Chương 818: Vào âm sơn lần hai (1)


Hạ Sơ Thất lắc đầu,
Không có, lão gia tin không?


Triệu Tôn gật đầu,
Ta tin. Nhưng mà A Thất, suy cho cùng Tam ca là người 8của mình, nàng phải nghĩ cách cho y mới đúng.


Không phải uy hiếp, là ép buộc.

Nàng

một tiếng, rồi gật đầu, cười tươi,
Không sai không sai, là ép buộc, chàng dựa vào gì xác nhận là thiếp có khả năng ép buộc y?


Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?

Hạ Sơ Thất cười khẽ, vuốt tóc,
Tam gia cần gì phải giả ngu?

Một người đang yên đang lành, nói thổ huyết là thổ huyết, nói ngất xỉu là ngất xỉu, quả thật khiến quần chúng kinh hãi. Triệu Tôn sai Giáp Nhất tìm vài người khiêng Triệu Tích vào phòng trọ Đào Nguyên, rồi để Hạ Sơ Thất bắt mạch cho y, hắn cũng cau mày.

Y không sao chứ?

A Thất nói không chết thì chắc chắn là không chết. Tuy Triệu Tôn không tin y đức của nàng nhưng lại khá tin y thuật của nàng. Hắn nghe xong bèn thở phào, xua tay kêu người hầu lui xuống hết, hắn xoa trán, ngồi xuống một chiếc ghế trong nhà trọ, nhìn Triệu Tích vẫn còn hôn mê, ánh mắt hơi lóe sáng.

A Thất hạ độc lúc nào? Ta không nhìn thấy rõ.

Nói thật lòng, hắn không muốn Triệu Tích xảy ra chuyện.
Không nói đến mối quan hệ máu mủ giữa họ, nếu Triệu Tích chết đi như thế, mọi thứ họ làm hôm nay đều sẽ trở thành công cốc.
Triệu Tôn nhìn nàng, cho nàng một ánh mắt kiêu ngạo
gia biết tất
, hắn không trả lời, chỉ ôm nàng chặt hơn, rồi hỏi vấn đề thứ hai:

Hạ độc gì? Có lợi hại không?

Hạ Sơ Thất lau mồ hôi, mím môi cười.

Ói ra thì càng khỏe mạnh hơn, không cần sợ.


Thiếp nói không chết được là không chết được, chàng đừng lo lắng nữa.


A Thất…
Triệu Tôn nhìn khuôn mặt xán lạn của nàng, giọng hắn hơi khàn đi.
Nàng nhìn Triệu Tích trợn mắt lên, ác ý dâng trào, nhưng nàng vẫn nói với vẻ rất chi là thiện chí,
Nhưng lão gia ta cũng nói, mọi người là huynh đệ ruột thịt, đừng làm quá đáng, nên chỉ cần ngươi chịu giao đội quân Thái An Vệ tinh nhuệ kia ra, ta nhất định sẽ trị liệu cho ngươi, đảm bảo đến khi ngươi bảy mươi tuổi vẫn có đủ bản lĩnh sinh một đứa con trai mập mạp, thế nào?

Nàng thong thả nói xong, Triệu Tích nộ khí công tâm,
phụt
một tiếng, y thổ huyết, ngất ngay tại chỗ.
Chẳng lẽ hắn lo lắng cho Triệu Tích thế ư?
Nàng hoàn toàn không biết mình đã trở thành đối tượng được lo lắng, mà vẫn tự suy đoán, tu một ngụm nước, nàng cười tủm tỉm, vỗ vai Triệu Tôn.

Ta không hiểu ý của ngươi…
Triệu Tích vừa nói xong, bỗng rùng mình, y đột nhiên nhận ra bản thân mình đã trúng kế của hai người họ, bất cẩn rơi vào bẫy của đối phương,
Các ngươi… muốn ta lấy nhân mã Thái An Vệ để đổi lấy thuốc giải?

