Chương 1065: Đừng suy đoán tâm tư của kẻ say (5)


Rất nhiều người đều đã quên rằng hắn ta vốn mang họ Triệu.

Rất nhiều người cũng đã quên rằng, người sinh ra hắn ta chưa từng nuôi8 dưỡng hắn ta, đối với một đứa trẻ đó là một trải nghiệm như thế nào chứ? Chính bản thân hắn ta chưa từng quên.
Nhưng coi thường, mặc kệ, không6 hiểu, lại không thể xóa bỏ được sự thật hắn ta thiếu thốn tình yêu.
Không ai không thiếu thốn tình yêu, người cố chấp như hắn t5a, từ trong xương cốt vẫn luôn cô độc.

Nhưng mà...
biểu ca...
đích thân nói tiếng yêu với nàng...
yêu đấy...
Hắn thiếu cái gì thì ta giúp cái đó.
Hắn đói bụng thì ta rửa tay nấu canh, hắn ra trận thì ta đi làm y quan...

Nhưng mà hôm nay, vì một nha đầu câm, một nha đầu đi đâu cũng đối đầu với ta mà hắn lại giận dỗi không để ý đến ta, mắng ta lòng dạ hẹp hòi, nói ta gây sự vô cớ...
Cho dù đứng trong ngàn vạn người, cho dù bên cạnh có mỹ nhân vây quanh, nhưng thực ra mắt của hắn ta không nhìn thấy gì, trái tim của hắn chỉ có một cảm giác - thế giới này, chỉ có mình hắn ta.
Hắn ta chưa bao giờ cảm thấy Ô Nhân Tiêu Tiêu có gì khác biệt với các cô nương khác.
ta chẳng cần gì hết, ta sinh con cho hắn, theo hắn đến Bắc Bình...
Hắn khởi binh tạo phản, ta liền tạo phản theo hắn.
Từ kinh sư đến Liêu Đông, từ Liêu Đông đến Mạc Bắc, từ Mạc Bắc lại về kinh sư, trằn trọc mấy năm liền, trải qua đủ loại dây dưa, hình bóng của nàng dần in hằn vào trong tim hắn ta.
Đối với nàng, hắn ta có hận, có oán, có phiền não, có phần nộ, duy chỉ không còn có cô đơn nữa.
Nguyễn Hữu trưởn3g thành trong hoàn cảnh đó, không hiểu thế nào là yêu, cũng không cần tình yêu.
Yêu là cái gì chứ? Là ca vũ đào kép cởi bỏ quần 9áo rồi mỉm cười ư? Hay là khuê nữ danh môn ngượng ngùng có ý? Hắn ta coi thường thứ tình yêu đó.
ta yêu, ta yêu đấy...
Câu trả lời của Nguyên tiểu công gia không hề liên quan gì, rõ ràng là đang không nói cùng đề tài với nàng.
Đôi mắt lờ đờ mông lung híp lại, Hạ Sơ Thất nhìn Nguyễn Hữu, đẩy mạnh hắn ta một cái.
ta còn ngốc hơn cả huynh.
Hu...
Ngoài việc nóng tính hơn một chút, cá tính hơn một chút, thẳng thắn dám yêu dám hận hơn con gái Trung Nguyên một chút thì không có gì khác cả.
Nhưng vì sự tồn tại của nàng mà trong cuộc sống của hắn ta có thêm một mục tiêu khác với thường ngày - tìm thấy nàng, sỉ nhục nàng, khiến nàng phải hối hận vì đã trêu chọc vào hắn ta.
Mỗi lần từ Sơn Hải quan đến phủ Bắc Bình, hắn ta chỉ biết thăm dò tin tức của nàng.
Nàng đã trở thành sủng phi của Triệu Miên Trạch, nàng đã mang thai đứa con của Triệu Miên Trạch, đứa con của nàng và Triệu Miền Trạch đã mất rồi, nàng bị bệnh rồi, nằm trên giường mấy tháng chưa khỏi, ở trong cung Dục Tú gần như không đặt chân ra khỏi cửa..
Nhưng kẻ thất tình gặp phải người không được như ý, hai người lại còn đều say khướt.
Hạ Sơ Thất nhệch miệng lên cười ha ha
, vỗ mạnh lên đầu hắn ta.
ực...
Ta sẽ lấy nàng...
Cũng là lần đầu tiến hắn ta phát hiện ra rằng, trong lòng hắn ta, thứ cảm giác tên là cổ độc đó lại đến nữa rồi...
Không chỉ có vậy, còn thêm cả sự ảm đạm vô bờ bến.

