Chương 174: Một ngọn lửa trong mùa đông
-
Ngũ Hành Thiên [C]
- Phương Tưởng
- 2580 chữ
- 2020-05-09 07:40:28
Số từ: 2575
Nguồn: bachngocsach.com
Chút khoảnh khắc hưởng thụ tại thời gian nguy cấp, mấy phút nhàn hạ khi bận rộn chân không chạm đất là mỹ vị vô thượng.
Ngâm tại trong ôn tuyền, mặt Ngải Huy tràn đầy vẻ hưởng thụ, bầu trời không có mây đen, tinh không mênh mông đổ ngược trên màn trời. Thực sự là khí trời tốt khó có được, Ngải Huy ngửa mặt nhìn trời, toàn thân thả lỏng, lơ lửng trên mặt nước như miếng gỗ.
Bầu trời mê người như thế, về sau không biết còn có thể nhìn thấy hay không, trong lòng Ngải Huy âm thầm than thở. Dù cho có, có lẽ mình cũng sẽ không có tâm tình ôn hòa như hiện tại vậy a.
Niềm vui sướng nhờ sống sót sau tai nạn từ từ tiêu tán, phát hiện tình cảnh của mình cũng không có biến hóa quá lớn. Trái lại, biết được càng nhiều, trong lòng càng thêm trầm trọng. Nghe ở trong viện mấy người Sư Tuyết Mạn đang thảo luận về tràng huyết tai này khi nào sẽ kết thúc, nét cười khổ hiện lên tại khóe miệng hắn.
Kết thúc...
Nếu như là thiên tai, cho dù có nghiêm trọng hơn, hắn cũng cảm thấy không có vấn đề gì. Nhưng đây là một trận nhân họa, đây là một cái âm mưu được chủ mưu đã lâu, người âm mưu giấu tại phía sau màn đã tỉ mỉ chuẩn bị một trận chiến tranh.
Hai bên chiến tranh, một phía chuẩn bị sung túc, một phía hoàn toàn không biết gì cả, ngay cả thường dân như Ngải Huy cũng cảm thấy phần thắng bại vừa xem là biết ngay.
Suy nghĩ của hắn phiêu đãng theo gió.
Tình cảnh Nguyên tu bạo thể mà chết trong rừng rậm hiện lên trong đầu hắn. Hắn bỗng nhiên nghĩ, nếu như một nghìn đồng không phải kĩ tính như vậy, không rót nhiều Huyết độc như vậy vào cho bọn họ, bọn họ có thể sống sót không? Nếu như dùng biện pháp đó thì có thể chế tạo một nhóm lớn hay không... Ách, nên gọi là gì chứ? Huyết nhân? Tuyết nhân? Ai, phỏng chừng sẽ gọi là Huyết tu đi.
Nếu như về sau gặp đến một đám lớn Huyết tu... Vậy thì chỉ có thể đầu hàng rồi!
Nữ nhân xinh đẹp đều không dễ chọc a...
Tâm tư Ngải Huy lan man không biên giới.
Một nghìn đống nói đó là Huyết Linh lực, giống như không phải nói dóc. Tuy rằng hắn còn chưa có tìm hiểu rõ ràng đó rốt cuộc có phải là "Linh lực" hay không, nhưng tối thiểu hiện tại thân thể của mình giống như vẫn rất an toàn.
【 Ngư củng bối 】 đem tất cả "Linh lực" bên trong hắn thân thể tiêu hao không còn, lúc trước hắn còn lo lắng năm phủ tám cung của mình, không đúng, bảy cung, sẽ xảy ra vấn đề. Phế phủ và bảy cung bị Huyết độc phá hư te tua, có một chút nơi huyết nhục sinh trưởng, khôi phục như lúc đầu. Nhưng càng nhiều chỗ sứt mẻ là do "Linh lực" phát huy tác dụng.
"Linh lực" giống như là một loại nhựa cao su thần kỳ, phế phủ và bảy cung của Ngải Huy tựa như gian phòng tàn phá, bây giờ những gian phòng này được trải lên lớp nhựa cao su dày đặc, nhựa cao su kết hợp với tường gian phòng, trở thành tường mới. Gian phòng vốn nứt hở liền không còn hở rồi.
Hiện tại Ngải Huy lo lắng nhất là loại nhựa cao su này có thể duy trì thời gian bao lâu, có thể tin tưởng hay không.
