Chương 2231: Trong mắt tôi, em rất đặc biệt!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 646 chữ
- 2022-02-20 03:20:13
Hai người ăn xong vẫn chưa đến chín giờ tối.
Ninh Á không nỡ kết thúc khoảnh khắc tuyệt vời như vậy nên rủ anh ra ngoài đi dạo.
Liên 8Trinh thoáng suy nghĩ rồi đồng ý với cô.
Cả hai sóng vai rời khu chung cư, đi dạo dọc theo con đường hoa anh đào tuyệt đẹp.
Suy cho 3cùng Liên Trinh vẫn không muốn gần gũi với phụ nữ.
Một mình anh đi đi dừng dừng giẫm lên những cánh hoa anh đào và nhìn xung quanh, lúc thì 9nhìn các cặp đôi ngồi trên băng ghế, lúc lại trầm tư.
Ninh Á đi bên cạnh, nhìn trộm đầu ngón tay anh.
Không biết liệu bàn tay được n6ằm gọn trong lòng bàn tay thon thả ấy thì có ấm áp không.
Tuy nhiên, càng đi, khoảng cách giữa Ninh Á và Liên Trinh càng dẫn cách xa.
Bước chân của anh rất lớn, lúc đi luôn là một mình nhìn quanh, cho dù Ninh Á có cố gắng đuổi theo thì vẫn bị bỏ lại phía sau.
Anh chỉ hỏi một câu, nhưng dường như đã cho cô đủ dũng khí.
Ninh Á cắn khóe miệng, ánh mắt lóe lên, cố ý giận dỗi nói:
Anh đi nhanh như vậy, em không theo kịp!
Liên Trinh ngây người, sau đó chậm rãi giang hai tay:
Vậy tôi sẽ đi chậm hơn một chút, lại đây đi!
Anh đưa tay về phía Ninh Á, nở nụ cười tao nhã như hoa lan cuốn bay hết lí trí của Ninh Á.
Cô xao xuyến khẽ ừ một tiếng, chạy lon ton về phía trước, đưa lòng bàn tay cho Liên Trinh.
Khi các ngón tay đan vào nhau, trái tim cô run lên.
Con đường hoa anh đào này rất dài, là con đường tình yêu đặc trưng nhất dành cho các cặp tình nhân ở Úc, phía cuối con đường là hồ Tình Nhân.
Sau đó, Ninh Á hỏi anh:
Liên Trinh, anh có thích em không?
Nghe cô hỏi, đầu ngón tay Liên Trinh run lên, trả lời mơ hồ:
Trong mắt tôi, em rất đặc biệt.
Cuối cùng vẫn không thể nói thích, bởi vì anh không thể nói dối.
Trên con đường này, anh phải đi đến bao giờ thì mới phát hiện ra cô không còn đi bên cạnh nữa? Ninh Á hậm hực đứng im tại chỗ, giống như một đứa trẻ dỗi hờn, cố chấp nhìn bóng lưng Liên Trinh, nhưng lại không tiến lên một bước.
Cho đến khi...
Tại sao không đi nữa?
Chỉ trong vài giây, trước ánh mắt thất thần của Ninh Á, Liên Trinh lặng lẽ quay đầu.
Chỉ có họ một trước một sau, rất không hòa hợp với không khí lãng mạn xung quanh.
Tuy nhiên, nếu anh không quan tâm, tại sao phải mời cô đi ăn tối? Trong tình yêu, đáng sợ nhất là cảm giác bối rối không đoán định được tình cảm! Ninh Á cảm thấy cô chưa bao giờ có được Liên Trinh, chưa bao giờ hiểu anh, cứ ở bên nhau rồi lại rời xa ngay.
Cô mím môi, ánh sáng trong mắt mờ dần.
Vài phút sau, Ninh Ánản chí bước chậm lại.
Cô đau đáu nhìn Liên Trinh đang đi về phía trước, nụ cười trên môi cũng dần tắt.
Có phải cho dù cô cố gắng thế nào thì cũng không thể theo kịp bước chân anh không? Trên con đường hoa anh đào tươi đẹp và rực rỡ này, các cặp đôi đều tay trong tay hạnh phúc bước đi.
Những ngày phía trước vẫn còn rất dài, mọi thứ chỉ có thể phó mặc cho thời gian.
Lí do chọn Ninh Á, ngoài việc cô ấy rất đặc biệt, chủ yếu là vì anh hi vọng sự lựa chọn của mình sẽ khiến Tiểu Thập Thất vui vẻ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.