Chương 295: Bầu trời đêm màu máu


Các mối quan hệ trong nhà Vu Văn Tu vô cùng rắc rối và phức tạp, có một số việc không tiện nói ra ngoài. Mặc dù bọn họ thân thiết đến n8ỗi có thể mặc chung một cái quần nhưng Bạch Hiểu cũng không muốn làm khó Vu Văn Tu, cho nên mới im miệng không hỏi tiếp nữa.

C3ho dù thật sự đã xảy ra chuyện nhưng còn có thể về nước thì xem như đã chứng minh được đó không phải là chuyện gì lớn rồi. Chứ nếu khô9ng, người nhà của anh ta đều phải chạy ra ngoài thì không thể nào cho phép anh ta về được.


Chợ đen
mà lần trước Bạch Hiểu th6ấy Vu Văn Tu xem là một sự tồn tại tương tự với
trang web đen
. Trên đó có thể mua bán đủ loại đồ vật, cũng đầy các cạm bẫy.
Mà cô lại nói dối để che giấu sự thật rằng cô không ở trường học, vậy chỉ có thể nói rõ một điều là cô không chỉ đi
tiễn đưa
đơn giản như vậy.
Chín mươi chín phần trăm Bạch Niệm Niệm đã cùng đăng ký tham gia rồi.
Có một ngọn lửa phẫn nộ không lý do dâng trào trong lòng Vu Văn Tu. Anh ta muốn lập tức đi gặp Bạch Niệm Niệm rồi dẫn cô về Thành phố J, càng muốn đi xem rốt cuộc Không quên tình đầu khiến cô bất chấp tất cả để đuổi theo là thần thánh phương nào, sao hắn có thể tàn nhẫn như vậy, dám dẫn cô đi tới nơi nguy hiểm cùng mình?
Nếu như anh ta không làm như vậy thì có lẽ phía dưới bài Weibo đó của Bạch Niệm Niệm đã bị thủy quân do trò chơi thức ăn ngon khác thuê chiếm đóng, chửi rủa rồi. Vu Văn Tu không biết Bạch Niệm Niệm có thể phát hiện chuyện gì từ trong đó hay không, nhưng anh ta chỉ biết, Bạch Niệm Niệm của anh ta vẫn còn là một cô bé, anh ta không muốn thấy cô bị người khác mắng chửi.
Nhưng tiếc là, bây giờ trong người anh ta gần như không còn một đồng nào. Mặc dù anh ta mời được không nhiều thủy quân, nhưng đó đã là giới hạn mà anh ta có thể làm được rồi. Số tiền mà anh ta bị trộm mất không phải con số nhỏ, dưới cơn nóng giận, ba anh ta đã cắt đứt nguồn kinh tế của anh ta rồi bảo anh ta cút đi tự mà làm rồi nhớ kỹ điều này, cho nên giờ có thể dùng nghèo rớt mồng tơi để miêu tả cuộc sống gần đây của anh ta.
Vì vậy, vừa rồi anh ta nói muốn về nước, Bạch Hiểu mới cho rằng anh ta muốn về để bị ăn đánh.
Bởi vì Vu Văn Tu cũng thầm theo dõi những người Bạch Niệm Niệm theo dõi, mà một trong số đó chính là Vương Viễn, bạn cùng phòng của cô. Mới vừa rồi, Vương Viễn còn ở ký túc xá xem phim, lên Weibo đăng hình mắng chửi mà, sao có thể ra ngoài chơi với Bạch Niệm Niệm được?
Quan hệ giữa Bạch Niệm Niệm cùng Bạch Hiểu tốt như vậy, chuyện có thể khiến cô phải nói dối Bạch Hiểu chắc chắn không phải là chuyện nhỏ. Vu Văn Tu không dám nói anh ta hiểu rõ sinh hoạt của Bạch Niệm Niệm như lòng bàn tay, nhưng liên kết những chuyện xảy ra gần đây lại với nhau thì chuyện đáng để cô nói dối, e là chỉ có chuyện
tình nguyện
này thôi.
Vu Văn Tu nghĩ, nhóm tình nguyện viên lên đường vào buổi chiều, cho dù Bạch Niệm Niệm đến ga tiễn Không quên tình đầu thì vào lúc này hẳn đã quay về trường học từ lâu rồi mới đúng.
Vu Văn Tu biết
quán quân
mà Bạch Niệm Niệm nói trên Weibo là Không quên tình đầu, qua câu trả lời sau này của Thiên đường sành ăn thì anh ta cũng biết Không quên tình đầu là một trong những sinh viên đến khu gặp nạn làm tình nguyện. Lúc ấy, anh ta đã thấy hơi lo lắng, có khi nào Bạch Niệm Niệm nóng đầu lên liền đi theo Không quên tình đầu luôn không?
Đợi tới trong nước là buổi tối, thấy Bạch Niệm Niệm vào trò chơi thì anh ta mới yên tâm một chút: Có vẻ như cô không có đăng ký tham gia. Nhưng ban nãy lướt Weibo, anh ta lại nhìn thấy tin tức người tình nguyện đã lên đường đến khu gặp nạn rồi, cho nên mới nhân lúc Bạch Hiểu không có mặt, dùng lại mánh khóe cũ, giả mạo Bạch Hiểu nói chuyện phiếm với Bạch Niệm Niệm, chỉ mới nói chuyện một chút đã không ngờ cô đúng là dám nghĩ dám làm.
Khi anh ta thấy cô nói cô đang ra ngoài chơi với Vương Viễn, trong lòng bỗng nhiên trùng xuống: Cô ấy đang nói dối.
Nếu như cậu không biết thương yêu cô ấy thì cũng đừng đến gần cô ấy!
Mặc dù suýt nữa thì anh ta đã bị tức giận đến mất trí, nhưng Vu Văn Tu vẫn không nói chuyện này cho Bạch Hiểu biết. Anh ta suy nghĩ một chút, bổ sung cho đề tài vừa rồi.

