Chương 20


Dịch giả: Trương Đắc Vỵ
NXB Văn Học
Hơi xứ sở Anbania! Hãy để ta nhìn ngươi,
Nhũ mẫu rắn rỏi nuôi nấng những con người hung bạo.[56]
• BYRON
[56]
Cuộc hành quân của Childe Harold
của George Gordon Byron, nhà thơ Anh, 1788 - 1824.
Trời còn đầy sao, Mắt Chim Ưng đã đánh thức những người đang ngủ.
Munro và Heyward tung áo choàng trở dậy trong lúc người trinh sát vẫn cất tiếng khẽ gọi ở mé ngoài nơi trú đêm sơ sài của họ. Ra khỏi lều, hai viên sĩ quan thấy người trinh sát đang đứng chờ gần đó; người dẫn đường khôn ngoan chào hỏi bằng một động tác ra hiệu cho họ giữ yên lặng.

Hãy cầu kinh sẽ sẽ thôi,
bác khẽ dặn khi hai người lại gần,
bởi vì người mà các ông cầu nguyện thông hiểu mọi thứ tiếng, kể cả tiếng nói của trái tim cũng như tiếng nói thốt ra từ cửa miệng. Chớ nói thêm một lời nào vì hiếm có người da trắng biết sử dụng ngôn ngữ trong rừng, tỉ dụ như anh chàng quản hát khốn khổ nọ. Mời các ông lại đây,
vừa nói người trinh sát vừa đi tới một đường hào nối liền hai công sự,
chúng ta xuống chỗ này, và hãy chú ý đặt chân lên đá và những mảnh gỗ. Mọi người làm theo tuy hai sĩ quan da trắng không hiểu lý do vì sao phải có sự thận trọng đặc biệt như vậy. Khi đã xuống dưới hào (những chiến hào này bao bọc ba mặt của pháo đài bằng đất), họ thấy đường đi gần như tắc nghẽn, đất đá ngổn ngang. Tuy nhiên họ cố gắng theo gót người trinh sát; lát sau, cả đoàn đã tới bờ hồ Horican đầy cát.


Con đường này chỉ có dùng mũi đánh hơi mới thấy được,
người trinh sát nhìn lại con đường vừa đi qua với một vẻ hài lòng,
đi trên thảm cỏ dễ bị lộ. Còn gỗ đá không in dấu giày moccasin. Giá như các vị đi giày ống nhà binh thì có thể còn có điều phải lo ngại, nhưng với đôi giày da hươu làm riêng cho trường hợp này, nói chúng ta có thể đi trên đá an toàn. Uncas, đẩy xuồng vào gần bờ nữa đi, kẻo cát ở đây in dấu cũng rõ như bơ của người Hà Lan ở Mohawk. Nhẹ tay, cháu! Nhẹ tay thôi! Không được để xuồng chạm bờ kẻo lũ quỷ quái sẽ biết chúng ta rời khỏi nơi đây bằng đường nào.

Anh thanh niên da đỏ làm đúng yêu cầu, người trinh sát kiếm trong đống hoang tàn một tấm ván, bắc lên xuồng và ra hiệu cho hai sĩ quan bước xuống. Xong xuôi, mọi vật đều được xếp đặt lại như cảnh hỗn độn ban đầu. Rồi Mắt Chim Ưng cũng trèo lên chiếc xuồng con làm bằng vỏ cây bulô, cố không để lại một dấu vết gì mà bác có vẻ rất ngại. Heyward ngồi yên; chỉ khi hai người Anh điêng đã thận trọng chèo khá xa pháo đài và khi bóng đen của những quả núi ở phía Đông đã phủ rộng lên mặt hồ trong vắt, anh mới cất tiếng hỏi:

Tại sao lại phải ra đi lén lút vội vã như thế này?


Nếu máu của một tên Oneidas có thể nhuốm đỏ dòng nước trong vắt trên đó xuồng chúng ta đang bơi thì đôi mắt của anh sẽ trả lời câu hỏi anh vừa đặt ra.
Người trinh sát đáp.
Anh đã quên con rắn độc đi rình mò tối qua và bị Uncas giết rồi sao?


