ngờ
-
Nam Thần Khó Theo Đuổi
- Triết Nhĩ Thính Âm
- 1637 chữ
- 2022-02-04 08:25:46
Ừm, nhà họ Tần đã suy tàn từ lâu rồi, giờ Tần Tiêu Mai chỉ còn một người thân duy nhất là em gái bà ấy. Năm đó, bởi vì cháu bị bắt cóc8 mà Thần Phi đã cầm dao đâm Tần Thu, Tần Tiêu Mai vẫn luôn vì chuyện này mà…
Sao cơ ạ?
Lục Thi Nhã vỗ bàn đứng lên,3 tại sao cô lại không biết đến chuyện kinh khủng này?
Cả đời này, chú sẽ không thể quên được ngày hôm đó. Khi chứng kiến đôi mắt hằn máu của thằng bé, chú mới phát hiện người làm ba như chú vô trách nhiệm đến thế nào mới có thể khiến con trai mình trở thành như vậy.
Kể từ lúc đó, Thần Phi cứ như một xác chết biết đi, ánh mắt không còn bất cứ cảm xúc nào, lạnh băng yêu cầu tất cả tư liệu về công ty nhà họ Lê.
Không tới một tháng sau, thằng bé đã cứng rắn xóa sổ Lê Thị. Lê Thiên Tường, cũng chính là chồng Tần Thu không chịu được áp lực nợ nần nên nhảy lầu tự vẫn. Tần Thu vừa mới xuất viện không lâu vì chuyện này mà trúng gió liệt giường, nhà họ Tần cũng vì thế mà nhà tan cửa nát. Sau khi làm xong những chuyện này, Thần Phi lại đến bệnh viện thăm cháu, cháu vẫn nằm im trên giường bệnh không có dấu hiệu tỉnh lại.
Trên đường về, trong đầu Lục Thi Nhã không ngừng suy nghĩ, càng nghĩ lại càng rối.
Cô vừa về đến cửa nhà thì có người gọi điện thoại đến, thật khiến người ta không yên nổi.
Lục Thi Nhã xem điện thoại, là Nhan Thần Phi gọi tới.
Thấy chú Nhan lại bắt đầu cảm động rơi nước mắt, Lục Thi Nhã liền khoát tay nói:
Đừng đừng, chú Nhan, đã nhiều năm như vậy rồi, chúng ta còn cần khách khí với nhau vậy sao? Thôi cháu về trước đây, cháu mới vừa xuống máy bay, đi đường mệt mỏi, mẹ cháu còn đang chờ cháu về ăn cơm. Cháu không ăn cơm cùng hai chú, có chuyện thì liên lạc với cháu.
Lục Thi Nhã lưu loát nói xong liền phất tay, không đợi hai người họ nói gì cứ thế mà đi. Bởi vì bây giờ cô rất cần không gian riêng để suy nghĩ về tất cả mọi chuyện.
Thi Nhã, kì thực cháu không cần làm gì cả. Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, trong lòng bọn chú đều hiểu, chỉ là không muốn đối mặt với chuyện Thần Phi đang dần tìm về trí nhớ của mình. Bây giờ Tần Tiêu Mai xuất hiện, chỉ sợ là không giấu được chuyện năm xưa nữa. Nếu có một ngày Thần Phi biết hoặc là nhớ lại chuyện cũ, chú hi vọng cháu có thể ở bên cạnh thằng bé.
Diệp Chấn Hòa nói ra kì vọng của mình.
Lục Thi Nhã im lặng không đáp. Cô sẽ không rời khỏi Nhan Thần Phi, đây là chuyện mang tính chất tuyệt đối trong cuộc đời này của cô. Làm sao mới có thể giảm thương tổn của anh đến mức thấp nhất? Đây mới là chuyện cô cần phải cân nhắc.
Chuyện cô không muốn trông thấy nhất là chứng kiến anh lại bị tổn thương lần nữa. Loại tổn thương này của anh còn khiến cho cô đau đớn hơn cả việc chính cô bị tổn thương.
Nhan Đình Căn nói rất chắc chắn, nhưng trong lòng Lục Thi Nhã vẫn còn không dám tin.
Chắc chú cũng biết Mộc Lan là bạn gái cũ của Thần Phi. Trước đây, cháu không nghe chú nhắc đến chuyện này, có vẻ như cô Mộc Lan này cũng không hề đơn giản.
Thi Nhã, chuyện này cháu không cần suy nghĩ nhiều. Tuy hai đứa nó có ở bên nhau, nhưng không phải là loại quan hệ giống như lời đồn. Chú Diệp của cháu có thể đảm bảo điều này, cháu phải tin tưởng Thần Phi.
Diệp Chấn Hòa giải thích một lần nữa.
Một chuyện vô cùng khó tin nhưng Nhan Đình Căn lại gật đầu, bởi vì đây chính là sự thật.
Vậy Tần Tiêu Mai, bà ấy biết hết chuyện năm đó chứ? Còn Tần Thu nữa? Bây giờ bà ta đang ở đâu?
Lục Thi Nhã vốn tưởng rằng mình có thể bình tĩnh đón nhận những chuyện tồi tệ nhất, nhưng tình trạng hiện tại đã vượt ra khỏi phạm vi cô có thể khống chế.
Vậy chuyện của tập đoàn Mộc Thị là sao? Còn cả cái cô Mộc Lan nữa, Thần Phi không chịu nói gì với cháu, cháu không có chuẩn bị một chút nào cho chuyện này. Trước khi cháu tới đây, Đổng lão của tập đoàn chú đã đến phòng khám cháu, muốn cháu đưa bệnh án của Thần Phi cho ông ta, ông ta muốn dùng cái này để lật đổ Thần Phi. Chú Nhan, chú có biết Đổng lão là nội gián không?
