Chương 758: Như nước với lửa (4)


và lão chủ tử dưới suối vàng cũng đang theo dõi ngài

Năm xưa khi binh mã Nam Yến huyết tẩy Âm Sơn, giết giết cha ngài, l8àm nhục mẫu thân ngài..

Nặc Nhan ở kinh sư Nam Yến, chắc vẫn chưa biết
Lại vào đông rồi, thời tiết trên thảo nguyên khắc nghiệt, trâu dê bị đông chết vô số, con dân thảo nguyên thiếu thốn lương thực, không thể không di chuyển đến vùng biên thùy phía Bắc Nam Yến, dựa vào cướp bóc và chiếm đoạt để sinh tồn..
Gã kia nhắm tịt mắt lại, lúc này, lại có một giọng nói truyền đến từ phía xa.

Báo!

Triệu Giai giật mình, nhìn người bên cạnh, cau mày ra lệnh.

Bới ra xem thử.
Người đông dễ làm việc, không lâu sau, số tuyết đọng trên nền gạch xanh và vết máu tươi đã được quét đi, có một phiến đá hơi lỏng cũng được họ đào lên
Vừa mới nâng phiến đá lên, mọi người liền kinh hãi
Không ai ngờ được rằng dưới phiến đá kia lại có vài thi thể Cấm Vệ Quân
Một hiệu úy bỗng nhiên hiểu ra, la to.
Triệu Giai cau mày, quát lên,
La lối cái gì? Chán sống rồi à?

Dưới ngọn đèn mờ, bóng dáng tĩnh lặng của hắn ta được mạ thêm một lớp ánh sáng lạnh lùng.

Nặc Nhan...


Chuyện này là sao?
Triệu Giai khẽ quát lên
Gã binh sĩ kia khiếp đảm, ngẩng đầu lên, nói với vẻ hoảng sợ,
Lúc nãy thuộc hạ buồn tiểu, không kịp chạy ra nhà xí nên lén chạy đến góc này giải quyết...
Kết quả gã tiểu trôi lớp tuyết đọng trên nền gạch xanh, để lộ ra vết máu bên dưới.
Những người này phụ trách việc canh gác ở đây, vì sao lại bị âm thầm giết chết như thế? Quan trọng nhất là, dưới phiến đá là một vùng tối đen, không nhìn thấy được điểm tận cùng...

Không hay, có thích khách xâm nhập vào hoàng cung!


Lục Gia, người mau qua đó xem thử đi!

Triệu Giai nhìn gã một cái, cau mày, rồi dẫn một đám người theo tên binh sĩ kia đi vòng qua một bức tường cung đỏ thắm, dừng lại tại một góc tường cực kì khuất, thấy trên nền đá xanh đọng tuyết có một vết máu không được nổi bật cho lắm.
Chúng ta cũng là con của thần Chân, vì sao người Nam Yến có thể chiếm ưu thế trời bạn sống những ngày tháng sung sướng, còn chúng ta thì phải lùi ra quan ngoại, chịu cảnh cực khổ như thế?

Hết câu này đến câu khác, họ nói không biết mệt mỏi
Gã Cấm Vệ Quân kia thở hồng hộc chạy tới nơi, dáng vẻ hệt như bị dọa sợ không nhẹ, giọng nói vẫn còn đang run rẩy,
Lục Gia, Tấn vương dẫn theo nghìn người ngựa xông vào thành, chạy thẳng đến cung Càn Thanh
Bệ hạ có lệnh, Lục gia nhanh chóng dẫn người đến cung Càn Thanh chi viện.

Triệu Tôn xông vào hoàng cung, chắc chắn sẽ đi đến cung Càn Thanh trước tiên
Nơi đó có mẫu phi của hắn, chỉ cần Cống Phi vẫn còn ở đây, hắn sẽ phải chịu sự khống chế của Triệu Miên Trạch, Triệu Giai không hề cảm thấy kỳ lạ về việc này
Nặc Nhan, ngài không cần phải gánh vác quá nhiều, tất cả những gì ngài làm đều chỉ là vì con cháu trên thảo nguyên, đều là vì vinh quang của dân tộc, và còn vì những linh hồn đã mất...