Đâu có. Nhưng nghe nói là nó đi một mình, và người đã chết không khiến cho ta phải sợ hãi.


Phải, nó làm công việc xấu xa đó một mình! Nhưng một người Anh điêng thuộc một bộ lạc có nhiều chiến binh chẳng mấy khi phải lo ngại máu của mình đổ mà không được bạn bè trả thù cho ngay.


Nhưng sự có mặt của chúng tôi… Quyền uy của đại tá Munro cũng đủ để kiềm chế sự giận dữ của các đồng minh da đỏ của chúng ta, nhất là trong những trường hợp này, tên khốn kiếp rất đáng phải chịu số phận đó. Mong rằng bác không đi chệch một bước ra ngoài con đường thẳng của chúng ta vì một lý do đơn giản như vậy.


Thế anh cho rằng viên đạn vọt ra từ nòng súng của tên vô lại sẽ chệch sang một bên nếu chính đức vua thiêng liêng đứng trước mặt nó sao?
người trinh sát vẫn khăng khăng đáp,
Nếu lời nói của một người da trắng có tác động mạnh mẽ tới bản tính của dân Anh điêng, tại sao viên tướng tổng chỉ huy quân đội Pháp ở Canada không chôn những cây rìu trận của người Huron xuống đất đi?

Bỗng Munro thốt ra một tiếng kêu than khiến Heyward phải ngừng lời; anh lặng yên một lát vì tôn trọng nỗi đau buồn của người bạn có tuổi, rồi quay về vấn đề Mắt Chim Ưng nêu ra.

Hầu tước Montcalm chỉ có thể giải quyết sai lầm của mình trước Chúa mà thôi,
người sĩ quan trẻ nghiêm trang nói.

Phải, phải, những lời anh nói nghe có lý vì nó dựa trên tôn giáo và tính lương thiện. Đáng lẽ phải tung một trung đoàn áo trắng của ông ta để ngăn chặn không cho các bộ lạc da đỏ giết hại tù binh thì Montcalm lại dùng lời nói mở đầu bằng câu
Hỡi con ta
để dỗ dành một người da đỏ nguôi giận và quên con dao khẩu súng ở trong tay mình. Hai việc đó khác nhau xa. Không, không,
người trinh sát nhìn lại phía bờ hồ tối om đang xa dần, cười không thành tiếng một cách khoái trá, nói tiếp,
tôi đã tạo ra một khoảng cách giữa ta và địch, đó là mặt hồ này. Trừ phi lũ quỷ sứ kết bạn được với bầy cá và nghe thấy ai bơi xuồng qua hồ, từ giờ tới sáng, ta sẽ bỏ lại đằng sau cả cái hồ Horican này trước khi chúng quyết định đuổi theo bằng đường nào.


Với kẻ địch trước mặt và sau lưng, chuyến đi của chúng ta xem ra nguy hiểm đấy.


Nguy hiểm ư!
Mắt Chim Ưng bình tĩnh đáp,
Không, tuyệt đối không nguy hiểm vì bằng đôi tai thính và cặp mắt tinh, chúng ta có thể tìm cách đi trước lũ quỷ con vài tiếng đồng hồ. Vả lại, nếu phải dùng tới súng thì ở đây có ba người biết cách sử dụng như bất cứ ai sống trên vùng đất này. Không, không có gì nguy hiểm cả đâu; nhưng có thể xảy ra một cuộc đọ sức ngắn, như ta thường nói, một cuộc chạm trán chớp nhoáng hoặc đụng độ gì đó, song ta có chỗ ẩn nấp tốt và nhiều đạn dược.

