Chương 1071: Sơ thất nổi giận (1)



Chủ tử, nô tài dập đầu với người, xin người đừng tức giận mà hại thân thể..
Thấy Trịnh Nhị Bảo như vậy, mặt mũi Nguyệt Dục trắng bệch, cơ thể nàng 8ta cũng lung lay sắp đổ, dường như không thể đứng thẳng nổi nữa, lúc nào cũng có thể bị gió quật ngã.

Chần chừ một lát, nàng ta cũng quỳ xuố3ng, dập đầu trên mặt đất.
Trước thái độ không nóng không lạnh kiểu này của nàng, nếu đổi lại là người bình thường thì có lẽ sẽ không thể tiếp tục nói được.
Nhưng Đạo Thường nào có phải người bình thường? Ông ta thản nhiên liếc nhìn nàng rồi nghiệm mặt lại, tiếp tục nói:
Lão nạp từng nói với nữ thì chủ rằng, thí chủ tam tài quy cách, thân mang phượng mệnh, ý trời đã định rằng người sẽ lấy Triệu Miên Trạch.
Bị nàng chặn họng bằng một câu như vậy, hàng mi dày của ông ta hạ xuống, hai tay chắp trước ngực, cuối cùng chậm rãi tới gần nàng.

Có một chuyện mà lão nạp để trong lòng bao lâu nay nhưng chưa có cơ hội nói rõ.
Chuyện Trịnh Nhị Bảo sống
hai mặt
, nàng biết một phần cũng do nàng đang ức chế, cộng thêm trạng thái buồn bực khi thấy Nguyệt Dục cố tình làm ra vẻ bị bắt nạt, nàng vừa thấy khổ sở không nói nên lời cũng vừa tức giận.
Nhưng tất cả mọi chuyện không mất mát bằng việc ngay cả người đàn ông của mình đi đâu nàng cũng không biết.
Bao nhiêu bi kịch xuất hiện từ xưa tới nay đều xuất phát từ sự khác biệt giữa tính cách và nhận thức của đàn ông và phụ nữ.
Huống hồ, nàng và Triệu Tôn còn có quan niệm của hai thời đại hoàn toàn khác biệt.
Nguyệt Dục chậm rãi thu tay lại, làm như không hề can thiệp gì.
Nhưng hành động mờ ám của bọn họ đã hoàn toàn kích thích Hạ Sơ Thất.
Cậu ta còn chưa dứt lời, Nguyệt Dục đột nhiên mạnh mẽ kéo tay áo cậu ta lại, lắc đầu.
Trịnh Nhị Bảo nhất thời nghẹn họng, đau khổ liếc nhìn nàng ta.
Tình yêu có hình dáng thể nào thì nàng không biết, bởi bộ não mạnh mẽ của nàng chưa bao giờ cho nàng một hình dung nào về bộ dạng mà tình yêu nên có.
Nhưng khi ở bên cạnh cùng sống chết với Triệu Tôn, nàng đã được nếm trải mọi cung bậc cảm xúc, nàng tin rằng tình cảm và những lời hứa của hai người không hề giả tạo.

A di đà Phật!
Trong đại doanh quân Tấn, chỉ có duy nhất một người dùng Phật hiệu làm lời dạo đầu.
Nàng lãnh đạm ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Đạo Thường.
Hạ Sơ Thất tức giận bước vào ánh nắng mặt trời lúc trưa.
Không tìm được Triệu Tôn khiến lòng nàng buồn bực.
Những sắc mặt của Đạo Thường lại có chút kỳ quái,
Nữ thí chủ, phụ thân của cô không ở trong phòng.
Nhìn vẻ mặt của ông ta, trong lòng Hạ Sơ Thất bỗng cảm thấy kỳ lạ,
Ông ấy đi đâu vậy?
Đạo Thường cúi đầu, ánh mắt hơi lóe nhưng lại như không tiện nói rõ,
Quân vụ bận rộn nên tạm thời chưa thể về được.
Hạ Sơ Thất hiểu rồi, đây cũng là bí mật không thể nói.
Nàng cười ha hả một tiếng rồi nói,
Vậy ta đi trước đây, cáo từ.
Nàng muốn xoay người rời đi thì Đạo Thường lại ngăn nàng lại,
Thí chủ, lão nạp có chuyện muốn tìm người.

Hôm nay đúng lúc gặp được thí chủ nên sẽ nói luôn.
Mắt cục của
ổ nhược kim thang' là Tuyển Thành, nhưng nhân tố quyết định cục phong thủy lại không phải ở Tuyền Thành.
Hạ Sơ Thất hừ một tiếng không đáp, chỉ im lặng làm thính giả.
Hôm nay, đại hòa thượng dường như đã sửa soạn lại, xiêm y sạch sẽ, đôi giày trên chân cũng mới tinh, sắc mặt hồng hào, nhìn vừa cao quý vừa trang trọng.

