Chương 2050: Đây là người do chú tư sắp xếp!


Anh chưa bao giờ nói chuyện bằng giọng điệu khiêm nhường như thế này, ít nhất là trong ấn tượng của Lãnh Thư Đồng thì ch8ưa từng có.

Tịch Trạch đứng bên cạnh trầm ngâm quan sát cảnh tượng này, có phần tự đắc mím môi.

Xem ra 3nỗ lực của anh ta đã không uổng phí, hình như Hàn Vân Đình đã hiểu ra vấn đề rồi! Cứ như vậy, Tịch Trạch yên lặng thở d9ài, ngoái đầu nhìn mấy người mặc đồ đen đang vây quanh mình, đuôi lông mày khẽ nhướng lên, bĩu môi hất hàm vào góc khuấ6t trong hẻm:
Vào đó giải quyết!
Anh ta không ngốc đến mức không nhận ra mấy người mặc đồ đen này nhắm tới mình.
<5br>Chuyện tới bước này, rất nhiều chuyện đều đã trở nên sáng tỏ! Dựa vào hành động của Hàn Vân Đình trên bàn ăn, lại thêm sự xuất hiện đột ngột của mấy người mặc đồ đen đã chứng tỏ một chuyện - tất thảy đều là âm mưu của Hàn Vân Đình.

Tên đàn ông lòng dạ hẹp hòi đang trả thù anh ta đây mà! Thảo nào cậu ta lại thoải mái chấp nhận lời mời cùng đi ăn, thảo nào lúc ở nhà hàng vẫn nhắn tin liên hồi, thì ra là chuẩn bị quà đáp lễ anh ta! Chỉ hi vọng bây giờ cậu ta đừng phụ lòng Đầu Đá, cũng đừng để anh ta chịu đòn vô nghĩa! Tịch Trạch dẫn theo mấy người mặc đồ đen lặng lẽ đi vào con hẻm.

Ở nơi góc khuất yên ắng trong con hẻm nhỏ, Tịch Trạch vừa xắn tay áo lên vừa nhìn quanh bốn phía:
Mấy người cùng lúc tiến lên hay là lên từng người một?
Đánh nhau, anh ta chưa bao giờ ngán! Bảy tám người mặc đồ đen liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng dùng ánh mắt ra hiệu rồi lần lượt ra tay.

Tịch Trạch chửi thầm một câu, phản ứng mau lẹ, né tránh đối phương đòn công phá của đối phương.

Nhưng mà, sau khi đánh mấy hiệp, anh ta liền phát hiện điều kì quặc.

Những người này không ra đòn độc mà lại giống như đánh luân phiên, cố ý kéo dài thời gian, cầm chân anh ta! Dù như vậy nhưng cũng khiến cho Tịch Trạch vật lộn tứ phía, sức cùng lực kiệt, chưa đến mười phút sau đã phải thở hồng hộc dựa vào tường!
Mấy người...

có thể đánh thẳng tay một chút không? Chưa đánh nhau bao giờ à?
Nếu chiều hướng này cứ tiếp tục, anh ta không bị đánh chết thì nhất định cũng sẽ kiệt lực mà ngã xuống trước! Xem ra tên khốn Hàn Vân Đình này không muốn tìm người đánh chết anh ta mà là tra tấn anh ta đến chết! Lúc này, Tịch Trạch vừa dứt lời, mấy người mặc đồ đen lại bắt đầu tấn công.

Vẫn giống y như lúc trước, bọn họ ra tay không mạnh, vừa hiểm lại vừa nhẹ nhàng, nhưng cố tình không để cho anh ta kịp hồi sức!

Ở đằng kia, do sự chủ động bất ngờ của Hàn Vân Đình mà tâm trí Lãnh Thư Đồng lâng lâng bay bổng như trên mây.

Ngay khi có quyết định từ bỏ, anh lại chủ động một cách khác thường! Lãnh Thư Đồng để anh dắt mình đi xa hơn mười mét, cho đến khi rời khỏi con hẻm mới bừng tỉnh, kinh hãi nói to:
Hàn Vân Đình, Tịch Trạch...

Sẽ không sao đâu!
Hàn Vân Đình trịnh trọng cất lời, không muốn nhìn thấy vẻ lo lắng của Lãnh Thư Đồng, lại nhẫn nại bổ sung:
Buổi chiều anh ta vô cớ làm phiền tôi, dù sao tôi cũng phải vớt vát lại chút lời chứ?
Lãnh Thư Đồng lùi lại từng bước, kéo lấy tay anh để mượn lực đứng vững:
Những người đó là do anh sắp xếp sao?
Hàn Vân Đình đăm chiêu nhìn vào đôi bàn tay đang nắm chặt của bọn họ, ánh mắt chợt lóe lên, nói thẳng:
Do chú Tư sắp xếp!
Nghe vậy, Lãnh Thư Đồng á khẩu, không thể trả lời! Nếu là Tổng Giám đốc Tần, vậy cô quả thật không thể nói gì thêm.

Quả đúng là Tịch Trạch mạo phạm trước, Tổng Giám đốc Tần người ta giúp anh em lấy lại mặt mũi, hình như...

cũng không có gì là sai! Lãnh Thư Đồng đang trầm tư suy nghĩ, vẫn chưa phát giác ra ánh mắt lóe lên đắc thắng của Hàn Vân Đình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.