Có lẽ Heyward đánh giá mối nguy hiểm hơi khác với người trinh sát, cho nên anh ngồi yên không đáp. Con xuồng tiếp tục bơi trên mặt hồ, vượt qua một chặng đường dài. Trời vừa hửng thì xuồng đi vào một vùng nước hẹp, len lỏi lướt nhanh và thận trọng giữa vô vàn hòn đảo nhỏ. Chính Montcalm đã rút quân bằng đường này, và không ai biết ông ta có để lại một số quân Anh điêng nằm phục tại đấy để bảo vệ hậu quân và thu nhặt những người chậm chân không. Cho nên họ lặng lẽ bơi với tất cả sự thận trọng sẵn có.
Chingachgook gác mái chèo trong khi Uncas và người trinh sát đưa con thuyền mỏng mảnh lượn qua những luồng lạch quanh co khúc khuỷu ở đó mỗi bước có thể gặp những nguy hiểm bất ngờ. Trong lúc xuồng tiến lên phía trước, cặp mắt của người thủ lĩnh da đỏ chăm chú theo dõi các hòn đảo, lùm cây; khi đi trên một vùng nước rộng, bác hướng đôi mắt sắc sảo về phía những hòn núi đá trọc và những cánh rừng nhô ra in bóng rung rinh trên dòng nước hẹp.
Heyward vừa thích thú ngắm cảnh đẹp vừa thấp thỏm trước tình hình hiện tại; anh đang nghĩ rằng nỗi lo sợ của mình bị kích động vô căn cứ thì theo hiệu của Chingachgook, nhưng mái chèo ngừng bơi.
Uncas thốt ra một tiếng kêu ngay sau khi cha anh vỗ nhẹ vào mạn xuồng báo hiệu nguy hiểm tới gần.

Gì vậy?
người trinh sát hỏi,
Mặt hồ phẳng lặng như thể không có cơn gió nào thổi qua; mắt tôi nhìn được rất xa mà không thấy gì cả, dù chỉ là chấm đen của một cái đầu con cốc trên mặt hồ.

Người Anh điêng nghiêm nghị giơ bơi chèo, chỉ về phía bác ta đang nhìn chằm chằm; Duncan đưa mắt nhìn theo. Cách vài sải phía trước mặt có một hòn đảo thấp lè tè, cây cối um tùm, trông yên tĩnh như thể nơi hoang vắng đó chưa hề bị bàn chân con người tới quấy rối.

Tôi chẳng thấy gì ngoài đất và nước,
Heyward nói,
phong cảnh thật ngoạn mục.


Suỵt!
người trinh sát vội ngắt lời,
Phải, thủ lĩnh ạ, bác làm việc gì cũng có lý. Chỉ có một bóng mây, nhưng sao nó không tự nhiên. Thiếu tá có thấy đám hơi bốc lên từ hòn đảo không? Không thể gọi đấy là sương mù vì nó giống như một làn khói mỏng…


Đó là hơi nước từ mặt hồ bốc lên.


Nói như vậy, trẻ con cũng nói được. Nhưng đường viền phần dưới của làn khói thẫm màu hơn, và nếu anh theo dõi thì thấy nó bay lên từ lùm cây phỉ. Như vậy là thế nào? Theo tôi, đó là khói của một đống lửa mà người ta giữ không cho nó cháy to.


Ta hãy chèo tới đó để đánh tan mọi nghi ngờ!
Heyward sốt ruột nói,
Số người ở trên một khoảnh đất nhô như vậy hẳn không đông.


Nếu anh đánh giá mưu mô của người Anh điêng qua những điều đã học trong sách vở hoặc bằng bộ óc sáng suốt của người da trắng thì sẽ nhầm nếu không phải là mất mạng.
Mắt Chim Ưng vừa nói vừa vận dụng sự sắc sảo đặc biệt của mình để quan sát tình hình trên đảo,
Nếu được phép phát biểu về vấn đề này, tôi sẽ nói rằng chúng ta phải chọn giữa hai cách: một là quay trở về và từ bỏ mọi ý định đuổi theo bọn Huron.


Không bao giờ!
Heyward kêu lên quá to trong hoàn cảnh lúc đó.

Được, được,
Mắt Chim Ưng vừa nói vừa vội ra hiệu để ghìm sự nôn nóng của Heyward,
tôi cũng rất đồng ý với anh; tuy nhiên, với kinh nghiệm của mình, tôi thấy cần phải nói cho hết. Đã vậy, chúng ta phải ráng sức chèo; nếu bọn Anh điêng hoặc Pháp ở trong những cái eo này, chúng ta phải len lỏi giữa các hòn núi nhỏ, giơ lưng chịu sự tấn công từ hai bên sườn. Thủ lĩnh thấy tôi nói có đúng không?

