Chương 759: Như nước với lửa (5)


Cách nói chuyện thân thiết thế kia là kiểu đối thoại của một vương gia bình thường và phi tần chốn thâm cung ư? Nhưng rõ ràng nữ tử kia không 8hề cảm thấy kỳ lạ mà còn dịu giọng xuống, sự xa cách lúc nãy cũng biến mất, giọng nói trở nên vô cùng u oán.


Trong chốn thâm cung nà3y, ai cũng thấy bất an, không ai là người, nữ nhân càng không phải là người
Triệu Tôn đứng đón gió mưa, giọng nói lạnh lẽo

Thắng thua thể nào cứ thử là biết.
.
Trong lúc đó, cánh cổng cung mở ra kêu một tiếng
két
, để lộ ra một bộ long bào màu vàng và Triệu Miên Trạch ngồi dưới gió tuyết
Hắn ta ngồi đối diện cổng cung, mắt nửa híp nửa mở, dáng vẻ hệt như lão tăng ngồi thiền, sắc mặt cực kì bình tĩnh, tuy đã đến bước này nhưng vẫn duy trì được sự kiêu ngạo của đế vương.
Gã nhìn Triệu Tôn mặc một bộ giáp đen nặng nề trước mặt, thật ra tay chân gã đã hơi run lẩy bẩy rồi, nhưng vẫn không thể không nói câu vừa rồi.
Sắc mặt Triệu Tôn lạnh lùng, giọng nói càng lạnh hơn.
Nếu có thể, cháu nguyện nhường chiếc long ỷ này cho thúc ngồi, chỉ đổi lấy...
Hắn ta nhìn lướt qua khuôn mặt lạnh lùng không hề có một chút cảm xúc nào của Hạ Sơ Thất, nghĩ đến bức tranh mang theo sự dịu dàng của nàng mà hắn ta đã từng nhìn thấy trong viện Sở Từ, hắn ta mím
môi, đến khi lên tiếng, giọng nói đã trầm khàn và run rẩy đến mức khó có thể nhận ra
Mưa gió quét qua bộ áo giáp lạnh cứng trên người, cứa vào khuôn mặt hắn ta vô cùng đau buốt, nhìn bức tường cung đỏ trước mặt, chúng trong hệt như những con quái vật há cái mồm đầy máu, chiếc răng nanh trắng bệch, như thể giây tiếp theo sẽ nuốt hắn ta vào bụng
Thay vì sống tầm thường nhạt nhẽo, sao không chết một cách oanh liệt? Ánh sáng trong đôi mắt âm u của hắn ta ngày càng lan rộng, nhiệt huyết dâng trào, sức mạnh cả người gần như muốn đâm thủng lớp áo giáp, khi nãy vẫn không thể đưa ra quyết định thì nay cuối cùng cũng đã có kết quả
Triệu Miên Trạch nói:
Đại quân kinh kỳ của trẫm có hơn mười vạn quân, họ đang trấn thủ trong thành
Cấm Vệ Quân, Cẩm Y Vệ, và quân đội của trẫm đã bao vây chặt cung Càn Thanh, Thập Cửu hoàng thúc...
Hắn ta lại nhìn người ở trước mặt, nụ cười trên môi dịu dàng hơn,
Chỉ dựa vào một đám ô hợp này của thúc, có thể làm nên trò trống gì? Chi bằng bây giờ thúc hãy quỳ xuống cầu xin, trẫm nể tình hoàng hậu, có khi lại tha cho thúc một mạng cũng nên?


Hoang đường!
Triệu Tôn đứng thẳng người, gằn giọng,
Phụ hoàng tạ long thể khỏe mạnh, không hề mắc bệnh gì, nhưng bỗng nhiên lại ngã bệnh nặng ở Ngự Cảnh Uyển, bổn vương cho rằng, hoàng thái tôn đang khống chế thiên tử dắt mũi chư hầu, giam lỏng phụ hoàng ta ở đây, tự ý xưng để trước bách tính thiên hạ
Bọn nghịch tặc kia, còn không mau tránh ra, nếu không đừng trách ta giết ngươi tế cờ!

Tấn vương, ngài dám?


Nhưng chuyện đã đến nước này, thúc cháu ta đã không thể quay đầu lại
Thúc muốn giang sơn này, muốn thiên hạ này, muốn nữ nhân của trẫm, chỉ có một cách đó là bước qua xác của trẫm.
Triệu Tôn nhìn hắn ta chằm chằm, lưỡi kiếm lạnh lùng trên tay chỉ về phía hắn ta.
Ta đã chịu đựng đủ cuộc sống thế này rồi, ta không muốn ở9 đây nữa..
Lục lang, chàng đưa ta đi đi, ta nhớ lúc chưa vào cung, ta..
và chàng, chỉ có hai chúng ta, những ngày tháng tươi 6đẹp đó..
Giờ đây, không thể nào quay trở lại được ư?


Kẻ đến là ai, còn không mau đứng lại!