Không phải Tứ Xuyên có động đất sao,
Vu Văn Tu thản nhiên nói,
Nhà tớ có một người họ hàng công tác ở bên đó, không may gặp phải động đất, bây giờ đang ở trong bệnh viện nhưng tình hình cũng không khả quan lắm, cho nên phải trở về gặp mặt một lần. Tớ cũng muốn nhân dịp này nhận sai với ba luôn, không chừng sẽ chạm tới được lòng từ bi của ông già mà bỏ qua cho tớ... Khoan đã, để tớ xác nhận lại thêm một chút.

Nhắc đến
người họ hàng
, anh ta mới nhớ mình hoàn toàn không cần phải suy đoán tung tích của Bạch Niệm Niệm, anh ta chỉ tìm họ hàng giúp tra một chút là được thôi mà.
Anh ta trò chuyện mấy câu trên Wechat rồi gửi số thẻ căn cước của Bạch Niệm Niệm qua. Chẳng bao lâu sau, đối phương đã cho anh ta kết quả chính xác: Người có số thẻ căn cước này đã mua vé tàu hỏa đến khu gặp nạn rồi.

Chắc chắn rồi.
Vu Văn Tu ngẩng đầu lên nói.
5Lúc ấy, Bạch Hiểu còn nhắc anh ta cẩn thận tài khoản ngân hàng của mình, nhưng sau đó vẫn luôn gió êm sóng lặng nên Vu Văn Tu liền buông lỏng cảnh giác. Nhưng kết quả là vào mấy ngày trước, chỉ trong một đêm mà tài khoản của anh ta đã bị vét hết sạch, còn bị làm vô cùng kín đáo cùng
hợp lý
nữa. Cho dù là tiền hay là kẻ trộm đều sợ là không thể tìm ra được.
Hôm qua, Vu Văn Tu mượn Bạch Hiểu một số tiền, nói là thử xem có thể mời hacker cao cấp bắt kẻ trộm đó hay không, nhưng sự thật là anh ta không có làm chuyện lãng phí không cần thiết này. Anh ta đã dùng số tiền đó để mua
thủy quân
- Thủy quân Weibo.
Vu Văn Tu âm thầm theo dõi Weibo của Bạch Niệm Niệm từ rất lâu rồi. Ngày hôm qua, anh ta là người đầu tiên thấy Bạch Niệm Niệm lên án Thiên đường sành ăn trên weibo của cô, mà cũng là người đầu tiên chứng kiến chuyện đó dần nóng lên. Ngay tại lúc Bạch Niệm Niệm còn chưa nhìn thấy sóng gió thì Vu Văn Tu đã ra tay dập tắt nó rồi. Những tài khoản nhỏ giải thích thay cô, những tiếng hô hào mặc dù yếu ớt nhưng vẫn luôn tồn tại, thậm chí còn có một số tin nhắn riêng đều do thủy quân mà Vu Văn Tu đã mua bằng tiền mượn được từ Bạch Hiểu làm ra.
Bạch Hiểu không nghi ngờ Vu Văn Tu, liền đi mua vé máy bay giúp anh ta, lại cho anh ta mượn một ít tiền, nhưng không đi tiễn mà để anh ta tự rời khỏi trường học.

Lúc Vu Văn Tu lên máy bay, Bạch Niệm Niệm vẫn còn ngồi ở hành lang nối liền hai toa tàu, trên người đắp áo của Hứa Dật Trình. Cũng đã gần đến nửa đêm, mà cô chạy ngược chạy xuôi cả ngày trời đã sớm mệt mỏi, cộng thêm hào hứng trò chuyện với Hứa Dật Trình thật lâu, cho nên lúc này đang tựa vào thành tàu, chìm vào giấc ngủ sâu.

Hứa Dật Trình vốn định bảo Bạch Niệm Niệm về chỗ ngồi của mình nghỉ ngơi cho thoải mái, nhưng chỗ ngủ của Bạch Niệm Niệm và Tưởng Lộc đã bị một nữ sinh nằm vào trước, hiện giờ Tưởng Lộc đang phải chen chúc cùng với bạn học của mình. Mà những người khác thì nằm trên bàn nhỏ hoặc là tựa vào lưng ghế để ngủ. Hứa Dật Trình thấy bọn họ ngay cả chân cũng không thể duỗi thẳng ra, cảm thấy còn không rộng rãi bằng ở hành lang cho nên mới để Bạch Niệm Niệm ngủ ở nơi này.

Thấm thoát, xe lửa đã chạy đến nơi cần đến.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.