Thay cho câu trả lời, người Anh điêng hạ mái chèo xuống nước, đẩy xuồng tiến lên. Cử chỉ đó cũng đủ nói rõ quyết định của Chingachgook vì bác làm nhiệm vụ điều khiển con thuyền. Cả mấy người mạnh mẽ gạt mái chèo và chẳng bao lâu, họ đã tới một điểm mà từ đó có thể thấy toàn cảnh Bắc của hòn đảo lúc trước bị che khuất.

Đúng là bọn chúng ở đấy,
người trinh sát thì thào,
hai chiếc xuồng và đám khói kia là những vật chứng cụ thể. Lũ khốn kiếp còn chúi đầu vào đống khói, nếu không ta đã nghe thấy tiếng hú trận đáng ghét. Đều tay lên, các bạn, ta đang bỏ xa chúng và sắp vượt ra ngoài tầm đạn rồi.

Vừa lúc đó có tiếng súng nổ, một viên đạn nhảy thia lia trên mặt nước phẳng lặng, cắt ngang câu nói của Mắt Chim Ưng, đồng thời trên đảo nổi lên một tiếng gào xé tai; thế là năm người đã bị lộ. Chốc lát, thấy một toán da đỏ ào lên hai chiếc xuồng và lập tức bơi đuổi. Trước tình hình đáng sợ báo hiệu một cuộc chiến đấu sắp nổ ra. Duncan nhận thấy ba người dẫn đường vẫn không hề biến sắc, duy tay chèo của họ dài ra và đều hơn; chiếc xuồng con lao vun vút trên mặt nước như một vật thể sống có đầy đủ ý chí.

Thủ lĩnh hãy giữ đúng cự ly,
Mắt Chim Ưng lạnh lùng quay đầu nhìn qua vai trái, tay vẫn chèo miết,
thế, giữ cho thật đúng. Cả dân tộc Huron không có một khẩu súng nào bắn được với khoảng cách này; trái lại, ta có thể trông cậy vào cái nòng của khẩu Sát Hươu đây.

Tin chắc hai người Mohican có đủ sức giữ vững cự ly cần thiết, người trinh sát gác mái chèo giơ khẩu súng lợi hại lên. Ba lần bác tì súng vào vai và mọi người chờ đợi tiếng nổ nhưng cả ba lần bác lại hạ xuống, yêu cầu hai cha con Chingachgook để cho kẻ địch lại gần chút nữa. Cuối cùng cặp mắt chính xác và khó tính của bác có vẻ hài lòng; bác đưa tay đỡ lấy nòng súng và từ từ nâng mũi súng lên, bỗng đâu Uncas ở đằng mũi kêu lên một tiếng khiến bác một lần nữa lại phải ngừng tay.

Gì thế, cháu?
Mắt Chim Ưng hỏi,
Tiếng kêu của cháu đã cứu một tên Huron thoát chết, tại sao cháu làm như vậy?

Uncas chỉ tay về phía bờ hồ có núi đá ở ngay trước mặt; một chiếc xuồng chiến đang lao thẳng tới chỗ họ; hiển nhiên là tình hình lúc này vô cùng nguy ngập, chẳng cần phải dùng lời chứng minh. Người trinh sát vội đặt súng xuống, vớ lấy mái chèo trong lúc Chingachgook hướng mũi xuồng bơi chếch sang phía Tây để tránh xa chiếc xuồng địch mới xuất hiện. Đồng thời những tiếng kêu man rợ và đắc thắng phía sau lưng nhắc nhở họ tới những kẻ đang đuổi theo. Tình thế khẩn trương đến mức đại tá Munro cũng phải dứt ra khỏi cơn phiền muộn.

Hãy bơi tới những hòn núi đá và chiến đấu với bọn man rợ!
Ông nói với dáng vẻ của một nhà cầm quân lão luyện,
Cầu Chúa phù hộ cho con và những người thân của con đừng bao giờ tin vào cam kết của những kẻ theo hầu bọn vua pháp Louis!


Muốn giành thắng lợi trong một cuộc chiến đấu với người Anh điêng, ta không nên quá tự phụ không chịu học hỏi những cái hay của người thổ dân.
Mắt Chim Ưng đáp,
Thủ lĩnh hãy cho xuồng bơi sát bờ nữa đi; chúng ta tiến nhanh hơn bọn súc sinh, nhưng rồi ra chúng có thể tìm cách thọc vào sườn ta đấy.

