Chương 95: Anh đang lừa tôi



Cá chép đỏ cùng xanh lữ lừa lừ lừa...

Phụt ha ha ha ha!
Tiểu tham ăn tham ăn phụt cười, cười gập cả người ngay tại chỗ.

Gương mặt8 Cá muối nhanh chóng đỏ lên, siết chặt nắm tay nhỏ, ánh mắt căm tức nhìn Tiểu tham ăn tham ăn:
Anh đang lừa tôi! Đọc cái này không đơn giản 3xỉu nào cả!
Tiểu tham ăn tham ăn vừa cười vừa xua tay:
Không...

không có lừa nhóc...

Thả thú cưng của cô ra đi,
Hứa Dật Trình đi bên cạnh Bạch Niệm Niệm, khẽ nói,
Thả ra mới mau lớn.
Bạch Niệm Niệm vừa mở túi vừa nói:
Không biết vì sao mà độ trung thành của nó đã dưới 20% rồi, cho nên tôi mới cất nó vào, cũng chưa nghĩ ra được tên cho nó nữa.

Khụ,
Hứa Dật Trình lúng túng sờ lên mũi mình, nghiêng đầu nói với Bạch Niệm Niệm,
Có phải cô...

Hả?
Ánh mắt Bạch Niệm Niệm trở nên mờ mịt nhìn hắn.

Có phải cô không cho nó ăn hay không?
Hứa Dật Trình bổ sung hoàn chỉnh câu mà mình muốn nói.

Hả?!
Bạch Niệm Niệm chẳng hiểu gì,
Nhưng mà, nhưng mà nó thường hay tự đi đào thức ăn mà! Cho nên tôi còn tưởng rằng...
Trên trang web chính thức không hề đề cập tới chuyện này! Hứa Dật Trình đỡ trán.

Ôm Đàm
.
Hỏa Kỳ Lân chỉ mới được ăn một gói thức ăn vẫn còn đói bụng đầu trên bả vai Bạch Niệm Niệm, uể oải kêu rên bên tai cô, giống như một con mèo nhỏ vậy.
Bạch Niệm Niệm vội lấy một đống thức ăn thú cưng ra chất trên mặt đất, ngọn lửa nhỏ trong mắt Hỏa Kỳ Lân tỏa sáng một chút rồi bốc cháy, liền cắm đầu vào đó.
Cũng không biết là cá chép xanh nhà Lữ Tiểu Lục xanh hơn con lừa xanh nhà Lý Tiểu L hay là con lừa xanh nhà Lý Tiểu Lị xanh hơn con cá chép xanh nhà Lữ Tiểu Lục.
Cá muối không hề chớp mắt:
Anh, anh là người hát tướng thanh hả?
() () Tướng thanh: Là một loại khác nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt.

Không, tôi chỉ là một người tham ăn thôi.
Tiểu tham ăn tham ăn trả lời rất nghiêm trang.

Lợi hại.
Hứa Dật Trình vỗ vỗ lên bả vai Tiểu tham ăn tham ăn, rồi mới vượt qua anh ta cùng Cá muối mà đi lên phía trước.
Cá muối thấy vẻ mặt của hắn liền hiểu rõ, bĩu môi thở ra một hơi:
Em biết rồi.
Hứa Dật Trình xoay người lại đi thẳng về phía trước, Tiểu tham ăn tham ăn quay đầu nhìn chằm chằm sau lưng rồi mới kêu Hứa Dật Trình:
Này tôi bảo, sao cậu lại đi phía sau tôi?
Hứa Dật Trình cũng không quay đầu lại nói:
Đi mua chút đồ.


Ùng ục
, Bạch Niệm Niệm nhận được một bưu kiện giao nhanh.

Hả?
Cô chọc vào con chim cút nướng, trong túi đeo lưng liền có thêm một gói thức ăn cho thú cưng, người gửi tới là không quên tình đầu.
Lý Tiểu Lộ nuôi lừa đỏ, lừa xanh và cá chép.
Lữ Tiểu Lục nói với nhà anh ấy cá chép xanh nhà mình xanh hơn co5n lừa xanh của nhà Lý Tiểu Lị.
Lý Tiểu Lộ nói với nhà cô rằng con lừa xanh nhà mình còn xanh hơn con cá chép xanh nhà Lữ Tiểu Lục nữa.
Thảo nào độ trung thành của nó lại giảm xuống, còn giảm nhanh như vậy nữa.
Nếu cô là một con thú cưng mà gặp phải chủ nhân không cho món chính mà chỉ cho quà vặt thì đã vì đói bụng mà bỏ nhà ra đi từ lâu rồi! Hỏa Kỳ Lân đáng thương đúng là xui tám kiếp mới gặp phải một chủ nhân không cho ăn cơm, chỉ có thể dựa vào bản thân tự kiếm ăn...
Lúc này quả thật vô cùng mất mặt.
Lúc đi ngang qua Cá muối, hắn còn gật đầu với cô bé xem như là chào hỏi.