Không đáng tin tạm thời cũng không có biện pháp nào.
Hắn đã tìm Lâu Lan kiểm tra thân thể cho mình. Lâu Lan cảm thấy trong thân thể Ngải Huy là một kỳ tích, tiếp theo thừa nhận mình không có năng lực chữa trị bị thương kinh người như thế, rất khẳng định trọng thương như vậy thì ngay cả đại sư cũng không thể chữa trị, tiếp đó nhưng duy trì sự lạc quan với tình trạng tương lai của Ngải Huy.
Được rồi, không có lúc nào mà Lâu Lan không lạc quan...
Rất nhanh Ngải Huy liền ném sự lo lắng đó ra đằng sau, mặc dù có tai họa ngầm rất lớn, nhưng tối thiểu hiện tại mình vẫn hoàn hảo không tổn hao gì. Không những thế, còn mở ra bảy cung, thực lực tuyệt đối có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.
Ngày mai có thể sống sót hay không còn không biết, nghĩ xa như vậy làm gì?
Mũi Ngải Huy bỗng nhiên giựt giựt, con mắt thoáng cái trợn tròn, tâm tư không bờ bến vụt một cái trở nên tập trung.
Nguyên lực thang của Lâu Lan!
Toàn bộ phiền não lập tức vứt lên chín tầng mây, Ngải Huy cơ hồ là vừa lăn vừa bò mà trườn ra ôn tuyền, mặc xong y phục liền xông tới trước viện. Hắn nhớ lại lúc mình mới vào cửa đã vứt khen thưởng của mình cho Lâu Lan.
Vì muốn có tác dụng thiên kim mua cốt, lần này Vương Trinh phi thường phóng khoáng, trong khen thưởng đưa cho Ngải Huy, có rất nhiều thứ tốt.
Bởi vì tại lúc Ngải Huy báo danh thì đã lựa chọn nguyên liệu nấu Nguyên thực, cho nên tất cả khen thưởng của hắn đều là tài liệu liên quan đến Nguyên thực, đều là nguyên liệu nấu ăn trước đây Ngải Huy tuyệt đối không dám tưởng tượng.
Tỷ như trứng Hỏa Dực xà thì có hai quả, quy cách là ba năm tuổi, nghĩa là chúng nó đả ngâm chế trong dung nham lòng đất ba năm, hấp thu ba năm địa hỏa. Hỏa dực xà là một loại hoang thú kịch độc hung mãnh, còn có thể phi hành, đặc biệt cảnh giác, trứng của nó không dễ trộm chút nào.
Một cái chân sau của Thiên Mục Ly ngưu ướp thuốc, Thiên Mục Ly ngưu là một loại hoang thú thực lực cường đại, chân sau của nó là bộ vị cường tráng nhất toàn thân, có thể nói là tinh hoa. Dùng dược liệu được điều chế tỉ mỉ để ướp hong gió khô, có thể trăm năm không mục, hơn nữa theo từng năm biến đổi, dược lực và thịt chất giao hòa, phẩm chất sẽ tăng lên thêm một bước.
Hương Hà Kim Thiềm thì là dùng phương pháp đặc thù gây tê Kim Thiềm Thừ, thả vào trong hương hoa sen vừa nở, lấy nguyên lực kích thích hoa sen khép lại, bao vây Kim Thiềm thừ. Kim Thiềm thừ liền sẽ tiến vào trạng thái tương tự ngủ đông, theo thời gian độc tính của nó sẽ chuyển dời, từ từ bị hương sen hấp thu. Mà thủy nguyên lực của hương sen cũng sẽ từ từ rót vào trong Kim Thiềm thừ. Chu kỳ Bồi dưỡng ngắn nhất cũng cần phải sáu tháng mới có thể bồi dưỡng ra Hương Hà Kim Thiềm.
Còn có một số tài liệu khác.
Vô luận một dạng gì, giá cả đều tương đương không nhỏ, ngay cả Sư Tuyết Mạn và ùng Đoan Mộc Hoàng Hôn cũng âm thầm rung động.
Lâu Lan càng là người trong nghề, đưa ra định giá phi thường chuẩn xác, chỉ với ba loại tài liệu này, giá cả đã không thua kém một nghìn vạn.
Mọi người đều bị hương vị của nguyên lực thang hấp dẫn, đôi mắt trông mong mà nhìn Lâu Lan bưng ra một nồi thuốc lớn.