Người trinh sát đã không nhầm; khi bọn Huron thấy càng đuổi càng tụt lại đằng sau, chúng không bơi thẳng nữa mà hướng dần chiếc xuồng chếch về một bên; chẳng bao lâu hai xuồng đã đi theo chiều song song, chỉ cách nhau gần hai trăm thước. Một cuộc thi tốc độ diễn ra. Hai chiếc xuồng nhỏ lướt nhanh làm mặt hồ gợn sóng, tốc độ bơi làm cho xuồng nhấp nhô. Có lẽ vì cần thiết phải huy động mọi tay chèo nên bọn Huron chưa sử dụng tới hỏa lực. Những người chạy trốn bỏ ra quá nhiều sức nên không thể tiếp tục được lâu, trong lúc đó những kẻ săn đuổi lại có ưu thế về số lượng. Duncan lo lắng thấy người trinh sát đưa cặp mắt bối rối nhìn quanh như đang tìm một phương kế nào khác giúp họ thoát thân.

Thủ lĩnh hãy đẩy xuồng tránh phía mặt trời một chút nữa,
người trinh sát nhấn mạnh,
tôi thấy bọn khốn kiếp đang cho một tên nghỉ tay chèo để bắn. Chỉ cần gãy một cái xương là chúng ta có thể mất luôn chỏm tóc đấy. Hãy tránh phía mặt trời, hòn đảo kia sẽ ngăn cách ta với bọn địch.

Kế sách của Mắt Chim Ưng không phải là không hữu hiệu. Trước mặt họ không xa có một hòn đảo dài và thấp; khi họ đã tới gần, xuồng đuổi theo đành phải bơi vòng sang phía bên kia. Người trinh sát và hai bạn của bác không bỏ lỡ thời cơ thuận lợi; khi những đám bụi cây trên đảo che mắt kẻ địch, họ ra sức chèo nhanh gấp đôi, một việc tưởng như lúc trước không thể làm được. Hai chiếc xuồng cùng lao tới mỏm hòn đảo như hai con ngựa phi nước đại, xuồng của những người chạy trốn dẫn đầu. Vị trí của hai bên đã thay đổi, xong lại gần nhau hơn trước.

Uncas, cháu tỏ ra thông thạo loại xuồng làm bằng vỏ cây bulô khi chọn chiếc này trong số những xuồng của bọn Huron.
Người trinh sát mỉm cười tỏ vẻ hài lòng, bác hài lòng không phải thấy hy vọng thoát thân đã hé ra cho mọi người mà vì đã thắng trong cuộc đua,
Bọn khốn kiếp lại ra sức khua chèo, và chúng ta phải chiến đấu để bảo vệ mảng da đầu không phải bằng súng đạn và bằng con mắt chính xác mà bằng những mảnh gỗ đẽo mỏng này. Nào các bạn, chèo mạnh nữa và đều tay lên.


Chúng chuẩn bị nổ súng,
Heyward lên tiếng,
hai chiếc đi cùng một hàng với nhau như thế này thì ít khi bắn trượt.


Anh và đại tá hãy nấp xuống sạp; như vậy càng thu hẹp mục tiêu của chúng lại.

Heyward mỉm cười đáp:

Thật là một tấm gương xấu nếu những người chỉ huy lẩn tránh trong lúc các chiến binh giơ mình chịu đạn.


Trời ơi! Lòng can đảm của người da trắng là như thế đấy!
người trinh sát kêu to,
Không thể dùng lý để duy trì khái niệm này cũng như rất nhiều khái niệm khác của họ. Anh tưởng rằng trong lúc lâm trận, người thủ lĩnh kia, hay Uncas, thậm chí cả tôi nữa, một người da trắng chính cống, sẽ ngần ngại không tìm nơi ẩn nấp một khi không cần thiết phải phơi mình ra trước hòn đạn sao? Bọn Pháp xây thành Quebec để làm gì nếu những trận đánh luôn luôn diễn ra trên bãi trống?


