Chương 43: Ngày đầu tiên yêu nhau
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 1223 chữ
- 2022-02-04 05:43:01
Sau đó…
Sau đó Lâm Âm ôm mặt chạy vào nhà vệ sinh.
Trần Cảnh Nhiên nhếch miệng cười, dời mắt đi, phớt lờ tín hiệu của Lâm Âm.
Lâm Âm không được đáp lại thì tức giận đâm bánh mì.
Vì sao lão đại lại nắm tay chị Lâm Âm.
Chẳng lẽ như những gì cậu nghĩ sao?
Lâm Âm vội vàng lắc đầu:
Không được, không thể nói thẳng ra được.
Cô xoắn xuýt,
Em không dám, nhưng mà nếu không nói cho bọn họ biết, sau này để họ phát hiện chắc chắn sẽ lột da em ra mất.
Đặc biệt là Phó Gia, nhưng cô không có cách nào để nói cho Phó Gia biết cô đã
thịt
xong nam thần của mình.
Lâm Âm vùng tay ra khỏi tay Trần Cảnh Nhiên.
Anh, anh, anh, anh...
Nhưng mà cậu bạn trai mới nhậm chức ơi, cậu hoàn toàn không biết sức chiến đấu của Phó Gia đâu.
Phó Trình bưng đĩa đi ra, Lâm Âm lập tức kết thúc cuộc nói chuyện của mình với Trần Cảnh Nhiên.
Lâm Âm ngơ ngốc gật đầu.
Vậy thì đi làm việc thôi.
Trần Cảnh Nhiên đứng dậy chìa bàn tay về phía Lâm Âm.
Trần Cảnh Nhiên xoay người đè cô lên tường:
Nhưng chị à, hiện giờ em đói bụng, phải làm sao đây?
Chẳng phải vừa mới ăn xong sao?
Phó Trình ở trong nhà bếp ló đầu ra:
Hai người cười cái gì mà vui vẻ thế?
Lâm Âm lập tức lắc đầu:
K5hông có gì, không có gì! Em nhanh lên, tới ăn sáng cùng mọi người.
Lâm Âm ngây ngốc, cái gì cơ?
Nửa ngày sau Lâm Âm vẫn chưa lấy lại tinh thần, chờ tới khi nghĩ thông suốt, cô ngước nhìn Trần Cảnh Nhiên nói:
Cảm ơn anh đã cho em thể diện.
Ví dụ như bạn gái cũ gì gì đó...
Trần Cảnh Nhiên xoa đầu cô:
Em nghĩ linh tinh gì thế, người ta có bạn trai rồi.
Phó Gia lập tức hiểu rõ, bèn nắm lấy cánh tay của Lâm Âm truy hỏi:
Rốt cuộc cậu đã chén cậu ta như thế nào vậy? Tốc độ này, năng lực này, thật con mẹ nó quá quyết đoán!
Lâm Âm lập tức trả lời:
Mình đâu có ngủ với cậu ấy đâu!
Lừa gạt Phó Trình xong, thấy cậu tiếp tục bận rộn trong nhà bếp cô liền quay sang hỏi Trần Cảnh Nhiên:
Quan hệ của anh với Du Nhã Vân là gì?
Cô nhất định phải hỏi cho rõ ràng, không thể bị mật ngọt làm u mê đầu óc được.
Phó Gia trêu chọc:
Ôi, đàn em, tôi tới đây bao nhiêu lần rồi thế mà đây lần đầu tiên được mời ăn mời uống đấy! Chậc chậc, xem ra được hưởng ké phúc của Lâm Âm rồi.
Lâm Âm cầm quả táo nhét thẳng vào miệng Phó Gia:
Ăn đi.
Phó Gia mãnh liệt xông tới, kéo Lâm Âm vào phòng thẩm vấn.
Lâm Âm sợ hãi ngồi trên giường, đợi giông bão kéo đến.
Trần Cảnh Nhiên ngạc nhiên nhìn Lâm Âm:
Cô ấy là đàn chị của anh.
Lâm Âm nghiêm túc nhìn cậu:
Không có quan hệ thân mật gì hết?
Lâm Âm:
Ai thế?
Tiếng của Trần Cảnh Nhiên vọng vào:
Có cần chút đồ uống không?
() Tài xế già: chỉ những người lão luyện về một vấn đề gì đó, thường là 18+.
Cốc cốc cốc. Có tiếng gõ cửa.
Chào buổi sáng, bạn gái của anh.
Lâm Âm trợn to hai mắt, lẩm bẩm:
Thì ra mình không nằm mơ.
Trần Cảnh Nhiên thấy cô như vậy thì bật cười.6
Phó Trình vui vẻ nói:
Mau tới nếm thử món trứng chiên kiểu mới của em nào!
