Chương 767: Tình thế nguy hiểm: phá (1)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1101 chữ
- 2022-02-07 12:55:40
Không! Đừng!
Thấy Triệu Tôn sắp chém vào người mình, con tim Cống Phi đau đớn, trong ánh mắt vô hồn ấy bỗng lóe sáng
Sau đó, bà8 ta từ từ xoay chiếc cổ đang chảy máu đầm đề của mình, nhìn vào chiếc long sàng trong nội điện, cũng nhìn người đàn ông đang nằm trên đó3, người đàn ông mà bà ta đã yêu hai mươi mấy năm
Đêm nay, kinh sư thức trắng đêm.
Lúc Hồng Thái Để một lần nữa tỉnh lại sau cơn hôn mê thì trời đã sáng.
Bà ta mỉm cười nhấc váy dài, dùng hết sức về người về phía chiếc cột trong điện
Một người tự sát một lần không khó, khó ở đây là tự sát lần thứ hai
Quang Tế, nếu ông còn không tỉnh nữa..
ta..
Quang Tế, tỉnh lại đi...
Người trên long sàng không trả lời bà ta
Bà ta cũng không còn sức gào to nữa
Chủ tử!
.
Thôi Anh Đạt vừa giật mình vừa mừng rỡ, nhào người tới, đỡ lấy Hồng Thái Để đang sắp lăn khỏi long sàn, hai người họ cùng ngã xuống đất
Quang Tế..
cứu..
Có điều, trải qua biến cố bất ngờ, trong cung vẫn loạn cào cào
Các cung nữ, thái giám, Cấm Vệ Quân và Cẩm Y Vệ, ai nấy đều thấp thỏm đi trong gió tuyết, không ai biết ngày mai sẽ ra sao.
Hồng Thái Đế là vị vua khai quốc của Đại Yến, uy nghiêm và quyền thế cực kì to lớn, mức độ ảnh hưởng đến lòng người cũng lớn không kém.
Tuy gió tuyết vẫn chưa ngừng, nhưng mùi máu tanh trong cung Càn Thanh lại từ từ tan biến
Mẫu phi...
Trong gió tuyết nơi ngoài điện, Triệu Tôn thét lên
Cống Phi giật mình, dừng bước xoay đầu lại, mặt mày vô cùng vui sướng
Lão Thập Cửu...
Tiếng gọi muộn màng hai mươi mốt năm sao mà xa xăm, nhưng lại càng khiến người ta thấy vui sướng, cánh môi run rẩy, không thể kiểm soát.
Cũng vào lúc này, chiếc màn trong nội điện vốn được đóng kín khá lâu bỗng nhiên cử động
con trai của chúng ta...
Từ khi ông ta hôn mê, bà ta từng gọi vô số lần, nhưng ông ta chưa tỉnh lại bao giờ
Giờ phút này, nghe tiếng gió tiếng tuyết rơi bên ngoài và tiếng dao đâm vào thịt con trai mình, bà ta nghĩ rằng không thể nữa rồi.
Thiện Nhi...
Cánh môi của Hồng Thái Đế run rẩy, giọng nói mơ hồ
Nhưng Cống Phi lại biết, ông ta đang gọi bà ta, ông ta đang gọi bà ta
Thôi công công..
Ông ấy tỉnh rồi...
Cống Phi thều thào, cơ thể mất sức nằm dài dưới đất, ngón tay vẫn chỉ về phía long sàng
Một ngày mới lại bắt đầu, vạn vật thức tỉnh, Hạ Sơ Thất đứng bên ngoài đại điện cung Càn Thanh, nơi nguy nga trang nghiêm nhưng lại lạnh lẽo hệt như một cỗ quan tài, nàng ngắm nhìn tuyết bay đầy trời, cong môi mỉm cười.
Hoặc nói rằng, nàng đang cười lạnh
Đúng là một câu chuyện chỉ đoán được mở đầu, nhưng không đoán được kết thúc.
Thái thượng hoàng có chỉ...
