Chương 250: Trong nhà có ma



Hai nhà? Em mới nghe nói chỉ có một nhà mà.
Tôi giật mình.

Chị ta thần bí nói:
Cái gì cơ, nhất định là cậu nghe chuyện của nhà ông Tống rồi, vụ hai mẹ con cùng nhảy lầu đúng không?


Tôi mờ mịt gật đầu...

Thiếu phụ nói tiếp:
Thật ra trước đây nhà họ Mã ở, họ mới dọn đến chưa được nửa năm, thì chị Mã đốt than tự sát với hai đứa nhỏ! Sau đó nhà họ Mã mới bán cho nhà họ Tống, kết quả là chưa đến một năm, thì xảy ra chuyện nhảy lầu của sản phụ kia, tôi nghĩ nhà đó phụ nữ không thể ở được.


Chị ấy nói đến đây, đột nhiên quay sang nhìn hai chúng tôi, sau đó có vẻ cười giễu nói:
Nhưng hai người các cậu đều là đàn ông, vào ở chắc không sao đâu... Ha ha.


Lúc này thang máy dừng ở tầng 21, chị ta đi ra, còn nói với tôi và Đinh Nhất:
Đến nhà tôi rồi, hy vọng chúng ta có thể trở thành hàng xóm...


Tôi nhìn theo bóng lưng chị ta đến thất thần, lòng rối tung một nùi, nếu như chúng tôi mua được chỗ này, vậy sẽ phải thường xuyên gặp mặt chị ta à. Tôi đang nghĩ lung tung thì cửa thang máy lại mở ra, đã đến tầng 22 rồi.

Vừa ra khỏi thang máy, tôi không nhịn được rùng mình, cảm giác trong hành lang này lạnh hơn trong thang máy mấy phần, tôi nhìn xung quanh, không thấy có điều hòa.


Âm khí nặng thật… Đúng như mong muốn của cậu rồi...
Đinh Nhất đứng một bên nói.

Tôi tức muốn nhe răng, rồi đứng phía sau Đinh Nhất, vội nói:
Âm khí nặng? Vậy bên trong chắc rất nguy hiểm nhỉ?


Đinh Nhất không trả lời, tự đi tới đi lui trong hành lang.

Khu nhà này mỗi tầng có hai căn hộ, cho nên diện tích nhà rất lớn, lúc này thang máy lại mở ra, tôi thấy một người mặc đồ Tây đi tới, anh ta vừa nhìn thấy chúng tôi thì cười nói:
Hai vị ai là anh Trương Tiến Bảo?


Tôi chưa lên tiếng, Đinh Nhất đã chỉ vào tôi:
Là cậu ấy.


Người kia lập tức tươi cười đi tới chỗ tôi:
Chào anh Trương, tôi là Tiểu Lý, chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại...


Tôi vừa nghe thì biết đây chính là nhân viên môi giới, bắt tay anh ta nói:
Chào anh, chúng ta có thể vào xem phòng rồi.


Tiểu Lý lập tức lấy một chùm chìa khóa ra, sau khi thử một hai lần thì cửa phòng được mở.

Cửa vừa mở, một luồng hơi lạnh đập vào mặt, tôi nhìn vào trong, phát hiện phòng rất tối, chắc là do rèm cửa đều bị thả ra. Chỉ thấy sau khi vào nhà, Tiểu Lý lẩm bẩm nói:
Lần trước rõ ràng đã bảo Tiểu Lưu kéo rèm cửa lên rồi, sao lại thả xuống hết vậy.


Anh ta vừa nói vừa nhấn vào công tắc trên tường, tức thì rèm cửa đều tự động mở ra, phòng lập tức sáng lên! Tôi nhìn cách bài trí trong nhà, thấy nó quá là xa hoa.

Tiểu Lý vừa bật tất cả các thiết bị chiếu sáng trong phòng, vừa giới thiệu với chúng tôi:
Phòng được bố trí theo hướng Bắc - Nam, rộng 320 m2, có ba phòng ngủ. Phòng ngủ chính có nhà vệ sinh riêng, hai phòng còn lại chung một buồng vệ sinh, diện tích phòng khách cũng rất lớn, phòng bếp cũng khá rộng, ngoài ra còn có một phòng sách và một phòng tập thể dục đầy đủ dụng cụ. Các thiết bị trong phòng đều được trang bị đầy đủ. Đặc biệt, còn có một ban công lớn bên ngoài, tôi nói thật, không hề khoa trương đâu, lớn đến có thể dắt chó đi dạo đấy.

Tôi vừa nghe thế thì hỏi Tiểu Lý:
Chủ nhà trước đây đã nhảy từ ban công này xuống à?