Thực sự quá mê người rồi!
Mùi thơm kỳ dị chui thẳng vào trong mũi, khiến ngón tay mọi người nhúc nhích.
Da mặt mỏng như Sư Tuyết Mạn và Đoan Mộc Hoàng Hôn thì còn kìm nén nhẫn nại, nhưng có thể nhìn thấy cổ họng đang không ngừng nuốt nước miếng. Về phần Khương Duy và Vương Tiểu Sơn da mặt dày thì đôi mắt trông mong mà áp sát tới. Bộ dáng của Mập mạp càng là khó đỡ, nước bọt đã sắp thành thác nước.
Ngải Huy sải bước xông tới.
"Mỗi người đều có phần a!" Lâu Lan cười hì hì nói.
Sư Tuyết Mạn quả thực đố kị với Ngải Huy chết rồi, vì sao gia hỏa này lại có được sa ngẫu hoàn mỹ như thế? Trời ạ, so với nguyên lực thang của Lâu Lan, thứ mình ăn mỗi ngày ở nhà là đồ heo ăn sao?
Rột rột rột, bụng nàng kêu to, mặt nàng liền đỏ.
Tại trước nguyên lực thang vô địch của Lâu Lan, mỗi người nhu thuận vô cùng, bưng bát, đôi mắt trông mong.
Lâu Lan không biết lúc nào đã biến thành dáng vẻ của đại trù sư, biến ra đại tạp dề, cùng mũ trù sư, cầm trên tay một cái muỗng lớn, khí phách vô cùng!
Tô đầu tiên là của Ngải Huy, Ngải Huy vừa được chia thuốc thì vẻ mặt cười ngây ngô nâng chén đến một bên bưng húp.
Nghe thấy âm thanh xì xụp húp thuốc của Ngải Huy, mỗi người nuốt nước miếng ừng ực. Đại ca, ngươi có thể húp nhẹ nhàng chút hay không a? Có biết quy củ ăn cơm hay không a? Vì sao lại chậm như thế?
Mỗi một người được chia thuốc đều lập tức ngoe nguẩy chạy đến một bên.
Ngay cả nữ thần ăn cơm nhã nhặn gia giáo như Sư Tuyết Mạn, lúc này cũng bưng chén lớn tựa như thôn cô chồm hổm trên mặt đất, không cần cả đũa, cũng không quản nóng, vừa hít hà vừa hì hục húp liên tục, hồn nhiên không quản tới hình tượng.
Thật quá ngọn rồi!
Mập mạp xếp hàng sau cùng, nước bọt đã sắp tràn lan thành biển.
"Lâu Lan có chuẩn bị đặc biệt cho mập mạp a!"
Không biết từ nơi nào Lâu Lan lấy ra một nồi thuốc đỏ rực đưa tới trước mặt mập mạp.
Mập mạp ngây dại, thuốc ở trước mặt không có chút thịt nào, không có chút mùi thơm nào, ngay cả hơi nóng cũng không có. Lại nhìn nhìn trong nồi, hương vị mê người kia, a, thịt kia hầm đến mềm nát, thậm chí gã nhìn thấy ngay cả gân chân thú cũng hầm đến sắp rục rồi, cái này chỉ một ngụm nuốt xuống...
Ục ục!
Gã nuốt nước bọt, chỉ vào trong nồi, yếu yếu nói: "Ta muốn uống cái này."
"Thể chất Mập mạp khác với mọi người, không cần phải cường kiện huyết nhục. Mập mạp cần chính là gia tăng Hỏa nguyên lực, đây là Lâu Lan tỉ mỉ phối chế a, chỉ giá thành đã vượt lên trước năm trăm vạn." Lâu Lan nói.
Năm trăm vạn...
Con mắt Mập mạp thoáng cái trợn tròn, rùng mình một cái: "Năm trăm vạn?"
"Đúng vậy, hai quả trứng Hỏa Dực xà đều ở trong đó!" Lâu Lan phi thường khẳng định.
Mập mạp không nói hai lời: "Uống! Ta uống hết!"
Thuốc năm trăm vạn, đánh chết cũng phải uống a!
Mập mạp nhấc nồi sắt lên, ùng ục ùng ục rót hết vào miệng, hoạt hoạt, giống như cũng không khó uống a, má ơi, một ngụm vừa rồi tối thiểu cũng mười vạn a... Mười vạn mười vạn mười vạn mười vạn...
