Chương 1102: Nổi gió! phong ba sắp tới! (1)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1482 chữ
- 2022-02-08 08:44:06
Nhưng từ khi chiến sự ở Linh Bích nổ ra, dưới sự dẫn dắt của Triệu Tôn, quận Tân giống như được thần linh phù trợ, lòng quận hă8ng hái, hơn nữa toàn bộ Bắc Bình đã bị quân Tấn chiếm lĩnh, hậu cần mạnh mẽ, đã như đội quân vô địch rồi.
Tháng sáu nă3m Kiến Chương thứ tự, sau hơn mười ngày máu lửa ác chiến, quận Nam ở sông Hoài rơi vào thế tan rã, liên tục lui binh về sau, T9riệu Miên Trạch dù có tràn đây khát vọng thể nào thì thiện bất thời, địa bất lợi, nhân bất hòa, không thể không khuất phục dướ6i gót sắt của Triệu Tôn.
Đầu tháng bảy, Triệu Tôn dẫn binh vượt qua sông Hoài, đánh chiếm Cao Bưu, Thái Châu rộng lớn.5
Nếu trong nội bộ quân Tấn diễn ra đấu tranh phe phái thì cho dù không thể phá hủy được thành lũy chắc chắn của bọn họ thì ít nhất Triệu Miên Trạch cũng có thể tranh thủ được thời gian để điều binh chi viện.
Cuộc tranh luận gần nửa tháng diễn ra vô cùng ồn ào.
Nhưng không ai có thể ngờ được rằng, Triệu Tôn cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà trực tiếp xé bỏ công văn nghị hòa.
Ngày mười lăm tháng chín năm Kiến Chương thứ tư, đại quân của Tấn vương xông thẳng tới Kim Xuyên Môn.
Cuối cùng, sau hơn ba năm đối kháng, Triệu Tôn đã trở lại kinh sư.
Dọc đường đi có biết bao gió mưa, gian khổ, hắn đã vô số lần tìm đường sống trong cõi chết, còn vài lần suýt chút nữa khiến quân Tẩn nội loạn bởi sự lựa chọn đầy gian nan kia.
Nếu chỉ bằng vài câu đơn giản trên sách sử thì thật sự không thể nhìn thấy tình thể vô cùng nguy hiểm lúc bấy giờ.
Nhưng những người từng đích thân tham gia chiến tranh đều biết, trên đời này không có ai trời sinh đã là chiến thần, càng không có vị tướng quân nào sẽ vĩnh viễn chiến thắng.
Mỗi trận chiến, Triệu Tôn đều không hề thoải mái như mọi người tưởng tượng.
Hiện giờ rốt cuộc hăn lại đạp lên những chiến công ngày xưa của chính mình, đi dọc theo những dấu chân ngày nào để đánh giết trở về nơi hắn sinh ra và lớn lên.
Lúc này, nhân mã quân Tấn đã lên tới gần trăm vạn người.
Triệu Tôn đã không còn là Tấn Nghịch dưới trướng chỉ có vài vạn người khi mới khởi binh ở Bắc Bình nữa.
Khi quân Tấn đánh tới, cửa ngõ của kinh sư mở rộng, trong triều đình không có một ai có thể dùng được, ngày mà thủ thành Trấn Giang nghe tin Triệu Tôn vượt sông, gã đã ở nhà chuẩn bị hành lý đầu hàng, sau khi quân Tấn vượt sông xong thì gần như không hề gặp phải bất cứ sự chống cự nào, cứ thế mà thuận lợi thu phục được vùng Trần Giang.
Gặp phải thiệt hại nghiêm trọng lần này, quân Nam liền tan thành năm bè bảy mảng.
Từ Trấn Giang thẳng lên, cuối cùng Triệu Tôn đã dẫn quân tiến sát kinh sư.
Đánh hay không đánh, hòa hay không hòa? Đây là lần đầu tiên trong quân Tấn nổ ra tranh luận.
Đây có lẽ cũng là dụng ý thực sự trong quyết định lần này của Triệu Miên Trạch, trong quân Tấn sẽ luôn luôn có một số người không muốn đánh nhau và một số người muốn đánh, khi đó sẽ sinh ra mâu thuẫn.
Bất cứ tổ chức nào rơi vào tình trạng tan rã đều có một đặc điểm – đó là nội loạn quá mức dẫn tới ngoại loạn.
Trong lời nói của dân chúng ở những vùng mà hắn chiếm lĩnh, hẳn là chiến thần, nhưng cũng là ma quỷ giết người.
Cái tên Triệu Tốn vang vọng khắp thiên hạ, từ Nam Yến tới Mạc Bắc, bốn biển tám cõi, không ai không sợ.
Một ngày trước khi quận Tân định vượt sông Trường Giang, sau khi cân nhắc và thương thảo khẩn cấp ở điện Chính Tâm, Triệu Miên Trạch không thể không nghe theo đề nghị của các cựu thần, gửi công văn nghị hòa cho Triệu Tôn.
Lần này, quân Tấn có chuẩn bị mà tới, nhưng ở bờ sông bên kia, tình hình hoàn toàn trái ngược.
