Chương 120: Giấu đầu lòi đuôi


Hứa Dật Trình quay lại phòng bếp, lại rửa tay lần nữa, rồi mua luôn nguyên liệu cần để làm bánh ú từ sau bếp của nhà họ Mao, làm vậy thì khô8ng cần lại tốn thời gian ngâm nếp hoặc là ngâm đậu rồi.

Nếu nguyên liệu đều giống nhau, mà phải làm ra mùi vị chỉ thuộc về riêng mì3nh hắn thì cần phải bắt tay vào nguyên liệu phối chế, gia vị, độ lửa, thời gian. Hắn đem mứt táo đã giã nát, trộn vào trong nếp, rồi lại tr9ộn nếp cùng đậu đỏ theo tỷ lệ, ngay cả cách thức gói bánh ú, chiều dài lá gói, độ dày, số tầng đều không giống với những người khác.
Bánh ú nhìn bề ngoài không có gì khác với những người khác, nhưng lúc hấp nấu trong nước cuồn cuộn thì lại có mùi thơm bay ra không giống5 người khác, phải nói rằng đó là một chuyện vô cùng thần kỳ.

Hứa Dật Trình làm ba cái bánh ú đậu mật, lại làm một ít bánh ú bát bảo nhỏ nhắn xinh xắn, tách ra nấu chín. Sau khi để nguội, liền tự mình bưng ra cho Bạch Niệm Niệm, khiến cho Tiểu mờ mịt xúc động chết đi được.

Ùng ục
, Bạch Niệm Niệm nhận được một tin nhắn trò chuyện riêng.

[Trò chuyện riêng] [Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ]: Người yêu ơi, tớ làm bộ trang bị đầu bếp kia xong rồi, gửi thẳng cho cậu luôn hay cho Không quên tình đầu?

Bạch Niệm Niệm xúc động liền chống bàn đứng dậy, gửi một đoạn chat voice lại cho Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ:
Gửi qua cho tớ là được rồi, bây giờ tụi tớ đang ở cùng nhau đây.

Đúng là càng tô càng đen, nếu biết chuyện sẽ như vậy thì đã trả lời
Gửi cho tớ
thôi là được rồi. Bạch Niệm Niệm hối hận vô cùng.

Tớ đùa với cậu thôi,
Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ nói,
Cho dù là đang livestream thì nhóm fan đáng yêu của tớ cũng đâu có nghe thấy lời cậu nói đâu. Cậu đừng căng thẳng như vậy ha ha ha.

Bạch Niệm Niệm không còn gì để nói.
Nhưng Hứa Dật Trình lại lắc đầu, mỉm cười nói khẽ:
Bao nhiêu tiền... cũng không bán.

Cả khuôn mặt của Tiểu mờ mịt tràn ngập uất ức:
Đại thần, anh xấu quá đi.

Hứa Dật Trình cười cười không lên tiếng, đẩy đĩa bát bảo xinh xắn tới bên cạnh Bạch Niệm Niệm rồi nói:
Bây giờ chưa tới Tết Đoan Ngọ, nguyên liệu có hạn, cho nên chỉ làm tám loại vị này. Nếu như cô muốn ăn cứ nói cho tôi, tôi sẽ đi tìm nguyên liệu.


Đương nhiên… là giả. Ăn rất ngon, cực ngon, siêu… siêu ngon luôn!
Tiểu mờ mịt kéo dài âm nói. Mặc dù bánh ú bát bảo nhìn được nhưng không ăn được, nhưng dù gì đã có ba cái bánh ú đậu mật bồi thường cho cô bé rồi. Nhưng mà, hai người này lại công khai rải đường trước mặt cô bé khiến cô bé không thể nào chịu nổi.

Chị Niệm Niệm, cảm ơn chị đã giúp em hoàn thành một nguyện vọng to lớn như vậy. Em không quấy rầy hai người nữa, sau này gặp lại!
Tiểu mờ mịt nói xong, ôm ba cái bánh ú kia liền chạy mất tăm.

Từ lúc nào mà cô có một đứa em gái như thế vậy?
Hứa Dật Trình nói.
Nói xong câu này, cô liền cảm thấy có chỗ nào không đúng, cũng may mà đang trò chuyện riêng, Hứa Dật Trình không nghe được.

