Chương 302: Trong một đêm


Trong giọng nói của cậu ta mang theo sự căng thẳng khiến Triệu Tiểu Dã nghe mà cảm thấy kỳ lạ.


Thụ trong ngọc thụ lâm phong: Đúng vậ8y, tôi không có đăng ký.


Cố Trừng mới vừa thở phào nhẹ nhõm thì đã nhìn thấy một câu tiếp theo.

Đừng chĩa mũi dùi vào số đông, đừng để một con sâu làm rầu nồi canh.


Nghe nói trường học có quy định, người tham gia tình nguyện có thể được cộng điểm.


Òa, còn có chuyện này nữa hả?

Thật ra thì Ban tổ chức đã dự tính đến trường hợp này từ trước rồi, cho dù là vì lý do gì mà trở về sớm thì đều cho phép cả. Mà những người đã bỏ về đó cũng sẽ không bị xem thường, bởi vì mọi người đều đang trải qua cuộc sống khó chịu đựng như nhau cho nên cũng có thể hiểu cho họ.
Có lẽ là ở trong hoàn cảnh như vậy nên Bạch Niệm Niệm đã nảy sinh một ảo giác, chính là, ở dưới tình huống mọi người đồng lòng cứu người cứu nạn như thế này thì có lẽ những lời nói ác ý sẽ bị giảm bớt một chút.
Nhưng mà cô chưa từng nghĩ tới, những lời nói ác ý này chẳng những không giảm bớt mà ngược lại càng tồi tệ hơn. Khí thế ầm ầm ùa tới mang đến cho người ta cảm nhận rằng chúng
có sẵn sự chuẩn bị từ trước
...
Những người này, cũng là thủy quân sao?
Triệu Tiểu Dã mắng bọn họ một buổi sáng, khi thấy trạng thái của Bạch Niệm Niệm thì vừa đau lòng vừa sốt ruột, liền tới ôm lấy cô, nói:
Đừng xem Niệm Niệm, không chừng là người nào bịa đặt, cố tình gây sự đó.

Triệu Tiểu Dã rút điện thoại di động của Bạch Niệm Niệm ra, nhưng lại không rút được.
Ngày thứ bảy cô tới khu có động đất, chỉ trong một đêm mà Weibo
Nhà ăn đáng tin
đã bị thủy quân tấn công.
Đây đúng là tai bay vạ gió. Phải biết rằng những bài đăng mà cô đăng lên mỗi ngày chỉ nói đến một ít hoạt động bình thường mà thôi, hình cũng chỉ là chụp bừa, góc máy còn không chọn, cũng không dùng tới bộ lọc, nhưng chẳng hiểu vì sao chúng lại chọc tới những anh hùng bàn phím đó nữa.

Eo, thì ra các tình nguyện viên lại nhàn rỗi thoải mái như này! Còn có thời gian lướt Weibo nữa mà.


Niệm Niệm?
Triệu Tiểu Dã cau mày nhìn cô.
Bạch Niệm Niệm ngẩng đầu lên, trong đôi mắt nghỉ ngơi không đủ có rất nhiều tơ máu, quầng thâm mắt cũng xuất hiện, sắc mặt cũng hơi tái nhợt. Xem từ góc độ của Triệu Tiểu Dã thì có hơi kinh khủng, nhưng mà, không có nước mắt.

Tiểu Dã,
Giọng nói của Bạch Niệm Niệm hơi khàn, cô hắng giọng rồi nói:
Cậu có thể... đi làm việc thay tớ một lúc không?

() Doge là một meme trên mạng internet, trở nên nổi tiếng vào năm 2013. Nó thường sẽ gồm bức hình chụp một chú chó Shiba Inu cùng với những đoạn văn bản nhiều màu viết bằng phông chữ Comic Sans ở tiền cảnh.
Những bình luận này giống như một thau nước đá lớn đổ từ trên đầu Bạch Niệm Niệm xuống, khiến tay chân cô trở nên lạnh cóng.
Lần trước, những thủy quân kia mắng cô, nhưng cô đã phát hiện đầu mối trước, mà bên Thiên đường sành ăn cũng có phản ứng trước, cho nên chuyện mới không trở nên quá mức ầm ĩ, cô cũng không khó chịu gì cả. Nhưng lần này, mặc dù bọn họ không có chửi thẳng cô, nhưng vẫn khiến cô buồn bực muốn chết.

Này, đừng nói Nhà ăn đáng tin này là Nhà ăn đáng tin trong Thiên đường sành ăn đó nhé...


Thật sao? Hình như Bang chủ cùng Trưởng lão của bọn họ cũng đi làm tình nguyện đó.


Mọi người còn nhớ ‘Sự kiện hiểu lầm’ ít ngày trước không? Là chuyện trên Weibo Thiên đường sành ăn đó! Không phải bọn họ phái đội tình nguyện tới khu gặp nạn với quán quân đó sao? Nếu như tôi nhớ không lầm thì quán quân đó chính là bang chủ của Nhà ăn đáng tin thì phải!


Thụ trong ngọc thụ lâm phong: ... Thấy không, đó là núi vật tư của bọn tôi đó.

