Chương 110: Một ngàn món ăn


Cá muối không thể vẫn luôn dựa theo tỷ lệ để cho gia vị vào, bởi vì gia vị có giới hạn. Thế nên, Bạch Niệm Niệm lấy nghị lực của nửa năm trước lúc th8i vào trường đại học ra, trải qua một quá trình tính toán phức tạp, dựa vào chủng loại của các nguyên liệu nấu ăn, số lượng nguyên liệu, chủng loại 3của gia vị, số lượng gia vị, cách nấu nhanh nhất để thay thế hiện có, cuối cùng đã tính ra được thời gian sử dụng ít nhất cùng phương án dùng số lượ9ng tiết kiệm nhất, mới giúp cho mọi người dùng thời gian nửa ngày đã làm xong một ngàn món ăn.

Thật ra thì bọn họ còn có thể tiếp tục làm nữ6a, bởi vì với phương án này thì nguyên liệu nấu ăn còn dư lại khá nhiều. Nhưng bọn họ cũng quá mệt mỏi rồi, chỉ mong nhiệm vụ hoàn thành thật nhanh 5chóng, cho nên bọn họ liền cất hết nguyên liệu còn thừa lại vào trong túi của mình, cũng không biết lúc rời khỏi phó bản có bị hệ thống lấy lại không nữa.

Hứa Dật Trình còn bảo Bạch Niệm Niệm ăn thử thức ăn liên tục, chỉ cần tăng kinh nghiệm liền biết món ăn này không giống những món ăn khác rồi. Nhưng mà cho dù mỗi thứ chỉ ăn một miếng nhưng một ngàn nguyên liệu nấu ăn cũng không phải là số nhỏ, cuối cùng Bạch Niệm Niệm đã lên tới cấp 25 rồi mà vẫn còn có mấy trăm món ăn nữa chưa nếm thử.

Không được, tôi thật sự không ăn nổi nữa rồi,
Bạch Niệm Niệm ợ một cái nói với Cá muối,
Giao lại cho em, Cá nhỏ. Chị đi lấy mấy món chưa ăn xếp vào trong túi, giữ lại tăng kinh nghiệm.

Vì vậy, Cá muối mệt mỏi gần chết cho dù không đói bụng cũng phải liều mạng bỏ thịt vào trong miệng... Càng ăn về sau còn ói một trận nữa.

Thật sự là khó ăn quá đi,
Cá muối nói,
Đời này, em không muốn ăn thịt nữa đâu.

Năm người thêm một Bé cưng tham ăn đều hồi hộp nhìn Vua tham ăn, bây giờ mới nghĩ đến thói quen gặp cái gì cũng nhét vào mồm của nó, ngộ nhỡ vị giác không nhạy thì sao bây giờ?
Cho dù có nhạy thì ngộ nhỡ nó chơi xấu thì phải làm sao đây? Vậy thì hôm nay bọn họ đều phải vùi thây nơi đây rồi.
Tuy nói kinh nghiệm bị trừ khi chết một lần quá lắm chỉ khiến người chơi bị rớt cấp mà thôi, nhưng khi bị quái vật nuốt vào trong bụng... đối với loài người mà nói thì nó vĩnh viễn là một cơn ác mộng.

Vua tham ăn thật là biết hưởng thụ cuộc sống...
Bạch Niệm Niệm mệt mỏi mắng một câu.

A!!!
Vua tham ăn quát to một tiếng về phía một ngàn đĩa thịt, mang theo một trận gió lớn. Nó há to mồm ra, hút hết tất cả các món ăn kể cả cái đĩa vào trong miệng, chẳng mấy chốc mà một ngàn đĩa thịt đã không còn nhìn thấy tăm hơi, trên đỉnh núi cũng trở lại hình dáng sạch sẽ.

Ha ha ha ha ha ha...
Vua tham ăn ngửa mặt lên trời cười to.
Vua tham ăn ngẩng đầu nhìn đồng hồ cát, đồng hồ cát liền
xoảng
rồi vỡ thành vô số mảnh vụn, chất lỏng giống như máu tươi từ trên trời đổ xuống, đổ vào trong mỗi một đĩa thức ăn, thấy vậy Bạch Niệm Niệm vô cùng đau lòng:
Thứ chứa trong đồng hồ cát là cái gì vậy, như vậy sẽ không ảnh hưởng tới mùi vị của món ăn chứ?!


