Chương 108: Vua tham ăn



Ơ, sao tôi lại là đại biến thái, tôi cũng không phải là con ếch...


Triệu Tiểu Dã nghiêng đầu đánh giá Mặc gia cự tử, hắn ta cũng cao chư8a tới một mét tám, ngang với Tầm Hoan, vóc người cũng khá tốt,
Nói phụ huynh của cậu đăng ký một lớp học cho cậu, học đại cái gì cũng đã đủ dùng3 trong trò chơi rồi.
Cô ấy nói.

Mặc gia cự tử lắc đầu liên tục:
Không được không được, sư phụ có chỗ không biết, tiền mà ba tôi bỏ ra đ9ể đăng ký lớp học cho tôi cũng có thể mua lại cả trường huấn luyện luôn đó, nhưng mà... tôi không thích hoàn cảnh như vậy...

Mặc gia cự tử ủ rũ cúi đầu nói:
Đó không phải là chuyện một sớm một chiều đâu sư phụ, bình thường đồ nhi còn phải đi học, cũng không phải mỗi ngày đều chơi trò chơi, chỉ thỉnh thoảng vào thả lỏng chút thôi. Vì để khích lệ bản thân, đồ nhi còn cố ý mua thuốc giảm cân ở Cửa tiệm sành ăn, tự thể nghiệm cảm giác ‘người nhẹ như én’ trước thì lúc rèn luyện mới có điều thôi thúc để phấn đấu, đúng không sư phụ.

Triệu Tiểu Dã bị hắn ta mở miệng một
sư phụ
ngậm miệng một
đồ nhi
làm cho nhức đầu, liền giục Bạch Niệm Niệm tăng tốc lên. Dọc theo đường đi, càng đi thì càng vắng lặng, toàn bộ trên mặt đất đều là đất đá khô cằn, ngay cả bụi cỏ cũng không có. Bạch Niệm Niệm còn cho là sẽ gặp phải rắn độc, thú dữ, người coi giữ núi gì đó, nhưng cuối cùng mới nhận ra chỉ là lo bò trắng răng mà thôi - cho dù thật sự có những thú vật còn sống kia thì cũng đã bị Vua tham ăn nuốt từ lâu rồi.
Hình dáng động phủ của Vua tham ăn là một con thú dữ tợn, trên cửa còn có chạm nổi hình quái Tham ăn đang ăn uống nữa. Bạch Niệm Niệm nhìn bức điêu khắc một chút lại nhìn
Thiên Mao Mao
Bé cưng tham ăn, không dám tưởng tượng đến ngày mai nó khôi phục sức mạnh của Tham ăn thì sẽ biến thành hình dáng quá xấu xí như vậy.

Đầu óc chị bị cá muối vào rồi sao, sao em biết chuyện này được,
Cá muối nói thật nhanh,
Mao Mao, ba cậu nói là thật hay giả, cậu phải về thừa kế ngôi vua sao?

Nhưng Bé cưng tham ăn lại cắn môi lắc đầu, khuôn mặt vốn thuộc về thiếu niên Thiên Mao Mao trở nên tái nhợt tiều tụy giống như sắp gần đất xa trời vậy,
Tớ... tớ không biết, tớ rất sợ...


Đừng trở về,
Bỗng nhiên Hứa Dật Trình lên tiếng nói,
Loại thú dữ như Tham ăn này sẽ không dễ chết như vậy đâu. Vua tham ăn này đang tuổi khỏe mạnh, sao có thể cam tâm ‘thoái vị’ được? Theo tôi thấy thì e là nó còn chưa ăn đủ, không muốn chia Thiên đường sành ăn của mình cho con Tham ăn khác ăn đâu.


Có ý gì vậy,
Bạch Niệm Niệm chỉ vào trận gió mạnh, nói trên kênh tổ đội,
Giống y như đang xem phim xuyên không vậy, đừng nói là nó ăn các con của mình là vì quét đường cho ‘Tiểu Cửu’ này nhá.

Kết quả thật đúng là bị Bạch Niệm Niệm đoán trúng rồi, ảnh ảo của Vua tham ăn nhoáng lên liền đổi sang một tư thế khác, từ trên cao nhìn xuống bọn họ rồi nói:
Tiểu Cửu, bây giờ Phụ Vương chỉ có một đứa con trai là con, tất cả mọi thứ của Phụ Vương đều là của con. Con mau quay về, thừa kế ngai vàng của Phụ Vương đi!


Không ngờ chúng ta còn có thể len lỏi vào chuyện phò giá lên ngôi vua nữa,
Triệu Tiểu Dã nói,
Cá muối... nhỏ, sau khi nó thừa kế ngôi vua thì còn nghe lời em nữa không?


Tiểu Cửu, cuối cùng thì con đã trở lại rồi!
Tiếng nói như chuông lớn, chấn động đến nỗi khiến lỗ tai người ta đau đớn.

