Chương 289: Hết hạn đăng ký


Hình ảnh trong bài đăng Weibo đó trừ tấm chụp màn hình ra thì còn công khai chứng nhận quyên tiền quyên đồ cho khu gặp nạn của nhà8 phát hành trò chơi nữa. Một chuỗi số thật dài cùng danh sách đồ vật thật dài đó khiến Bạch Niệm Niệm nhìn mà hoa cả mắt.
Thiên đường sành ăn giải trừ đi nguy cơ nho nhỏ lần này một cách vô cùng khéo léo và chuyên nghiệp. Bình luận phía dưới toàn là 9lời khen ngợi, khác xa bình luận trong Weibo của Bạch Niệm Niệm khi nãy.

Bạch Niệm Niệm không biết trong đó có bao nhiêu 6người là fan thật, bao nhiêu người là thủy quân, nhưng cô thật sự cũng muốn khen ngợi một chút, dù sao thì hai chuyện của Hứa Dật5 Trình đều đã được giải quyết một cách êm đẹp rồi cho nên cô rất vui vẻ, còn có một chút cảm giác thành tựu nho nhỏ nữa.
Bạch Niệm Niệm: ...
Chán nản. Cô chưa từng nghĩ tới đăng ký lại hết hạn nhanh như vậy, xem ra vẫn có rất nhiều người ôm suy nghĩ giống cô, mà đây cũng là chuyện tốt. Mặc dù hơi không biết làm sao nhưng cũng không còn cách nào khác, nếu như bản thân có thể quyết định sớm hơn thì tốt rồi.
Bạch Niệm Niệm thấy anh ta gửi một link hỏi đáp trên trang Zhihu, cô liền mở ra xem thử, câu hỏi được đặt ra là
Bình thường con người có thể làm những việc gì trong giới hạn bản thân cho phép sau khi xảy ra động đất hoặc sóng thần?
. Trong đó, câu trả lời của một người tình nguyện đã từng tham gia vào việc tình nguyện khác có liên quan là được nhiều lời tán thành nhất.
Người nọ nói, bọn họ gần như chỉ làm công việc hậu cần, cái gì cũng làm, chỗ nào cần giúp thì đi tới nơi đó giống con ốc vít vậy, ngoài ra còn học được rất nhiều kỹ năng, cũng như hiểu được phải quý trọng mạng sống từ nơi đó. Người nọ nói rất cặn kẽ, kèm theo khá nhiều hình ảnh, trong bình luận có rất nhiều người đều bị câu trả lời của người nọ làm cho cảm động.
Nhưng mà một giây kế tiếp, chân mày của Bạch Niệm Niệm liền nhíu lại, bởi vì cô thấy một cái bình luận, nói sự kiện lần này là do Thiên đường sành ăn cùng quán quân nọ lợi dụng cơn sốt động đất, rồi không biết xấu hổ hợp tác với nhau xào nấu tin! Mà còn có không ít người ấn thích cho gã nữa!
Tâm trạng Bạch Niệm Niệm mới vừa yên tĩnh thì lúc này lại bắt đầu phập phồng lên xuống. Cô thật sự không hiểu nổi, tại sao lại có người trong lòng toàn là ý xấu như vậy? Chẳng lẽ nói, chuyện này là do đối thủ của Thiên đường sành ăn làm ra?
Bạch Niệm Niệm còn chưa đánh xong câu trả lời thì đã nhận được tin nhắn thứ hai từ Tưởng Lộc.

Lộc: Xin lỗi nha, đã hết hạn đăng ký rồi.

Bây giờ, cô chỉ hy vọng người xem có thể cảnh giác cao độ, giữ vững ý kiến bản thân, đừng bị những người có ý đồ xấu xa lợi dụng, đừng đem nước bẩn tạt tới tạt đi, càng không nên phát triển thành bạo lực internet. Người bình thường thật sự không chịu nổi chuyện này đâu.
Bạch Niệm Niệm bỏ mối lo lớn trong lòng xuống lại suy nghĩ tới một vấn đề khác, đó chính là, rốt cuộc có nên đăng ký tham gia tình nguyện hay không.

Nhớ mãi không quên: Vậy à, thế thôi vậy, không sao đâu, cảm ơn Hội trưởng.

Cho đến lúc này, Bạch Niệm Niệm mới phát hiện, hóa ra, cô còn để ý chuyện này hơn là tưởng tượng của mình nữa.
Sau khi đồng ý kết bạn, Tưởng Lộc liền gửi một đoạn trò chuyện bằng giọng nói tới:
Thật ra còn chưa xác nhận lại danh sách lần cuối, có thể sẽ có người từ bỏ không đi nữa, cho nên nếu như em muốn tham gia thì khi nào có chỗ trống anh có thể thêm tên em vào. Nhưng mà, bên khu gặp nạn rất nguy hiểm, cho dù có thể được cộng điểm thì vẫn không quan trọng bằng an toàn, em phải suy nghĩ cho thật kỹ càng.

