Chương 1040: Ngoài dự liệu (1)


Bồ Tát ở miếu Thành Hoàng là linh nhất, bởi vì người cũng uống nước trong giếng này, thế nên khi nãy đứng bên miệng giếng, ta đã nói ch8uyện với Bồ Tát rồi.

Hả, vậy cũng được hả?
Nguyễn Hữu dùng khẩu hình nói với nàng.

Hạ Sơ Thất hắng giọng, không hề nhìn hắn3 ta, nàng vẫn bày ra vẻ nghiêm túc, thành kính bái lạy miếu Thành Hoàng rồi nói,
Thành hoàng lão gia đã nói cho ta hay, các người khô9ng bị nhiễm bệnh dịch, cũng chẳng phải bị trời cao trừng phạt, càng không có liên quan gì đến đến việc Tấn vương khởi binh...

Thế là6 do vì sao?
Có người nhỏ giọng chất vấn.

Hạ Sơ Thất cười nói:
Không phải là bệnh, mà là độc.
Nếu các ngươi vẫn thấy không đáng tin thì có thể làm theo cách ta nói, đào xung quanh giếng các ngươi thường dùng, thể nào cũng sẽ tìm được manh mối...
Nàng nói xong thì hơi nheo mắt lại, sau đó xoay sang chỉ huy Nguyên Hữu.

Đào lên!

Nguyễn Hữu:
Đào!

Vâng thưa vương phi.
Qua một lúc sau, mới có một ông lão râu dài bạc trắng, trông có chút học thức lên tiếng hỏi,
Tấn vương phi, người nói là Thành Hoàng lão gia nói cho người thì là Thành Hoàng lão gia báo cho người thật à? Vì sao bọn ta phải tin?

Chuyện này rất đơn giản.
Hạ Sơ Thất đảo mắt nhìn một lượt, sau đó cười nói,
Thành Hoàng lão gia nói với ta, chất độc gây bệnh được chôn ở gần miệng giếng.
Không chỉ trong chiếc giếng này, những chiếc giếng khác cũng có...
Lát nữa ta sai người đào lên ngay trước mặt mọi người thì sẽ rõ.
Các tướng sĩ quân Tấn vừa cất tiếng hố
hấy da hay da
, vừa đào bới liền tay.
Phạm vi họ chọn đầu tiên là khoảng cách dưới một trường xung quanh miệng giếng.
Một lớp, rồi lại một lớp.
Tiểu công gia.
Tướng sĩ quân Tần đã sớm chịu đủ lời đàm tiếu của bách tính, nhìn thấy vương phi mà bọn họ tôn kính luôn bị chất vấn thể là càng sốt ruột, họ cầm cuốc, bắt đầu đào từng thớ đất bên cạnh giếng.
Mặc dù bọn họ không hề biết vị trí nhưng nhiều người thì nhiều sức, hơn nữa quân Nam muốn độc thẩm vào giếng thì nơi chôn cũng sẽ không ở quá xa.

Các huynh đệ, đào mạnh lên!

Bọn họ liên tục đào xuống sâu hơn.
Dân chúng xung quanh bàn tán xôn xao, cùng với tiếng đào đất là tiếng hổn hển của quân Tấn và tiếng hà hơi sưởi ấm vì lạnh.
Mấy cái hố bên giếng càng ngày càng lớn, càng ngày càng sâu.
Thời gian nửa chung trà đã trôi qua, thuốc vẫn chưa được đào thấy thì bỗng có một tiếng
keng
vang lên từ đầu cuốc của một binh sĩ quân Tần, giống như đã đào trúng một vật cứng làm cổ tay gã tê rần, sau đó gã kêu
ối
lên.

Vương phi, hình như bên dưới có thứ gì thì phải...
Tiếng kêu của gã khiến nhiều người chú ý.
Hạ Sơ Thất hơi cau mày, phấn chấn hẳn lên.
Có người cố ý bỏ độc xu5ống giếng, mục đích vì giá họa cho Tấn vương, không chỉ hạ độc hại mọi người mà còn lợi dụng mọi người truyền tin đồn, quả thật rất đáng căm phẫn...

Mọi người chụm đầu ghé tai, bàn luận sôi nổi.
Đa số vẫn giữ thái độ nghi ngờ, nhưng lại không dám chất vấn Tấn vương phi.
.
Quân Tấn phân công làm việc, mỗi người một góc, tìm kiếm cẩn thận.
Hạ Sơ Thất cũng vứt trống đi, trừng to mắt lên nhìn.
Có phát hiện vẫn tốt hơn không có gì.
Nàng xách chiếc váy dài, đi tới cạnh tên lính vừa hô lên khi nãy, nhìn vào rãnh đất được đào sâu rồi ngẩng đầu lên, cười híp mắt nhìn binh sĩ đầu đầy mồ hôi kia, trầm giọng nói.

Đào! Tiếp tục đào!
Binh sĩ kia được lệnh, vội gọi thêm những người bên cạnh.

Đến đây, đào chỗ ta trước, phía dưới này có thứ gì đó...
Các binh sĩ quân Tấn vội vàng xúm lại, họ đào với tốc độ cực nhanh trong những tiếng nghị luận của mọi người.

Nhưng không ai ngờ tới, chờ đến khi lớp đất phủ bên trên được đào ra hết, thứ lộ ra phía dưới không phải là thuốc độc mà là một bức tượng Bồ Tát nằm ngang.

Chuyện này không có gì to tát, nhưng điều làm người ta kinh ngạc nhất là trên tay của Bồ Tát đang nắm thật chặt một miếng đá, bên trên có khắc mấy chữ to tướng.


Tấn Nghịch vô đạo, hại nước hại dân, trời cao tức giận, giáng tội nhân gian.
Một giọng nói già nua với giọng điệu nặng nề chất chứa nỗi lo cho dân cho nước, đọc to dòng chữ được khắc trên đó.


Ôi!
Tiếng hít mạnh vang lên khắp nơi.

Hạ Sơ Thất khua chiêng gõ trống gọi họ tới, dõng dạc tuyên bố Bồ Tát hiển linh nói với nàng rằng có người cố ý bỏ độc xuống giếng hãm hại Triệu Tôn.

Hiện tại, quận Tân không những không đào được độc mà lại đào được một tượng Bồ Tát, không những thế trên tay Bồ Tát còn viết những dòng chữ như vậy, há chẳng phải ngoài chuyện khiến người khác kinh hãi, đồng thời còn xác thực việc Triệu Tôn khởi binh là trái với thiên đạo, sẽ bị trời phạt ư?
Bồ Tát hiển linh sao?
Có người khẽ la lên, trong chớp mắt đám đông đang ồn ào kia bỗng dưng kéo nhau quỳ xuống trước pho tượng Bồ Tát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.