Chương 1062: Đừng suy đoán tâm tư của kẻ say (2)


Nguyệt Dục này đi theo Triệu Tôn bao năm như vậy, nếu Triệu Tôn có suy nghĩ gì với nàng ta thì đã có từ lâu rồi, đâu phải đợi đến bây giờ? Tuy nói tr8ong doanh đang đồn ầm lên nhưng Tinh Lam thấy chẳng qua Nguyệt Dục từ kinh sư tới đây, lại bị chút thiệt thòi, Triệu Tôn nể tình xưa nghĩa cũ, đối t3ốt với nàng ta hơn một chút cũng là lẽ thường tình.


Cho nên, tỷ tỷ à, tỷ không cần phải vì chuyện này mà giận dỗi gia.
Hạ Sơ Thất hừ lạnh một tiếng, nhướng mày,
Sao nào, thiếp không đến được, hay là chàng không hoan nghênh thiếp, hay là thiếp đến đây sẽ làm phiền đến chuyện tốt của điện hạ?
Lời cô nương này nói không có câu nào không mang ý châm biếm.
Trần Cảnh, Tinh Lam và cả Trịnh Nhị Bảo nghe tiếng đi ra ngoài nhìn nhau, đều thấy lo lắng cho họ.
Những tính khí Hạ Sơ Thất rất quật cường, đã nói rõ ra như vậy thì phải trút hết cơn giận ra.
Nàng cười ha hả, hất mạnh tay Triệu Tôn ra.
Nhưng nếu có người ngoài là lớn chuyện rồi, thường sẽ rất khó hòa giải.
Hơn nữa, cách làm của Triệu Tôn cũng coi như là đã đủ giữ thể diện cho Hạ Sơ Thất rồi, nhưng nàng vẫn mặc kệ người khác, chỉ để tâm đến tính khí của mình, thật khiến người khác không chịu nổi.
Hạ Sơ Thất đi tới đúng lúc gặp phải cảnh đó.
Nàng khoanh tay đứng nhìn, đùa cợt nói,
Ui chao, Tấn vương điện hạ thật có phúc, còn chưa vào phòng mà đã có người ra nghênh đón, thật khiến người khác ngưỡng mộ.
Triệu Tôn quay đầu lại thấy là nàng, sắc mặt hơi trầm xuống,
Nàng đến rồi à?
Một chữ nàng vô cùng cứng nhắc, không thân thiết như trước kia.

Được rồi, ta về đây, ai thèm để ý đến hắn chứ.
Tinh Lam cười nhẹ, kéo tay nàng lại,
Tỷ không nghe muội một lần được hay sao? Tối nay chúng ta đến chỗ điện hạ ăn cơm di.
Muội là muội của tỷ, gả cho Trần Cảnh, còn chưa cảm tạ điện hạ tử tế, khó khăn lắm mới có cơ hội, tỷ cho muội toại nguyện đi được không?
Hạ Sơ Thất kỳ quái nhìn nàng ta,
Chủ ý của muội à?
Tinh Lam mỉm cười,
Muội đã nói chuyện với Trần đại ca rồi, lát nữa hắn sẽ cùng điện hạ trở về

Nhưng sắc mặt Nguyệt Dục lại vô cùng phức tạp, không vui mừng, không lo lắng, chỉ bàng quan đứng đó.
Triệu Tôn chần chừ một chút rồi khẽ thở dài, đi tới kéo tay nàng, ngữ khí hòa hoãn không ít,
Đừng khó chịu suốt ngày như thế, rồi lại thành ra lòng dạ hẹp hòi, đi thôi, cùng ta ăn cơm.
Hắn đã xuống nước trước, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Triệu Tôn và Trần Cảnh từ giáo trường trở về liền vào thẳng trong doanh, vừa đi vừa nói, trên người đầy nét phong trần, Nguyệt Dục mang cơm tối đến, đứng hầu sẵn ở cửa phòng.
Nhìn thấy Triệu Tôn, nàng ta tươi cười nghênh đón, cởi áo choàng cho hắn rồi phủi bụi, tuy không nói ra được chữ nào nhưng biểu cảm thân thiết đó giống như chưa từng có khoảng cách mấy năm nay, nàng ta vẫn là đại nha đầu đắc lực bên cạnh hắn.
Câu nói này đã được coi là nặng nhất rồi.
Hạ Sơ Thất sửng sốt, nhìn hắn rất lâu không nói gì.

Ai lòng dạ hẹp hòi? Triệu Tốn, ngươi nói cho rõ ràng đi, nếu không các huynh đệ trong doanh đi đâu cũng nói ta không đúng...
Tiếng hát này của nàng không nhỏ, quận Tân ở gần đó lần lượt ngó đầu vào xem, mấy người ở cửa cũng có chút ngượng ngập.
Phụ thể cãi nhau, khi chỉ có hai người thì rất dễ giải quyết.
Càng không c9ần phải làm lơ gia như vậy, gia là đàn ông, không dễ chủ động cầu hòa, tỷ làm hòa trước để cho gia bậc thang xuống là xong mà.

Ta giận dỗi hắn?
H6ạ Sơ Thất khó hiểu nhướng mày.

Giận dỗi chứ còn gì nữa.
Tinh Lam gật đầu, mỉm cười,
Mà không, đó không gọi là giận dỗi, mà là làm nũng...5
Hạ Sơ Thất cảm thấy buồn nôn, vỗ vai nàng ta, xoay người định đi.

Sở Thất, nàng đừng có không biết chừng mực!
Triệu Tôn nhìn nàng, sắc mặt hơi lạnh đi, dường như đã nổi giận rồi.
Ở bên nhau bao năm như vậy, khi ở trước mặt Hạ Sơ Thất, dường như Triệu Tôn chưa từng nói nặng lời bao giờ, cho dù là lúc tức giận cũng chưa từng quát lên với nàng trước mặt nhiều người như vậy.
Hạ Sơ Thất trợn trắng mắt,
Nhiều chuyện...
Tinh Lam bất đắc dĩ, thở dài, Tỷ xem muội từ Bắc Bình xa xôi đến đây, đang lúc đón năm mới mà lại thấy hai người như vậy, muội và Trần đại ca có vui vẻ được không? Mọi người đều hao tổn tâm sức vì hai người, hai người mỗi người nhường một chút đi mà.

Trước đây là Hạ Sơ Thất hao tổn tâm tư vì hôn sự của Tịnh Lam và Trần Cảnh, nay lại đổi vai cho nhau, nàng trở thành người được tác hợp, nàng suy nghĩ một lát, cảm thấy cũng thú vị lắm chứ.
Một lúc sau, dường như đã phải chịu tổn thương rất lớn, nàng ngước mắt lên, lạnh lùng nhìn hắn, trong giọng nói tràn ngập sự bị thương và buồn bã.


Ngươi ghét ta rồi đúng không? Triệu Thập Cửu, ngươi nói ta lòng dạ hẹp hòi, nhưng ta muốn hỏi ngươi cả ngày ở chung với cái người câm đó, rốt cuộc là có ý gì chứ? Ngươi muốn nạp nàng ta? Muốn thì cứ nói rõ ra! Ha ha, mà sở thích của ngươi cũng đủ đặc biệt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.