Đừng nói là anh cũng biết em nha?
Cá muối lo lắng hỏi, trong sự căng thẳng còn mang theo một chút phấn khích nữa, bởi lẽ trong mắt cô bé thì người đầu bếp này chính là một túi gia vị di động mà.
Hứa Dật Trình kinh ngạc nhìn cô bé rồi lại nhìn Tiểu tham ăn tham ăn, nhớ tới lần trước Tiểu tham ăn tham ăn đã từng nói chuyện cô bé
mất trí nhớ
.
Mặc dù hắn đã đoán được, nhưng khi đặt sự thật ở trước mắt thì hắn vẫn cảm thấy không thể nào tin nổi:
Mau cho nó ăn đi.
Bạch Niệm Niệm luống cuống tay chân ném một gói thức ăn thú cưng cho Hỏa Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân chỉ vừa
sàm sập
một hớp thì ngay cả túi đựng cũng bị nó nuốt mất luôn, rồi tiếp tục gào thét.

Thú cưng của Niệm Niệm đói rồi hả?
Vu Văn Tu nghe tiếng động, quay đầu lại nói,
Chờ tí, trong bang hội của anh có một đống đồ ăn đây.
Bạch Niệm Niệm luôn miệng nói không cần, nhưng anh ta đã mở bảng chọn của cửa tiệm sành ăn ra, lùa một đống đủ loại thức ăn thú cưng vào, chỉ chọn đắt tiền không chọn bình thường, sau đó gửi toàn bộ qua cho Bạch Niệm Niệm.
Bạch Niệm Niệm nhìn nhiều thức ăn thú cưng như vậy liền thấy bản thân sắp phát điên rồi:
Không phải Hỏa Kỳ Lân thường hay rít gào sao? Đó không phải là trạng thái bình thường của nó hả?
Bình thường ăn đồ ăn ngon, cô cũng sẽ chia cho Hỏa Kỳ Lân mà.
Mọi người chỉ nghe tiếng vang
rôm rốp rôm rốp
kéo dài không ngớt, âm thanh còn to hơn khi con cá chép trắng xanh của Meo thật to thật to ra đời nữa.
Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ giảm đi rất nhanh của núi thức ăn thú cưng, cuối cùng lộ ra Hỏa Kỳ Lân đã no căng tròn xoe, nó ôm cái hộp cuối cùng liếm liếm.
Lời nhắc nhở của hệ thống liên tục xuất hiện ở góc trái bên dưới tầm mắt của Bạch Niệm Niệm.
Hứa Dật Trình tiếp tục đỡ trán:
Không phải vậy, nó chỉ bị đói thôi.
Bạch Niệm Niệm nghĩ, có lẽ là vì phải tiêu tiền cho nên trang web chính thức mới không đề cập tới việc thú cưng phải ăn thức ăn thú cưng, sau đó ở trong trò chơi dùng một chiêu để giải quyết tận gốc.
Tức khắc, cô liền cảm thấy số của bọn chúng thật là đen đủi.
Từng đoạn từng đoạn phim thoáng chạy qua lại trong đầu Bạch Niệm Niệm, âm thanh
rít gào
của Hỏa Kỳ Lân nối tiếp liên hồi.
Câu này...
Câu này đơn giản9 lắm rồi...
Nếu không tin thì nhóc nghe cái này này.
Anh ta hằng giọng, hít một hơi thật sâu:
Lữ Tiểu Lục nuôi cá chép đỏ, cá chép6 xanh và lừa.

Hệ thống [Trước mặt] nhắc nhở: Độ trung thành của thú cưng [Hỏa Kỳ Lân] của bạn đã tăng cao.

Hệ thống [Trước mặt] nhắc nhở: Độ trung thành của thú cưng [Hỏa Kỳ Lân] của bạn đã đạt tới 20%.



Hệ thống [Trước mặt]nhắc nhở: Độ trung thành của thú cưng [Hỏa Kỳ Lân] của bạn đã đạt tới 30%.

Hệ thống [Trước mặt nhắc nhở: Độ trung thành của thú cưng [Hỏa Kỳ Lân] của bạn.

Đã bao lâu rồi em không cho nó ăn vậy?
Meo thật to thật to khiếp sợ ôm con cá của chị lên,
Thấy nó đói bụng thành như vậy, người nào không biết còn tưởng rằng em đang nuôi một con Tham ăn đấy.

Em...

ừm...
Bạch Niệm Niệm ngượng ngùng gãi gãi huyệt Thái Dương,
Rất, rất lâu rồi...
.

Hỏa Kỳ Lân liếm sạch một giọt canh thịt trong cái hộp cuối cùng, liền

lên một tiếng, mà cùng lúc đó, lời nhắc nhở của hệ thống nói với Bạch Niệm Niệm rằng độ trung thành của thú cưng Hỏa Kỳ Lân của cô đã đạt tới 80% rồi - nếu như cô đặt tên cho nó thì có thể sẽ đạt tới 100%.

Tiếp đó, thêm một tiếng
ùng ục
nữa vang lên, là một lời nhắc nhở chưa từng gặp của hệ thống.


Hệ thống[Trước mặt] nhắc nhở: Thú cưng [Hỏa Kỳ Lân] của bạn đã thăng cấp.
Đột nhiên, trên đầu Hỏa Kỳ Lân đã no căng đến độ ngồi phịch trên đất, bốn chân chỉ thẳng lên trời lóe lên, một dòng chữ
LV2
màu vàng xuất hiện.

Bạch Niệm Niệm chỉ cảm thấy mắt mình bị lóa, Hỏa Kỳ Lân chỉ lớn chừng bàn tay lắc mình một cái liền biến thành
con chó con
vô cùng oai phong mà chạy khắp trên đất,
rít gào
vây quanh cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.