Chương 287: Một bài đăng weibo
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1268 chữ
- 2022-02-06 11:33:28
Cơ hội khó có được như vậy, nếu không đi thì tiếc lắm.
Bạch Niệm Niệm nói.
Hứa Dật Trình cười nói:
Không sao, anh vẫn có thể tiếp tục t8ham gia thi đấu mà. Không phải chỉ cần lấy thêm một giải quán quân nữa là được rồi sao?
Bạch Niệm Niệm gật đầu:
Thấy rồi. Vả lại...
Vả lại, Hứa Dật Trình đã đăng ký rồi. Nhưng vừa mới nói khúc đầu thì cô đã khựng lại. Một lời đã muốn
khoe khoang
bạn trai, hình như hành động này không tốt, không tốt lắm đúng không.
Cả đầu Bạch Niệm Niệm đều vùi vào trong gối, rơi vào tình trạng xoắn xuýt.
Triệu công tử: Hứa Dật Trình còn chưa biết chuyện này đúng không? Tớ dám cá anh ta sẽ không đồng ý cho cậu đi đâu.
Tuy lời nói khó nghe nhưng cũng rất có lý. Bạch Niệm Niệm biết Vương Viễn quan tâm mình, nhưng mà... Thật sự không đăng ký sao? Cô đúng là vai không thể khiêng, tay không thể gánh, nhưng cô vẫn có thể làm chút chuyện gì khác mà đúng không?
Bạch Niệm Niệm ngồi ngẩn người trên giường một hồi, rồi mở QQ ra, gửi tin nhắn cho Triệu Tiểu Dã
mỗi ngày đều đổi biệt danh
nghe chuyện này.
Triệu công tử: Thiên đường sành ăn làm như vậy đúng là không còn chỗ nào để nói nữa rồi. Chẳng phải Hứa Dật Trình gặp trường hợp bất khả kháng mới làm vậy sao, chứ đâu phải là anh ta vô duyên vô cớ hủy bỏ chuyến đi chứ!
Bạch Niệm Niệm ngượng ngùng nhắc nhở Triệu Tiểu Dã, mặc dù động đất đúng là trường hợp bất khả kháng, nhưng Hứa Dật Trình cũng không phải là người dân gặp nạn đâu, là do tự anh ấy quyết định đi mà... Khoan đã.
Đột nhiên Bạch Niệm Niệm cảm thấy rất chán nản, lại lải nhải chuyện này với Triệu Tiểu Dã.
Triệu công tử: ??? Còn có chuyện như vậy nữa hả?
Vậy khi6 nào bọn anh lên đường?
Bạch Niệm Niệm biết một khi Hứa Dật Trình đã quyết định rồi thì nói nhiều cũng chẳng ích gì, cho nên cô cũng sẽ không xo5ắn xuýt vấn đề này nữa.
Hứa Dật Trình nói:
Có thể là trong hai ngày này, càng sớm càng tốt.
Nhớ mãi không quên: Đều muốn mà... Có lẽ... Vế sau chiếm phần trăm cao hơn một chút...
Triệu công tử: Sao tớ lại cứ thấy không tin nổi thế nhỉ?
Triệu công tử: Mà tớ cũng không đồng ý.
Triệu công tử: Nhưng tớ quá hiểu cậu, ngoài mặt thì dịu dàng ít nói, nhưng đã quyết định chuyện gì rồi thì có chín con trâu cũng không kéo lại được. Cậu cứ suy nghĩ cho kỹ đi, nếu như thật sự muốn đi thì nói cho tớ biết, tớ cung cấp trang bị bảo hộ cho cậu. Còn tớ hả, sẽ không đi để làm rối loạn thêm đâu.
Nhớ mãi không quên: ...
Nhớ mãi không quên: Thật ra thì vừa nghĩ cũng biết chắc bên đó rất bận rộn, cho dù có thể gặp anh ấy thì cũng không có thời gian yêu đương đâu.
Anh bảo đảm.
Hứa Dật Trình nâng tay trái lên, làm một động tác thề.
Sau khi ngắt video, hắn nhìn Bạch Niệm Niệm trên màn hình điện thoại, mà trong lòng vẫn còn đang luẩn quẩn về chuyện vừa rồi không có nói ra. Hắn thấy trong nhóm tình nguyện của trường có người nói những trường đại học khác cũng sẽ điều động người tình nguyện đến khu gặp nạn, trong đó có đại học nơi Bạch Niệm Niệm đang học. Hắn vốn muốn hỏi Bạch Niệm Niệm chuyện này, nhưng khi lời nói đến bên miệng thì lại ngừng lại.