Tất cả những điều ông bạn nói đều rất đúng,
Heyward đáp,
tuy nhiên, tập quán không cho chúng tôi làm theo ý muốn của bác.

Một loạt súng của bọn Huron cắt ngang cuộc tranh luận. Trong lúc những viên đạn réo quanh mình họ, Duncan thấy Uncas quay đầu lại nhìn anh và Munro. Mặc dù kẻ địch đuổi sát sau lưng và bản thân Uncas cũng đang trong một tình thế hết sức nguy kịch, nét mặt người chiến binh trẻ không lộ vẻ gì xúc động ngoài sự ngạc nhiên thấy có những người hứng đựng nguy hiểm một cách vô ích như vậy. Chingachgook hiểu rõ tính tình của người da trắng hơn vì bác vẫn dán mắt vào cái dụng cụ mà bác đang dùng để điều khiển con xuồng. Bỗng đâu có một viên đạn bắn vào làm cái mái chèo nhẹ và nhẵn bật khỏi tay bác, văng ra phía trước. Bọn Huron hò reo vang trời, tiện tay bắn luôn một loạt nữa. Uncas lấy mái chèo khoanh một hình vòng cung trên mặt nước; khi chiếc xuồng lướt qua, Chingachgook với ngay chiếc mái chèo vung lên, mồm hét vang tiếng hú trận của người Mohican, rồi lại mang hết sức lực và tài năng làm nhiệm vụ quan trọng của mình.
Những tiếng kêu
Rắn Lớn!
,
Súng Dài!
,
Hươu Nhanh Nhẹn!
nhất tề nổi lên từ những con thuyền ở phía sau, như thôi thúc lòng hăng hái của những người săn đuổi. Người trinh sát nắm khẩu Sát Hươu bằng tay trái, giơ lên khỏi đầu, vung tít một cách đắc thắng trước mắt bọn địch. Trước cử chỉ khinh miệt đó, bọn người man rợ gào thét đáp lại và lập tức nổ tiếp một loạt súng. Những viên đạn rơi tõm xuống hồ, nhưng có một viên xuyên vào vỏ chiếc thuyền con. Trong giờ phút gay go như vậy, hai người Mohican không hề mảy may xúc động, khuôn mặt rắn rỏi của họ không biểu hiện một nét hy vọng hay hoảng hốt; người trinh sát lại quay về phía Heyward, cười không thành tiếng, nói:

Bọn Mingo khốn kiếp thích nghe tiếng súng của chúng; nhưng đố chúng đào đâu ra một tay súng ngắm bắn chính xác trong khi xuồng tròng trành. Anh thấy không! Quân ngu độn tách hẳn một tên để nạp đạn, cứ tính bỏ rẻ thì chúng ta đi ba sải, chúng mới được hai.

Duncan không biết ước lượng khoảng cách giữa hai thuyền một cách chính xác như các bạn anh; tuy nhiên, anh khoan khoái nhận thấy rằng nhờ họ chèo giỏi hơn và vì kẻ địch phân tán lực lượng nên rõ ràng bọn anh nắm ưu thế. Bọn Huron lại bắn, một viên đạn trúng vào bề mặt mái chèo của Mắt Chim Ưng nhưng không gây tổn hại gì.

Được thôi; người trinh sát tò mò xem xét vết sứt do viên đạn sượt vào đạn chẳng làm xước da một đứa trẻ con, càng không làm xước da những người dày dạn như bọn ta. Nào, nếu thiếu tá muốn sử dụng thứ cây chèo bằng gỗ mỏng này, tôi sẽ cho khẩu Sát Hươu nói chuyện với chúng.