Đại sư không nghỉ trưa sao? Cha ta đâu rồi?
Hạ Sơ Thất đi đến đây là muốn tìm cha già nhà mình nên nàng chỉ tùy ý chào một tiếng rồi định đi tới phòng của Hạ Đình Cán.

Đứng lên! Các ngươi làm gì thế hả? Làm ra vẻ như cha chết mẹ chết như thế để làm gì, người nào không hiểu còn tưởng rằng ta khiến các ngươi ra nông nỗi này đó! Ta chẳng qua chỉ là tới tìm chủ tử của các ngươi, các ngươi đang diễn trò gì cho ta xem thể hả? Ha, thật là nực cười!
Trong lòng nàng đang tức giận không phát tiết được nên nói chuyện càng không thèm khách khí.
Trịnh Nhị Bảo sợ tới mức suýt cắn vào lưỡi, cậu ta suy nghĩ một chút rồi quyết tâm mở miệng,
Vương phi, xin người đừng tức giận nữa, nô tài nói cho người biết, gia đi...

Nàng không phải người dịu dàng hiền thục, nhưng nàng tự cho rằng mình cũng không phải người kiêu ngạo ương ngạnh, hơn nữa, nàng còn đối xử với người bên cạnh Triệu Tôn tốt đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Thế mà nàng lại biến thành một người đàn bà đanh đá chua ngoa? Nàng thở hắt ra một hơi, không muốn nghe thêm điều gì nữa.
Tuy nhiên, nàng đã sớm trải qua tuổi mới lớn đa sầu đa cảm, cũng không hề yếu đuối bị thương như mấy cô nữ chính trong phim truyền hình, chưa gì đã nghĩ linh ta linh tinh.
Cho nên, dù cho trái tim nàng có tan vỡ thì nàng vẫn tin tưởng rằng Triệu Thập Cửu yêu nàng.

Nhị Bảo công công à, không phải nói gì nữa.
Nàng lạnh lùng nhìn Trịnh Nhị Bảo,
Ta nhìn là hiểu rồi, hành tung của hắn thế nào, tất cả các ngươi đều biết, chỉ có một mình ta là không hề hay biết gì, đúng không? Ngươi có giỏi thì chuyển lời cho gia nhà ngươi, nói là bổn cô nương không phụng bồi hắn được.
Nơi này không chứa được ta thì còn nơi khác.
Dứt lời, nàng xoay người, nghênh ngang rời đi.
Nhưng nỗi ưu thương và cay đắng của người phụ nữ hoàn toàn khác biệt với khái niệm của đàn ông.
Chuyện này không thể nào khác được, bởi đàn ông và phụ nữ trời sinh đã không phải cùng một giống loài, họ có lối suy nghĩ, ý tưởng, quan niệm hoàn toàn khác nhau, có những chuyện mà người phụ nữ cảm thấy rất trọng đại thì trong mắt đàn ông, chuyện đó căn bản không đáng để nhắc tới.
Hạ Sơ Thất cười lạnh, thở ra một hơi, vỗ vỗ xiêm y trên người.

Được rồi, không tìm được người, ta cũng kh9ông chơi cùng các ngươi nữa.
Thấy nàng tức giận như vậy, Trịnh Nhị Bảo hận nỗi không thể tự vả cho mình một cái, lại không biết phải nói gì để xoa 6dịu nàng, đành bày ra vẻ mặt cầu xin,
Vương phi, nô tài sai ở đâu thì xin người hãy nói cho nô tài biết, hoặc là người hãy phạt nô tài và miệng đi.5..
Bọn họ càng tỏ ra oan ức, Hạ Sơ Thất càng tức giận.
Hạ Sơ Thất híp mắt, lẳng lặng nhìn ông ta, tiếp tục chờ đợi.
Đạo Thường biết tính cách của nàng bèn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, không vòng vo nữa,
Nữ thí chủ, chúng ta có thể vào phòng rồi nói chuyện không?
Hạ Sơ Thất mỉm cười, nhếch lông mày,
Cô nam quả nữ như vậy e là không tiện.
Đạo Thường là cao tăng nổi danh ở Nam Yến, phụ nữ dám nói chuyện kiểu này với ông ta, ngoài Hạ Sơ Thất ra thì không có người thứ hai.
Nếu người kết hợp với hắn thì chính là hợp lẽ trời.

Nhưng không hiểu sao trong một đêm đó, tinh tú đột nhiên thay đổi, trong Tử Vi liên xuất hiện hai Đế tinh...

Người xuyên thời không tới đây, là người, mà lại không phải người, việc đó đã phá hủy thiên đạo luân hồi, người kết hợp cùng Tấn vương là hành động trái với lẽ trời, nên giờ mới dẫn tới chiến tranh khói lửa khắp thiên hạ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.