Chương 175: Bảy cung!
-
Ngũ Hành Thiên [C]
- Phương Tưởng
- 2669 chữ
- 2020-05-09 07:40:28
Số từ: 2664
Nguồn: bachngocsach.com
Mập mạp tựa như ngọn hải đăngbuổi tối không tắt, không ngừng phun ra lửa, chiếu rọi thân ảnh nguy nga nổi bật bắt mắt trên nền bóng tối.
Mọi người gửi tới ánh mắt đồng cảm rồi nắm chặt thời gian để tu luyện.
Sư Tuyết Mạn cảm nhận nguyên lực kích động trong cơ thể, có phần giật mình, nàng thường dùng nguyên thực, lý giải về nguyên thực hơn nhiều so với người bình thường.
Vô luận là trứngHỏa Dực xà hay là Thiên Mục Ly Ngưu, Hương Hà Kim Thiềm đều là nguyên liệu nấu ăn cấp bậc hoang thú. Nhưng mà tại trong nguyên liệu nấu ăn cấp hoang thú, chúng nó chỉ có thể được coi là tài liệu nhập môn.
Đồng dạng là nguyên liệu nấu ăn cấp hoang thú, công hiệu và giá cả thực tế khác biệt một trời một vực. Không riêng gì nguyên liệu nấu ăn, toàn bộ hoang thú tài liệu cũng được Ngũ Hành Thiên đặt ra phân chia nghiêm ngặt, tổng cộngcó tám cái cấp bậc, lấy 【 thiên địa Huyền hoàng vũ trụ hồng hoang 】để đặt tên.
Ngoại trừ sự mạnh yếu quý hiếm của bản thân hoang thú ra, còn có liên quan rất lớn với phương pháp bào chế. Tài nghệ tinh tế, bào chế độc đáo có thể tăng đẳng cấp tài liệu nào đó lên rất nhiều.
Tùng Gian thành chỉ là một cái tiểu thành trấn phổ thông ở Cảm Ứng tràng, tiểu thành trấn giống như vậy, Cảm Ứng tràng có đến mấy nghìn. Ở vào an toàn nhất phía sau cùng của Cảm Ứng tràng, hẻo lánh, nhỏ, nhu cầurất ít đối với nguyên liệu nấu ăn cao giai, phủ nha tồn trữ cũng đa số là hoang cấp tài liệu, khen thưởng cho Ngải Huy tự nhiên không ngoại lệ.
Nhưng mà hiệu quả của nguyên lực thang... lại là xuất sắc ngoài dự đoán mọi người a!
Trong lòng Sư Tuyết Mạn kinh ngạc vô cùng, cái này thuyết minh Nguyên lực thang có hiệu quả lợi dụng nguyên liệu nấu ăn rất cao, tối thiểu từ 50% trở lên mới có khả năng có hiệu quả xuất sắc như vậy.
Nàng biết rõ điều này không dễ dàng cỡ nào.
Hiện tại nàng đã không phải đố kị mà là hiếu kỳ. Không nói tới Sa ngẫu, ngay cả những Nguyên tu am hiểu nguyên thực kia, có thể có được tài nghệ như vậy cũng sẽ không phải là hạng người vô danh.
Chỉ sợ lai lịch Lâu Lan không phải đơn giản như vậy.
Nhưng mà phần hiếu kỳ này bị nàng giấu tại trong lòng, tùy ý hỏi thăm lai lịch người khác là một chuyện rất không lễ phép lại dễ dàng phạm húy kiêng kị.
Uống xong nguyên lực thang tuyệt hảo như thế, trọng yếu nhất hiện tại chính là tu luyện. Tiêu hóa hấp thu, phần nguyên lực thang này có trợ giúp rất lớn đối với học viên vừa mới tu luyện.
Những người khác đều đang chuyên tâm tu luyện, ngoại trừ mập mạp... Sư Tuyết Mạn nhịn không được đồng cảmnhìn thoáng qua mập mạp, trong lòng suy nghĩ, quả nhiên bên cạnh Ngải Huy không có người nào bình thường a.
Nàng không khỏi nhìn Ngải Huy một cái, liền sửng sốt.
Tư thế thật kỳ quái!
Ngải Huy chân trước chân sau hơi hơi hạ thấp, một tay cầm kiếm, khuỷu tay trầm xuống, mũi kiếm giơ lên ngang với mi tâm của hắn.
Ánh mắt Sư Tuyết Mạn nhạy cảm, lập tức chú ý tới mũi kiếm của Ngải Huy hơi hơi rung động, có liên hệ thần bí nào đó với nhịp điệu hô hấp của Ngải Huy.
