Chương 109: Khiêu chiến phó bản



Chát
! Lần này là nhánh cây bên hông cậu ta, bị gió cuốn lên sau đó biến thành cây roi, lại khiến cậu ta té nhào xuống đất lần n8ữa.

Bé cưng tham ăn hình như không thể đứng lên nổi nữa, quỳ một chân trên đất, ngước đầu lên nhìn Vua tham ăn rồi nói: 3
Phụ vương, con không muốn thừa kế ngai vàng, con muốn cùng đi với cậu ấy.



Chát
!
Gió lớn cuốn theo nhánh cây 9cùng xương vụn nhấn chìm Bé cưng tham ăn, Cá muối hét lên rồi nhào qua, lại bị Bạch Niệm Niệm cùng Triệu Tiểu Dã kéo mạnh lại. S6au khi gió cát tan hết,
Thiên Mao Mao
đã biến mất, chỉ còn sót lại một con động vật nhỏ không lớn hơn Hỏa Kỳ Lân bao nhiêu lưu5 lại tại chỗ.

Mao Mao!
Cá muối nhào qua, ôm Bé cưng tham ăn đang hấp hối vào trong lòng.

Bổn vương đã thu hồi sức mạnh của nó rồi,
Vua tham ăn nói,
Bây giờ nó chỉ là một con quái vật vô dụng nhưng ăn nhiều vô cùng. Loài người, ngươi còn muốn mang nó theo không?

Triệu Tiểu Dã trợn mắt nhìn hắn ta:
Có chuyện gì của cậu hả, biết xắt thức ăn không?


Biết, sư phụ!
Mặc gia cự tử lập tức đàng hoàng lại,
Sư phụ, xắt cái nào? Xắt thành miếng? Thái mỏng? Cắt sợi? Thái hạt lựu? Băm vụn? Xắt...


Bây giờ tôi muốn xắt cậu ra đó!
Triệu Tiểu Dã chỉ đại vào một thứ,
Bên kia, muốn xắt thế nào thì xắt thế đó!

Cá muối kinh ngạc nhìn đống thịt kia, lại ném ánh mắt lên người Hứa Dật Trình.
Hứa Dật Trình cũng sợ ngây người. Một ngày, hai mươi bốn giờ, một ngàn món ăn khác nhau, còn chỉ có thể dùng đống thịt này để nấu? Chuyện này còn khó khăn hơn cuộc so tài Thần bếp nhiều.

Không quên tình đầu, anh có thể giúp em không?
Lần đầu tiên, Cá muối không mang theo vẻ mặt cùng giọng điệu kiêu ngạo mất tự nhiên, mà là cầu xin rất chân thành.
Hứa Dật Trình gật đầu:
Đúng vậy, nhưng nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị cũng có hạn, cho dù mỗi món đều dùng cách nấu khác nhau... Đợi tôi tính một chút.

Hắn thầm nhớ lại những cách nấu món ăn, vừa nghĩ vừa tính lên các khớp ngón tay để ghi nhớ: Xào, chiên, hầm, chần, luộc, xào lăn, đảo, rang, hấp, om, quay, ninh, rán, chần, đun, hâm, lụi, đun nóng, chưng cách thủy, ướp, kho, muối, xông khói, nướng, áp chảo, dầm, trộn, chưng...
Bạch Niệm Niệm chỉ thấy hắn đếm trên đầu ngón tay, nhưng không biết hắn đang nói tới cái gì, cũng không dám lên tiếng quấy rầy hắn, ngược lại là Mặc gia cự tử lại thấy lạ:
Không phải chứ, đếm trên đầu ngón tay hả? Anh hai, đủ dùng không? Có cần cộng thêm của em luôn không?


Sao đây, loài người, có phải đã hối hận rồi không?
Giọng nói như tiếng chuông của Vua tham ăn lại vang lên lần nữa,
Loài người đúng là loài quen nói hươu nói vượn, nhưng bây giờ hối hận thì đã không còn kịp nữa rồi, đã muộn rồi! Chờ ta ăn đống thịt này xong thì sẽ đem các ngươi đứa này tiếp nối đứa kia...

Còn chưa nói dứt câu, nó đã bắt đầu nuốt thịt trên bàn rồi, vơ quàng bất chấp giống như con quỷ chết đói vậy, nước miếng chảy đầy trên đất.

Chờ chút!
Bạch Niệm Niệm hô lớn,
Bọn tôi chưa nói là không làm mà!

Hứa Dật Trình nói:
Anh đương nhiên sẽ giúp em, nhưng chỉ sợ không kịp thời gian thôi.