Nghe đến hai chữ
Đổng lão
, trong mắt Nhan Đình Căn lóe lên một tia căm giận.
Lão cáo già này muốn nuốt trọn Thần Phong đã lâu. Ông ta ở Thần Phong nhiều năm, ít nhiều gì cũng biết chuyện của nhà họ Nhan. Lần này Thần Phi trở về nhậm chức, ông ta không cam lòng. Nếu như có một mình ông ta thì không đáng lo, chú chỉ sợ…
Lục Thi Nhã nhìn hai ông chú cộng lại cả trăm tuổi thay nhau đứng ra đảm bảo cho một chàng thanh niên trai tráng mà cảm thấy buồn cười, quả nhiên Tiểu Thần Thần luôn khiến cho mọi người sầu thối ruột.
Được rồi, cháu biết rồi, hai chú cứ thả lỏng đi, cháu biết cái gì nên làm cái gì không mà. Chú Nhan, chú chỉ cần yên lặng theo dõi diễn biến là được, cháu sẽ không để Tiểu Thần Thần gánh vác một mình.
Thi Nhã, chú thật sự…
Chuyện này bị nhà họ Lê che giấu rất kĩ, không nhiều người biết. Chú ng9hĩ Thần Phi cũng không muốn cho cháu biết, cho nên chú chưa từng nói với cháu. Sự thật thì trong mấy ngày cháu mất tích, Thần Phi đã p6hát điên tìm cháu khắp nơi. Khi đó, Tiểu Nguyệt quá sợ hãi Thần Phi sẽ xảy ra chuyện nên đã nói ra chuyện của cháu. Tần Thu vốn chỉ mu5ốn hù dọa cháu, để cháu rời khỏi Thần Phi. Nhưng bối cảnh của gia đình cháu hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bà ta, khiến bà ta không dám thừa nhận. Khi đối mặt với chất vấn của Thần Phi, bà ta nhất quyết chối bay chối biến. Lúc đó, trạng thái tinh thần Thần Phi rơi vào khủng hoảng tột độ, cho nên mới đâm Tần Thu...
Sau đó, cháu được cứu ra. Thời gian cháu hôn mê bất tỉnh một tháng trời, thằng bé cũng canh ngoài cửa phòng bệnh của cháu suốt một tháng. Thằng bé chứng kiến cảnh cháu rơi vào tình trạng nguy kịch, bị đẩy ra đẩy vào phòng cấp cứu tới tận mấy lần. Điều này khiến cho tinh thần của thằng bé hoàn toàn sụp đổ, mà ba mẹ cháu lại không hề oán trách Thần Phi, khiến cho thằng bé càng thêm áy náy.
Cho đến một ngày, khi cháu lại bị đẩy vào phòng cấp cứu một lần nữa, ba mẹ cháu không thể gắng gượng được nữa mà bật khóc, Thần Phi trở về nhà…
Thi Nhã, lần này chú tìm cháu là để cho cháu biết chuyện này.
Chú Diệp lo lắng nói.
Lục Thi Nhã ngồi trở lại ghế, thất thần hỏi:
Bây giờ Tần Tiêu Mai chắc đang ở nhà họ Tần. Bà ấy đã gặp Thần Phi chưa… Trước đó Thần Phi từng tiếp xúc với bà ấy, khi đó bà ấy…
Nhan Đình Căn gật đầu xác nhận, lòng Lục Thi Nhã hoàn toàn trầm xuống.
Mộc Thị thì sao?
Là bạn hay là kẻ thù vẫn chưa thể kết luận được. Hiện tại Thần Phi đang tính toán gì, nói thật chú già rồi không tham dự được. Hôn ước chỉ là tung hỏa mù, không phải là thật. Tập đoàn Thần Phong không đưa ra lời giải thích về chuyện này là ý của Thần Phi. Nhưng chú có thể bảo đảm với cháu, tuyệt đối sẽ không có liên hôn, chú sẽ không cho phép nhà họ Nhan xuất hiện một cuộc hôn nhân như vậy nữa.
Kể từ ngày đó, Thần Phi không nói bất cứ lời nào nữa, những chuyện sau đó cháu đều biết…
Đột nhiên biết được toàn bộ câu chuyện năm xưa, Lục Thi Nhã không nói được lời nào, ngực nghẹn cứng vì chua xót và đau đớn.
Khi đó Lê Thị bị sụp đổ là do Thần Phi?
Chỉ sợ cái gì?
Thấy Nhan Đình Căn lại khó mở miệng, trong đầu Lục Thi Nhã bỗng lóe lên một tia sáng.
Chú sợ Tần Tiêu Mai và Đổng lão… hai người bọn họ sẽ hợp tác với nhau?
Khi đó bà ta không nói gì, chú cũng có mặt ở đó, chỉ đơn giản là gặp mặt nhau, chưa nói gì đã tan rã trong không vui. Ngoại trừ lần đó đến bây giờ bà ta vẫn chưa gặp Thần Phi.
Diệp Chấn Hòa nói đúng sự thật, Lục Thi Nhã khẽ thở phào.
Bây giờ cháu nên làm gì?
Kì lạ! Mấy ngày rồi người này không chủ động liên lạc với cô.
Cô nghe máy.
Nghe tiếng hít thở nhè nhẹ của đối phương truyền đến, mũi Lục Thi Nhã bỗng xộc lên sự chua xót, trong đầu cô hiện tại toàn là lời chú Nhan vừa nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.