Đánh trận đã gần hai năm rồi...
Nguyễn Hữu thấp giọng lẩm bẩm,
Lúc nào mới phá được kinh sư...
nếu nàng vẫn còn đợi ta...
Hắn ta đã từng nghĩ, hắn ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng, muốn lấy nàng, chỉ cần nàng đích thân đi cầu xin Hồng Thái Gia, hắn ta sẽ đồng ý.
Nhưng đến khi hắn ta tỉnh giấc, sự tình lại thay đổi bất ngờ.
là yêu đấy...
Giống như một kẻ điên bị trúng tà, Nguyễn Hữu nằm sõng soài trên bàn, mấy lần suýt nữa thì trượt từ trên ghế xuống đất.
Nếu Hạ Sơ Thất tỉnh táo thì có lẽ còn có thể khuyến hắn ta mấy câu.
Ha ha ha, nay nha đầu đó còn quan trọng hơn cả ta rồi...
Huynh nói xem, nếu sau này hắn làm hoàng đế thật thì ta còn gì nữa, còn có thể có gì nữa?

ắc...
Sau này hắn ta đã từng nhớ lại đêm đó vô số lần, hắn ta nhớ Ô Nhân đã từng hỏi:
Nguyên Hữu, chàng có yêu ta không? Kiểu yêu trong lòng ấy?
Lúc đó tại sao hắn ta lại không đáp? Hắn ta không muốn lừa gạt nàng, bởi vì hắn ta cũng không biết.
Hắn ta vẫn luôn mê ly trong thể đạo sặc sỡ sắc màu, đâu biết thế nào là yêu chứ? Nhưng đến khi hắn ta phi ngựa vội vàng chạy tới hoàng thành, nhìn cánh cửa vĩnh viễn giam cầm thân thể và tinh thần nàng, hắn ta lại phát hiện ra tim mình vô cùng đau đớn.
Hắn ta thừa nhận, những ngày tháng báo thù nàng, hắn ta mới thấy sung sướng.
Nhưng sự sung sướng của hắn ta đã dừng lại trong trận tuyết lớn đêm đó trên núi Tử Kim.

Đồ ngốc, Nguyễn Hữu, đồ ngốc...

Đúng vậy, ta ngốc, ta là đồ ngốc...

Thông minh, huynh đúng là đồ ngốc!
Hạ Sơ Thất cười không ngớt, nàng uống rất nhiều rượu, trên gương mặt trắng trẻo đó dường như được bôi một lớp phấn, hiện lên ánh sáng nõn nà.
Rượu đã ngấm vào đầu nàng, nàng cũng trở nên ú a ú ớ, giọng nói cũng trở nên nức nở theo.
còn ngốc hơn...
Nàng mượn rượu, khóc rống lên.

Ta chẳng thèm làm hoàng hậu...
Nàng nhập cung, trở thành hoàng phi của Triệu Miên Trạch.
Giống như bị một tia sét giáng nặng nề vào đầu, hắn ta hoang mang không biết làm sao.
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng nàng lại lấy thân báo đáp, nhưng họ lại thực sự đã làm phu thê một đêm.
Đêm đó, nàng mặc hỷ phục màu đỏ, xinh đẹp yêu kiều trên tuyết trắng, bóp chặt lấy tâm can hắn ta.
Trong cuộc đời xưa nay vẫn trống rỗng chết lặng của hắn ta, vì có sự tồn tại của nàng mà thêm phần phong phú.
Bởi vì phần hận ý cố chấp đó mà ngày tháng của hắn ta cũng có nhiều kỳ vọng hơn.
Lòng hắn ta như lửa đốt, sông núi vạn dặm đã ngăn cách tin tức của nàng, nhưng không ngăn cách được giấc mộng vỡ vụn của hắn ta...
Chung quy, hắn ta phải trở về.

Biểu ca, huynh nói xem...

Hoàng để có thể chỉ có một người phụ nữ thôi được không?


Nguyễn Hữu cố hết sức ngẩng đầu lên, nhìn nàng cười ngây ngô,
Muội, muội ngốc rồi à? Ngốc thật đấy, làm hoàng đế sao có thể chỉ có một người phụ nữ được chứ? Thiên hạ này là của hắn, phụ nữ trong thiên hạ đều là của hắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.