Lâm Âm nhìn Trần Cảnh Nhiên với ánh mắt vô cùng mong chờ.
Phó Trình nhìn Lâm Âm, thắc mắc hỏi:
Chị Lâm Âm, bánh mì không ngon sao?
Bánh mì cậu ta mua là bánh mì yến mạch, tốt cho sức khỏe lại giàu dinh dưỡng.
Lâm Âm lắc đầu, sau đó nhìn Trần Cảnh Nhiên bằng ánh mắt căm phẫn.
Trần Cảnh Nhiên mỉm cười nói:
Không cần phải khách khí.
Bộ dạng thiếu đòn của Trần Cảnh Nhiên khiến Lâm Âm ngứa tay. Cô nhéo mặt cậu, vừa nhéo vừa nói:
Ngoan, chị nhất định sẽ nghĩ cách đưa cưng ra ngoài gặp mọi người.
Phó Gia
ui ui’’ một tiếng, nói:
Mau lên, ấm áp được đưa đến rồi đấy!
Lâm Âm ra mở cửa, Trần Cảnh Nhiên cầm hai chai nước ngọt cùng với hoa quả mỉm cười với bọn cô.
Trần Cảnh Nhiên như cảm nhận được, cậu nhìn cô nói:
Ăn xong rồi sao?
Hả?
Lâm Âm nhìn bàn tay cậu, tuy trong lòng rất nghi ngờ nhưng vẫn đưa tay ra.
Sau đó cô bị Trần Cảnh Nhiên kéo vào phòng.
Phó Trình nhanh chóng lấy di động ra, gọi điện.
Chị!!!
Phó Trình thấy cảnh này thì... bối rối!
Chuyện gì vừa xảy ra thế???
Ngay hôm đầu tiên Phó Gia đã biết tin, không ngờ miệng của Phó Trình lại rộng như vậy, tốc độ truyền tin nhanh đến mức sét đánh.
Lâm Âm nhìn vào ánh mắt của Trần Cảnh Nhiên mới hiểu, thì ra
đói
của người này không phải đói mà cô nghĩ, mà là....
Cuối cùng trong đầu Lâm Âm chỉ còn nghĩ được: Này này này, đừng coi cô là thức ăn được chứ!
Trong phòng.
Có anh ở đây, em không cần sợ sẽ bị lột da.
Trần Cảnh Nhiên cho cô một lời hứa.
Lâm Âm rưng rưng nước mắt nhìn Trần Cảnh Nhiên, thật cảm động quá!
Phó Gia thấy bộ dạng vợ nhỏ đáng thương của bạn mình lập tức chỉ thẳng, nói:
Ôm, nắm tay, hôn! Đã đến bước nào rồi?
Lâm Âm xấu hổ, im lặng cúi đầu xuống thật thấp.
Lâm Âm muốn rút tay ra nhưng không được.
Trần Cảnh Nhiên kéo cô vào lòng mình:
Em có thể nói với bọn họ rằng là anh theo đuổi em.
Chỉ cần vừa nghĩ đến cô đã cảm thấy mất tự nhiên.
Trần Cảnh Nhiên:
Nói chứ.
Phó Gia nhả quả táo ra:
Tạ ơn nha!
Nói xong lại quay vào phòng ngồi, đây là bầu không khí của mấy cặp mới yêu nhau, cẩu độc thân như cô không thể chịu nổi.
Lâm Âm nhận lấy đĩa hoa quả, hỏi:
Sao anh lại qua đây...
Phó Gia cười hì hì nói:
Đây là chuyện sớm muộn thôi.
Lâm Âm che mặt, nói chuyện với
tài xế già
thế này thật đen tối quá.
Lâm Âm thấy Trần Cảnh Nhiên thản nhiên như vậy liền tin, nhỏ giọng hỏi:
Chúng ta có nên nói với mọi người rằng hai chúng ta đang... gì gì đó không?
Ba chữ
đang yêu nhau
này nói ra thật là xấu hổ.
Tại sao???
Ai có thể giải thích cho cậu ta chuyện gì đã xảy ra được không?
Thế quái nào cô lại nhìn thấy Trần Cảnh Nhiên làm một8 hành động không phù hợp với tình cách cậu ấy như vậy? Nhất định cô còn chưa tỉnh ngủ, nhất định là thế!
Lâm Âm3 trở lại bàn ăn, liếc mắt nhìn trộm Trần Cảnh Nhiên, liền bị cậu vỗ đầu.
Lâm Âm giận đến mức không nói thành lời, chỉ có thể dùng tay đấm đấm lồng ngực của cậu.
Trần Cảnh Nhiên tựa vào tường, nắm lấy tay cô:
Anh đã làm theo yêu cầu không nói thẳng ra của em rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.