Chương 1595: Thân thể hồ yêu đã chết


Nhưng lúc ấy bọn họ đều dùng nguyên thần điều khiển thi thể, nên cái cảnh sát nhìn thấy dĩ nhiên là thi thể của hai vợ chồng họ Hứa 8ăn những thức ăn kia. Sau đó nguyên dương của anh em họ Trần đều bị tên kia hút sạch, bọn chúng đã biến thành bộ dạng mà sau đó chú3ng tôi nhìn thấy. Nghe đến đó, tôi lạnh giọng chất vấn Bích Tâm:
Vậy còn mấy thôn dân ở cửa thôn thì sao? Lúc đó vợ chồng họ Hứa v9à thi thể anh em nhà họ Trần đều đã bị cảnh sát mang đi, tại sao bọn họ lại chết ở cửa thôn?


Bích Tâm nghe tôi hỏi như thế6 thì bị dọa run lẩy bẩy, nói:
Là... Là tên kia bức bách tôi, nếu như tôi không làm theo lời hắn thì hắn sẽ lập tức hủy nội đan!
N5ói tới đây Bích Tâm liên tục dập đầu với Trang Hà:
Sư tổ tha mạng, con thật sự bị buộc không còn cách nào khác! Cầu xin sư tổ tha mạng!

dä...

Tôi ngẫm thấy cũng đúng, dù sao thì Bích Tâm cũng không chạy đi đâu được, nên giờ nhất định phải giết kẻ đầu trò trước. Chân thân bị nhốt mà còn gây ra sóng gió như vậy, nếu thả chân thân của hắn ra thì còn đến mức nào?!
Thể là tối gật đầu với Trang Hà rồi nói:
Được, vậy chúng ta đi xử lý vật kia trước, để nhìn xem rốt cuộc nó là thần thánh phương nào mà có thể gây sóng gió lớn như thế?

Khi mấy người chúng tôi đi vào căn nhà giàu có mà Bích Tâm đã kể thì Đàm Lỗi nói cho chúng tôi biết nơi này trước đây là căn nhà của nhà họ Hậu, gia đình họ là người giàu nhất trong làng, nghe nói hiện giờ đã buôn bán tận bên nước ngoài.
Nghe chúng tôi nói xong, Trang Hà lạnh giọng nói:
Mày là đệ tử của ai? Tao có thể giúp mày báo thù...

Hồ quỷ nghe thể sững sờ, lập tức không tin, nói:
Buồn cười quá, mày là ai chứ? Tạo dựa vào cái gì mà phải tin những lời mày nói?

Bích Tâm nghe thể tức giận quát:
Vô lễ! Đây chính là sự tổ của tao, mày chỉ là một con yêu quái nhãi nhép làm sao có thể biết được? Sư tổ tao nói giúp mày trả thù thì chính là phúc do kiếp trước mày tu được, đã không biết cảm ơn
mà lại còn...
Lúc này Trang Hà khoát tay để Bích Tâm ngừng nói, sau đó lạnh lùng nhìn gian phòng trước mặt, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy sát khí trên khuôn mặt bất cần đời của Trang Hà. Anh ta duỗi tay phải ra rồi xoay cổ tay một cái, trong tay bỗng xuất hiện một thanh bảo hiểm với ánh sáng sắc lạnh. Mặc dù tôi không hiểu nhiều về vũ khí lạnh, nhưng chỉ cần nhìn cũng biết đây là một thanh kiếm tốt... Tiếp đó tôi thấy Trang Hà cầm thanh bảo kiếm vung nhẹ về phía ngôi nhà, căn nhà nhìn như kiên cố vậy mà trong nháy mắt đã sụp đổ.
Á! Tôi nghe thấy gã này nói chuyện còn rất to mồm, rõ ràng làm hại tính mạng con người mà còn nói đầy khí thể: Nghĩ tới đây tôi liền lạnh giọng nói:
Nếu như mày không làm hại tính mạng người khác thì có lẽ hôm nay tao còn có thể tha cho một mạng... Nhưng tất cả những người đó đều vì mày mà chết, bọn họ mà xuống Âm Ti chắc chắn sẽ kêu oan cho mình, sau này mày chắc chắn sẽ chịu báo ứng.