Mập mạp lảo đảo lắc lư đặt nồi sắt xuống, tuy gã có thể ăn có thể uống, một hơi uống hết cả nồi, trên mặt vẫn là có chút mộng.
"Mập mạp thật là lợi hại!" Trong mắt Lâu Lan toàn là sao nhỏ.
Biết rõ tiểu gia lợi hại rồi đi! Mập mạp trong lòng có chút đắc ý, bình thường Lâu Lan chỉ lộ ra thần tình bội phục như vậy đối với Ngải Huy, ha ha ha, bây giờ kiến thức được bản lĩnh thật sự của mập mạp...
Mập mạp nấc no một tiếng, con mắt trở nên có chút đăm đăm.
"Thật là lợi hại!" Giọng Lâu Lan tràn đầy tán thán: "Mập mạp có thể uống hết cả một nồi 【 Long thang 】 a, quá lợi hại rồi, Lâu Lan còn tưởng rằng một nồi này mập mạp phải uống một tuần lễ chứ."
Hai chữ【 Long thang 】khiến Sư Tuyết Mạn đang do dự có nên liếm đáy bát hay không thoáng sững sốt.
Không riêng gì nàng, Đoan Mộc Hoàng Hôn và Tang Chỉ Quân đều không hẹn mà cùng ngừng động tác, mặt đầy bất khả tư nghị nhìn mập mạp.
Ngải Huy nhìn thấy mọi người có phản ứng như vậy thì nhìn thoáng qua mập mạp, con mắt mập mạp đăm đăm, gã không khỏi hỏi: "Lâu Lan, cái gì là Long thang a? Nghe có vẻ rất lợi hại a."
"Ngải Huy, là một loại thuốc chuyên môn dùng cho hỏa tu. Lấy trứng Hỏa Dực xà làm chủ liệu, gia nhập vào mười hai loại Triêu Thiên hỏa tiêu (ớt lửa) khác nhau. Nguyên thực đặc chế, cũng có người cho rằng nó nên quy về nguyên dược, nếu là nguyên dược, gọi là 【 Mười giọt dầu 】, ý là mỗi lần dùng mười giọt là được. Đối với hỏa tu có trợ giúp phi thường lớn, nhưng rất nhiều người cũng không dám uống, cho nên mập mạp rất lợi hại!"
Thân thể Mập mạp tựa như tôm đun sôi, đỏ rực, tựa như ớt đỏ nhất, ngay cả tóc cũng biến thành màu đỏ.
"Sở dĩ gọi là Long thang, bởi vì Rồng biết phun lửa. Long thang có tính kích thích rất lớn, uống nó xong sẽ rất dễ dàng phun ra lửa. Đương nhiên cách đặt tên này Lâu Lan cảm thấy không đủ chặt chẽ, có rất nhiều loại rồng, rồng biết phun lửa chỉ là một trong số đó..."
Ách, mập mạp lại nấc no một tiếng.
Phực!
Một cột lửa mãnh liệt phun ra từ trong miệng mập mạp, vượt quá hai thước dài!
Mọi người đều nhìn trợn tròn mắt.
"Ngải Huy yên tâm, 【 Long thang 】 rất an toàn, sẽ không tạo thành thương tổn gì cho thân thể. Vì để dễ uống, Lâu Lan đã dùng phương pháp đặc thù để điều chế, uống vào thì mềm nhẹ như nước. Đương nhiên, khả năng kích thích sau đó vẫn khá lớn. Lâu Lan là nhìn thấy trứng Hỏa Dực xà mới nghĩ đến 【 Long thang 】, cũng may Triêu Thiên hỏa tiêu tương đối thiên môn, còn có thể mua được. Đáng tiếc mua không được loại cay nhất 【 hồng nhan 】, chỉ mua được loại cay thứ ba 【 dung nham 】, cay thứ sáu【 đố phụ 】, loại cay thứ tám【 xông quan 】, Lâu Lan sẽ nhớ kỹ, có cơ hội sẽ chuẩn bị cho mập mạploại 【 long thang 】càng tốt hơn nữa!"
Ách, phụt!
Ách, phụt!
Phù phù phù...
Cái lạnh buổi tối bị đuổi đi.
Mập mạp, ngươi chính là ngọn lửa trong mùa đông lạnh giá a!