Từ khi Hồng Thái Để tại vị tới nay, vì củng cố giang sơn của Triệu gia, cũng để tránh sự lớn mạnh của võ phu mà suốt hai mươi mấy năm, lúc nào ông ta cũng áp chế sự phát triển của võ tướng mà nâng đỡ văn thần.
Sau khi Triệu Miên Trạch đăng cơ cũng chịu ảnh hưởng của văn thần trong triều, đồng thời cũng kế thừa tư tưởng của hoàng tổ phụ nên vẫn đi trên con đường
trọng văn khinh võ
, không ai ngờ được rằng hậu quả của chính sách này lại tàn nhẫn một cách trắng trợn đến vậy.
Điều này đồng nghĩa với việc triều đình thừa nhận địa vị của quân Tấn, trong công văn nghị hòa, Triệu Miên Trạch viết,
Đều là cháu con mang họ Triệu, quốc gia là nhà.
Nguyện cùng Thập Cửu hoàng thúc cách sống Trường Giang, phân Nam Bắc, cùng cai trị Đại Yến.
Người trong thiên hạ ồ lên, quân Tấn cũng hoan hô.
Đánh giặc không phải một chuyện tốt đẹp gì, rất nhiều người sẽ phải chết nên rất nhiều người đều động tâm.
Mỗi một lần thắng lợi, trên gương mặt hắn cũng không hề có niềm vui sướng.
Thà làm cho thời bình còn hơn làm người thời loạn
, trong chiến tranh, ngoại trừ máu tươi thì chỉ có sự tàn khốc.
Ngày đó, khi nghe nói quân Tấn tới kinh sư, người trong thành không ngừng tháo chạy, gào khóc thảm thiết.
Từ Linh Bích đến sông Hoài, quân Tấn thẳng tiến tới thủ phủ của Nam Yên.
Sau khi vượt sông, bảo hiểm trên tay Triệu Tôn đã chỉ thẳng vào kinh sư Nam Yến.
Nhiều năm về trước, vị hoàng tử thứ mười chín - Tấn vương Triệu Tôn tiếng tăm lừng lẫy, từng vì giữ gìn giang sơn nguyên vẹn mà mài đao mặc giáp, quét ngang bốn phương tám hướng, huyết chiến khắp nơi.
Nửa đời chinh chiến trên lưng ngựa, đạp lên máu tươi để tới ngày hôm nay, một nửa giang sơn đang nhìn chằm chằm vào hắn, hắn không thể thu tay lại được nữa.
Nếu thu tay lại, làm sao hắn có thể đối mặt được với A Thất? Hắn lấy cái gì tới đón nàng, cưới nàng về lại bên hắn đây?
Nhà của ta ở bờ bên kia sông, nhà của các ngươi cũng ở đó, người thân của các ngươi đang chờ.
Giết!
Vừa qua tết Trung Thu, quân Tấn liên tiến công theo quy mô lớn, ào ào vượt sông.
Cuối tháng bảy, quân Tấn trải qua thời gian nghỉ ngơi và hồi phục ngắn ngủi, sau đó chuẩn bị vượt sông Trường Giang.
Từ đó, phân nửa non sông Nam Yến đã mất, hai quân Nam Bắc mỗi bên chiếm một nửa giang sơn.
Toàn bộ đất Hoa Hạ đều đang run rẩy, rên rỉ dưới gót sắt của quân Tấn.
Dưới sự cố tình tuyên truyền của triều đình rằng Tấn vương Triệu Tôn sớm đã không còn là Tấn vương chiến công hiển hách, sẵn sàng vì nước vì dân của vài năm trước nữa, trong mắt dân chúng ở kinh sự, hắn đã trở thành ma quỷ máu lạnh, một kẻ giết người không chớp mắt, thậm chí còn có người nói rằng hắn đã mất đi nhân tính, giờ hắn chỉ uống máu người, ăn thịt người.
Khi nghĩ tới chuyện tên ma quỷ ấy sẽ vào thành, sẽ chiếm lấy đất đai ruộng nương sinh sống của bọn họ, cướp đoạt nền tảng sinh tồn của bọn họ thì dân chúng đều lâm vào cảnh sợ hãi, khủng hoảng.
Bọn họ sớm đã quên mất những năm gần đây, quan lại, triều đình đã kiếm lời bỏ túi riêng ra sao, đã hà hiếp bách tính như thế nào.
Cũng đã quên bọn chúng làm loạn kỷ cương, lừa dối dân chúng, hoành hành ngang ngược.
Càng quên mất năm đó Tấn vương đã từng bước ẩn nhẫn và nhượng bộ, từng vì sự yên ổn của bọn họ mà làm hành động gì.
Bọn họ chỉ biết rằng kẻ tạo phản đáng chết, là kẻ mà trời không dụng đất không tha.
Dưới sự âm thầm bố trí của quan phủ, dân chúng trong thành bắt đầu tổ chức tập trung, thảo luận làm sao để chống lại quân Tấn, hay là dứt khoát lấy thân hi sinh cho tổ quốc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.