Chương 288: Sóng gió weibo


Cũng có người phản bác lại ở bên dưới những bình luận đó, nhưng so với những kẻ đang kích động thì bọn họ đã thua về số lượng, âm thanh phản bác cũ8ng rất yếu ớt.

Bạch Niệm Niệm nhìn thấy mà đầu óc trở nên mù mịt, thấy còn có người gửi tin nhắn riêng cho cô, mắng cô, an ủi cùng ủng hộ 3cô. Trong đó, có một cái tên dễ nhìn thấy nhất, chính là nhân viên chăm sóc khách hàng của Thiên đường sành ăn.

Đầu tiên đối phương xin lỗ9i cô, lại cam đoan là sẽ liên lạc với người có liên quan, thái độ vô cùng thành khẩn, đến cuối cùng mới là bày tỏ mong cô xóa tâm thư Weibo đó đi.6
Bạch Niệm Niệm đã hiểu được sơ nét rồi. Hình như bài Weibo này của cô đã bị đối thủ cạnh tranh của Thiên đường sành ăn ngẫu nhiên nhìn thấy được, sau đó nắm cơ hội, mượn cơn sốt động đất mà cố gắng nói xấu Thiên đường sành ăn.
Còn cô là ai, cô có vô tội hay không, có bị liên lụy hay không, cuộc sống hằng ngày có bị ảnh hưởng hay không thì bọn họ không quan tâm nhiều đến vậy.
Lúc này, Bạch Niệm Niệm thấy hơi ngạc nhiên với sự bình tĩnh của bản thân. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy, có thể là được
hot
lần đầu cho nên mới mông lung, một hồi lâu rồi mà vẫn chưa hoàn hồn lại. Nhưng cô lại chẳng thèm để ý tới quần chúng ăn dưa bị kéo theo hướng gió rồi xoay sang mắng cô, cũng không cảm thấy buồn bã, nếu như là trước đây thì có lẽ cô đã khóc rồi.
Có nên nghe theo lời của nhân viên chăm sóc khách hàng trò chơi xóa Weibo này đi hay không?
Ngay tại lúc Bạch Niệm Niệm đang không biết phải làm sao thì điện thoại của cô bỗng nhiên vang lên, hiển thị cuộc gọi tới chính là Hứa Dật Trình.
Bọn cô rất ít khi gọi điện trao đổi với nhau, bởi vì hai người đều rất bận rộn. Mà dưới tình huống ngay cả mặt mũi cũng không thấy được thì đương nhiên là nên dùng thời gian quý giá để video với nhau rồi. Bạch Niệm Niệm thấp thỏm nhận cuộc gọi, mới vừa
A lô
một tiếng thì đã nghe thấy Hứa Dật Trình lo lắng nói:
Niệm Niệm, nhà phát hành trò chơi đã đồng ý dời lịch trình tới lần sau rồi, em mau ẩn hoặc xóa bài viết đó đi. Với lại đừng để ý tới những người nói bậy bạ đó...


Không, không, không sao!
Bạch Niệm Niệm vội nói,
Em xóa ngay, xóa ngay.

Cô vô cùng luống cuống. Hứa Dật Trình nghe nhà phát hành trò chơi nói rồi mới đi xem Weibo của cô? Hay là, hắn vẫn luôn mở tài khoản phụ theo dõi cô mà cô không biết?
Vậy thì rút số hu hu hu ha ha ha mà mỗi ngày cô đều chia sẻ trên Weibo cũng đều bị hắn thấy được rồi sao? Trời đất ơi!
Tiếp theo phải xóa bài nào mới tốt đây? Sao lại cảm thấy mỗi bài đều rất ngu ngốc vậy! Cô sắp phát điên rồi, dè dặt hỏi:
Ừm, đầu bếp à, anh...


Hửm? Anh đây.
Hứa Dật Trình đứng lên, nhìn về phía phòng của ông cụ Hứa.
Bạch Niệm Niệm vốn định hỏi hắn có tài khoản Weibo khác không, nhưng khi nhìn tới số lượng bài đăng Weibo của mình, cô nghĩ nếu phải xóa sẽ tốn nhiều thời gian đấy. Vả lại, nếu như hắn cũng đã nhìn rồi thì bây giờ cô xoá đi có ích lợi gì? Nếu như hắn chưa xem thì cô hỏi như vậy chẳng phải là đang nhắc nhở hắn đi xem sao?
Nickname này mới vừa sửa lại chưa được bao lâu. Tính ám chỉ của nó quá rõ ràng, nhất định là Hứa Dật Trình vừa nhìn đã biết nó mang ý gì.
Tới lúc này, Bạch Niệm Niệm liền luống cuống: Làm sao đây! Bị phát hiện rồi!