Nếu như mang nhiều đầu bếp tới thì tốt rồi.
Hứa Dật Trình cùng Triệu Tiểu Dã gần như là cùng một lúc gửi tin nhắn cho bạn bè, nhưng lại bị hệ thống nhắc nhở nói bây giờ bọn họ đang đứng trong phó bản Vua tham ăn, không thể thêm thành viên khác vào tổ đội được. Bạch Niệm Niệm cùng Cá muối đều là chức nghiệp Thần thực, Triệu Tiểu Dã cùng Mặc gia cự tử đều là Thần tượng, gánh nặng toàn bộ đều đè lên một mình Hứa Dật Trình.
Ngay tức khắc, trên đỉnh núi có mấy cái bàn dài giống nhau như đúc chen chúc nhau, trên bàn không có những nguyên liệu nấu ăn khác, mà chỉ có thịt, thịt, thịt, thịt đỏ, thịt trắng, có máu, đông lạnh, của loài bay trên trời, chạy dưới đất, bơi trong nước... đủ loại đủ kiểu thịt.

Loài người, Bổn vương cho các ngươi một ngày, dùng những nguyên liệu này để nấu một ngàn món ăn khác nhau. Nếu làm được, các ngươi cứ mang nó đi. Còn nếu không thì tất cả các ngươi đều phải chôn cùng nó!

Trên bầu trời xuất hiện đồng hồ cát to lớn màu đỏ như máu, nước máu sền sệt rơi từng giọt từng giọt trong đồ đựng trong suốt, đã bắt đầu tính giờ.
Vua tham ăn tựa như không nghe thấy vậy, nó không để ý tới cô. Nhưng mà tốc độ ăn của nó cũng không nhanh, cũng không có sử dụng kỹ năng
Gió cuốn mây tan
hay
Từng bước xâm chiếm rồi nuốt chửng
.

Có vẻ như kéo dài thời gian càng lâu thì nguyên liệu nấu ăn sẽ càng ít đi, chúng ta phải suy nghĩ biện pháp thôi.
Hứa Dật Trình nói.

Tôi nghĩ thử, tôi nghĩ thử...
Bạch Niệm Niệm sốt ruột đi vòng tới vòng lui,
Tôi nhớ là ở trong Thiên đường sành ăn, cho dù món ăn đó là dùng nguyên liệu giống nhau, cùng một đầu bếp làm ra thì chỉ cần khẩu vị khác nhau là đã có thể xem là hai món khác nhau rồi, đúng không?

Cá muối ngẩng gương mặt tràn đầy nước mắt lên, dùng một ánh mắt đan xen giữa thù hận cùng kiên định nhìn Vua tham ăn:
Cho dù nó biến thành hình dạng gì thì ta cũng sẽ mang nó đi!


Ha ha ha ha ha ha...
Tiếng cười của Vua tham ăn vang rền như sấm, cả ngọn núi lại đảo điên một trận nữa,
Loài người ngây thơ! Nó là con của Tham ăn! Ngươi cho rằng Bổn vương sẽ để ngươi mang nó đi dễ dàng như vậy sao?!


Ầm ầm ầm
!
Nơi Triệu Tiểu Dã chỉ là một con heo rừng máu tươi đầm đìa, Mặc gia cự tử nhấc đao lên đi tới, hì hục bắt đầu chia tách con heo rừng ra. Triệu Tiểu Dã không biết chút gì về nấu thức ăn cả, cũng không biết xắt thức ăn, chỉ có thể giống Mặc gia cự tử tìm đại một con động vật to lớn cắt thành miếng lớn, còn dư lại thì chỉ có thể giao cho đầu bếp chuyên nghiệp Hứa Dật Trình thôi.

Mặc dù là một người tham ăn, cũng biết nấu mấy món ăn gia đình thường ngày nhưng với chuyện xử lý thịt sống này, trước nay Bạch Niệm Niệm chưa từng làm bao giờ. Nhiều nhất là lúc ở nhà giúp mẹ lấy thịt trong tủ lạnh ra rã đông, còn từng xắt miếng, xắt sợi, băm thịt bằm.

Hứa Dật Trình vừa đếm cách nấu, vừa xin mượn tất cả dụng cụ làm bếp có thể dùng đến. May mà bây giờ dù đang là buổi trưa nhưng cũng không có quá nhiều người, cũng không cần xếp hàng bao lâu, hệ thống đã đưa các dụng cụ mà hắn cần đến. Hắn lại kiểm kê lại thịt sống mà Vua tham ăn cho, ước độ có khoảng một trăm loại, gần như bao gồm luôn tất cả các loại thịt có thể sử dụng ở Trung Quốc, thịt cá không đã có hai ba chục loại rồi.

Có khoảng ba mươi loại cách nấu, khoảng một trăm loại nguyên liệu nấu ăn, mới nhìn thì dư dả để làm một ngàn món, nhưng mà, bọn họ có thời gian quy định. Vả lại, Vua tham ăn đó đang ăn ăn ăn liên tục, chờ Hứa Dật Trình dùng những cách thức nấu nướng này một lần thì nguyên liệu nấu ăn đã bị nó ăn sạch từ lâu rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.