Đây là truyền thừa gì?
Trong lòng nàng rất hiếu kỳ, nàng chưa từng có gặp qua tư thế nhập định đặc biệt như thế. Có lẽ là phương pháp tu luyện kiếm thuật truyền thừa nào đó?
Sư Tuyết Mạn bỗng nhiên phát hiện mình lý giải về kiếm thuật thực sự ít được thương cảm. Điều này không trách được nàng, kiếm thuật thực sự đã quá suy sụp, không có gì truyền thừa khiến người ấn tượng khắc sâu.
Bị gợi lên hứng thú, nàng trái lại không vội tu luyện.
Tại phương diện tích lũy nguyên lực, nơi đây nàng cùng Tang Chỉ Quân là cao nhất, hai người đều là học viên sắp tốt nghiệp. tiêu chuẩn tốt nghiệp tại Cảm Ứng tràng rất đơn giản, đó chính là tám cung viên mãn.
Đối với nàng mà nói, đó chẳng qua là khoảng cách một bước.
Trong nhữngngười này, nguyên lực thang dùng hoang cấp tài liệu có trợ giúp cho nàng và Tang Chỉ Quân là nhỏ nhất.
Hơn nữa lần trước chiến đấu cùng Huyết bọ ngựa, nàng mơ hồ cảm giác mình sắp đột phá.
Đột nhiên trông thấy một cái kiếm thuật truyền thừa phi thường đặc biệt, hơn nữa nhìn qua có chút lợi hại, tự nhiên nàng phi thường để tâm, huống chi còn là Ngải Huy.
So với sự hiếu kỳ về Lâu Lan, lòng hiếu kỳ của nàng đối với Ngải Huy quả thực lớn hơn gấp trăm lần. Nàng tận mắt nhìn thấy Ngải Huy là thế nào ngăn cản Con Huyết dơi lao xuống, tự mình cảm nhận được, một người chỉ mở ra bốn cung vậy mà lại trở thành hạch tâm của bọn họ.
Nàng quyết định phải quan sát nhiều hơn.
Ngải Huy không biết Sư Tuyết Mạn đang âm thầm quan sát mình, lúc này hắn đang đang chuyên tâm tu luyện.
Tình huống trong cơ thể hắn nói tốt không được nói xấu cũng không, mà là không rõ ràng.
Đánh bậy đánh bạ mở ra bảy cung, từ một điểm này, thực lực tiến bộ thật lớn. Nhưng mà "Linh lực" chữa trị phế phủ và bảy cung, nhìn qua không phải vững chắc như thể hiện. Ngoại trừ hòa hợp nhất thể với phế phủ và bảy cung, tất cả những "Linh lực" khác đều bị Ngải Huy dùng 【 Ngư củng bối 】dẫn xuống đất.
Ngải Huy rất lo lắng "Bảy cung" này của mình rốt cuộc có thể phát huy tác dụng hay không.
Chữa trị phế phủ và bảy cung là "Linh lực" mà không phải là nguyên lực, có thể tiếp tục tu luyện nguyên lực hay không vẫn còn là ẩn số.
Được rồi, rất nhanh Ngải Huy liền phát hiện mình lo lắng vô ích.
Theo hắn hô hấp, nguyên lực bên trong nguyên lực thang cuồn cuộn không ngừng mà tán nhập vào toàn thân hắn, tẩm bổ huyết nhục của hắn. Lâu Lan khẳng định đã cân nhắc tới thương thế trong cơ thể hắn, bởi vì Ngải Huy phát hiện ám thương ở năm phủ tám cung chuyển biến tốt đẹp hơn không ít.
Làm Ngải Huy cảm thấy tương đối ngoài ý muốn chính là kiếm thai, lần này vận chuyển tuần hoàn, kiếm thai vậy mà lại không có hấp thu nguyên lực.
Kỳ quái! Lẽ nào kiếm thai đổi tính rồi?
Ngải Huy nghĩ hoài không lý giải được, tại trong cảm nhận của hắn, kiếm thai vốn có chút lợi cũng không bỏ đột nhiên biến thành một tia nguyên lực cũng không đụng vào. Trong lòng Ngải Huy có phần chột dạ, sẽ không là kiếm thai cũng xảy ra vấn đề gì đi?
Nhưng mà theo vận chuyển tuần hoàn, chuyện Ngải Huy lo lắng đã không có phát sinh. Hơn nữa bởi vì kiếm thai không còn lòng tham không đáy, việc vận chuyển tuần hoàn cực kì lưu loát, tốc độ nguyên lực lấp đầy cũng nhanh hơn bình thường rất nhiều.