Bạch Niệm Niệm sửng sốt, gì, được cộng điểm?
Bạch Niệm Niệm lập tức gửi một đoạn trò chuyện tạm thời cho Tưởng Lộc.

Nhớ mãi không quên: Chào Hội trưởng, tôi là Bạch Niệm Niệm ngành Hán ngữ văn tự 03-2020, tôi muốn đăng ký tham gia tình nguyện.

Chán nản cũng sắp
tràn ra
màn hình rồi.
Bên Tưởng Lộc yên lặng một hồi, bỗng nhiên gửi lời mời kết bạn cho cô.
Cô mở phần trả lời lại trong bình luận đó ra, thấy có một bình luận được ấn thích nhiều nhất nói là anh ta đã lướt Weibo của người này rồi, có thể kết luận gã là thủy quân của trò chơi thức ăn ngon nào đó, nhân cơ hội này tới tạt nước bẩn lên Thiên đường sành ăn, bảo mọi người đừng nên nghe lời gã. Bạch Niệm Niệm thở dài tắt Weibo đi.
Những màn tranh giành cấu xé lẫn nhau giữa các thương nhân đúng là gió tanh mưa máu mà.

Hửm?

Bạch Niệm Niệm nghi hoặc, tại sao Tưởng Lộc lại kết bạn với mình? Nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều lắm. Dù sao thì rất nhiều người đều như vậy, vì là học sinh cùng trường cho nên liền kết bạn với nhau, nhưng sau khi kết bạn xong lại gần như chẳng trò chuyện với nhau câu nào.
Vấn đề mà Triệu Tiểu Dã hỏi cô rất quan trọng, cho nên thứ bây giờ cô đang suy nghĩ là, nếu như Hứa Dật Trình không đi, hoặc là nói, nếu như trước nay cô chưa từng gặp người có tên Hứa Dật Trình này, chỉ xuất phát từ góc độ của bản thân thì cô sẽ đăng ký tham gia chứ?
Cô mở tin nhắn trong nhóm ra, lướt xem nhật ký trò chuyện của mọi người. Thứ mà rất nhiều người quan tâm đều là bọn họ đi có thể làm cái gì, bọn họ đâu phải là học sinh y khoa, đến đó xem náo nhiệt cái gì chứ, vân vân, nhưng người ủng hộ vẫn chiếm số đông. Trong những người này, Hội trưởng Hội sinh viên Tưởng Lộc rất nổi bật.
Có lẽ là Tưởng Lộc đang bận cho nên đến lúc ăn cơm tối mới trả lời tin nhắn cho cô.

Lộc: A, giờ mới thấy.

Sau đó, Bạch Niệm Niệm lập tức liên tưởng đến Viện dưỡng lão Ái Tâm. Trừ mấy cụ già, người nhà của cô cùng với Triệu Tiểu Dã ra thì không còn người nào biết chuyện giữa cô và Viện dưỡng lão cả. Không có ai đưa cô ra ngoài ánh sáng, không có người nào phát thưởng cho cô nhưng cô vẫn lặng lẽ kiên trì nhiều năm như vậy.
Cô nghĩ, chuyện liên quan đến làm tình nguyện này, giả dụ như cô chưa từng gặp Hứa Dật Trình, hoặc là Hứa Dật Trình không tham gia thì có lẽ cô cũng sẽ đăng ký tham gia. Mặc dù cô mới vừa oán thầm quần chúng dễ bị người khác nắm mũi dắt đi trên Weibo, nhưng cô biết, chính cô cũng là một người rất dễ bị ảnh hưởng - Chỉ cần ảnh hưởng đó là tích cực, chính nghĩa, chứ không phải là tiêu cực, tăm tối thì cô tình nguyện bị nó ảnh hưởng.
Lúc này, khi xem nhật ký trò chuyện tích cực trong nhóm thì trong lòng Bạch Niệm Niệm giống như là có một ngọn lửa dần dần bùng cháy lên, không thể chờ đợi thêm nữa muốn phun trào ra ngoài ngay lập tức.
Cô suy nghĩ xong, liền gửi tin nhắn cho lớp trưởng, nói mình muốn đăng ký tham gia. Kết quả lớp trưởng trả lời lại rằng cậu ta đã nộp danh sách lên trên rồi, bảo cô đi hỏi thẳng Tưởng Lộc xem sao, không chừng còn có vị trí trống để bổ sung cô vào.

Nhớ mãi không quên: Thật hay giả, đi tình nguyện còn có thể được cộng điểm?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.