À, ha hả ha hả, người yêu của tớ ơi, tớ đang livestream đó nhé.
Từ giọng điệu của Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ là có thể nghe ra được, chắc là cô ấy đang cười đểu.
Hả? Bạch Niệm Niệm vội sửa sai:
Không phải không phải, ý của tớ là, đúng lúc bây giờ tớ đang ở cùng một chỗ với Không quên tình đầu, cậu gửi cho tớ rồi tớ có thể giao tận tay cho anh ấy. Với lại, hình như anh ấy không nhận tin nhắn từ người lạ, cũng không mở lời mời kết bạn, cho nên, cho nên gửi thẳng cho tớ là được rồi...

Bạch Niệm Niệm còn chưa lên tiếng, Tiểu mờ mịt đã chịu không nổi:
Đại thần! Hôm nay anh làm bánh ú ‘ngọt’ quá à.

Hứa Dật Trình còn tin là thật, chân mày nhếch lên:
Thật sao?

Bởi vì hắn thích ăn chua, từ sau lần trước Bạch Niệm Niệm nói hắn làm bánh ngọt dâu tây chưa đủ ngọt, lúc làm đồ ngọt thì hắn sẽ có hơi căng thẳng, lo lắng thứ mà mình ăn thấy ngọt nhưng người khác lại cảm thấy chua.
Bạch Niệm Niệm lắc đầu, bản thân cô cũng không biết như thế nào lại phát triển đến nước này nữa. Cô vừa giải thích chuyện xảy ra ban nãy cho Hứa Dật Trình, vừa quyến luyến nhìn tới nhìn lui đĩa bánh ú bát bảo xinh xắn kia, không nỡ cho vào miệng.
Lúc nói đến ông nội của Thỏ Alice, sắc mặt của Hứa Dật Trình có biến hóa chút xíu, đúng lúc đó Bạch Niệm Niệm lại ngẩng đầu lên, vô cùng nhạy bén bắt được một tia biến đổi kia,
Anh sao vậy?
Cô hỏi.

Không có gì,
Hứa Dật Trình rũ mắt xuống ổn định lại tâm tình, sau đó, lúc nhìn về phía Bạch Niệm Niệm đã trở lại bình thường,
Nhân lúc đang nóng ăn đi, lạnh sẽ không còn ngon nữa.


Đại, đại, đại thần, những thứ này đều cho em, tụi em sao?
Tiểu mờ mịt tựa như bị Thỏ Alice nhập vào, cũng không thể nói nhanh nhẹn được.
Hứa Dật Trình khẽ mỉm cười, giao bánh ú đậu mật cho cô bé, rồi nói:
Đây là em muốn hả?

Tiểu mờ mịt cũng không thoái thác, thừa nhận một cách tự nhiên, nói:
Đúng vậy! Là em xin chị Niệm Niệm nhờ anh làm, không ngờ anh lại làm nhiều như vậy, đúng là quá tuyệt vời!
Đôi mắt to của cô bé như kẻ trộm mà nhìn chằm chằm một đĩa bánh ú xinh xắn khác, rồi nói,
Cái này, cái này em có thể xin luôn không? Em sẽ trả tiền, đại thần, anh muốn bao nhiêu tiền em cũng mua!

Chẳng bao lâu sau, cô nhận được một con chim cút nướng có thể nhìn nhưng không thể ăn, thật ra thì lần nào cô cũng sẽ bị icon này làm cho thèm ăn chảy nước miếng. Nghe nói trong cửa tiệm tự kinh doanh của nhà phát hành Thiên đường sành ăn, mức tiêu thụ của chim cút nướng vẫn luôn nằm ổn trong top 3, hai cái tên khác theo thứ tự là bánh bao thịt cùng bánh bao súp...


Sao vậy?
Hứa Dật Trình hỏi.


À, là Thần tượng ‘Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ’ đó,
Bạch Niệm Niệm còn chưa nói chuyện này cho Hứa Dật Trình, bây giờ đột ngột nói ra, lại có hơi không biết phải sắp xếp ngôn ngữ như thế nào,
Không phải lần trước tôi có cứu cậu ấy sao, cho nên cậu ấy liền nói sẽ làm trang bị cho tôi để cảm ơn tôi, nhưng mà một Thần thực như tôi không cần trang bị. Cho nên liền nhờ cậu ấy làm trang bị của Thần bếp, mong là... có thể giúp được anh trong giải thi đấu tuyển chọn Thần bếp...


Bạch Niệm Niệm nói nói, âm thanh cùng đầu cũng càng ngày càng hạ thấp xuống, ngượng ngùng nhìn mặt Hứa Dật Trình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.