Tiểu Lý xanh mặt, sau đó nói quanh co:
Lúc đó cô ấy bị trầm cảm sau sinh nên nghĩ quẩn, nếu không… tôi cũng không hiểu vì sao đã sống trong căn nhà lớn như vậy rồi, còn muốn tự sát làm gì.



Phòng tốt như vậy, sao anh không mua đi.
Tôi hỏi lại.

Tiểu Lý không ngờ tôi lại hỏi như vậy, sững ra một lúc, sau đó cười ha hả nói:
Cho dù rẻ cũng mấy chục vạn, một người làm công ăn lương như tôi cũng bất lực thôi.


Tôi cười cười không làm khó nữa, chỉ hỏi anh ta giá cả, nếu thích hợp thì có thể thương lượng ký hợp đồng.

Tiểu Lý vui vẻ nói:
Đảm bảo anh sẽ ưng giá, phòng này có một chỗ trong hầm đậu xe, tổng cộng 60 vạn, như vậy đã là quá rẻ rồi.



60 vạn mà rẻ à?
Tôi làm bộ chê đắt nói.

Tiểu Lý nghe tôi kêu đắt thì vội nói:
Thực sự là rẻ rồi đấy, căn hộ ở bên cạnh, hiện tại giá khoảng hơn 3 triệu cơ. Bên này 60 vạn đã là như cho không rồi.



60 vạn mà anh bảo rẻ như cho? 6 vạn nghe còn tạm được, sao phòng này bán rẻ như vậy, chẳng lẽ anh lại không biết? Hai nhà từng ở đều xảy ra chuyện liên quan đến mạng người, cho dù rẻ cũng chắc gì có người muốn ở! Anh trở về nói chuyện lại với phía công ty, chỗ này tôi thực sự muốn mua, bảo ông chủ ra giá thấp nhất có thể, nếu tôi thấy được thì sẽ mua luôn, không thì thôi, chúng tôi đi xem phòng khác.


Nói xong, tôi làm như muốn đi, Tiểu Lý thấy vậy thì gọi tôi lại ngay:
Anh chờ một chút trước nhé... để tôi gọi điện thoại đã.


Trong lúc chờ Tiểu Lý gọi điện, tôi và Đinh Nhất đi mấy vòng quanh phòng, nói thật, chỉ riêng căn phòng thôi, không tính các trang thiết bị trong phòng cũng đã không chỉ giá 60 vạn, ôi, nhưng không phải tôi ép giá mà là nhà này thực sự có ma.

Tôi đẩy cửa phòng thể dục, có đầy đủ đồ, tiếp đấy là phòng sách, bên trong có một tủ đầy sách báo dựa sát mặt tường...

Lúc này Tiểu Lý vừa cúp điện thoại, đi tới chỗ tôi nói:
Anh Trương, tôi vừa hỏi chủ nhà rồi, ngài ấy nói cùng lắm chỉ có thể giảm cho anh 5 vạn, vậy là 55 vạn.


Tôi nghe rồi gật đầu, sau đó chỉ vào những đồ đạc trong phòng nói:
Trong này có thứ gì chủ nhà muốn chuyển đi không? Đừng để lúc tôi chuyển tới rồi, ông ta lại chuyển hết đồ đạc đi.


Tiểu Lý nghe vậy thì bảo tôi yên tâm, chủ nhà đã dặn dò rồi, đồ đạc trong phòng này, một cây kim ông ấy cũng không lấy.

Tôi nghe thế thì vờ sợ hãi nói:
Không phải chứ, phòng này xấu vậy à? Ngay cả một cây kim cũng không muốn lấy đi?


Tiểu Lý lúng túng vội nói:
Chỉ là ví dụ như vậy thôi...


Sau đó tôi đi quanh vài vòng, rồi mới nói chuyện với Tiểu Lý:
Như vậy đi, ngày mai tôi sẽ trả lời cho anh, tôi còn phải về thương lượng một chút với người lớn trong nhà. Nhưng anh yên tâm, giá cả vậy là được rồi, tôi sẽ không yêu cầu giảm nữa đâu.


Ra khỏi khu chung cư, tôi hỏi Đinh Nhất:
Thấy phòng thế nào? Xa hoa nhỉ?


Đinh Nhất thành thật gật đầu nói:
Ừ, đúng là rất xa hoa, nhưng âm khí cũng rất nặng.


Tôi hừ nói:
Chịu thôi! Nếu không thì sao có thể rẻ thế chứ? Vừa rồi Tiểu Lý có nói giá của căn nhà tương tự, chỉ mới là nhà thô, nếu như sửa qua lại, ít gì cũng phải 4 triệu. Chút tiền trong tay tôi cũng chỉ đủ mua nửa cái nhà... Xem ra sau này phải tiếp tục cố gắng mới được. Tôi còn phải mua một căn nhà cho Chiêu Tài đấy.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.