Phụ, Phụ Vương...
Sắc mặt của Bé cưng tham ăn trở nên trắng bệch, tựa như mất hết sức lực cả người mà run rẩy té quỵ xuống đất.

Tiểu Cửu, Phụ Vương đã nghe được những lời mà con vừa nói rồi.

Cùng với âm thanh ầm vang giống như xe lửa là một con quái thú sương đen quanh quẩn cả người xuất hiện phía trên động phủ, bị từng trận gió lạnh thổi bay lơ lửng bất định. Một tay Bạch Niệm Niệm nắm chặt lấy Triệu Tiểu Dã, một tay khác bắt lấy tóc đuôi ngựa bị thổi bay tán loạn vào trong lòng bàn tay, ngẩng đầu nhìn cái bóng đen to lớn đó mới nhận ra nó không phải là thực thể, mà là một luồng khói đen từ trong động phủ tỏa ra.
Thân hình Vua tham ăn được tạo thành do sự ngưng tụ của khói đen giống trâu mà cũng giống dê, nhưng có gương mặt của người cùng tay người, trừ cái miệng giống như chùi son nhưng tay run rẩy cho nên bị trượt tay, liền kéo dài tới quai hàm ra, thì nhìn tổng thể cũng khá đẹp trai, khác hoàn toàn con thú dữ hung ác trong truyền thuyết kia.

Tiểu Cửu, Phụ Vương biết con đang sợ cái gì,
Vua tham ăn nói,
Tại sao ta phải ăn anh chị của con, chẳng lẽ con không biết sao?

Cách cửa hang động càng gần thì bước chân của Bé cưng tham ăn lại càng chậm lại, còn hơi hơi run lên nữa.

Cậu sợ cái gì chứ,
Cá muối túm lấy cậu ta,
Cha cậu cũng sẽ không ăn cậu.


Sẽ... sẽ,
Bé cưng tham ăn nói,
Anh chị em của tớ đều đã bị ông ấy ăn hết rồi, bây giờ chỉ còn lại mình tớ thôi.


Tại sao?
6Triệu Tiểu Dã hỏi.

Bởi vì tôi quá mập,
Mặc gia cự tử cúi đầu,
Bây giờ tôi đi đường cũng phải thở gấp, cũng chỉ trong trò chơi mới có t5hể chạy chạy... Nhưng mà ước mơ của tôi là trở thành cao thủ võ lâm đó.


Vậy thì đi bệnh viện chữa trị đi,
Triệu Tiểu Dã nói,
Xóa Thiên đường sành ăn, ném trang bị trò chơi, đi ra ngoài rèn luyện đi.

Mọi người đồng loạt hóa đá: Đều nói hổ dữ không ăn thịt con, mà con Tham ăn này ngay cả đứa trẻ của mình cũng ăn luôn, là nên nói không hổ là Vua tham ăn sao?

Sao cậu không nói sớm?!
Cá muối sốt ruột,
Trong đầu cậu là bị cá muối vào rồi sao! Không đi tìm ông ta nữa, chúng ta đi về mau!

Vừa mới dứt lời thì đất rung núi chuyển, những tảng đá lớn phía trên động phủ Tham ăn thi nhau lăn xuống, ngay cả mặt trời cũng bị mây đen do chuyện thình lình xảy ra che lấp cả phương hướng.

Loài người tà ác kia! Thu hồi suy đoán của ngươi mau!
Vua tham ăn nổi giận nói,
Các ngươi dẫn theo con trai ta đi làm đủ chuyện ác, đạo trời khó tha thứ! Nếu như các ngươi cứ khăng khăng làm theo ý muốn của bản thân thì ta sẽ thu hồi hết sức mạnh mà ta đã ban cho nó, cũng ăn hết toàn bộ các ngươi luôn! Tiểu Cửu, nếu như không muốn trở thành đồ ăn hại thì đi vào đây nhanh lên!


Cùng với tiếng rống giận của Vua tham ăn, cánh cổng động phủ thật to kia cũng mở ra, để lộ ra bên trong đen thui. Răng nanh bén nhọn sáng bóng phía trên động phủ không còn thấy nữa, nhưng vẫn khiến người ta không dám nhìn thẳng.


Tôi sẽ không để cậu ấy quay về!
Cá muối hét lớn về phía ảnh ảo,
Tôi tới đây là để nói cho ông biết, tôi muốn dẫn cậu ấy cao chạy xa bay, ông mau thu hồi lệnh truy nã của ông lại đi, đừng tới làm phiền cậu ấy nữa!



Ầm
!

Cả ngọn núi lay động dữ dội, trong rừng cây dưới chân núi có thật nhiều thật nhiều quạ đen bay ra, trên bầu trời mây đỏ cuồn cuộn, ánh mặt trời không thể xuyên qua tầng mây dày đặc, nhưng vẫn chiếu ánh sáng màu đỏ bị nhuộm thành màu máu xuống mặt đất, toàn bộ bản đồ biến thành cảnh tượng ngày tận thế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.