Chương 2049: Anh nắm tay cô:


Sau đó, tuy đã ăn tối xong những sắc mặt Tịch Trạch lại càng xanh mét, khó coi.

Cũng không biết tại sao trong mấy món mình tỉ mỉ l8ựa chọn lúc sau này lại vẫn có mấy thứ rau đó thêm vào! Tịch Trạch quyết định, cả đời này sẽ không bao giờ đến nhà hàng Âu này nữa! Tám g3iờ tối, dưới ánh đèn hoa lệ của thành phố Paris, ba người họ rời khỏi nhà hàng, cảm nhận làn gió mát mẻ khẽ mơn trớn khuôn mặt.

T9ịch Trạch đi bên cạnh Lãnh Thư Đồng, vẻ mặt cau có sắp bùng nổ như bầu trời vần vũ trong cơn giông.

Không bao lâu sau, bỗng nhiên6 có bảy tám người đàn ông cao lớn mặc đồ đen chạy vụt tới từ một con hẻm nhỏ nơi góc đường.

Nhìn mặt đều là người châu Á! Lãnh Th5ư Đồng hoảng sợ, vừa định lên tiếng đã cảm thấy cổ tay nong nóng, bị Hàn Vân Đình kéo đến bên cạnh:
Đừng qua đó, nguy hiểm!


Dứt lời, Tịch Trạch khinh thường liếc nhìn anh, cười nhạo thành tiếng:
Đồ hèn!


Đây là từ mà ban nãy anh ta vừa học được trên mạng! Anh ta cảm thấy từ này rất hợp với Hàn Vân Đình! Đối mặt với câu châm chọc này của Tịch Trạch, Hàn Vân Đình cũng gật đầu hùa theo:
Nếu cảm thấy tôi là đồ hèn, vậy phiền anh Tịch xử lí giúp những người này đi!
Dứt lời, anh liền kéo Lãnh Thư Đồng định rời đi! Tịch Trạch đứng sững tại chỗ, mắt chữ A mồm chữ O! Mẹ nó chứ, thứ chó má gì vậy? Thấy chết mà không cứu? Vui sướng khi người gặp họa? Tịch Trạch chưa kịp kịp cất lời, Lãnh Thư Đồng đã vội vàng kéo lấy cổ tay Hàn Vân Đình:
Anh ấy không có ý ấy đâu, anh đừng coi là thật!
Lãnh Thư Đồng lo lắng nểu Hàn Vân Đình đi thật thì Tịch Trạch sẽ gặp nguy hiểm.

Mấy người mặc đồ đen này vừa nhìn đã biết không phải người tử tế, hơn nữa chỉ trong giây lát đã vây kín quanh Tịch Trạch.

Cho dù có thể nào, bọn họ cũng không thể khoanh tay đứng nhìn! Hàn Vân Đình sa sầm nét mặt, liếc nhìn Lãnh Thư Đồng, nheo mắt hỏi lại:
Cô có nghe thấy anh ta nói tôi là đồ hèn không?
Lãnh Thư Đồng cuống quít lắc đầu, rồi lại gật gật đầu:
Tôi nghe thấy rồi, nhưng anh đừng chấp nhặt với anh ấy.

Anh ấy chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, chúng ta...

Nếu đã nghe thấy, vậy đi thôi!
Lãnh Thư Đồng:
2
Đây là cái lô-gic gì vậy? Khi cô còn đang định cố gắng thuyết phục Hàn Vân Đình ở lại hỗ trợ thì giây tiếp theo, lòng bàn tay cô đột nhiên được bao trong xúc cảm ấm nóng khiến cố kinh ngạc đứng vững tại chỗ! Lãnh Thư Đồng đờ đẫn dịch tầm mắt xuống, đập vào mắt cô là hình ảnh lòng bàn tay mình đang được bao bọc trong bàn tay Hàn Vân Đình, Anh...

nắm tay cô! Sao có thể như vậy!

Lãnh Thư Đồng thử thăm dò rụt tay lại, sang Hàn Vân Đình lập tức nhíu mày, lại nắm chặt lòng bàn tay cô hơn.

Không phải nằm mơ, là thật! Lãnh Thư Đồng ngẩng đầu lên, ánh mắt mê mang đụng phải đối con ngươi tối sẫm của Hàn Vân Đình, nhìn thấy bóng dáng mình đứng dưới ánh đèn trong đôi mắt ấy, cũng cảm nhận được bàn tay Hàn Vân Đình đang dần dần siết chặt.

Lần đầu tiên, dưới bóng đêm mịt mờ của Paris, anh nắm tay cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.