Chương 229: Xin chào ông tần, em là bà tần!


Anh nghĩ, sẽ không có bất cứ người phụ nữ nào khác trong cuộc đời này có thể khiến trái tim anh rung động như vậy.

Đi vòng qua cầu thang xoắn ốc, bước chân của anh chậm lại.

Phía trước là phòng ngủ chính, trái tim mềm mại của anh chất chứa sự lo lắng.

Tuy nhiên, trước khi đến gần phòng ngủ chính, trong hành lang yên tĩnh và đơn điệu này, anh nhìn thấy bức tường vốn trống rỗng, nay được dán đầy những tấm ảnh xếp thành hình trái tim.

Cách bày trí này đã khiến cho không gian trở nên rất ấm áp.

Thậm chí anh có thể nghĩ về những ngày sau này, mỗi lần anh bước ngang qua đây, trong tầm mắt sẽ tràn ngập tình ý nồng đậm từ bức tường ảnh này.

Năm trăm hai mươi tấm ảnh dán đầy tường.

Tấm ảnh nền đỏ ở giữa là phiên bản phóng to của hình họ chụp khi làm giấy chứng nhận kết hôn.

Phần còn lại là những tấm ảnh ghép chung của hai người họ từ năm một tuổi cho đến hiện tại nhờ Photoshop.

Trong những tháng ngày trước đây chưa từng quen nhau, cô sử dụng cách này để nối liền tất cả quá khứ của hai người.

Trên tấm ảnh ở chính giữa, có một tờ giấy ghi chú: [Xin chào ông Tần, em là bà Tần!] Anh dừng lại một lúc lâu, ánh mắt lướt nhìn những tấm ảnh, cuối cùng rơi trên tấm ảnh ở trong góc.

Cô mặc chiếc váy công chúa màu trắng, mang chiếc cặp màu hồng.

Trong tấm ảnh ghép này, nhìn cô khoảng mười tuổi, làn da hơi đen, tóc thắt bím đuôi ngựa, mỉm cười và tạo dáng chữ V trước ống kính.

Chàng trai đứng cạnh cô trong tấm ảnh ghép này là anh lúc mười lăm tuổi, dáng người cao ráo thanh tú, mặc một chiếc quần âu có dây đeo vai và áo sơ mi trắng, như một quý ông nhỏ tuổi mặt lạnh, lạnh lùng nhìn vào ống kính.

Đôi mắt của anh sâu thẳm, dán chặt vào bức ảnh này.

Năm đó, trong ngõ hẻm lạnh lẽo sâu hun hút, gặp được cô trong lúc anh vô cùng thảm hại, chính là lúc cô mặc chiếc váy công chúa này.

Cảm xúc dâng trào cùng với sự ngạc nhiên mà cô mang lại.

Có quá nhiều ảnh mà anh vẫn chưa nhìn kĩ càng.

Đằng sau anh, tiếng bước chân rối loạn kèm theo tiếng hét, bỗng chốc phá vỡ sự yên tĩnh này.


WTF, bức tường ảnh này...
Tiếng hét về văn hóa này đến từ Mặc Lương Vũ.

Dù sao thì cậu ta vẫn luôn theo đuổi mục đích
một cầu WTF đi khắp thế giới
.

Kiều Mục và Hàn Vân Đình đi theo ngay sau Mặc Lương Vũ bước lên cầu thang.

Thành thật mà nói, là một người đàn ông, nhìn thấy tường ảnh như vậy không thể nào không xúc động.

Điều quan trọng nhất là trong thời gian họ chưa từng gặp nhau, em dâu sử dụng phương pháp ghép ảnh này để đôi bên kết hợp với nhau.

Khó trách cô muốn anh cho cô tất cả những tấm ảnh từ nhỏ đến lớn của chú Tư.

Sự xuất hiện bất ngờ của ba người này phá vỡ cảm xúc ấm áp của Tần Bách Duật.

Yết hầu chuyển động, anh đè nén sự dịu dàng trong trái tim, con ngươi sâu thẳm lộ ra sự lạnh lẽo, vô cùng khó chịu với sự xuất hiện của bọn họ.


Chủ Tư, thật là ý nghĩa!
Kiều Mục bước tới vỗ nhẹ lên vai Tần Bách Duật.

Một người đàn ông to lớn như anh ta nhìn thấy việc này cũng không chống cự nổi, chứ đừng nói đến đương sự như chú Tư.

Hàn Vân Đình ở bên cạnh lên tiếng phụ họa,
Thật giá trị! Nếu người phụ nữ của tôi làm điều này, tôi sẽ cho cô ấy cả tính mạng của mình.
Trong lúc bọn họ đang than thở, Mặc Lương Vũ cúi xuống, mặt anh ta dí sát vào tường, động tác vô cùng hài hước khi xem những tấm ảnh.

Tên này rõ ràng là một kẻ ngốc!
Đi thôi, em dâu đang đợi ở dưới tầng đấy.
Lúc này, Kiều Mục mới nói tới trọng điểm.

Tần Bách Duật nhìn anh ta, giọng hơi khàn,
Ở đâu?

Đi xuống xem rồi sẽ biết thôi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.