Chương 306: Khách không mời mà đến
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1312 chữ
- 2022-02-06 11:33:55
Bạch Niệm Niệm giật mình, từ bao giờ mà hắn đã hiểu rõ cô như vậy chứ? Ban nãy cô còn định dành chút thời gian dọn dẹp một ít
8lịch sử đen
mà.
Nhớ mãi không quên: ... À... Em biết rồi. Đầu bếp vất vả rồi [Ôm ôm]
Hứa Dật Trình nhìn điệ3n thoại di động, lộ ra một nụ cười mệt mỏi. Hắn không có nói thật hết mọi chuyện với Bạch Niệm Niệm, chí ít thì hắn đã biết ng9ười sau lưng thủy quân là ai rồi. Nhưng mà vì nguyên nhân nào đó mà tạm thời hắn chưa muốn để Bạch Niệm Niệm biết được.
Nhớ mãi không quên: ... Đầu bếp, anh có thấy không? Người bí ẩn K chuyển tiếp Weibo của chúng ta đó! Ừm... Anh biết anh ta 5không?
Được.
Vu Văn Tu gật đầu,
Trong lúc Thức ăn là trời thao tác từ xa trên máy tính của đứa bé đó thì cậu ta đang dùng điện thoại di động chụp lại, sau đó khoe khoang với bạn học, còn... đăng lên QQ của cậu ta nữa...
Bạch Niệm Niệm: ...
Triệu Tiểu Dã: ...
Bạch Niệm Niệm nhìn câu
Anh biết anh ta không
mà mình gửi đi kia, vấn đề này đâu có chỗ nào kỳ lạ đâu nhỉ... Cho nên chắc là bận việc đột xuất.
Nhưng mà...
Cô nhìn ra bên ngoài phòng ăn tạm thời, sắc trời đã tối sầm rồi. Bây giờ cách lúc động đất xảy ra được mười ngày, việc mà bọn họ cần làm đã giảm đi rất nhiều, không còn phải mệt mỏi đến nỗi ngay cả thời gian nghỉ lấy hơi cũng không có giống như lúc mới tới nữa. Mà sinh viên tình nguyện cùng lứa với bọn họ cũng đã bắt đầu lục tục rời khỏi đây rồi.
Vào thời điểm như thế này mà Hứa Dật Trình lại đột nhiên bận rộn sao?
Trong lòng Bạch Niệm Niệm bỗng nhiên có một cảm giác hoảng hốt, liền gọi điện cho Hứa Dật Trình.
A lô, Niệm Niệm, sao vậy em?
May mà Hứa Dật Trình nghe máy rất nhanh.
Bạch Niệm Niệm chỉ trừng to hai mắt. Kết quả này đã sớm nằm trong dự đoán của bọn họ rồi, nhưng đến khi mọi chuyện được vạch trần thì vẫn cảm thấy khó có thể chấp nhận được. Cùng là người với nhau mà sao lại có vài người vô liêm sỉ đến mức khiến người ta không thể nào tin nổi thế này?
Bọn họ rất ranh mãnh,
Vu Văn Tu nói tiếp,
Hai đứa em có nghĩ đến không, người mà bọn họ dùng để kết nối với thủy quân chỉ mới là một học sinh tiểu học thôi.
Triệu Tiểu Dã:
Cái gì? Có lầm không vậy!
Bạch Niệm Niệm mới vừa gửi tin nhắn này đi thì đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân dồn dập. Cô và Triệu Tiểu Dã cùng quay đầu lại xem thử thì thấy Vu Văn Tu đang thở hồng hộc đi tới, nói: ...
Đã tra ra người đó rồi.
Thật sao?
-
Là ai?
Bạch Niệm Niệm và Triệu Tiểu Dã nói cùng một lúc.
Bạch Niệm Niệm mở khóa điện thoại, tâm trạng căng thẳng chờ xem câu trả lời của Hứa Dật Trình, nhưng vẻ mặt lại cứng đờ: ... Hắn chưa trả lời tin nhắn cho cô.
Sao có thể như vậy được?
Có phải mình đã hỏi một vấn đề không nên hỏi hay không?