Dựa vào cái gì? Tao mới giết có vài người mà đã phải chịu báo ứng, vậy người giết tao thì sao? Tao chết là đáng đời hả?
Con hồ quỷ đó nghe tôi nói thể liền giận dữ đáp lại.
Chú Lê nhìn quanh bố cục trong nhà rồi bảo:
Nơi này chắc là từ đường trước kia của thôn, sau này đã bị người nhà họ Hậu chiếm.

Nhưng khi chúng tôi vừa đi vào trong nhà, đột nhiên có một trận gió lạnh thổi qua làm toàn thân chúng tôi nổi da gà... La bàn của Chú Lê lập tức có phản ứng. Sắc mặt chủ và Trang Hà đều biến đổi, mặc dù tôi không biết bọn họ khẩn trương vì điều gì, nhưng chắc do cái thứ dưới nền nhà này khá khó đối phó! Tôi bèn hỏi Trang Hà:
Sao thế? Thứ ở dưới này rất lợi hại hả?
Nhưng Trang Hà không trả lời ngay mà tiến nhanh lên hai bước rồi nói:
Ngươi đã chết rồi vì sao vẫn bị trấn áp ở chỗ này? Hút nguyên dương và hại tính mạng con người là trái với đạo trời, ngươi đã nghĩ đến hậu quả chưa?
Lúc này bỗng nghe thấy một giọng nói âm trầm truyền từ dưới nhà lên:
Tao bị một gã đạo sĩ thổi tên là Huyền Chân luyện hóa thành hồ quỷ rồi đặt ở dưới căn nhà này đã trên trăm năm, là để giúp con cháu nhà họ Hậu của gã có thể ngày càng giàu có... Nếu không phải do con cháu nhà họ Hậu trong lúc không biết rõ tình huống đã động tay vào trận nhãn vây khốn tao, thì chắc giờ tao vẫn phải ngơ ngác chịu khó ở nơi tối tăm không có ánh mặt trời này, mày nói tao hút vài cái nguyên dương của người sống để đền bù thì có lỗi gì?

Hiện giờ đã rõ ràng đầu đuôi sự tình, tôi bèn lạnh lùng nhìn Trang Hà và nói:
Anh bảo bây giờ nên làm gì hả?

Trang Hà trừng mắt liếc Bích Tâm đang quỳ trên mặt đất, sau đó suy nghĩ rồi nói:
Tộc nhân của tôi làm hại tính mạng con người tất nhiên tôi sẽ cho một câu trả lời, nhưng bây giờ trước tiên phải xử lý cái tên ở dưới căn phòng kia
Tối nghe xong liền tức giận:
Oan có đầu nợ có chủ, ai hại mày thì mày đi mà tìm người đó chứ? Giết bừa bãi những người vô tội thì có gì là giỏi?

Ai ngờ tên kia nghe thế lại cười thế lương, bảo:
Nói nghe thì dễ, tạo cũng muốn đi tìm nhà họ Hậu báo thù, nhưng tao bị vây ở đây thì làm sao mà đi báo thù? Chỉ có hút thêm vài nguyên dương của người sống để tăng cường tu vi thì mới sớm ngày phá vỡ trận pháp, đạt được tự do. Còn chúng mày... Từng đứa đứng đấy nói chuyện không đau lưng, nếu có tóc ai muốn làm thằng trọc đầu hả?

Mấy người chúng tôi chẳng ai ngờ được Trang Hà đến đây là để dỡ nhà, cho nên không hề chuẩn bị tâm lý, thể là toàn thân bị bám đầy bụi đất. Nhưng tôi nhìn thấy Trang Hà đứng gần nhất mà trên thân lại chẳng hề nhiễm bất kỳ một hạt bụi nào... Tôi vừa định mở miệng mắng thì bỗng thấy một người đàn ông gầy trơ xương xuất hiện trước mặt chúng tôi khi bụi lắng xuống.

Khi người đó và Trang Hà nhìn thấy nhau thì cũng sững sờ, hiển nhiên bọn họ có quen biết. Trong lòng tôi thầm kêu không ổn, chỉ sợ hôm nay không giải quyết dứt điểm được con hồ quỷ này rồi.

Quả nhiên tên đó lạnh giọng nói:
Trang Hà? Không ngờ được tôi và ông lại gặp nhau trong tình huống này...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.