Bá quan văn võ nhận được tin, không ai dám chậm trễ, đồng loạt chạy đến cung Càn Thanh
Ngay cả Tần Vương Triệu cẩu, người đang giao chiến với đại doanh kinh kỳ của Triệu Miên Trạch ngoài Phụng Thiên Môn cũng vội vã chạy vào
Thái thượng hoàng tỉnh rồi!
Trời đất âm u, gió lớn cuốn theo tuyết trắng, tiếng kêu the thé của Thôi Anh Đạt hệt như một thanh dao sắc bén, chấn động cung Càn Thanh, cũng chấn động khắp triều đình
Đao kiếm được nhét lại vào vỏ, binh sĩ quỳ xuống
Ông ấy tỉnh rồi..
Ông ấy tỉnh rồi..
Đêm gió tuyết này, bởi vì cái chết của tám mươi chín nô bộc phủ Tấn vương, Cống Phi nương nương đổ máu bảo vệ con, cộng thêm đao quang kiếm ảnh lạnh lùng trong cung Càn Thanh và Hồng Thái Để bất ngờ tỉnh dậy, khiến nó trở nên đặc biệt
Nhưng không phải tất cả mọi người đều biết chuyện xảy ra trong cung Càn Thanh, binh mã đang giằng co ở các nơi trong hoàng thành vẫn chưa rút lui, thể lực các nơi vẫn bày thể trộn sẵn sàng nghênh đón quân địch, cung biến vẫn có thể lại xảy ra bất kì lúc nào
Ngoài cung Càn Thanh, Triệu Giai sửng sốt, sau khi bố trí Cấm Vệ Quân ở lại canh giữ xong xuôi, hắn ta vội vàng chạy vào trong
Đông Phương Thanh Huyền nheo mắt, ống tay áo đỏ tươi bay phấp phới, hắn ta cũng tăng tốc, chạy vào trước Triệu Giai
ta đi thật đây...
Đầu óc choáng váng đã không thể duy trì nổi lý trí của bà ta, nhưng sức mạnh của tình mẹ lại có thể
con trai..
cứu..
Ta thật là..
vô dụng...
Một mẫu thân ngay cả tự sát cũng không xong, quả thật quá vô dụng! Bà ta nghĩ như thế rồi nheo mắt lại, đột nhiên chống bàn tay đầy máu xuống đất, lảo đảo đứng dậy
Một bàn tay run rẩy thò ra khỏi màn..
Cánh tay ấy gầy guộc, vàng sáp, yếu ớt, ông ta vén rèm, trừng to đôi mắt vô hồn, nhìn mái tóc bạc phơ, máu tươi trên người và dáng vẻ dứt khoát của Cống Phi, ói ra một ngụm máu tươi.
Lịch sử đang di chuyển theo một hướng khác
Một cuộc tranh bá dữ dội cũng sắp được mở màn từ sau đêm tuyết ấy.
Nhưng sức mạnh của tình mẹ vô cùng lớn lao, bà ta bò trên đất, vùng vẫy, run rẩy, giơ n6ăm ngón tay đầy máu, từ từ bò về hướng ông ta
Máu tươi nhuộm đỏ y phục của bà ta, nhuộm đỏ nền gạch vàng trong hoàng thành, nhưn5g dường như bà ta không hề phát hiện ra, chỉ cố chấp bò từng chút một, dùng cơ thể máu tươi kéo thành từng vết máu chói mắt, nhưng vẫn thấy bất lực, chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc long sàng kia
Thôi Anh Đạt và các thái y ra khỏi điện, rũ người, ngẩng đầu lên nhìn tuyết trên trời, truyền đạt lại ý chỉ của lão hoàng đế, kêu văn võ bá quan và người hầu trong cung lùi hết ra đợi bên ngoài cung Càn Thanh, chỉ truyền Tần vương Triệu Cầu, Túc vương Triệu Giai, Tấn vương Triệu Tôn và Triệu Miền Trạch vào điện
Keng
, tiếng chuông từ phương xa vọng vào tai
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.