Sư Tuyết Mạn chú ý tới Long Tích Hỏa bỗng nhiên sáng lên quang mang nhàn nhạt, có chút bắt mắt trong bóng tối, nàng càng thêm hiếu kỳ.
Bỗng nhiên nàng như có phát giác mà liếc về phía Đoan Mộc Hoàng Hôn một cái.
Hải cung của Đoan Mộc Hoàng Hôn sáng lên lục sắc quang mang.
Không hổ là thiên tài kiệt xuất nhất một đời này của Đoan Mộc gia a!
Năm nhất đã mở ra được lục cung, thân có tuyệt học【 Thanh Hoa 】của Đoan Mộc gia, Đoan Mộc Hoàng Hôn có đủ thực lực để thách thức sinh viên năm 3 hoặc năm tư. Nếu như sang năm Cảm Ứng tràng còn có xếp hạng, Đoan Mộc Hoàng Hôn nhất định sẽ khiến mọi người thất kinh đi.
Nhưng mà suy nghĩ không biết khi nào huyết tai mới kết thúc, Sư Tuyết Mạn âm thầm cười khổ.
Trong lòng Đoan Mộc Hoàng Hôn nghẹn một bụng lửa, tính cách kiêu ngạo, gã vô pháp khoan dung mình bị Ngải Huy đè ép. Trong khoảng thời gian này gã khắc khổ và chuyên chú đạt được mức độ trước nay không dám tưởng tượng. Hơn nữa liên tục thực chiến, giãy dụa trong thời điểm sinh tử khiến gã được lợi không ít.
Cái gọi là thiên tài, chính là quái vật mà khi đem tới cho bọn hắn một chút áp lực, bọn hắn liền sẽ đột nhiên tăng mạnh!
Sư Tuyết Mạn vừa cảm khái vừa di chuyển ánh mắt, nàng không có hứng thú nào với Đoan Mộc Hoàng Hôn, nàng cảm thấy hứng thú chính là Ngải Huy.
Tả Thủ cung của Ngải Huy sáng lên, sau đó là Hữu thủ cung, tiếp theo là Tả Túc cung, một lát sau là Hữu Túc cung.
Quả nhiên là bốn cung a!
Sư Tuyết Mạn tán thán. Khi lần đầu tiên nàng trông thấy Ngải Huy, Ngải Huy chỉ vừa mới mở ra bản mạng nguyên phủ, bây giờ vậy mà lại đã bốn cung. Mới hơn nửa năm thời gian a, thiên phú của tên gia hỏa này tuy rằng so ra kém với Đoan Mộc Hoàng Hôn vốn có danh xưng thiên tài, nhưng cũng không có kém như trong tư liệu đề cập.
Bỗng nhiên, Địa cung của Ngải Huy sáng lên ánh sáng nhàn nhạt.
Sư Tuyết Mạn sững sốt, cái này là... Năm cung!
Nàng ngây dại, hơn nửa năm thời gian mở ra bốn cung, tốc độ không chậm. Nhưng mà rất khó để xưng là thiên tài. Người nào đều biết rõ, tay chân bốn cung là bốn cung dễ dàng mở ra nhất, mà đến bốn cung Địa Hải Môn Thiên thì độ khó sẽ đột nhiên biến lớn.
Ngải Huy vậy mà lại đã mở ra cung thứ năm!
Lẽ nào... Cái gia hỏa này kỳ thực cũng là một cái thiên tài không thua kém Đoan Mộc Hoàng Hôn?
"Trời ạ!" Bên người vang lên tiếng Tang Chỉ Quân kinh hô, trên mặt nàng đầy vẻ không thể tin tưởng,
Sư Tuyết Mạn bị tiếng kinh hô làm giật nảy mình, nhưng mà chờ nàng thấy rõ ràng thì như bị sét đánh.
Vừa mở ra Hải cung, Đoan Mộc Hoàng Hôn trong lòng mừng như điên, sau khi mở ra lục cung chiêu thức của【 Thanh Hoa 】 có thể sử dụng sẽ gia tăng rất lớn. Càng quan trọng là Ngải Huy! Sức chiến đấu của mình kém Ngải Huy là bởi vì kinh nghiệm thực chiến giữa hai bênchênh lệch quá lớn. Kinh nghiệm thực chiến trong ngắn hạn khó thể bù đắp, vậy thì mình sẽ theo một con đường khác áp đảo hắn!
Cảnh giới!
Sau khi mở ra lục cung, uy lực của【 Thanh Hoa 】tăng vọt, dù cho kinh nghiệm thực chiến kém Ngải Huy một đoạn thì cũng hoàn toàn có thể dùng cảnh giới tăng lên sức chiến đấu, đè tên gia hỏa đáng ghét kia xuống!