Kẻ đang gào với chất giọng the thé chính là Hà Thừa Ân, thái giám của Triệu Miền Trạch

Ngươi tưởng ta không dám?
Triệu Miên Trạch nhìn một đám người mặc giáp, tay mang đao kiếm sau lưng Triệu Tôn, hắn ta cười khinh miệt,
Không phải trẫm xem thường Thập Cửu hoàng thúc, tuy thúc có dã tâm, có dũng, cũng có mưu
Nhưng hôm nay e rằng chỉ có thể có đi mà không có về!


Không không không, Tấn vương tha mạng, tha mạng, nghe nô tài nói...

Ngươi đang cầu xin ta?
Triệu Tôn liếc nhìn mặt gã, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên, mọi người không ai biết hắn ra tay như thế nào thì tiếng kêu thất thanh của Hà Thùa An đã chìm vào trong gió tuyết, chỉ có máu tươi vùng ngực trước bắn tung tóe, phản chiếu vẻ mặt không thể tin được của gã.

Kẻ nhát gan như thế, đáng giết!
Lúc này, sau cánh cổng cung Càn Thanh đỏ thắm, có một giọng nói tàn nhẫn nhưng vẫn khá bình tĩnh vọng ra,
Trẫm còn chưa chết mà đã sợ thành ra thế này
Tường đỏ ngói vàng nguy nga, khí thế lạnh lùng
Nhưng dưới tia sáng lạnh lùng ấy lại lan tỏa một sự im lặng chết chóc
Gió vẫn thổi rét thấu xương.
Trong cơn mưa tuyết ngập trời, đèn đuốc trong cung Càn Thanh sáng trưng
Nếu trẫm chết thật rồi, nói không chừng gã còn liên thủ với giặc giết chết trẫm cũng nên
Hà Thừa Ân, người chết không đáng tiếc.

Triệu Giai sững sờ
Vô số nỗi nhớ nhung suốt ngày đêm chợt dâng 5trào lên con tim
Hắn ta nhìn nữ tử trước mặt, lùi lại hai bước.

Nàng đợi ta.
Hắn ta nói xong bỏ đi ngay, không quay đầu lại
Mồ hôi lạnh trên lưng Hà Thừa Ân đã thấm ướt áo, gã gần như phải gồng cổ để thốt ra một câu
Triệu Tôn hừ lạnh,
soát
một tiếng, rút kiểm tra, chỉ vào gã
Những nơi đây là hoàng thành, là kinh đô của đế vương
Tuy hắn ta là con trai của tiên để, có thân phận vương gia tôn quý, quản lý Cấm Vệ hoàng thành, nhưng lại không thể tiến lên ôm người con gái mà hắn ta yêu, thậm chí đến việc ngắm khuôn mặt nàng ấy cũng phải lo lắng xem có bị người khác nhìn thấy hay không.

Xử lý gian thần bên cạnh Hồng Thái Đế.
Triệu Tôn nhìn hắn ta,
Kẻ giết vua đoạt ngôi bên cạnh Hồng Thái Đế.

Triệu Miền Trạch nhìn hắn, vuốt ve long ỷ, cười nhạt,
Thập Cửu hoàng thúc, Miên Trạch từ nhỏ đã kính trọng thúc, ngay cả trong mơ cũng muốn trở thành người như thúc

Bổn vương muốn gặp phụ hoàng của ta, kẻ nào dám ngăn cản?

Hà Thừa Ân toát mồ hôi lạnh,
Thái thượng hoàng hiện đang hôn mê bất tỉnh, sao có thể gặp điện hạ được? Chi bằng điện hạ hãy về trước đi?
Hà Thừa Ân cắn răng trả lời.

Xem ra Hà công công muốn trở thành người đầu tiên dưới kiếm của bổn vương hôm nay rồi.

Ánh kiếm lóe lên, Hà Thừa An gào một tiếng
mẹ ơi
, ôm đầu như chuột, té nhào dưới đất, gào lên.

Thập Cửu hoàng thúc không ở phía Nam kháng địch, mà lại ngang nhiên dẫn binh đến cung Càn Thanh, thúc có ý gì đây?
Hắn ta cười lạnh, nhìn người phụ nữ mặc giáp đứng bên cạnh Triệu Tôn, những chuyện quá khứ như nghìn vạn sợi chỉ nhỏ quấn quanh con tim, cứa ra máu, làm con tim hắn ta đau nhói, giọng nói cũng trở nên âm u hơn đôi phần,
Thúc muốn tạo phản ư?
Triệu Tôn lạnh lùng nhìn hắn ta, bước lên một bước.

Bổn vương chỉ đang xử lý gian thần bên cạnh vua!
Xử lý gian thần? Xử lý gian thần bên cạnh vua nào? Xử lý gian thần nào?

Người của Triệu Tôn xông vào cung Càn Thanh, trên đường đi tuy có gặp phải cản trở nhưng không tốn bao nhiêu sức lực, ngoại trừ có vài người bị thương nhẹ ra thì không mất một binh một tốt nào.
Khi đến cổng lớn của cung Càn Thanh, cuối cùng cũng bị chặn lại.

Ha!
Triệu Tôn không trả lời.

Hẳn nhìn Hạ Sơ Thất đang đứng bên cạnh
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.