Ha ha,
Vu Văn Tu cười lạnh một tiếng rồi nói,
Quả thực là bọn họ tìm thật đó. Trong nhà đứa bé kia thật sự đã bỏ tiền ra thuê thủy quân, bình thường nó cũng rất khó dạy. Thân phận trong trò chơi là gian tế nằm vùng trong Ngự trù phường. Bọn họ lợi dụng tâm lý yêu thích mạo hiểm cùng kích thích để biến cậu ta thành một trạm trung gian, thông qua cậu ta để liên lạc với thủy quân. Phải rồi, trước khi bắt tay vào làm, bọn họ còn ‘giúp đỡ’ cậu ta từ xa bằng cách kết nối máy tính với máy tính ma () mấy lần, để làm giảm bớt tỷ lệ bị bại lộ. Cuối cùng, bọn họ xóa sạch dấu vết của mình.
() Máy tính ma (Zombie computer): Là những máy tính kết nối với Internet đã bị xâm nhập bởi các hacker, virus máy tính, hoặc phần mềm trojan. Thông thường các máy tính bị xâm nhập chỉ là một trong nhiều botnet và được sử dụng cho một hay nhiều mục đích nguy hiểm khác nhau theo hình thức điều khiển từ xa.
ĐCMN...
Triệu Tiểu Dã tức giận bật cười,
Tìm một thủy quân thôi mà cũng có thể đưa ra suy nghĩ hèn hạ như vậy, bọn họ có bị bệnh không?!
Trừ vật chứng, chúng ta còn có nhân chứng,
Vu Văn Tu nâng cổ tay lên xem giờ rồi nói,
Bây giờ, hẳn là bạn anh đã tìm được đứa bé đó rồi.
Lúc này, Bạch Niệm Niệm mới xem như là thật sự được thở phào nhẹ nhõm, mà Triệu Tiểu Dã thì đang cầm điện thoại gõ chữ đùng đùng, không biết đang trao đổi cái gì với người nào. Vu Văn Tu vừa định nói chuyện với Bạch Niệm Niệm thì điện thoại của anh ta đã vang lên. Anh ta thấy hiển thị cuộc gọi liền đi ra xa một chút bắt máy.
Á, suýt chút đã quên mất rồi.
Vu Văn Tu lại cười:
Chẳng phải phát tán tin đồn nhảm cho năm trăm người thì sẽ cấu thành tội trạng sao, bây giờ đã gửi cho hơn mười ngàn rồi, nhưng nếu người tung tin nhảm chỉ là một đứa con nít thì...
Đương nhiên không cần nói cũng biết được kết quả rồi.
Mặc dù Bạch Niệm Niệm không biết
máy tính ma
là gì nhưng vẫn có thể đoán được một chút từ trên mặt chữ. Đúng là chưa từng nghĩ tới, mỗi lần cô cho rằng đã thấy được đích cuối của bọn họ rồi thì bọn họ đều sẽ bất ngờ làm một chút gì đấy để đổi mới không ngừng cái động không đáy đó.
Vậy chúng ta có thể kiện bọn họ không?
Bạch Niệm Niệm hỏi,
Nếu như bọn họ đã xóa sạch dấu vết rồi thì sao anh lại tra được chứ? Ý em là, chúng ta có ‘chứng cứ’ đầy đủ thì có thể kiện bọn họ không?
Vu Văn Tu thở hổn hển, nhìn nhìn Bạch Niệm Niệm. Bạch Niệm Niệm bị anh ta nhìn mà chẳng hiểu sao lại thấy chột dạ.
Là người của bang hội Thức ăn là trời.
Vu Văn Tu nói.
Triệu Tiểu Dã bẻ gãy luôn chiếc đũa duy nhất trong tay:
Quả nhiên là bọn họ! Cái thứ âm hồn không tan, lần này tiểu gia ta không thể không bức chết hắn ta!
Bạch Niệm Niệm hơi xấu hổ, có lúc tưởng tượng bay cao quá cũng không tốt, mà đằng này còn cứ thích nghĩ theo hướng xấu nữa chứ.
À, không... A! Ừm, Vu Văn Tu nói anh ấy đã tra được người đứng sau thủy quân rồi, là do Thức ăn là trời làm!
Bạch Niệm Niệm nói.
Mặc dù tin tức này là do Vu Văn Tu tra được nhưng cô tin rằng, Hứa Dật Trình sẽ không nổi máu ghen với chuyện này.
Hứa Dật Trình hơi sững ra, bỗng nhiên có một suy nghĩ chợt lóe qua trong đầu: Nếu như vừa rồi đừng giấu cô ấy thì tốt...
Quả nhiên là bọn họ,
Hắn lạnh nhạt nói,
Niệm Niệm, bây giờ anh có chút việc, lát nữa anh gọi lại cho em được không?
À à, được, anh làm việc trước đi.
Bạch Niệm Niệm ngoan ngoãn nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.