Là sốt cà chua.
Hứa Dật Trình nói.
Bạch Niệm Niệm quay đầu nhìn lại, trong cơ thể của bánh Raindrop quả nhiên hiện lên một quả cà chua tròn vo màu đỏ sậm.

Hức!
Bạch Niệm Niệm mới vừa ăn quá no liền ợ lên một tiếng, Triệu Tiểu Dã liền
phụt
mà bật cười:
Niệm Niệm, vào lúc này cậu cũng đừng hòa âm cho nó chứ!

Gương mặt Bạch Niệm Niệm đỏ bừng, cũng không biết Hứa Dật Trình có nghe thấy tiếng ợ của cô hay không nữa.

Vua tham ăn,
Cá muối ôm lấy Bé cưng tham ăn đứng trước mặt mọi người, nói với Vua tham ăn,
Chuyện ông nói bọn tôi đã làm được rồi, bây giờ ông hãy để bọn tôi rời đi đi! Còn nữa, đừng quên hủy bỏ lệnh truy nã của ông nha.

Hứa Dật Trình cũng rất không biết làm sao, bởi vì mùi vị của mỗi món ăn chỉ khác nhau có chút xíu thôi, còn có hoàn toàn không mùi vị, siêu chua, siêu ngọt, siêu đắng, siêu cay, siêu mặn, nói thật chứ, hai người có thể ăn tiếp thì hắn đã vô cùng khâm phục rồi.

Cho dù cuối cùng thất bại thì coi như không uổng công đi một chuyến này.
Triệu Tiểu Dã vừa giúp Bạch Niệm Niệm đóng gói mấy nguyên liệu mà cô chưa ăn thử vào, vừa nói,
Cứ xem là tới đây để cày kinh nghiệm vậy.

Cuối cùng, khi Cá muối dưới sự giúp đỡ của mọi người mà phân biệt mùi vị của một ngàn món ăn rồi bày chúng ra trước mặt Vua tham ăn, thì đã là buổi tối rồi. Sau cùng, Vua tham ăn cũng không ăn hết thịt sống, còn dư lại đều bị Bạch Niệm Niệm cùng Hứa Dật Trình cướp bỏ vào túi đeo lưng.

Đó là nhiệm vụ cuối cùng của muôn vàn Thần thực,
Vua tham ăn hung ác nói,
Nói hủy là hủy, ngươi có suy nghĩ tới lợi ích của người khác hay không hả?!


Có phải trong đầu ông bị cá muối vào rồi không?
Cá muối không sợ chút nào,
Tại sao tôi phải suy xét đến lợi ích của người khác? Lúc ông bày ra loại cửa ải biến thái này có suy xét tới lợi ích của bọn tôi không?


Ngươi muốn dẫn con trai duy nhất của Bổn vương đi, Bổn vương đương nhiên phải lắp đặt để thử thách rồi, cuối cùng lại trở thành sai lầm của Bổn vương hay sao?
Gương mặt Vua tham ăn trở nên vặn vẹo,
Lời nói của Bổn vương là lời vàng lời ngọc, há có thể lật lọng, nói hủy bỏ là hủy bỏ sao?!


Vậy ông hãy để bọn tôi đi đi, nếu không thì ông chính là kẻ lật lọng, bởi vì rõ ràng là ông đã nói trong vòng một ngày làm một ngàn món ăn khác nhau sẽ để cho bọn tôi đi mà!
Cá muối hô to.

Vua tham ăn cười lạnh:
Ngươi sốt ruột cái gì? Dù sao thì nó cũng là con trai của Bổn vương, cho dù phải đi, cũng không thể đơn giản như vậy được.



Ý của nó là sao vậy?
Bạch Niệm Niệm nói trên kênh tổ đội,
Chẳng lẽ là muốn phát thưởng?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.