Heyward cầm mái chèo, dốc hết sức lực để bù cho sự vụng về của mình. Mắt Chim Ưng kiểm tra thuốc nổ, ngắm rất nhanh và bắn. Tên Huron đứng đằng mũi chiếc thuyền dẫn đầu, đang nâng súng lên bỗng ngã ngửa ra, khẩu súng rời khỏi tay, rơi xuống nước. Giây lát sau, hắn loạng choạng đứng được dậy. Lập tức bọn Huron nghỉ tay chèo, rồi cả ba chiếc xuồng của chúng chụm lại một chỗ. Thừa dịp, Chingachgook và Uncas cũng nghỉ tay; còn lại Duncan vẫn cắm cúi chèo. Lúc này hai cha con người Mohican mới nhìn nhau bằng con mắt vẫn bình thản nhưng như muốn hỏi nhau xem có ai bị trúng đạn không. Họ đều hiểu rằng, trong những tình huống cấp bách vừa qua, dù bị tai nạn cũng sẽ không có ai kêu la rên rỉ. Có vài giọt máu đang rỏ từ trên vai người thủ lĩnh da đỏ; thấy Uncas chằm chằm nhìn, bác vục nước vào lòng bàn tay, lau sạch vết máu, bằng cử chỉ đơn giản đó muốn nói rằng vết thương không nặng.

Nhẹ tay, nhẹ tay chứ, thiếu tá,
người trinh sát nói sau khi đã nạp lại đạn,
xuồng của ta hơi quá xa để một khẩu súng bắn trúng đích; anh có thấy không, bọn khốn kiếp đang bàn bạc ở đằng xa. Hãy để chúng vào đúng tầm súng của ta; trong việc này, cứ tin vào sự ước lượng của mắt tôi. Tôi sẽ dử cho bọn chúng theo ta suốt dọc hồ Horican, cam đoan rằng đạn của chúng bất quá chỉ làm sầy da chúng ta mà thôi, còn khẩu Sát Hươu này bắn ba phát cũng phải hạ được hai tên.


Chúng ta quên mất mục tiêu rồi.
Duncan vẫn ra sức chèo, nói,
ơn Chúa, hãy nắm lấy thời cơ này mà bơi xa bọn địch hơn nữa.


Tìm con cho tôi,
Munro cất giọng khàn khàn, nói,
chớ đùa giỡn mãi với nỗi đau khổ của một người cha; hãy hoàn lại đứa con bé bỏng cho tôi.

Vốn quen tôn trọng mệnh lệnh của cấp trên nên người trinh sát có đức tính phục tùng. Bác tiếc rẻ nhìn lại một lần cuối những xuồng địch ở đằng xa và đặt súng sang một bên; rồi bác đổi chỗ cho Duncan lúc này đã thấm mệt, điều khiển chiếc bơi chèo bằng cánh tay không biết mỏi của mình. Hai người Mohican trợ sức cho bác và, chỉ mấy phút sau, họ đã cách bọn địch một khoảng khá xa khiến Heyward có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Mặt nước bắt đầu tỏa rộng ra; xuồng bơi dọc bờ hồ có những quả núi cao chót vót và lởm chởm. Quãng này ít đảo nên dễ đi, mái chèo khua càng nhịp nhàng đều đặn. Sau khi thoát khỏi một cuộc săn đuổi thập phần nguy hiểm, ba người lại tiếp tục công việc một cách bình thản như thể họ mới dự một cuộc đua tốc độ chứ không phải vừa lâm vào một hoàn cảnh cấp bách, nói đúng hơn là gần như tuyệt vọng.
Đáng lẽ phải theo hướng bờ hồ phía Tây để truy lùng Magua, Chingachgook lại nghiêng lái về mạn núi, mà phía bên kia là pháo đài Ticonderoga đáng sợ, nơi tướng Montcalm đã kéo quân vào. Xem ra bọn Huron không tiếp tục đuổi theo nữa, và không có lý do gì rõ rệt phải quá cẩn thận như vậy. Tuy nhiên xuồng vẫn bơi theo hướng đó trong mấy tiếng đồng hồ liền cho tới khi đến một cái vịnh gần cuối hồ phía Bắc. Cả đoàn lên bộ, xuồng được kéo lên bờ. Mắt Chim Ưng và Heyward trèo lên một bờ dốc cao, sau khi đã quan sát mặt hồ ở dưới chân. Mắt Chim Ưng chỉ vào một vật nhỏ màu đen bập bềnh dưới nước, ngay chỗ có một mỏm đất nhô ra, cách nơi họ đứng vài dặm.

Anh có nhìn thấy không?
người trinh sát hỏi Heyward,
Nếu anh đi một mình và phải dùng kinh nghiệm bản thân để tìm đường ở nơi hoang vu này thì theo ý anh, đó là cái gì?