Trong hì6nh, sau lưng Triệu Tiểu Dã là những cái túi to chất thành một ngọn núi nhỏ, mà bản thân cô vấn một cục tròn trên đầu, không có trang điểm đậ5m như lần gặp mặt trước đó, trông như vậy có vẻ càng tươi tắn cùng dễ thương hơn rất nhiều. Xem hình của cô ấy, bàn tay của Cố Trừng siết chặt rồi lại thả lỏng ra, thở dài.
Không còn cách nào, làm sao có thể nổi giận với cô ấy, mặc dù trong một khoảnh khắc mới vừa rồi cậu ta đã vô cùng sốt ruột.

Đúng! Tôi nhớ sự kiện đó! Chính là Không quên tình đầu đó!


Thật ghê tởm, lấy danh nghĩa tình nguyện để nổi tiếng!


Con bà nó, Nhà ăn đáng tin cũng không biết xấu hổ là gì rồi!


Nhân chuyện động đất còn nóng mà làm ra loại chuyện bịp bợm này? Trường học điên rồi sao? Còn những người tham gia vì điểm số đó, lương tâm các người sẽ không cắn rứt sao? Thiếu mất số điểm đó thì sẽ không lấy được bằng tốt nghiệp có phải không?!


Suỵt, chuyện này là thật đó. Ở trường bọn tôi, nếu không có chút quan hệ, không đi cửa sau thì sẽ không được đi đâu. Đi như vậy sẽ được đánh dấu vào hồ sơ, rất có ích cho sau này, các người hiểu rồi đó [doge] ()


Thấy hơi buồn nôn, chuyện này có gì khác kiếm tiền từ trong tai họa của cả đất nước chứ?


Thụ trong ngọc thụ lâm pho3ng: ... Không đăng ký cũng có thể tới mà.

Bàn tay cầm điện thoại của cậu ta siết chặt, chân mày cũng nhíu lại.

Thụ trong n9gọc thụ lâm phong: ... [Hình ảnh]


Chó trong chó săn nhỏ: ... Được.

Triệu Tiểu Dã cất điện thoại di động vào, đứng dậy đi giúp đỡ Bạch Niệm Niệm. Cố Trừng mới vừa cất điện thoại xong lại lấy ra, mở Weibo lên, theo dõi
Nhà ăn đáng tin
, sau đó ném điện thoại vào trong hộc bàn, tiếp tục làm bài thi.
Thời hạn hoạt động tình nguyện lần này chỉ có nửa tháng, đối với người bình thường mà nói thì hai tuần lễ trôi qua rất nhanh, nhưng trong hoàn cảnh điều kiện gian khổ như thế này thì mỗi một người đều có cảm giác một ngày tựa như một năm. Eo mỏi lưng đau, ngủ không đủ giấc, không có điều kiện tắm rửa... Cho dù là tinh thần hay vật chất đều gặp phải khó khăn rất lớn. Có người vừa mới trải qua một hai ngày đã không chịu nổi, xin đi về, nhưng cũng có nhiều người lựa chọn ở lại.

Chó trong chó săn nhỏ: ... Cô được lắm.


Chó trong chó săn nhỏ: ... Các cô ở chỗ nào vậy, có nguy hiểm không?


Thụ trong ngọc thụ lâm phong: ... Cậu cứ yên tâm đi, bọn tôi ở rìa ngoài cùng, rất an toàn. Không nói chuyện nữa, tôi phải đi làm việc đây.


Cái thời đại hiện nay ha, nói cái gì cũng phải hiểu ngược lại, ‘Đáng tin’, ha ha.


Vậy mà là bang hội bọn tôi! Vất vả lắm tôi mới vào được! Ghê tởm! Rời bang!


Phì!

Triệu Tiểu Dã:
Tớ đi xin cho cậu nghỉ nhé, cứ nói là thấy khó chịu.


Bạch Niệm Niệm im lặng trong chốc lát, cảm thấy vào thời điểm như thế này thì không nên phí phạm thời gian của bản thân lên những người đó, vì vậy cô liền thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi tới phòng ăn tạm thời.


Này này này, được được được, tớ thay cậu, cậu nghỉ ngơi đi,
Triệu Tiểu Dã nói,
Cậu ngủ thêm chút nữa đi, đưa điện thoại cho tớ, lát nữa tớ tới gọi cậu.


Bạch Niệm Niệm nhìn những bình luận đó rồi nói:
Thật ra thì, tớ muốn xem thử chuyện này là sao.


Triệu Tiểu Dã ngồi xuống cạnh cô, nhìn vào mắt cô, cố gắng bình tĩnh lại rồi nói:
Đừng để tâm tới chuyện vụn vặt, cậu cũng đâu phải là hacker, phải xem thế nào? Đúng rồi, để tớ hỏi Tầm Hoan thử xem cậu ta có thể tra ra cái gì hay không.


Bạch Niệm Niệm suy nghĩ một chút rồi nói:
Vậy tớ nghỉ ngơi một chút, cậu đi đi. Để điện thoại ở đây cũng không có sao, đừng lo lắng, tớ... Tớ trò chuyện với Hứa Dật Trình một chút.


Triệu Tiểu Dã nghĩ có lẽ Hứa Dật Trình có thể khuyên nhủ cô cho nên liền gật đầu đồng ý xong đi luôn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.