Hạ Sơ Thất cười khan,
Tam gia thông minh thật. Ngươi yên tâm, độc trên người ngươi sẽ không lấy mạng ngươi ngay đâu, chỉ cần ngươi không uống rượu thì độc cũng sẽ không phát tác, nếu muốn nói đến chỗ tai hại duy nhất…
Nàng liếc nhìn bà chủ đang nhìn dáo dác ở nơi không xa, cười nói,
Đó là e rằng ngươi sẽ không ngủ được với một bà chủ xinh đẹp như thế.

Hai người họ một người hát một người bè, nói rất nhẹ nhàng, nhưng lại làm Tri3ệu Tích tức cắn răng nghiến lợi. Y nhìn khuôn mặt vô tội của Hạ Sơ Thất, đau đến mức trán túa mồ hôi lạnh, khí huyết sôi trào trong 9ngực, nâng ống tay áo đỏ diêm dúa chỉ vào Triệu Tôn,
Lão Thập Cửu, đệ đừng có quá đáng!

Triệu Tôn cau mày, cười lạnh,
Tam6 ca, huynh đừng có không biết tốt xấu.


Chàng hỏi thế thì kỳ lạ lắm. Thiếp nói này lão gia, chàng cũng to gan nhỉ? Chàng không biết thiếp hạ độc lúc nào vậy mà cũng dám kêu thiếp đi uy hiếp người khác?

Đôi con ngươi đen láy của Triệu Tôn trở nên lấp lánh, hắn nhìn nàng, mượn lời của nàng.
Lúc hắn hỏi, Hạ Sơ Thất đang quay lưng với hắn.
Tai nàng bị điếc nên không nghe thấy câu hỏi của hắn, chỉ lầm lũi ra ngoài rửa tay, rồi trở lại lấy nước, lúc này nàng mới phát hiện sắc mặt của Triệu Tôn hơi bất thường, như đang buồn bã, lại như đang sầu muộn, và còn có thêm một cảm xúc phức tạp nàng không thể nhìn thấu.
Kiểu trả lời gì đây? Mặt Triệu Tôn nặng nề, đen thui.
Hạ Sơ Thất cười gượng, bổ sung thêm,
Yên tâm đi, không chết được đâu.

Hạ Sơ Thất phụ họa,
Đúng vậy, lão gia nhà ta chỉ là đang giúp ngươi.
Nhìn dáng vẻ 5điếc không sợ súng của Triệu Tích, nàng nói tiếp,
Nếu chuyện triệt phiên đã có mở màn, thì sao có thể kết thúc dễ dàng được? Trong lòng Tam gia biết rất rõ, hiện tại Triệu Miên Trạch không động vào ngươi, tạo lợi ích cho ngươi, là vì lợi dụng ngươi kiềm chế Triệu Thập Cửu, chiêu của hắn ta quả thực rất cao siêu, nhưng ngươi lại rất ngu ngốc, ngươi muốn có lợi cả hai bên? Trên đời làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Ngươi có thế lực đó ư? Đợi đến khi gà bay trứng vỡ, người thiệt thòi vẫn là ngươi. Chi bằng sớm đầu quân lão gia nhà ta, sau này có thể bảo vệ ngươi bình an, còn có thể giúp con cháu của người vinh hoa muôn đời đấy.

Bụng Triệu Tích đau dữ dội, lúc này y đã xác định ả yêu nữ này đã hạ độc mình, sắc mặt càng thêm tái nhợt, giọng nói cũng hơi run rẩy.

Sao vậy?
Hạ Sơ Thất phát hiện ra tâm trạng của hắn hơi lạ.
Triệu Tôn nhìn nàng vài giây, cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ dắt tay, ôm nàng ngồi lên đùi mình, xoay mặt nàng lại, nghiêm túc hỏi lại vấn đề kia, lúc này nàng mới bừng tỉnh, rồi cười hì hì.
Hạ Sơ Thất không nhịn được, phụt cười.


Lão gia, chàng cho rằng thiếp sẽ mang theo chất kịch độc gì đó bên người à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.