Chương 51: Sự tồn tại của anh (1)
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 1330 chữ
- 2022-02-04 05:43:15
Nói không chừng sau lưng lại có một cái đuôi to đang lắc lắc.
Trần Cảnh Nhiên nhìn Lâm Âm đi ra ngoài, sau đó ngồi ở vị trí mà cô ngồi lúc sá8ng trên sofa.
Cơn gió nhẹ nhàng thổi bay rèm cửa sổ.
Gần Hoa Đại có một trung tâm mua sắm rất lớn, Trần Cảnh Nhiên định lái xe tới nhưng Lâm Âm lại muốn đi bộ.
Ngày nào ngồi cũng ở nhà, sẽ béo lên mất.
Lâm Âm oán giận, cô có thể cảm nhận được rõ ràng vòng hai của mình lại lớn hơn một chút rồi.
Trần Cảnh Nhiên nhíu mày trêu chọc:
Em có thể chạy bộ.
Trần Cảnh Nhiên lặng lẽ đi mua trà sữa cho cô.
Lâm Âm uống trà sữa xong, cả người như được rót đầy năng lượng. Cô nhìn từng cửa tiệm, xoa xoa tay, bắt đầu chém giết khắp chốn.
Con gái thường được chia làm hai loại, thường xuyên đi mua sắm và rất ít đi mua sắm.
Lâm Âm vẫn cười không kiềm chế được. Có điều, vì nể mặt mũi Trần Cảnh Nhiên, cô không còn cười khoa trương như lúc nãy nữa.
Đến trung tâm mua sắm, Lâm Âm đã cười tới mức mệt lả.
Em muốn uống nước.
Lâm Âm ngồi xuống một cái ghế trong trung tâm mua sắm, bắt đầu than thở khát nước. Phải biết rằng cả đoạn đường đi cô đều cười, quá thực quá tốn sức lực rồi.
Lúc này Lâm Âm mới phát hiện Trần Cảnh Nhiên đã ăn mặc gọn gàng từ bao giờ rồi.
Anh chờ em từ khi ấy đấy à?
Trần Cảnh Nhiên đút tay vào trong túi quần, đứng ở cửa nhìn cô, hỏi ngược lại:
Lại còn không?
Vẻ mặt của cậu như không có chuyện gì xảy ra, như thể người vừa nói những lời vừa rồi hoàn toàn không phải là cậu.
Lâm Âm quan sát khuôn mặt của cậu, người vừa mới nói những lời yêu thương chính là Trần Cảnh Nhiên bị tình thánh nhập sao?
Thấy gò má của Trần Cảnh Nhiên dần đỏ lên, cô lập tức cười rạng rỡ,
Ha ha ha ha ha ha…
Chuyện này hoàn toàn không phải là phong cách ngày thường của cô. Nghĩ tới đây, cô bèn lướt qua vấn đề này, nói lảng sang chuyện khác:
Em nên mua váy hay mua quần đây?
Cô có một năng lực vô cùng mạnh, đó là khi cô muốn mình không nghĩ tới một việc nào đó thì cô có thể hoàn toàn không nghĩ tới nữa.
Trần Cảnh Nhiên không để ý cô nói lảng sang chuyện khác mà còn nghiêm túc suy nghĩ giúp cô,
Mua quần đi.
Cậu… cậu xấu hổ!
Trần Cảnh Nhiên đè đầu Lâm Âm xuống,
Nhìn đường đi.
Không được nhìn cậu!
Lâm Âm bị cụm từ này đánh thẳng vào trong tâm hồn.
Cô nhìn Trần Cảnh Nhiên, cậu đang bày tỏ với cô sao?
Trần Cảnh Nhiên cong môi,
Nhìn anh xong rồi thì nên nhìn đường đi.
Lâm Âm nhìn cậu, ý hỏi thật sự được chứ?
Được, Trần Cảnh Nhiên trả lại cho cô một ánh mắt kiên định.
Cuối cùng hai người gọi taxi về nhà, dù sao thì xách túi lớn túi nhỏ như vậy cũng không tiện đi bộ cho lắm.
Lâm Âm vội vàng đuổi theo,
Em… em…
Cô không biết phải tiếp lời của Trần Cảnh Nhiên như thế nào. Thấy cậu nhìn mình, cô bèn tự giác khoác lên cánh tay cậu, nói:
Em sai rồi!
Trần Cảnh Nhiên nhếch môi, vò đầu cô.
Thiếu niên nhếch môi, nở nụ cười thỏa mãn.
Lúc Lâm Âm về thì vẫn còn sớ3m.
Cô ngạc nhiên nhìn Trần Cảnh Nhiên ngồi trên ghế sofa, hỏi:
Hôm nay anh không ra ngoài à?
Lâm Âm không hiểu hỏi lại:
Vì sao?
Đôi chân của cô cũng được tính là thon dài, nếu mặc váy ngắn thì đôi chân sẽ có vẻ thon hơn, trông người cũng cao hơn một xíu.