Sao vậy?
Sự căng thẳng của Hứa Dật Trình dường như có thể tràn từ trong ống nghe ra ngoài.

Niệm Niệm?
Bạch Niệm Niệm không nói lời nào khiến Hứa Dật Trình càng lo lắng hơn.

À, không sao,
Bạch Niệm Niệm nhỏ giọng, rồi nói,
Em muốn nói, anh đừng lo lắng, em đều hiểu rõ mà, những người đó đều là thủy quân, với lại bọn họ cũng không phải đang nhằm vào em. Em không có chuyện gì, anh yên tâm đi nha.


... Không sao thật chứ?
Rõ ràng là Hứa Dật Trình không dễ yên tâm như vậy.
Bạch Niệm Niệm một tay cầm điện thoại, một tay mở máy vi tính ra, cuống cuồng đến độ làm đổ cái ly, càng khiến Hứa Dật Trình không thể yên tâm được.

Niệm Niệm, em có ổn không?
Giọng nói của Hứa Dật Trình trầm xuống, hắn đang suy nghĩ, có nên đi tới trường của Bạch Niệm Niệm tìm cô ấy ngay không.

Em không có sao, em rất ổn,
Bạch Niệm Niệm xóa bài đăng Weibo đó xong, thở ra một hơi,
Em xóa rồi.


Hả?

Bạch Niệm Niệm sửng sốt một chút, lập tức kịp phản ứng lại:
Anh, anh anh...

Thiên đường sành ăn đúng là nói chuyện giữ lời, mà làm việc cũng rất nhanh! Nhưng đây không phải là trọng điểm! Trọng điểm là! Nickname Weibo của cô gọi là
Nhớ mãi không quên 314
!
Có chuyện gì vậy?
Mỗi ngày đều có rất nhiều người khen Thiên đường sành ăn cùng mắng Thiên đường sành ăn, nhưng sao cái Weibo này5 lại
hot
vậy?
Bạch Niệm Niệm nhíu mày lướt Weibo, liền phát hiện có mấy tài khoản khả nghi đang
ngụp lặn
trong cơn sốt. Cô mở Weibo của bọn họ ra nhìn thử, hửm? Nội dung bình thường họ hay đăng trừ diss Thiên đường sành ăn ra thì chính là kêu gọi ủng hộ cho một trò chơi thức ăn ngon khác, lúc này mới trông giống thủy quân.
Thứ mà bây giờ cô đang nghĩ tới là, Trung Quốc có nhiều người như vậy, luôn sẽ có người bị dụ dỗ đi lệch hướng, bị lợi dụng, mà người thật sự tỉnh táo, không bị dư luận khống chế, làm mờ mắt thì ít lại càng ít, có phải điều này là một sự tiến bộ hay không?
Nhưng mà khi nhìn đến bình luận phía dưới thì cô đã không thể nào bình tĩnh được nữa: Có người nghi ngờ quán quân được nói đến trong bài viết chính là Không quên tình đầu, ngoài ra còn cầu Weibo của hắn trong khung bình luận nữa!
Vậy sao mà được?! Mặc dù gần như là Hứa Dật Trình sẽ không đăng Weibo, nhưng, nhỡ đâu bọn họ đào ra được danh tính của hắn thì phải làm thế nào đây?
Hắn bận rộn như vậy, có thời gian lướt Weibo? Bạch Niệm Niệm càng nghĩ càng thấy thần kinh của bản thân quá nhạy cảm.
Mặc kệ đi! Dù sao thì trước giờ cô đã rất ngốc rồi, cũng không phải là chuyện mới ngày một ngày hai.
Bạch Niệm Niệm đột nhiên căng thẳng rồi lại dừng lại tựa như một người bị tâm thần vậy, khiến cho Vương Viễn ở giường đối diện phải sửng sốt, cuối cùng lẩm bẩm một câu
Phụ nữ chìm đắm trong tình yêu
.
Bạch Niệm Niệm bật cười:
Đương nhiên rồi, em đâu phải là con nít đâu. Vừa lướt nhìn lời nói cùng Weibo của bọn họ là biết có chuyện gì rồi mà.


Cuối cùng, Hứa Dật Trình cũng thở phào nhẹ nhõm:
Vậy thì tốt rồi.



Vâng!
Bạch Niệm Niệm gật đầu, lại nói tiếp,
Đúng rồi, em thấy trong bình luận có người tìm Weibo của anh á, anh không có bị làm phiền chứ?


Từ giọng nói của Hứa Dật Trình dường như cũng có thể nghe ra ý cười:
Không sao đâu, anh thường không có đăng Weibo.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.