Căn cứ vào khoảng cách và kích thước của nó, tôi đoán là một con chim. Phải chăng một động vật?


Đó là một cái xuồng làm bằng một thứ vỏ cây bulô rất tốt, do những tên Mingo hung dữ và quỷ quyệt sử dụng. Thượng đế đã ban cho những người sống trong rừng hai con mắt mà các thị dân không cần tới vì đã có những phát minh giúp họ nhìn; tuy nhiên, lúc này đây, không có đôi mắt nào lường được tất cả những nguy hiểm đang chờ ta. Lũ quỷ quái kia làm ra vẻ mải lo bữa ăn chiều, nhưng hễ tối trời là chúng sẽ theo chân chúng ta như những con chó săn. Phải đánh lạc hướng chúng nó bằng không sẽ phải bỏ dở việc săn đuổi Cáo Tinh Khôn. Những hồ nước này đôi lúc cũng có ích, nhất là khi nào xuất hiện những con chim nước,
người trinh sát nói tiếp, mắt lo lắng nhìn xung quanh,
nhưng ở đây không có chỗ nấp cho chúng ta mà chỉ có cho bầy cá. Có trời biết được quang cảnh ở đây sẽ ra sao một khi những khu định cư trải dài quá xa hai con sông. Cả săn bắn lẫn chiến tranh sẽ mất hết thú vị.


Ta không nên chậm trễ một giây phút nào nếu không có lý do chính đáng và rõ rệt.


Tôi không ưa lắm cái đám khói đang cuộn bay men vách đá ở phía bên trên chiếc xuồng kia.
Người trinh sát lơ đãng nói, ngắt cả Heyward,
Tôi cam đoan có những con mắt khác cũng đã nhìn thấy và hiểu được ám hiệu đó[57] Nhưng thôi, lời nói không giải quyết được vấn đề, giờ là lúc hành động.

[57] Người da đỏ thông tin cho nhau bằng cách đốt lửa để khói bốc lên.
Nói xong, Mắt Chim Ưng rời khỏi đài quan sát, đi xuống bờ hồ, trầm ngâm suy nghĩ. Bác dùng tiếng Delaware thông báo cho hai người bạn da đỏ biết kết quả cuộc thị sát của mình, rồi cả ba người cùng nhau bàn bạc sôi nổi. Sau cuộc hội ý chớp nhoáng, họ lập tức bắt tay thi hành những quyết định mới.
Họ vác xuồng lên vai, đi vào trong rừng, cố ý để lại những dấu chân thật rõ, chẳng bao lâu đến một con suối, họ lội qua và đi mãi cho tới khi gặp một quả núi đá to và trọc. Tại đây, thấy những bước chân của họ có thể không để lại dấu vết nữa, họ bèn đi giật lùi trở lại con suối một cách hết sức cẩn thận, rồi theo lòng suối nhỏ đi ra hồ; tới nơi, lập tức họ hạ xuồng xuống nước. Địa điểm này thấp nên bọn địch ở trên mỏm đất xa xa không nhìn thấy; hơn nữa, ven hồ cây cối um tùm rủ xuống nước. Được những thuận lợi thiên nhiên che chở, họ cắm cúi bơi tiếp cho tới lúc người trinh sát có ý kiến là lại lên bờ cho an toàn.
Năm người nghỉ lại cho tới khi bóng chiều làm nhòa mọi vật xung quanh.
Bấy giờ họ mới tiếp tục lên xuồng, dựa vào bóng tối lẳng lặng ra sức bơi về phía bờ Tây. Nhìn dãy núi lởm chởm in hình lên nền trời, Duncan thấy không có chỗ nào để cập bờ, tuy nhiên, người Mohican đã đưa xuồng vào một bến nhỏ với tất cả sự chắc chắn và chính xác của một hoa tiêu lão luyện.
Xuồng lại được khiêng lên bờ, đưa vào rừng và giấu kín trong đám bụi cây.
Khi mọi người đã lấy vũ khí và hành lý, người trinh sát bảo cho Munro và Heyward biết là bác và hai người Anh điêng lúc này đã sẵn sàng khởi sự.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Cuối Cùng Của Bộ Tộc Mohican.