Ông lão nói xong, người thanh niên kia lại tiếp lời.
Một tiếng hét dài chọc thủng bầu không khí yên tĩnh.
Tiếp sau đó, một binh sĩ lảo đảo chạy tới, nhìn Túc vương Triệu Giai đang cau mày bước đến, gã bèn hoảng hốt bẩm báo.
sao ngài có thể nhẫn nhịn được chứ?
Ông lão kia là một người cực kì bình tĩnh, nhưng dáng vẻ h3iện tại rất hung dữ, gân xanh trên trán giật liên hồi, nhìn cổ tay sứt sẹo của Đông Phương Thanh Huyền, nói càng lúc càng nhanh9.

Thời cơ đến không dễ, chớp mắt sẽ trôi qua, Nặc Nhan.

Ông lão nuốt một ngụm nước bọt, quỳ trước mặt hắn ta
Người còn lại cũng nhìn hắn ta rồi quỳ xuống
Nhưng không ngờ Triệu Miên Trạch lại phản xạ nhanh như thế, còn nhanh hơn một bước so với kẻ
biết nửa nội tình
như hắn ta, không chỉ dẫn binh canh giữ cung Càn Thanh mà còn hạ lệnh bắt người của phủ Tấn vương, nước cờ không hề thấp kém một chút nào.
Đại chiến sắp bắt đầu, bàn tay đang cầm đao của Triệu Giai cảm thấy rét lạnh
Trong hoàng thành, một mảng trắng xóa bao trùm bầu không khí tiêu điều
Phụng Thiên Môn phía trước, Huyền Võ Môn phía sau, đều bị Cấm Vệ Quân và binh mã tam đại doanh kinh kỳ vây chặt.

Lạp Cổ Lạp...
Giọng nói nhẹ nhàng của hắn ta như đến từ bầu trời đêm trên cao nguyên Mạc Bắc, u tối, giá rét, dường như còn kèm theo lớp tuyết mịt mù, thổi đông cứng lỗ tai.

Kêu họ đến gặp.
Lạp Cổ Lạp và lão già nhìn nhau, niềm vui xuất hiện trên khuôn mặt.
Trong căn phòng vẫn chỉ có gió lạnh, không ai trả lời.
Đông Phương Thanh Huyền nheo mắt, ánh mắt u tối, mặt không cảm xúc, ngón tay vuốt ve chung trà như đang vuốt ve mọi quá khứ trong suốt những năm qua, vuốt ve hai mươi mấy năm thăng trầm của mình
Không cần biết thứ chờ đón họ là vinh hoa phú hay vách núi và vực sâu.
Gió tuyết hệt như lưỡi đao sắc bén, điên cuồng cứa vào mảnh đất kinh sư

Thuộc hạ tuân mệnh!
Cuộc đời của kẻ vương giả không hề được định sẵn trước thắng thua, mà sẽ chỉ là một canh bạc ngươi sống ta chết
Khi phía trước không còn đường để đi, cho dù gập ghềnh, cho dù cuối cùng sẽ phải đi đến cái chết thì vẫn phải mở được một con đường máu
Trong sắc trời u ám, trong cung đã sáng đèn, các binh sĩ xung quanh hoàng thành đi tới đi lui tuần tra mảnh đất mà họ giữ gìn bằng cả tính mạng trong sắc mặt căng thẳng.

A!

Lạp Cổ Lạp vốn đang đứng bên hông Đông Phương Thanh Huyền cũng lẳng lặng quỳ xuống
Đông Phương Thanh Huyền nhìn họ, thong thả đứng dậy xoay đầu, vén một tấm vải trắng đang trùm trên bàn cúng, nhìn lệnh bài có viết chữ Mông, hắn ta thắp ba nén hương, nhìn chăm chú một lúc lâu, cuối cùng vén y phục trên người, từ từ quỳ xuống.
Nam tử trẻ tuổi kia nhìn hắn ta, cau mày,
Chuyện khô6ng nên chậm trễ, Nặc Nhan, hạ lệnh đi! Các huynh đệ đã ở Nam Yến quá lâu, chỉ đợi ngày hôm nay thôi.

Ông lão lại nói, 5
Đây không chỉ là lời gửi gắm, mà còn là mệnh lệnh của Đại Khả Hãn
Trong lịch sử của bất kì một triều đại nào, không ít người đã phải bỏ mạng vì chọn sai phe

Hắn ta không đám đắc tội với Triệu Tôn, nhưng tình hình hiện nay phức tạp, hắn ta cũng không thể lựa chọn một cách mù quáng để rồi chọn sai con đường, không thể trở mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.