Trần Cảnh Nhiên đáp một cách tự nhiên:
Bảo vệ đầu gối.
Lâm Âm thuộc về loại sau, bình thường cô sẽ không đi mua sắm, nhưng hễ cứ đi là sẽ mua hết tất cả mọi thứ.
Cô cứ thế càn quét từ tầng một đến tầng năm.
Đến mười giờ rưỡi, trung tâm mua sắm sắp đóng cửa.
Lâm Âm quay đầu, hung hăng nói:
Anh chê em béo?
Cô còn chưa quên người nào đó từng nói cô vừa đen vừa béo vừa chân ngắn. Cô ghi hết vào sổ rồi, có thể tính sổ bất cứ lúc nào.
Trần Cảnh Nhiên nghe cô nói như vậy liền lùi ra sau một bước, quan sát cô từ trên xuống dưới, thẳng thắn nói:
Không béo.
Chúng ta về thôi.
Lâm Âm nói với Trần Cảnh Nhiên.
Thấy Trần Cảnh Nhiên cầm mười mấy túi giấy mà hai tay cô trống không, cô mới ngượng ngùng nói:
Đưa em xách vài cái đi.
Trần Cảnh Nhiên lắc đầu,
Để anh xách.
Sau khi về đến nhà, Lâm Âm thầm cho Trần Cảnh Nhiên điểm số cao nhất về biểu hiện trong ngày hôm nay.
Lúc cậu cùng cô đi mua sắm, suốt cả quá trình, cậu không hề than vãn câu nào, lại còn có thể cho cô một vài ý kiến hợp lý, chủ động xách đồ, chủ động đi tính tiền, có điều cô không để cho cậu trả tiền.
Dù sao hai người cũng mới bắt đầu yêu đương, mà lần này chỉ mua đồ dùng cá nhân cho cô, sao cô có thể tiêu tiền của cậu được?
Không muốn.
Lâm Âm từ chối thẳng thừng. Cô là hình mẫu tiêu cực của lối sống khỏe mạnh, thỏa mãn với tình trạng ăn no chờ chết hiện giờ.
Mặc dù cô có mập nhưng vẫn còn trong phạm vi có thể chấp nhận được. Đợi tới khi béo đến độ vượt qua tiêu chuẩn của tâm lý hẵng tính tới chuyện giảm cân.
Trần Cảnh Nhiên lắc đầu, nói:
Không thể cứu chữa được nữa rồi.
Nghe nói đi mua sắm là một chu5yện có tính khảo nghiệm bạn trai nhất. Có điều, cũng vừa tới lúc đổi mùa, cô cần mua vài bộ quần áo mới.
Trần Cảnh Nhiên đặt máy tính bảng trong tay xuống, đứng dậy nói:
Đi thôi.
Ơ… không cần thay đồ sao?
Trần Cảnh Nhiên nở nụ cười để lộ khển9h, ngoan ngoãn nói:
Chờ em mà.
Khuôn mặt già của Lâm Âm lập tức đỏ lên. Vì sao cô lại cảm thấy bạn trai lạnh lùng của mình biến thành một 6chú sói con vậy?
Khụ khụ…
Cô vội ho khan vài tiếng,
Nếu vẫn còn sớm thì anh đi mua sắm với em đi.
Lâm Âm bụm mặt,
Thế anh có cảm thấy em béo lên thì sẽ xấu không?
Trần Cảnh Nhiên nhìn thẳng vào mắt cô, đáp:
Vẫn đẹp.
Cậu trả lời một cách rất nghiêm túc. Khuôn mặt Lâm Âm đỏ dần lên. Đối mặt với lời khen ngợi chân thành như vậy, cô cũng xấu hổ.
Mặc quần mới có thể bảo vệ được đầu gối, lại còn không bị lạnh.
Lí do này...
Lâm Âm nói nhỏ:
Vì sao anh nói giống hệt mẹ em vậy?
Chỉ cần nghĩ đến việc cậu có lòng trả tiền cho cô là cô đã thấy rất vui vẻ rồi.
Trên mạng có một câu thế này: Người đàn ông tiêu tiền cho bạn, chưa chắc anh ta đã yêu bạn. Thế nhưng người đàn ông không muốn tiêu tiền cho bạn, chắc chắn anh ta không yêu bạn.
Hừm…
Trần Cảnh Nhiên sững sờ, sau đó cười đáp:
Đại khái... là vì mọi người… đều yêu em.
Đều… yêu… em…
Yêu em…
Cô rất vui.
Hôm nay rất vui.
Buổi tối ngủ cũng rất ngon.
Trời sáng, Lâm Âm ngồi dậy. Cô nhìn cảnh tượng trước mắt, dụi dụi đôi mắt, một lúc lâu sau vẫn chưa tỉnh ngủ.
Lâm Âm, mau dậy đi, nếu không thì sẽ muộn học mất.
Tiếng nói của bạn cùng phòng - Nhạc Khinh Thanh từ phía dưới truyền lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.