Cảm giác vui sướng sau khi tâm bệnh được loại trừ làm cho Đoan Mộc Hoàng Hôn chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười dài.
Nhưng vào lúc này, gã nghe thấy tiếng Tang Chỉ Quân kinh hô, không khỏi mở mắt.
Trong nháy mắt gã mở mắt ra, thân ảnh cầm kiếm ở phía trước liền chiếu vào trong mắt gã, một hai ba... Sáu!
Đầu Đoan Mộc Hoàng Hôn tựa như bị đập một côn, ong ong vang vọng, trong đầu trống rỗng, chỉ có một cái thanh âm đang rít gào, không có khả năng!
Qua đến nửa phút, gã mới phục hồi lại tinh thần, phản ứng đầu tiên là khẳng định mình hoa mắt nhìn lầm rồi.
Gã quyết định đếm lại, một... Hai... Ba... Bốn, năm, sáu...
Thật là sáu...
Nhưng vào lúc này, Môn cung của Ngải Huy, yếu ớt sáng lên.
... Bảy... Thế nào lại nhiều thêm một cái? Đoan Mộc Hoàng Hôn cảm giác mình muốn điên rồi.
Khi Môn cung nhấp nhấp nháy nháy sáng lên, đạo trường chỉ còn tĩnh mịch, chỉ có âm thanh mập mạp phun lửa.
Kể cả Khương Duy và Vương Tiểu Sơn bị kinh động, lúc này cũng là há miệng nhìn Ngải Huy.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Ngải Huy tựa như gặp quỷ vậy.
Ngón tay Đoan Mộc Hoàng Hôn rung động không khống chế được lại lần nữa bắt đầu đếm, bảy cung, thật là bảy cung!
Gã ngơ ngác nhìn Ngải Huy.
Tang Chỉ Quân tựa như chim cút bị làm sợ hãi, mở lớn miệng, hoàn toàn không có chút phong phạm thục nữ thường ngày.
Sư Tuyết Mạn đồng dạng bị hù dọa rồi, nàng thật sự bị hù dọa rồi. Từ nhỏ đến lớn, nàng chính là thiên tài, người quen ở xung quanh cũng là các loại thiên tài, nhưng mà lúc này, nàng bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động mạnh mẽ.
Nàng lý giải về Ngải Huy nhiều hơn hẳn Tang Chỉ Quân, nàng biết rõ Ngải Huy khởi điểm thấp cỡ nào.
Cũng chính bởi vì vậy, một màn trước mắt này khiến nàng bị chấn động và xung kích cường liệt hơn xa người khác.
Quá vi phạm thường thức!
Bảy cung! Thế nào có khả năng là bảy cung chứ?
Thiên tài nổi danh như Đoan Mộc Hoàng Hôn vậy, học thức gia đình sâu xa, lại có đủ kim tiền, tại năm nhất mở ra lục cung là không có gì kỳ quái. Thế nhưng là, một tên tiểu tử nghèo mà cái gì cũng không có, trước lúc nhập học cũng chưa có nghiêm chỉnh học qua tu luyện, nửa năm trước mới mở ra bản mạng nguyên phủ, sau đó bây giờ vậy mà lại mở ra bảy cung...
Không sai! Là bảy cung!
Hiện tại nàng hận không thể đi tới, kéo cổ áo Ngải Huy, hỏi hắn rốt cuộc đã được ăn thuốc gì!
Một lát sau, cảm giác thường thức của mình đã hoàn toàn bị phá vỡ, bị cường liệt sợ hãi, Sư Tuyết Mạn bỗng nhiên giật mình, tên gia hỏa này còn chưa có đình chỉ!
Lòng nàng đột nhiên căng thẳng.
Tên quái vật này sẽ không là một mạch tiến tới tám cung viên mãn đi!
Nếu như là trước đây, nàng nhất định sẽ cảm thấy là ý nghĩ đó cực độ buồn cười, nhưng hiện tại, nàng không dám cười.
Tên gia hỏa này là một con quái vật, một con đại quái vật chưa bao giờ xuất hiện qua, cực độ hung mãnh đáng sợ.
Tất cả ánh mắt trong đạo trường đều chăm chú vào người Ngải Huy.
Người nào cũng không có chú ý tới, mập mạp đang đảm nhiệm là đèn pha phun lửa chiếu sáng, trên thân thể đỏ như lửa, đốm sáng đỏ nóng cháy tựa như ngôi sao trong dung nham đangthong thả sáng lên.
----------oOo----------