Khu gặp nạn lớn như vậy, chưa chắc bọn họ có thể gặp được nhau mà. Với lại hai người lại ở hai trường khác nhau, có lẽ sẽ không được phân công đến cùng một khu vực đâu nhỉ.
Triệu công tử: Không phải là cậu nghĩ rõ ràng rồi sao, vậy còn hỏi tớ làm gì.
Thông báo tuyển tình nguyện viên của Hội sinh viên gửi vào trong nhóm là hình ảnh được làm đồng bộ có liên quan đến các ban ngành. Vừa mới nhìn thấy tên của Đại học C, Bạch Niệm Niệm đã kích động ngay lập tức.
Này, Niệm Niệm, cậu thấy thông tin trong nhóm chưa?
Vương Viễn nói.
Không hổ là Triệu Tiểu Dã +1! Bạch Niệm Niệm vừa cảm động, vừa càng thêm xoắn xuýt.
Ngày hôm sau, Hứa Dật Trình gửi tin nhắn cho Bạch Niệm Niệm nói Thiên đường sành ăn đã trả lời cho hắn. Chẳng có gì bất ngờ cả, bọn họ vẫn không thể thay đổi lịch trình, nếu như hắn vẫn quyết định không đi thì đồng nghĩa với bỏ cuộc.
Triệu công tử: Cậu muốn đi tiếp viện khu gặp nạn, hay là muốn thấy Hứa Dật Trình?
Bạch Niệm Niệm đỡ trán, không hổ là Triệu Tiểu Dã, cô ấy luôn có thể nói trúng tim đen Bạch Niệm Niệm.
'Vả lại' cái gì hả? Cậu muốn bức chết người mắc chứng cưỡng chế sao?!
Vương Viễn không định bỏ qua cho Bạch Niệm Niệm.
Bạch Niệm Niệm không biết làm sao, chỉ đành phải bổ sung cho đầy đủ câu 'khoe khoang' vừa rồi:
Vả lại bạn trai tớ cũng đã đăng ký rồi.
Hả hả? Lợi hại, lợi hại!
Vương Viễn thuận miệng cảm thán, rồi nói tiếp,
Cậu cũng đừng nóng đầu lên mà đi theo nha, nguy hiểm lắm đó.
Vương Viễn nhìn Bạch Niệm Niệm từ trên xuống dưới:
Hơn nữa, cái thân thể bé nhỏ này của cậu mà tới bên đó thì không biết là cậu cứu người khác hay là người khác cứu cậu nữa.
Hắn không cười nữa, vô cùng nghiêm túc nói:
Rất xin lỗi, Niệm Niệm, anh lại phải lỡ hẹn với em rồi. Lần nào cũng như vậy...
Không sao không sao,
Bạch Niệm Niệm lắc đầu nguầy nguậy, vô thức cắn môi mình rồi nói tiếp,
Không sao mà. Nhưng anh phải hứa với em là sẽ chú ý an toàn đó.
Dù sao thì khu gặp nạn thực sự rất nguy hiểm, hắn không muốn vì hắn mà Bạch Niệm Niệm phải đăng ký đi cùng. Cô chỉ cần ngoan ngoãn chờ hắn trở về, là được rồi.
Nhưng mà, cho dù Hứa Dật Trình không đề cập tới thì Bạch Niệm Niệm vẫn nhận được thông tin đó. Bởi vì trong hoạt động lần này không chỉ có Đại học C, mà còn có Đại học A bọn cô cùng với mấy trường khác tham gia tình nguyện nữa.
Đôi mắt Bạch Niệm Niệm sáng rực: Đúng vậy!
<3br>Tiếp theo cô không nhịn được cười, mẹ ơi, người có thể thoải mái nói ra câu
lấy thêm giải quán quân
giống như đang nói
thời tiết hôm nay th9ật đẹp
cũng chỉ có mỗi Hứa Dật Trình mà thôi.
Bạn trai mình cừ như vậy đấy! Bạch Niệm Niệm bưng mặt
hô to
trong lòng.
Với tính cách của Hứa Dật Trình, chẳng lẽ hắn không có nói rõ nguyên nhân vì sao mình không đi cho công ty trò chơi sao?
Bạch Niệm Niệm nhớ tới lúc gọi video hôm đó, hắn nói với nhà phát hành trò chơi là hắn có việc, nhưng rốt cuộc là hắn có nói rõ
việc
này là gì hay không thì lúc ấy cô không có hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.